古诗词

陶倅母夫人挽诗

方岳

戴君手持黄卿辞,邀我为作陶母诗。dài jūn shǒu chí huáng qīng cí,yāo wǒ wèi zuò táo mǔ shī。
妇言妇德不出梱,纵有令则何繇知。fù yán fù dé bù chū kǔn,zòng yǒu lìng zé hé yáo zhī。
昆山生玉草木润,欲识其母观其儿。kūn shān shēng yù cǎo mù rùn,yù shí qí mǔ guān qí ér。
一经科目摘髭易,五丈夫子皆瑰奇。yī jīng kē mù zhāi zī yì,wǔ zhàng fū zi jiē guī qí。
黄卿与世少谐可,老笔为写青琉璃。huáng qīng yǔ shì shǎo xié kě,lǎo bǐ wèi xiě qīng liú lí。
嘅予一读恍如洗,酸风凄断漳淮湄。kǎi yǔ yī dú huǎng rú xǐ,suān fēng qī duàn zhāng huái méi。
往年将父问里舍,病痱中道惊相持。wǎng nián jiāng fù wèn lǐ shě,bìng fèi zhōng dào jīng xiāng chí。
秋山黯惨过县尹,取急欲谒谁何医。qiū shān àn cǎn guò xiàn yǐn,qǔ jí yù yè shuí hé yī。
天方罪予不孝子,行未半驿翁阽危。tiān fāng zuì yǔ bù xiào zi,xíng wèi bàn yì wēng diàn wēi。
云崩日落竟千古,永始此路行无期。yún bēng rì luò jìng qiān gǔ,yǒng shǐ cǐ lù xíng wú qī。
尔时县尹有母遗,鲐背儿齿当期颐。ěr shí xiàn yǐn yǒu mǔ yí,tái bèi ér chǐ dāng qī yí。
潘舆佳日访桃李,一舍而迎聊遨嬉。pān yú jiā rì fǎng táo lǐ,yī shě ér yíng liáo áo xī。
人间仅仅几寒暑,亦已奔月归何时。rén jiān jǐn jǐn jǐ hán shǔ,yì yǐ bēn yuè guī hé shí。
暮云春树渺千里,同一哀痛难平治。mù yún chūn shù miǎo qiān lǐ,tóng yī āi tòng nán píng zhì。
此诗莫遣挽郎读,天荒地老松风悲。cǐ shī mò qiǎn wǎn láng dú,tiān huāng dì lǎo sōng fēng bēi。
方岳

方岳

方岳(1199~1262),南宋诗人、词人。字巨山,号秋崖。祁门(今属安徽)人。绍定五年(1232)进士,授淮东安抚司□官。淳□中,以工部郎官充任赵葵淮南幕中参议官。后调知南康军。后因触犯湖广总领贾似道,被移治邵武军。后知袁州,因得罪权贵丁大全,被弹劾罢官。后复被起用知抚州,又因与贾似道的旧嫌而取消任命。 方岳的作品>>

猜您喜欢

宿芙蓉驿

方岳

凤皇山下芙蓉驿,零落残碑半蚀苔。fèng huáng shān xià fú róng yì,líng luò cán bēi bàn shí tái。
黄鸟有时穿户过,青山无数摺溪回。huáng niǎo yǒu shí chuān hù guò,qīng shān wú shù zhé xī huí。
麦秋天气半明暗,蚕月人家忌往来。mài qiū tiān qì bàn míng àn,cán yuè rén jiā jì wǎng lái。
俯仰十年如梦耳,旧题剥落已尘埃。fǔ yǎng shí nián rú mèng ěr,jiù tí bō luò yǐ chén āi。

寄至能

方岳

江上归来即定巢,墙阴野竹破新梢。jiāng shàng guī lái jí dìng cháo,qiáng yīn yě zhú pò xīn shāo。
有人问字时相过,无事观书手自抄。yǒu rén wèn zì shí xiāng guò,wú shì guān shū shǒu zì chāo。
世态十年多客梦,月明千里少朋交。shì tài shí nián duō kè mèng,yuè míng qiān lǐ shǎo péng jiāo。
茅斋亦有秋崖稿,留与青山作解嘲。máo zhāi yì yǒu qiū yá gǎo,liú yǔ qīng shān zuò jiě cháo。

山中

方岳

此身只合著林泉,安得缠腰十万钱。cǐ shēn zhǐ hé zhù lín quán,ān dé chán yāo shí wàn qián。
百事懦无拖地胆,一生愚似信天缘。bǎi shì nuò wú tuō dì dǎn,yī shēng yú shì xìn tiān yuán。
青山有约不知老,黄犊与人相对眠。qīng shān yǒu yuē bù zhī lǎo,huáng dú yǔ rén xiāng duì mián。
问讯春蓑故无恙,乱云深处更超然。wèn xùn chūn suō gù wú yàng,luàn yún shēn chù gèng chāo rán。

山中

方岳

茅葺山堂竹打篱,尚馀老鹤共襟期。máo qì shān táng zhú dǎ lí,shàng yú lǎo hè gòng jīn qī。
一生朝市几何日,五亩园林都是诗。yī shēng cháo shì jǐ hé rì,wǔ mǔ yuán lín dōu shì shī。
身后谁浇胸磊磊,命中不带印累累。shēn hòu shuí jiāo xiōng lěi lěi,mìng zhōng bù dài yìn lèi lèi。
薄田有秫聊堪酿,尽足秋崖作受持。báo tián yǒu shú liáo kān niàng,jǐn zú qiū yá zuò shòu chí。

山中

方岳

老去筋骸转觉衰,闲忙犹复费支持。lǎo qù jīn hái zhuǎn jué shuāi,xián máng yóu fù fèi zhī chí。
傍山新接龟头屋,为菊重编麂眼篱。bàng shān xīn jiē guī tóu wū,wèi jú zhòng biān jǐ yǎn lí。
仕宦已忘如隔世,力田断不似逢时。shì huàn yǐ wàng rú gé shì,lì tián duàn bù shì féng shí。
北窗高卧美无价,山鸟竟知吾是谁。běi chuāng gāo wò měi wú jià,shān niǎo jìng zhī wú shì shuí。

山中

方岳

古木苍藤自一丘,草庐吾亦爱深幽。gǔ mù cāng téng zì yī qiū,cǎo lú wú yì ài shēn yōu。
断无俗物敢排闼,尽有好山堪倚楼。duàn wú sú wù gǎn pái tà,jǐn yǒu hǎo shān kān yǐ lóu。
已老始知书作祟,不才宁与命为仇。yǐ lǎo shǐ zhī shū zuò suì,bù cái níng yǔ mìng wèi chóu。
石床只在松阴底,拳手支头百不忧。shí chuáng zhǐ zài sōng yīn dǐ,quán shǒu zhī tóu bǎi bù yōu。

送留圯父寺簿倅严

方岳

才立班行便佐州,九年回首不渠留。cái lì bān xíng biàn zuǒ zhōu,jiǔ nián huí shǒu bù qú liú。
千峰榭与柯山对,七里滩从严子游。qiān fēng xiè yǔ kē shān duì,qī lǐ tān cóng yán zi yóu。
未用笑谈惊五马,只销诗句狎双鸥。wèi yòng xiào tán jīng wǔ mǎ,zhǐ xiāo shī jù xiá shuāng ōu。
团纲殿最非吾事,夜半一编归借筹。tuán gāng diàn zuì fēi wú shì,yè bàn yī biān guī jiè chóu。

过李季子丈

方岳

易在床头注未成,晦庵往矣与谁评。yì zài chuáng tóu zhù wèi chéng,huì ān wǎng yǐ yǔ shuí píng。
深衣静对山逾好,语录重抄眼尚明。shēn yī jìng duì shān yú hǎo,yǔ lù zhòng chāo yǎn shàng míng。
春晚有诗供杖屦,日长无事乐锄耕。chūn wǎn yǒu shī gōng zhàng jù,rì zhǎng wú shì lè chú gēng。
家风终与常人别,只听芭蕉滴雨声。jiā fēng zhōng yǔ cháng rén bié,zhǐ tīng bā jiāo dī yǔ shēng。

独往

方岳

黄冠野服随孤鹤,竹径松冈共往还。huáng guān yě fú suí gū hè,zhú jìng sōng gāng gòng wǎng hái。
不肯避人当道笋,相看如客对门山。bù kěn bì rén dāng dào sǔn,xiāng kàn rú kè duì mén shān。
穷居作计未为左,造物于吾本不悭。qióng jū zuò jì wèi wèi zuǒ,zào wù yú wú běn bù qiān。
径扫石床供昼寝,自怜诗骨尚坚顽。jìng sǎo shí chuáng gōng zhòu qǐn,zì lián shī gǔ shàng jiān wán。

赵尉送菜

方岳

岂可常贫料此翁,斋盂顿有玉珑松。qǐ kě cháng pín liào cǐ wēng,zhāi yú dùn yǒu yù lóng sōng。
春山药草能同饭,夜雨茅堂未缺供。chūn shān yào cǎo néng tóng fàn,yè yǔ máo táng wèi quē gōng。
杞菊共传寒绿赋,柴桑不隔紫霄峰。qǐ jú gòng chuán hán lǜ fù,chái sāng bù gé zǐ xiāo fēng。
冰瓷嚼出宫商羽,一洗人间芥蒂胸。bīng cí jué chū gōng shāng yǔ,yī xǐ rén jiān jiè dì xiōng。

赵尉送菜

方岳

山云一坞住山翁,菘韭成畦带雪松。shān yún yī wù zhù shān wēng,sōng jiǔ chéng qí dài xuě sōng。
飞食肉奚关我事,乳蒸豚亦为谁供。fēi shí ròu xī guān wǒ shì,rǔ zhēng tún yì wèi shuí gōng。
衡茅高枕人间世,蓑笠归锄雨外峰。héng máo gāo zhěn rén jiān shì,suō lì guī chú yǔ wài fēng。
曾读坡公菜羹赋,断无尘土到奇胸。céng dú pō gōng cài gēng fù,duàn wú chén tǔ dào qí xiōng。

江尉见过

方岳

梦笔诸郎住笔峰,断桥春水肯过从。mèng bǐ zhū láng zhù bǐ fēng,duàn qiáo chūn shuǐ kěn guò cóng。
千岩万壑真仙吏,两屦一蓑予老农。qiān yán wàn hè zhēn xiān lì,liǎng jù yī suō yǔ lǎo nóng。
铁硬脊梁长偃蹇,糊涂面目易迎逢。tiě yìng jí liáng zhǎng yǎn jiǎn,hú tú miàn mù yì yíng féng。
半生误我难相误,只许秋崖独自憃。bàn shēng wù wǒ nán xiāng wù,zhǐ xǔ qiū yá dú zì chōng。

太庙斋宿

方岳

正尔梅蒸苦翳霾,翛然清庙得心斋。zhèng ěr méi zhēng kǔ yì mái,xiāo rán qīng miào dé xīn zhāi。
云连魏阙天尤近,树暗吴山雨亦佳。yún lián wèi quē tiān yóu jìn,shù àn wú shān yǔ yì jiā。
黄道正中垂日月,赤囊犹遽接江淮。huáng dào zhèng zhōng chuí rì yuè,chì náng yóu jù jiē jiāng huái。
思皇列考神灵在,傥许孤臣借玉阶。sī huáng liè kǎo shén líng zài,tǎng xǔ gū chén jiè yù jiē。

山中

方岳

莫怪山翁老更迂,竹庵终日一团蒲。mò guài shān wēng lǎo gèng yū,zhú ān zhōng rì yī tuán pú。
万言万当不如默,百技百穷同是愚。wàn yán wàn dāng bù rú mò,bǎi jì bǎi qióng tóng shì yú。
往事自惊天大胆,近诗空撚雪成须。wǎng shì zì jīng tiān dà dǎn,jìn shī kōng niǎn xuě chéng xū。
未忧卒岁无衣褐,紫凤天吴拆海图。wèi yōu zú suì wú yī hè,zǐ fèng tiān wú chāi hǎi tú。

山中

方岳

长啸出门山月高,古来宁独我蓬蒿。zhǎng xiào chū mén shān yuè gāo,gǔ lái níng dú wǒ péng hāo。
拙于生事岂无粥,犹有故情焉用袍。zhuō yú shēng shì qǐ wú zhōu,yóu yǒu gù qíng yān yòng páo。
垄亩桑麻豳雅颂,亭皋木叶楚离骚。lǒng mǔ sāng má bīn yǎ sòng,tíng gāo mù yè chǔ lí sāo。
不知公相今谁是,已与人间久绝交。bù zhī gōng xiāng jīn shuí shì,yǐ yǔ rén jiān jiǔ jué jiāo。