古诗词

陶倅母夫人挽诗

方岳

戴君手持黄卿辞,邀我为作陶母诗。dài jūn shǒu chí huáng qīng cí,yāo wǒ wèi zuò táo mǔ shī。
妇言妇德不出梱,纵有令则何繇知。fù yán fù dé bù chū kǔn,zòng yǒu lìng zé hé yáo zhī。
昆山生玉草木润,欲识其母观其儿。kūn shān shēng yù cǎo mù rùn,yù shí qí mǔ guān qí ér。
一经科目摘髭易,五丈夫子皆瑰奇。yī jīng kē mù zhāi zī yì,wǔ zhàng fū zi jiē guī qí。
黄卿与世少谐可,老笔为写青琉璃。huáng qīng yǔ shì shǎo xié kě,lǎo bǐ wèi xiě qīng liú lí。
嘅予一读恍如洗,酸风凄断漳淮湄。kǎi yǔ yī dú huǎng rú xǐ,suān fēng qī duàn zhāng huái méi。
往年将父问里舍,病痱中道惊相持。wǎng nián jiāng fù wèn lǐ shě,bìng fèi zhōng dào jīng xiāng chí。
秋山黯惨过县尹,取急欲谒谁何医。qiū shān àn cǎn guò xiàn yǐn,qǔ jí yù yè shuí hé yī。
天方罪予不孝子,行未半驿翁阽危。tiān fāng zuì yǔ bù xiào zi,xíng wèi bàn yì wēng diàn wēi。
云崩日落竟千古,永始此路行无期。yún bēng rì luò jìng qiān gǔ,yǒng shǐ cǐ lù xíng wú qī。
尔时县尹有母遗,鲐背儿齿当期颐。ěr shí xiàn yǐn yǒu mǔ yí,tái bèi ér chǐ dāng qī yí。
潘舆佳日访桃李,一舍而迎聊遨嬉。pān yú jiā rì fǎng táo lǐ,yī shě ér yíng liáo áo xī。
人间仅仅几寒暑,亦已奔月归何时。rén jiān jǐn jǐn jǐ hán shǔ,yì yǐ bēn yuè guī hé shí。
暮云春树渺千里,同一哀痛难平治。mù yún chūn shù miǎo qiān lǐ,tóng yī āi tòng nán píng zhì。
此诗莫遣挽郎读,天荒地老松风悲。cǐ shī mò qiǎn wǎn láng dú,tiān huāng dì lǎo sōng fēng bēi。
方岳

方岳

方岳(1199~1262),南宋诗人、词人。字巨山,号秋崖。祁门(今属安徽)人。绍定五年(1232)进士,授淮东安抚司□官。淳□中,以工部郎官充任赵葵淮南幕中参议官。后调知南康军。后因触犯湖广总领贾似道,被移治邵武军。后知袁州,因得罪权贵丁大全,被弹劾罢官。后复被起用知抚州,又因与贾似道的旧嫌而取消任命。 方岳的作品>>

猜您喜欢

送石孙赴童科

方岳

圣泽被卷阿,髫童亦置科。shèng zé bèi juǎn ā,tiáo tóng yì zhì kē。
两蜗从小竞,三豕至今讹。liǎng wō cóng xiǎo jìng,sān shǐ zhì jīn é。
亦漫为官耳,其将奈若何。yì màn wèi guān ěr,qí jiāng nài ruò hé。
岂关门户事,翁已老渔蓑。qǐ guān mén hù shì,wēng yǐ lǎo yú suō。

浇花

方岳

篱落花无赖,春寒手自治。lí luò huā wú lài,chūn hán shǒu zì zhì。
但留根本在,终有发生时。dàn liú gēn běn zài,zhōng yǒu fā shēng shí。
雨露曾何择,山林未易移。yǔ lù céng hé zé,shān lín wèi yì yí。
吾知勤抱瓮,一任化工为。wú zhī qín bào wèng,yī rèn huà gōng wèi。

癸丑人日

方岳

上七日为人,云蒸涧壑春。shàng qī rì wèi rén,yún zhēng jiàn hè chūn。
入山从此始,得句不知贫。rù shān cóng cǐ shǐ,dé jù bù zhī pín。
宿雨行泉脉,归禽隐树身。sù yǔ xíng quán mài,guī qín yǐn shù shēn。
无人闲似我,野荠共时新。wú rén xián shì wǒ,yě jì gòng shí xīn。

次韵秋崖落成

方岳

高亭著处出奇峰,不枉平生此兴浓。gāo tíng zhù chù chū qí fēng,bù wǎng píng shēng cǐ xīng nóng。
力士铛随狂李白,华阳巾垫郭林宗。lì shì dāng suí kuáng lǐ bái,huá yáng jīn diàn guō lín zōng。
菊花篱落秋寥廓,山市人家翠叠重。jú huā lí luò qiū liáo kuò,shān shì rén jiā cuì dié zhòng。
病起不论双足茧,层巅更欲试诗筇。bìng qǐ bù lùn shuāng zú jiǎn,céng diān gèng yù shì shī qióng。

次韵田园居

方岳

带郭林塘尽可居,秫田虽少不如归。dài guō lín táng jǐn kě jū,shú tián suī shǎo bù rú guī。
荒烟五亩竹中半,明月一间山四围。huāng yān wǔ mǔ zhú zhōng bàn,míng yuè yī jiān shān sì wéi。
草卧夕阳牛犊健,菊留秋色蟹螯肥。cǎo wò xī yáng niú dú jiàn,jú liú qiū sè xiè áo féi。
园翁溪友过从惯,怕有人来莫掩扉。yuán wēng xī yǒu guò cóng guàn,pà yǒu rén lái mò yǎn fēi。

次韵闲中

方岳

玲珑压辔系绒鞍,付与诗人洗眼看。líng lóng yā pèi xì róng ān,fù yǔ shī rén xǐ yǎn kàn。
老子只凭双脚健,梅花相对一溪寒。lǎo zi zhǐ píng shuāng jiǎo jiàn,méi huā xiāng duì yī xī hán。
吾生焉往不三黜,此乐未央并四难。wú shēng yān wǎng bù sān chù,cǐ lè wèi yāng bìng sì nán。
并与竹间孤鹤语,倦飞底用插修翰。bìng yǔ zhú jiān gū hè yǔ,juàn fēi dǐ yòng chā xiū hàn。

牛庵睡起

方岳

自束生刍起饭牛,隔林扣角更深幽。zì shù shēng chú qǐ fàn niú,gé lín kòu jiǎo gèng shēn yōu。
半分不得诗书力,一饭常存?亩忧。bàn fēn bù dé shī shū lì,yī fàn cháng cún mǔ yōu。
老去有肠堪贮酒,生来无骨可封侯。lǎo qù yǒu cháng kān zhù jiǔ,shēng lái wú gǔ kě fēng hóu。
开荒厓下田无几,种秫宁须与妇谋。kāi huāng yá xià tián wú jǐ,zhǒng shú níng xū yǔ fù móu。

牛庵后古松五株

方岳

山中老子一间屋,屋后秦人五大夫。shān zhōng lǎo zi yī jiān wū,wū hòu qín rén wǔ dà fū。
丘壑得专闲日月,衣冠甚伟古眉须。qiū hè dé zhuān xián rì yuè,yī guān shén wěi gǔ méi xū。
计今当是百年物,著我添成六老图。jì jīn dāng shì bǎi nián wù,zhù wǒ tiān chéng liù lǎo tú。
已有茯苓巢可俯,待烹石鼎疗诗癯。yǐ yǒu fú líng cháo kě fǔ,dài pēng shí dǐng liáo shī qú。

竹下

方岳

松阴竹影当行窝,日日扶筇一再过。sōng yīn zhú yǐng dāng xíng wō,rì rì fú qióng yī zài guò。
与世无求干牍少,对人可语笑谈多。yǔ shì wú qiú gàn dú shǎo,duì rén kě yǔ xiào tán duō。
一夔一契付公等,某水某丘如我何。yī kuí yī qì fù gōng děng,mǒu shuǐ mǒu qiū rú wǒ hé。
岁晚只愁年谷尽,杞其毋棘菊毋莎。suì wǎn zhǐ chóu nián gǔ jǐn,qǐ qí wú jí jú wú shā。

山行

方岳

野鹤相将拄杖前,倚松穿竹各欣然。yě hè xiāng jiāng zhǔ zhàng qián,yǐ sōng chuān zhú gè xīn rán。
山行一匝又一日,云作四邻今四年。shān xíng yī zā yòu yī rì,yún zuò sì lín jīn sì nián。
名教之中元有地,吾心以外别无天。míng jiào zhī zhōng yuán yǒu dì,wú xīn yǐ wài bié wú tiān。
平生老仆犹疑我,不是凡夫不是仙。píng shēng lǎo pū yóu yí wǒ,bù shì fán fū bù shì xiān。

山中

方岳

久无筋力踞虬龙,西崦东塘漫倚筇。jiǔ wú jīn lì jù qiú lóng,xī yān dōng táng màn yǐ qióng。
白练带随红练带,木夫容并水夫容。bái liàn dài suí hóng liàn dài,mù fū róng bìng shuǐ fū róng。
宁消几两生前屐,忽忆当年饭后钟。níng xiāo jǐ liǎng shēng qián jī,hū yì dāng nián fàn hòu zhōng。
孤负草堂今夜月,径眠谁与吐奇胸。gū fù cǎo táng jīn yè yuè,jìng mián shuí yǔ tǔ qí xiōng。

山中

方岳

解缨聊复濯沧浪,晞发松阴藓石床。jiě yīng liáo fù zhuó cāng làng,xī fā sōng yīn xiǎn shí chuáng。
有味是贫琳馆俸,无功于懒玉函方。yǒu wèi shì pín lín guǎn fèng,wú gōng yú lǎn yù hán fāng。
自参老子鼻端白,未羡诸公腰下黄。zì cān lǎo zi bí duān bái,wèi xiàn zhū gōng yāo xià huáng。
蔗境渐佳惟习静,笔床茶灶并荒唐。zhè jìng jiàn jiā wéi xí jìng,bǐ chuáng chá zào bìng huāng táng。

山中

方岳

已付身心毕竟空,念头了不到穷通。yǐ fù shēn xīn bì jìng kōng,niàn tóu le bù dào qióng tōng。
既愚宁免日三省,是圣未妨时一中。jì yú níng miǎn rì sān shěng,shì shèng wèi fáng shí yī zhōng。
物外禽鱼相尔汝,生前乌兔几西东。wù wài qín yú xiāng ěr rǔ,shēng qián wū tù jǐ xī dōng。
谁云双手都无用,自种山田岁便丰。shuí yún shuāng shǒu dōu wú yòng,zì zhǒng shān tián suì biàn fēng。

梅边约客

方岳

昨日今日雪欲落,一梢两梢梅正开。zuó rì jīn rì xuě yù luò,yī shāo liǎng shāo méi zhèng kāi。
携壶野亭醉复醉,折简故人来不来。xié hú yě tíng zuì fù zuì,zhé jiǎn gù rén lái bù lái。
山翁意重百金值,俗士面有三寸埃。shān wēng yì zhòng bǎi jīn zhí,sú shì miàn yǒu sān cùn āi。
临风叹息重叹息,玉飞片片相徘徊。lín fēng tàn xī zhòng tàn xī,yù fēi piàn piàn xiāng pái huái。

与客观雪

方岳

鹤帐奇寒被欲冰,开门千嶂雪峥嵘。hè zhàng qí hán bèi yù bīng,kāi mén qiān zhàng xuě zhēng róng。
频年无此丰年玉,一夜移将不夜城。pín nián wú cǐ fēng nián yù,yī yè yí jiāng bù yè chéng。
富贵园林行树密,模糊水墨画图横。fù guì yuán lín xíng shù mì,mó hú shuǐ mò huà tú héng。
与诗小住为佳耳,莫管梅花太瘦生。yǔ shī xiǎo zhù wèi jiā ěr,mò guǎn méi huā tài shòu shēng。