古诗词

诸公赋翠毛笔因次韵为羊毛笔叹

方岳

髯参草卧残阳浦,拔毛竟作文中虎。rán cān cǎo wò cán yáng pǔ,bá máo jìng zuò wén zhōng hǔ。
金华化石久已陈,玉署摛辞疾于羽。jīn huá huà shí jiǔ yǐ chén,yù shǔ chī cí jí yú yǔ。
醉猩耆酒少遒劲,狡兔饱霜工媚妩。zuì xīng qí jiǔ shǎo qiú jìn,jiǎo tù bǎo shuāng gōng mèi wǔ。
磔残鼠须肯收录,剥落鸡毛谁比数。zhé cán shǔ xū kěn shōu lù,bō luò jī máo shuí bǐ shù。
文章诸公多好奇,往往得名专翰府。wén zhāng zhū gōng duō hǎo qí,wǎng wǎng dé míng zhuān hàn fǔ。
乃知草圣不世出,罕识公孙大娘舞。nǎi zhī cǎo shèng bù shì chū,hǎn shí gōng sūn dà niáng wǔ。
君不见华元分羹奇祸作,糜身鼎烹竟无补。jūn bù jiàn huá yuán fēn gēng qí huò zuò,mí shēn dǐng pēng jìng wú bǔ。
又不见晋宫洒盐儿女曹,愤郁令人噤难吐。yòu bù jiàn jìn gōng sǎ yán ér nǚ cáo,fèn yù lìng rén jìn nán tǔ。
物生正系遭不遭,敢向词林叹辛苦。wù shēng zhèng xì zāo bù zāo,gǎn xiàng cí lín tàn xīn kǔ。
椽书大砚如南溟,吾其鹏乎尔鹦鹉。chuán shū dà yàn rú nán míng,wú qí péng hū ěr yīng wǔ。
方岳

方岳

方岳(1199~1262),南宋诗人、词人。字巨山,号秋崖。祁门(今属安徽)人。绍定五年(1232)进士,授淮东安抚司□官。淳□中,以工部郎官充任赵葵淮南幕中参议官。后调知南康军。后因触犯湖广总领贾似道,被移治邵武军。后知袁州,因得罪权贵丁大全,被弹劾罢官。后复被起用知抚州,又因与贾似道的旧嫌而取消任命。 方岳的作品>>

猜您喜欢

雪中观梅

方岳

落尽梅花合一杯,雪深无复旧莓苔。luò jǐn méi huā hé yī bēi,xuě shēn wú fù jiù méi tái。
山溪莫遣人行破,安得酒从天上来。shān xī mò qiǎn rén xíng pò,ān dé jiǔ cóng tiān shàng lái。

月中观梅

方岳

何物苍头不自量,踏梅踏月上山堂。hé wù cāng tóu bù zì liàng,tà méi tà yuè shàng shān táng。
月明幸是无痕迹,可惜琼瑶一径香。yuè míng xìng shì wú hén jì,kě xī qióng yáo yī jìng xiāng。

病中

方岳

折铛破釜底堪修,纵使修成已不侔。zhé dāng pò fǔ dǐ kān xiū,zòng shǐ xiū chéng yǐ bù móu。
谁与吾身自珍重,暮年药笼漫劳收。shuí yǔ wú shēn zì zhēn zhòng,mù nián yào lóng màn láo shōu。

观池中鸂鶒逐其自外来者

方岳

久住成家不见猜,傍船水暖逐毰毸。jiǔ zhù chéng jiā bù jiàn cāi,bàng chuán shuǐ nuǎn zhú péi sāi。
岸沙能占春多少,长恐诸侯客子来。àn shā néng zhàn chūn duō shǎo,zhǎng kǒng zhū hóu kè zi lái。

有叹

方岳

月如此好吴牛喘,雪不胜寒蜀犬狺。yuè rú cǐ hǎo wú niú chuǎn,xuě bù shèng hán shǔ quǎn yín。
莫怪叔孙并禄父,不知周孔是何人。mò guài shū sūn bìng lù fù,bù zhī zhōu kǒng shì hé rén。

小醉

方岳

日淡风恬独倚筇,一池草色自溶溶。rì dàn fēng tián dú yǐ qióng,yī chí cǎo sè zì róng róng。
我犹未醉春先醉,政不关渠琥珀浓。wǒ yóu wèi zuì chūn xiān zuì,zhèng bù guān qú hǔ pò nóng。

岩桂花

方岳

谁遣秋风开此花,天香来自玉皇家。shuí qiǎn qiū fēng kāi cǐ huā,tiān xiāng lái zì yù huáng jiā。
郁金裳浥蔷薇露,知是仙人萼绿华。yù jīn shang yì qiáng wēi lù,zhī shì xiān rén è lǜ huá。

芭蕉

方岳

自是愁人愁不消,非干雨里听芭蕉。zì shì chóu rén chóu bù xiāo,fēi gàn yǔ lǐ tīng bā jiāo。
芭蕉易去愁难去,移向梧桐转寂寥。bā jiāo yì qù chóu nán qù,yí xiàng wú tóng zhuǎn jì liáo。

郡斋即事

方岳

一筇五老几相携,吟得诗成竟未题。yī qióng wǔ lǎo jǐ xiāng xié,yín dé shī chéng jìng wèi tí。
易地不干渠辈事,樵夫只合管樵溪。yì dì bù gàn qú bèi shì,qiáo fū zhǐ hé guǎn qiáo xī。

郡斋即事

方岳

高下黄云䆉稏秋,眼中一饱失千忧。gāo xià huáng yún bà yà qiū,yǎn zhōng yī bǎo shī qiān yōu。
雌堂自是无龚遂,莫怪耕桑人带牛。cí táng zì shì wú gōng suì,mò guài gēng sāng rén dài niú。

郡斋即事

方岳

王渊换得玉为环,非梦蓬莱几日间。wáng yuān huàn dé yù wèi huán,fēi mèng péng lái jǐ rì jiān。
珍重君王能记忆,予麾犹得道家山。zhēn zhòng jūn wáng néng jì yì,yǔ huī yóu dé dào jiā shān。

礼斗石

方岳

一方苍石老莓苔,只合渊明共酒杯。yī fāng cāng shí lǎo méi tái,zhǐ hé yuān míng gòng jiǔ bēi。
岁晚出山成底事,至今笙鹤不归来。suì wǎn chū shān chéng dǐ shì,zhì jīn shēng hè bù guī lái。

方岳

耸两吟肩似我愁,菰蒲叶下一身秋。sǒng liǎng yín jiān shì wǒ chóu,gū pú yè xià yī shēn qiū。
溪风昨夜吹鱼落,飞过前滩看水流。xī fēng zuó yè chuī yú luò,fēi guò qián tān kàn shuǐ liú。

芭蕉

方岳

数叶芭蕉数叶秋,灯长雨久不眠愁。shù yè bā jiāo shù yè qiū,dēng zhǎng yǔ jiǔ bù mián chóu。
灵溪寺里夜曾听,又听灵溪溪水流。líng xī sì lǐ yè céng tīng,yòu tīng líng xī xī shuǐ liú。

用韵还学者诗卷

方岳

制芰以为衣,缉荷以为屋。zhì jì yǐ wèi yī,jī hé yǐ wèi wū。
樵水秋夜寒,悲风入琴曲。qiáo shuǐ qiū yè hán,bēi fēng rù qín qū。
不怨山泽癯,有道式金玉。bù yuàn shān zé qú,yǒu dào shì jīn yù。
百年肘屈伸,万事手翻覆。bǎi nián zhǒu qū shēn,wàn shì shǒu fān fù。
拙哉富贵人,胡椒不论斛。zhuō zāi fù guì rén,hú jiāo bù lùn hú。
何如遗编诗,自足寄幽独。hé rú yí biān shī,zì zú jì yōu dú。
贫者士之常,前言炳如烛。pín zhě shì zhī cháng,qián yán bǐng rú zhú。