古诗词

次韵徐宰雪句

方岳

雪花飞尽江头芦,秋崖有屋窗未糊。xuě huā fēi jǐn jiāng tóu lú,qiū yá yǒu wū chuāng wèi hú。
嗅梅自可了孤寂,燃竹相与留须臾。xiù méi zì kě le gū jì,rán zhú xiāng yǔ liú xū yú。
传观玉帝整严卫,杂沓环佩纷前驱。chuán guān yù dì zhěng yán wèi,zá dá huán pèi fēn qián qū。
梦随姑射扣瑶陛,身入阊阖排银铺。mèng suí gū shè kòu yáo bì,shēn rù chāng hé pái yín pù。
明毫一色宝阶净,端木六出琼林孤。míng háo yī sè bǎo jiē jìng,duān mù liù chū qióng lín gū。
绿章封事见名姓,白霓仙子轩眉须。lǜ zhāng fēng shì jiàn míng xìng,bái ní xiān zi xuān méi xū。
乃知天喜爱民尹,分此雪与耕田夫。nǎi zhī tiān xǐ ài mín yǐn,fēn cǐ xuě yǔ gēng tián fū。
山川尽入古图画,园林已作春规模。shān chuān jǐn rù gǔ tú huà,yuán lín yǐ zuò chūn guī mó。
逢船谁可载书共,松醪未拟炊书沽。féng chuán shuí kě zài shū gòng,sōng láo wèi nǐ chuī shū gū。
金仆姑寒忆战士,玉玲珑暖无歌姝。jīn pū gū hán yì zhàn shì,yù líng lóng nuǎn wú gē shū。
煮茶安用碧跳脱,眠蓑自胜红氍毹。zhǔ chá ān yòng bì tiào tuō,mián suō zì shèng hóng qú shū。
盟鸥久与说心腹,买犊大欠耕膏腴。méng ōu jiǔ yǔ shuō xīn fù,mǎi dú dà qiàn gēng gāo yú。
频年岁入少生计,何日诏下蠲田租。pín nián suì rù shǎo shēng jì,hé rì zhào xià juān tián zū。
甑尘但忧脱粟饭,瓯滑未议羹莼鲈。zèng chén dàn yōu tuō sù fàn,ōu huá wèi yì gēng chún lú。
群公岂堪立仗马,贱子只跨寻诗驴。qún gōng qǐ kān lì zhàng mǎ,jiàn zi zhǐ kuà xún shī lǘ。
第令吾民不知馁,如彼蔡人何足诛。dì lìng wú mín bù zhī něi,rú bǐ cài rén hé zú zhū。
冲寒索米徙者众,啼饥载道携其孥。chōng hán suǒ mǐ xǐ zhě zhòng,tí jī zài dào xié qí nú。
边烽有警事方尔,民瘼未轸天地无。biān fēng yǒu jǐng shì fāng ěr,mín mò wèi zhěn tiān dì wú。
辕门谁曳丈二组,羽书夜下尺一符。yuán mén shuí yè zhàng èr zǔ,yǔ shū yè xià chǐ yī fú。
少迟兽狝渤海盗,当复蚁浮高阳徒。shǎo chí shòu xiǎn bó hǎi dào,dāng fù yǐ fú gāo yáng tú。
平淮有碑倘须刻,笔墨可但唐宗儒。píng huái yǒu bēi tǎng xū kè,bǐ mò kě dàn táng zōng rú。
方岳

方岳

方岳(1199~1262),南宋诗人、词人。字巨山,号秋崖。祁门(今属安徽)人。绍定五年(1232)进士,授淮东安抚司□官。淳□中,以工部郎官充任赵葵淮南幕中参议官。后调知南康军。后因触犯湖广总领贾似道,被移治邵武军。后知袁州,因得罪权贵丁大全,被弹劾罢官。后复被起用知抚州,又因与贾似道的旧嫌而取消任命。 方岳的作品>>

猜您喜欢

将入仙都

方岳

客如我亦未为俗,著我于中何忝渠。kè rú wǒ yì wèi wèi sú,zhù wǒ yú zhōng hé tiǎn qú。
苦作春阴愁又绝,蕙花香冷雨疏疏。kǔ zuò chūn yīn chóu yòu jué,huì huā xiāng lěng yǔ shū shū。

洞元观

方岳

窗林绿气冷香彝,山带斜晖半入溪。chuāng lín lǜ qì lěng xiāng yí,shān dài xié huī bàn rù xī。
幽鸟似嫌人至数,瞥然飞过隔林啼。yōu niǎo shì xián rén zhì shù,piē rán fēi guò gé lín tí。

过缙云胡君作茶古松下丛兰中

方岳

十丈苍皮带雪僵,山云归晚泊书床。shí zhàng cāng pí dài xuě jiāng,shān yún guī wǎn pō shū chuáng。
不缘曾读离骚熟,兰亦欺人未肯香。bù yuán céng dú lí sāo shú,lán yì qī rén wèi kěn xiāng。

饮荼蘼花下招蔡公庆

方岳

春工管不了霓裳,风自南来占取香。chūn gōng guǎn bù le ní shang,fēng zì nán lái zhàn qǔ xiāng。
一夜谢池晴雪满,无人说与蔡中郎。yī yè xiè chí qíng xuě mǎn,wú rén shuō yǔ cài zhōng láng。

次韵酬清修老

方岳

玉堂老作清修记,曾许渠为我辈人。yù táng lǎo zuò qīng xiū jì,céng xǔ qú wèi wǒ bèi rén。
仿佛三生虎溪笑,偶然一见面如春。fǎng fú sān shēng hǔ xī xiào,ǒu rán yī jiàn miàn rú chūn。

过楚道人舍

方岳

纷纷俗子俗到骨,对面有山那得看。fēn fēn sú zi sú dào gǔ,duì miàn yǒu shān nà dé kàn。
不料楚髯能辨此,夜深月冷石阑干。bù liào chǔ rán néng biàn cǐ,yè shēn yuè lěng shí lán gàn。

过楚道人舍

方岳

平生诗友刘宾客,醉墨曾传到雪庐。píng shēng shī yǒu liú bīn kè,zuì mò céng chuán dào xuě lú。
煞说竹溪茅屋好,便能诗亦不如渠。shā shuō zhú xī máo wū hǎo,biàn néng shī yì bù rú qú。

次韵清修老墨梅新茗

方岳

此诗合让简斋老,尽洗世间声色尘。cǐ shī hé ràng jiǎn zhāi lǎo,jǐn xǐ shì jiān shēng sè chén。
我更凿空难著语,蹇驴粗记雪桥春。wǒ gèng záo kōng nán zhù yǔ,jiǎn lǘ cū jì xuě qiáo chūn。

次韵宋尚书山居十五咏驻屐亭

方岳

等得轻晴便一来,逢花不住恐花猜。děng dé qīng qíng biàn yī lái,féng huā bù zhù kǒng huā cāi。
丁宁莫挂桄榔去,怕损亭前称意苔。dīng níng mò guà guāng láng qù,pà sǔn tíng qián chēng yì tái。

次韵宋尚书山居十五咏驻屐亭

方岳

露浥晴光对洗妆,柔条无力不成行。lù yì qíng guāng duì xǐ zhuāng,róu tiáo wú lì bù chéng xíng。
阿环淡伫阿娇丽,一种风流各自香。ā huán dàn zhù ā jiāo lì,yī zhǒng fēng liú gè zì xiāng。

次韵宋尚书山居十五咏驻屐亭

方岳

此君老去更风猷,冰雪生寒我辈流。cǐ jūn lǎo qù gèng fēng yóu,bīng xuě shēng hán wǒ bèi liú。
穿径略容携客共,交情畴昔雅相投。chuān jìng lüè róng xié kè gòng,jiāo qíng chóu xī yǎ xiāng tóu。

次韵宋尚书山居十五咏驻屐亭

方岳

净洗从前两耳埃,溪声并逐雨声来。jìng xǐ cóng qián liǎng ěr āi,xī shēng bìng zhú yǔ shēng lái。
此奇赖有诗能领,一笑钟期安在哉。cǐ qí lài yǒu shī néng lǐng,yī xiào zhōng qī ān zài zāi。

次韵宋尚书山居十五咏驻屐亭

方岳

酒泻银壶莫近傍,怕惊花睡损残妆。jiǔ xiè yín hú mò jìn bàng,pà jīng huā shuì sǔn cán zhuāng。
拟题报答春风句,也恐春风未敢当。nǐ tí bào dá chūn fēng jù,yě kǒng chūn fēng wèi gǎn dāng。

次韵宋尚书山居十五咏驻屐亭

方岳

玉行敲断欲生尘,翻手那知局面新。yù xíng qiāo duàn yù shēng chén,fān shǒu nà zhī jú miàn xīn。
到了不妨饶一著,旁观自有识机人。dào le bù fáng ráo yī zhù,páng guān zì yǒu shí jī rén。

次韵宋尚书山居十五咏驻屐亭

方岳

壑底云香不等雷,便携石鼎与俱来。hè dǐ yún xiāng bù děng léi,biàn xié shí dǐng yǔ jù lái。
鹁鸠唤得西溪雨,顿得春从齿颊回。bó jiū huàn dé xī xī yǔ,dùn dé chūn cóng chǐ jiá huí。