古诗词

再次韵因索纸笔

方岳

谁何扣门声啄木,踏雪逢迎寒起粟。shuí hé kòu mén shēng zhuó mù,tà xuě féng yíng hán qǐ sù。
诗筒过我捷于羽,墨滑岂供貂尾续。shī tǒng guò wǒ jié yú yǔ,mò huá qǐ gōng diāo wěi xù。
云锵孤响落琼璈,顿觉闻韶不知肉。yún qiāng gū xiǎng luò qióng áo,dùn jué wén sháo bù zhī ròu。
胆惊强韵娄吐舌,春溢长笺手几缩。dǎn jīng qiáng yùn lóu tǔ shé,chūn yì zhǎng jiān shǒu jǐ suō。
钝根难除撚髭苦,夜凡晶荧残几烛。dùn gēn nán chú niǎn zī kǔ,yè fán jīng yíng cán jǐ zhú。
管城子老免冠谢,久不中书三致祝。guǎn chéng zi lǎo miǎn guān xiè,jiǔ bù zhōng shū sān zhì zhù。
择交正自欠楮生,两穷相值声蔌蔌。zé jiāo zhèng zì qiàn chǔ shēng,liǎng qióng xiāng zhí shēng sù sù。
端凝赖有弘农陶,时一浴之云外瀑。duān níng lài yǒu hóng nóng táo,shí yī yù zhī yún wài pù。
山寒亦闻泓有语,未致两生长不足。shān hán yì wén hóng yǒu yǔ,wèi zhì liǎng shēng zhǎng bù zú。
谁其下榻徐孺子,不以寒暄事竿牍。shuí qí xià tà xú rú zi,bù yǐ hán xuān shì gān dú。
径须回旋作诗供,纵使长贫颜有穆。jìng xū huí xuán zuò shī gōng,zòng shǐ zhǎng pín yán yǒu mù。
书生得句如得官,无以藉之眉为蹙。shū shēng dé jù rú dé guān,wú yǐ jí zhī méi wèi cù。
云烟茧纸生踊跃,涕唾犀毫负惭恧。yún yān jiǎn zhǐ shēng yǒng yuè,tì tuò xī háo fù cán nǜ。
倘非渠辈称挥洒,未见无虞堪即鹿。tǎng fēi qú bèi chēng huī sǎ,wèi jiàn wú yú kān jí lù。
残风剩月幸见分,卷轴今当汗驹犊。cán fēng shèng yuè xìng jiàn fēn,juǎn zhóu jīn dāng hàn jū dú。
夜窗赓载有馀暇,笺注离骚到兰菊。yè chuāng gēng zài yǒu yú xiá,jiān zhù lí sāo dào lán jú。
雪铺玉笺乌丝栏,一一手抄森似束。xuě pù yù jiān wū sī lán,yī yī shǒu chāo sēn shì shù。
毋令千载韩退之,作传讥嘲老而秃。wú lìng qiān zài hán tuì zhī,zuò chuán jī cháo lǎo ér tū。
方岳

方岳

方岳(1199~1262),南宋诗人、词人。字巨山,号秋崖。祁门(今属安徽)人。绍定五年(1232)进士,授淮东安抚司□官。淳□中,以工部郎官充任赵葵淮南幕中参议官。后调知南康军。后因触犯湖广总领贾似道,被移治邵武军。后知袁州,因得罪权贵丁大全,被弹劾罢官。后复被起用知抚州,又因与贾似道的旧嫌而取消任命。 方岳的作品>>

猜您喜欢

山居七咏经史阁

方岳

圣处终难举似人,二三子在最情亲。shèng chù zhōng nán jǔ shì rén,èr sān zi zài zuì qíng qīn。
于中检点平生看,香缕萦帘眇此身。yú zhōng jiǎn diǎn píng shēng kàn,xiāng lǚ yíng lián miǎo cǐ shēn。

山居七咏经史阁

方岳

终南少室苦跻攀,已入先生一笑间。zhōng nán shǎo shì kǔ jī pān,yǐ rù xiān shēng yī xiào jiān。
不学刘安便仙去,屋边尽自有佳山。bù xué liú ān biàn xiān qù,wū biān jǐn zì yǒu jiā shān。

山居七咏经史阁

方岳

何年进入玉华宫,香到君王紫禁枫。hé nián jìn rù yù huá gōng,xiāng dào jūn wáng zǐ jìn fēng。
月府归来衫袖冷,蟾蜍滴露洗秋红。yuè fǔ guī lái shān xiù lěng,chán chú dī lù xǐ qiū hóng。

山居七咏经史阁

方岳

正尔清寒与世殊,地灵不受柳诗愚。zhèng ěr qīng hán yǔ shì shū,dì líng bù shòu liǔ shī yú。
昼长何似醒幽梦,碧玉壶深贮雪腴。zhòu zhǎng hé shì xǐng yōu mèng,bì yù hú shēn zhù xuě yú。

山居七咏经史阁

方岳

携得春归通德门,等闲万木亦沾恩。xié dé chūn guī tōng dé mén,děng xián wàn mù yì zhān ēn。
母桃未熟蓬莱浅,连夜吹开堂北萱。mǔ táo wèi shú péng lái qiǎn,lián yè chuī kāi táng běi xuān。

山居七咏经史阁

方岳

一念惟馀睡作魔,鸥闲不与世同波。yī niàn wéi yú shuì zuò mó,ōu xián bù yǔ shì tóng bō。
迩来定力空诸妄,如以摩尼照浊河。ěr lái dìng lì kōng zhū wàng,rú yǐ mó ní zhào zhuó hé。

赵佥见过不值有诗次韵

方岳

草庐不惯高轩过,莫怪樵青久未应。cǎo lú bù guàn gāo xuān guò,mò guài qiáo qīng jiǔ wèi yīng。
一片断云寻宿处,有诗谁与录侯鲭。yī piàn duàn yún xún sù chù,yǒu shī shuí yǔ lù hóu qīng。

赵佥见过不值有诗次韵

方岳

向来曾管重湖月,五老当门但读书。xiàng lái céng guǎn zhòng hú yuè,wǔ lǎo dāng mén dàn dú shū。
见说邦人犹感慨,恨予不学蔺相如。jiàn shuō bāng rén yóu gǎn kǎi,hèn yǔ bù xué lìn xiāng rú。

湖山纪游

方岳

两山南北诗三百,付与秋风赵倚楼。liǎng shān nán běi shī sān bǎi,fù yǔ qiū fēng zhào yǐ lóu。
忽忆老逋坟下路,梅花夜雪上孤舟。hū yì lǎo bū fén xià lù,méi huā yè xuě shàng gū zhōu。

湖山纪游

方岳

凤凰城里花如海,选集诸人守部门。fèng huáng chéng lǐ huā rú hǎi,xuǎn jí zhū rén shǒu bù mén。
此老久渔双脚浪,岛烟湖雾又黄昏。cǐ lǎo jiǔ yú shuāng jiǎo làng,dǎo yān hú wù yòu huáng hūn。

次韵赵端明万花园

方岳

万花锦绣同民乐,不比青山独乐园。wàn huā jǐn xiù tóng mín lè,bù bǐ qīng shān dú lè yuán。
办得春风共花醉,尽教蝶闹与蜂喧。bàn dé chūn fēng gòng huā zuì,jǐn jiào dié nào yǔ fēng xuān。

次韵赵端明万花园

方岳

和气能消塞上寒,却于边事颇相干。hé qì néng xiāo sāi shàng hán,què yú biān shì pǒ xiāng gàn。
酒旗歌鼓秋千外,新绿柔红又几般。jiǔ qí gē gǔ qiū qiān wài,xīn lǜ róu hóng yòu jǐ bān。

次韵赵端明万花园

方岳

风逗湘帘雪絮飞,池痕雨过曲尘肥。fēng dòu xiāng lián xuě xù fēi,chí hén yǔ guò qū chén féi。
扬州十里春犹在,细柳营深解铁衣。yáng zhōu shí lǐ chūn yóu zài,xì liǔ yíng shēn jiě tiě yī。

次韵赵端明万花园

方岳

玉箫吹断知何许,柳径日长娇燕舞。yù xiāo chuī duàn zhī hé xǔ,liǔ jìng rì zhǎng jiāo yàn wǔ。
鹤城半掩人未归,数点春愁杏花雨。hè chéng bàn yǎn rén wèi guī,shù diǎn chūn chóu xìng huā yǔ。

赠相士

方岳

老来学剑已无成,眼底边尘猝未清。lǎo lái xué jiàn yǐ wú chéng,yǎn dǐ biān chén cù wèi qīng。
此辈束之高阁耳,且容黄犊伴春耕。cǐ bèi shù zhī gāo gé ěr,qiě róng huáng dú bàn chūn gēng。