古诗词

再次韵因索纸笔

方岳

谁何扣门声啄木,踏雪逢迎寒起粟。shuí hé kòu mén shēng zhuó mù,tà xuě féng yíng hán qǐ sù。
诗筒过我捷于羽,墨滑岂供貂尾续。shī tǒng guò wǒ jié yú yǔ,mò huá qǐ gōng diāo wěi xù。
云锵孤响落琼璈,顿觉闻韶不知肉。yún qiāng gū xiǎng luò qióng áo,dùn jué wén sháo bù zhī ròu。
胆惊强韵娄吐舌,春溢长笺手几缩。dǎn jīng qiáng yùn lóu tǔ shé,chūn yì zhǎng jiān shǒu jǐ suō。
钝根难除撚髭苦,夜凡晶荧残几烛。dùn gēn nán chú niǎn zī kǔ,yè fán jīng yíng cán jǐ zhú。
管城子老免冠谢,久不中书三致祝。guǎn chéng zi lǎo miǎn guān xiè,jiǔ bù zhōng shū sān zhì zhù。
择交正自欠楮生,两穷相值声蔌蔌。zé jiāo zhèng zì qiàn chǔ shēng,liǎng qióng xiāng zhí shēng sù sù。
端凝赖有弘农陶,时一浴之云外瀑。duān níng lài yǒu hóng nóng táo,shí yī yù zhī yún wài pù。
山寒亦闻泓有语,未致两生长不足。shān hán yì wén hóng yǒu yǔ,wèi zhì liǎng shēng zhǎng bù zú。
谁其下榻徐孺子,不以寒暄事竿牍。shuí qí xià tà xú rú zi,bù yǐ hán xuān shì gān dú。
径须回旋作诗供,纵使长贫颜有穆。jìng xū huí xuán zuò shī gōng,zòng shǐ zhǎng pín yán yǒu mù。
书生得句如得官,无以藉之眉为蹙。shū shēng dé jù rú dé guān,wú yǐ jí zhī méi wèi cù。
云烟茧纸生踊跃,涕唾犀毫负惭恧。yún yān jiǎn zhǐ shēng yǒng yuè,tì tuò xī háo fù cán nǜ。
倘非渠辈称挥洒,未见无虞堪即鹿。tǎng fēi qú bèi chēng huī sǎ,wèi jiàn wú yú kān jí lù。
残风剩月幸见分,卷轴今当汗驹犊。cán fēng shèng yuè xìng jiàn fēn,juǎn zhóu jīn dāng hàn jū dú。
夜窗赓载有馀暇,笺注离骚到兰菊。yè chuāng gēng zài yǒu yú xiá,jiān zhù lí sāo dào lán jú。
雪铺玉笺乌丝栏,一一手抄森似束。xuě pù yù jiān wū sī lán,yī yī shǒu chāo sēn shì shù。
毋令千载韩退之,作传讥嘲老而秃。wú lìng qiān zài hán tuì zhī,zuò chuán jī cháo lǎo ér tū。
方岳

方岳

方岳(1199~1262),南宋诗人、词人。字巨山,号秋崖。祁门(今属安徽)人。绍定五年(1232)进士,授淮东安抚司□官。淳□中,以工部郎官充任赵葵淮南幕中参议官。后调知南康军。后因触犯湖广总领贾似道,被移治邵武军。后知袁州,因得罪权贵丁大全,被弹劾罢官。后复被起用知抚州,又因与贾似道的旧嫌而取消任命。 方岳的作品>>

猜您喜欢

兰溪晚泊

方岳

岸岸芦花白,空江多月明。àn àn lú huā bái,kōng jiāng duō yuè míng。
一帘秋色老,千里暮云平。yī lián qiū sè lǎo,qiān lǐ mù yún píng。
寒入霜前韭,香传雨后橙。hán rù shuāng qián jiǔ,xiāng chuán yǔ hòu chéng。
烦诗题品看,此酒旧知名。fán shī tí pǐn kàn,cǐ jiǔ jiù zhī míng。

八咏楼

方岳

郡古低临水,城荒早闭门。jùn gǔ dī lín shuǐ,chéng huāng zǎo bì mén。
岸沙分路细,江南带云昏。àn shā fēn lù xì,jiāng nán dài yún hūn。
山岂缘诗瘦,楼应厌市喧。shān qǐ yuán shī shòu,lóu yīng yàn shì xuān。
前朝碑尚在,半已蚀苔痕。qián cháo bēi shàng zài,bàn yǐ shí tái hén。

次韵赵尉

方岳

括山随处好,况复有诗人。kuò shān suí chù hǎo,kuàng fù yǒu shī rén。
粘壁多诗稿,看山少讼尘。zhān bì duō shī gǎo,kàn shān shǎo sòng chén。
夜寒琴伴月,香冷砚生春。yè hán qín bàn yuè,xiāng lěng yàn shēng chūn。
鹤亦能留客,敲门不厌频。hè yì néng liú kè,qiāo mén bù yàn pín。

次韵陈汤卿

方岳

括苍烟雨顶,客木晚巑岏。kuò cāng yān yǔ dǐng,kè mù wǎn cuán wán。
家远书难到,云深梦亦寒。jiā yuǎn shū nán dào,yún shēn mèng yì hán。
僧邀携茗试,客许借诗看。sēng yāo xié míng shì,kè xǔ jiè shī kàn。
琴冷梅花月,何时为一弹。qín lěng méi huā yuè,hé shí wèi yī dàn。

次韵陈汤卿

方岳

野径渔樵共,霜寒江上村。yě jìng yú qiáo gòng,shuāng hán jiāng shàng cūn。
乱山横紫翠,孤笛送黄昏。luàn shān héng zǐ cuì,gū dí sòng huáng hūn。
满壁题诗暗,连墙贳酒浑。mǎn bì tí shī àn,lián qiáng shì jiǔ hún。
往来今已熟,稚子又应门。wǎng lái jīn yǐ shú,zhì zi yòu yīng mén。

次梁倅录囚上饶

方岳

此老清如许,宁求使节知。cǐ lǎo qīng rú xǔ,níng qiú shǐ jié zhī。
檄分风宪重,山到月岩奇。xí fēn fēng xiàn zhòng,shān dào yuè yán qí。
秋色深宜雨,寒花并入诗。qiū sè shēn yí yǔ,hán huā bìng rù shī。
圣朝本仁厚,鼠辈亦吾儿。shèng cháo běn rén hòu,shǔ bèi yì wú ér。

陈帐管尊公挽诗

方岳

不独于书癖,论边语亦奇。bù dú yú shū pǐ,lùn biān yǔ yì qí。
丘园身竟老,场屋世谁知。qiū yuán shēn jìng lǎo,chǎng wū shì shuí zhī。
客下陈蕃榻,人传窦谏碑。kè xià chén fān tà,rén chuán dòu jiàn bēi。
九华山翠外,烟草正离离。jiǔ huá shān cuì wài,yān cǎo zhèng lí lí。

道中连雨

方岳

老屋村舂急,归鸦半暝烟。lǎo wū cūn chōng jí,guī yā bàn míng yān。
断厓留宿雨,野水没春田。duàn yá liú sù yǔ,yě shuǐ méi chūn tián。
昨梦山须记,幽情鸟不传。zuó mèng shān xū jì,yōu qíng niǎo bù chuán。
也知晴更好,草木已争妍。yě zhī qíng gèng hǎo,cǎo mù yǐ zhēng yán。

道中连雨

方岳

蚤晏逢人问,荒村店亦稀。zǎo yàn féng rén wèn,huāng cūn diàn yì xī。
竹舆穿雨过,沙鸟带云飞。zhú yú chuān yǔ guò,shā niǎo dài yún fēi。
野渡疑无树,春山尽有薇。yě dù yí wú shù,chūn shān jǐn yǒu wēi。
不缘诗是伴,谁与倚荆扉。bù yuán shī shì bàn,shuí yǔ yǐ jīng fēi。

道中连雨

方岳

尘蚀貂裘敝,吾生奈尔何。chén shí diāo qiú bì,wú shēng nài ěr hé。
雷声春蛰怒,山意暮寒多。léi shēng chūn zhé nù,shān yì mù hán duō。
穷不弹长铗,归应负短蓑。qióng bù dàn zhǎng jiá,guī yīng fù duǎn suō。
自知机事浅,或可共鸥波。zì zhī jī shì qiǎn,huò kě gòng ōu bō。

次韵汪少卿赠别

方岳

一诗传戟外,春亦肯随行。yī shī chuán jǐ wài,chūn yì kěn suí xíng。
老不论圭瓒,寒于嚼水晶。lǎo bù lùn guī zàn,hán yú jué shuǐ jīng。
梦惊池草合,香泛墨花轻。mèng jīng chí cǎo hé,xiāng fàn mò huā qīng。
立尽沙头月,鸥清睡不成。lì jǐn shā tóu yuè,ōu qīng shuì bù chéng。

次韵酬其乂

方岳

心事一鸥轻,邮签夜卜程。xīn shì yī ōu qīng,yóu qiān yè bo chéng。
春寒眼对雨,别久语连明。chūn hán yǎn duì yǔ,bié jiǔ yǔ lián míng。
砚有诗能秀,山于梦亦清。yàn yǒu shī néng xiù,shān yú mèng yì qīng。
歙溪多老石,一一待题名。shè xī duō lǎo shí,yī yī dài tí míng。

再用汪少

方岳

毕竟春晴好,杨花也送行。bì jìng chūn qíng hǎo,yáng huā yě sòng xíng。
驿程寒冉冉,江树晓晶晶。yì chéng hán rǎn rǎn,jiāng shù xiǎo jīng jīng。
水长船能驶,诗多担转轻。shuǐ zhǎng chuán néng shǐ,shī duō dān zhuǎn qīng。
江湖吾倦矣,茅屋几时成。jiāng hú wú juàn yǐ,máo wū jǐ shí chéng。

次韵别元可

方岳

帆带春风梦,鸥知远客心。fān dài chūn fēng mèng,ōu zhī yuǎn kè xīn。
暮愁随雨做,逸兴与江深。mù chóu suí yǔ zuò,yì xīng yǔ jiāng shēn。
书不厌频读,诗须放淡吟。shū bù yàn pín dú,shī xū fàng dàn yín。
绝怜寒食酒,与子不同斟。jué lián hán shí jiǔ,yǔ zi bù tóng zhēn。

次韵赵尉

方岳

昨过骑驴尉,香深茗一杯。zuó guò qí lǘ wèi,xiāng shēn míng yī bēi。
杏寒春且住,芹老燕初来。xìng hán chūn qiě zhù,qín lǎo yàn chū lái。
山自相知甚,仙今安在哉。shān zì xiāng zhī shén,xiān jīn ān zài zāi。
晚洲分鹭宿,了不受嫌猜。wǎn zhōu fēn lù sù,le bù shòu xián cāi。