古诗词

西江月

王安礼

梅好惟嫌淡泞,天教薄与胭脂。méi hǎo wéi xián dàn nìng,tiān jiào báo yǔ yān zhī。
真妃初出凤皇池。zhēn fēi chū chū fèng huáng chí。
酒入琼肌半醉。jiǔ rù qióng jī bàn zuì。
东阁诗情易动,南楼玉管休吹。dōng gé shī qíng yì dòng,nán lóu yù guǎn xiū chuī。
北人浑作杏花疑。běi rén hún zuò xìng huā yí。
惟有青枝不似。wéi yǒu qīng zhī bù shì。
王安礼

王安礼

王安礼(1034年--1095年),字和甫,北宋政治家、诗人。抚州临川(今江西省抚州市) 人,王安石同母四弟。生于宋仁宗景祐元年,卒于哲宗绍圣二年,年六十二岁,官至尚书左丞。世称王安礼、王安国、王雱为“临川三王”。著有《王魏公集》20卷。 王安礼的作品>>

猜您喜欢

清明日赐宴琼林苑奉酬宫使太师相公

王安礼

戎鼙声里冷云秋,投老难堪此段愁。róng pí shēng lǐ lěng yún qiū,tóu lǎo nán kān cǐ duàn chóu。
说似旁人都不管,待凭书札到并州。shuō shì páng rén dōu bù guǎn,dài píng shū zhá dào bìng zhōu。

清明日赐宴琼林苑奉酬宫使太师相公

王安礼

月墀绣屐想无踪,庭户新凉绿簟空。yuè chí xiù jī xiǎng wú zōng,tíng hù xīn liáng lǜ diàn kōng。
寄语金泥旧裙衩,莫教放尽石榴红。jì yǔ jīn ní jiù qún chǎ,mò jiào fàng jǐn shí liú hóng。

谨赋五言一章赠别致政太师

王安礼

封国营邱近,行胪洛水浑。fēng guó yíng qiū jìn,xíng lú luò shuǐ hún。
位齐师尚父,名重相公孙。wèi qí shī shàng fù,míng zhòng xiāng gōng sūn。
勋业归宗祏,威声寄塞垣。xūn yè guī zōng shí,wēi shēng jì sāi yuán。
安居今日老,魏阙此心存。ān jū jīn rì lǎo,wèi quē cǐ xīn cún。
祖燕临华省,赓歌屈至尊。zǔ yàn lín huá shěng,gēng gē qū zhì zūn。
里门多喜色,云汉在瑶琨。lǐ mén duō xǐ sè,yún hàn zài yáo kūn。

奉和留守太尉赐燕玉津图

王安礼

将相仪刑久,师儒典册新。jiāng xiāng yí xíng jiǔ,shī rú diǎn cè xīn。
乘车朝魏阙,铭鼎颂舆人。chéng chē cháo wèi quē,míng dǐng sòng yú rén。
高会开名苑,多欢浃辅臣。gāo huì kāi míng yuàn,duō huān jiā fǔ chén。
仙葩分巨丽,宸藻赐全醇。xiān pā fēn jù lì,chén zǎo cì quán chún。
自昔修天爵,平时秉国钧。zì xī xiū tiān jué,píng shí bǐng guó jūn。
谁如始终遇,奕叶荷君仁。shuí rú shǐ zhōng yù,yì yè hé jūn rén。

上王端明生日

王安礼

梦帝资良辅,生申恊圣期。mèng dì zī liáng fǔ,shēng shēn xié shèng qī。
妙龄谈国体,初筮得家规。miào líng tán guó tǐ,chū shì dé jiā guī。
侃侃当官色,循循待士辞。kǎn kǎn dāng guān sè,xún xún dài shì cí。
法冠曾触佞,諌纸讵容私。fǎ guān céng chù nìng,dǒng zhǐ jù róng sī。
外历蕃宣久,归参待从宜。wài lì fān xuān jiǔ,guī cān dài cóng yí。
政声虽召杜,学术本皋夔。zhèng shēng suī zhào dù,xué shù běn gāo kuí。
业履今安匹,贤劳上所知。yè lǚ jīn ān pǐ,xián láo shàng suǒ zhī。
都畿重尹正,延阁旧论思。dōu jī zhòng yǐn zhèng,yán gé jiù lùn sī。
治出诸公右,经为大帝师。zhì chū zhū gōng yòu,jīng wèi dà dì shī。
三边更惠爱,一体系安危。sān biān gèng huì ài,yī tǐ xì ān wēi。
羌虏跳西夏,朝家念北陲。qiāng lǔ tiào xī xià,cháo jiā niàn běi chuí。
秘庭还旧秩,左辖正新仪。mì tíng hái jiù zhì,zuǒ xiá zhèng xīn yí。
暂屈并门重,其苏晋国饥。zàn qū bìng mén zhòng,qí sū jìn guó jī。
指麾柔旅拒,谈笑妥茕嫠。zhǐ huī róu lǚ jù,tán xiào tuǒ qióng lí。
邺邑祠河急,荆州祷雨迟。yè yì cí hé jí,jīng zhōu dǎo yǔ chí。
怒波回潬碛,旱种变京坻。nù bō huí shàn qì,hàn zhǒng biàn jīng chí。
道与千龄遇,身将百禄随。dào yǔ qiān líng yù,shēn jiāng bǎi lù suí。
民瞻方有裕,天宠盖无疑。mín zhān fāng yǒu yù,tiān chǒng gài wú yí。
俊乂思皇日,钦明乐胥时。jùn yì sī huáng rì,qīn míng lè xū shí。
缁衣如宠庆,愿续武公诗。zī yī rú chǒng qìng,yuàn xù wǔ gōng shī。

鸿鹄诗

王安礼

鸿鹄慕稻粱,日夜疑罝罘。hóng gǔ mù dào liáng,rì yè yí jū fú。
蜻蛉善蜚翔,不为食饮留。qīng líng shàn fēi xiáng,bù wèi shí yǐn liú。
胶丝竹竿杪,童子与我仇。jiāo sī zhú gān miǎo,tóng zi yǔ wǒ chóu。
出处或类此,明明君子羞。chū chù huò lèi cǐ,míng míng jūn zi xiū。
近世喜高论,罔知道沉浮。jìn shì xǐ gāo lùn,wǎng zhī dào chén fú。
朵颐非吉人,赴海岂善谋。duǒ yí fēi jí rén,fù hǎi qǐ shàn móu。
万事固有理,彼哉宁易求。wàn shì gù yǒu lǐ,bǐ zāi níng yì qiú。
爱子智虑明,吾言非暗投。ài zi zhì lǜ míng,wú yán fēi àn tóu。

常州寄吕进之五言一首

王安礼

峨峨霍邱上,可以望九州。é é huò qiū shàng,kě yǐ wàng jiǔ zhōu。
衮衮蔡河底,日夜无停留。gǔn gǔn cài hé dǐ,rì yè wú tíng liú。
子与山水近,官冗亦少休。zi yǔ shān shuǐ jìn,guān rǒng yì shǎo xiū。
登高望我居,寄书托东舟。dēng gāo wàng wǒ jū,jì shū tuō dōng zhōu。
非唯慰我思,亦以解子忧。fēi wéi wèi wǒ sī,yì yǐ jiě zi yōu。
我欲问子讯,冰泥塞邗沟。wǒ yù wèn zi xùn,bīng ní sāi hán gōu。
又欲识子处,东山岂高邱。yòu yù shí zi chù,dōng shān qǐ gāo qiū。
惜哉所处异,会合宁易求。xī zāi suǒ chù yì,huì hé níng yì qiú。
何时春风来,从我繁台游。hé shí chūn fēng lái,cóng wǒ fán tái yóu。

丙寅九月二十日同蒋颖叔从长干雨中登高座寺诗

王安礼

弭节萧帝寺,驱车成子冈。mǐ jié xiāo dì sì,qū chē chéng zi gāng。
莽卉翳涂泥,霖雨沾衣裳。mǎng huì yì tú ní,lín yǔ zhān yī shang。
跻攀逾百寻,险滑步寸量。jī pān yú bǎi xún,xiǎn huá bù cùn liàng。
生公不可见,雨花空此堂。shēng gōng bù kě jiàn,yǔ huā kōng cǐ táng。
当时听说法,神鬼久已藏。dāng shí tīng shuō fǎ,shén guǐ jiǔ yǐ cáng。
烟云渺无穷,凄风来我旁。yān yún miǎo wú qióng,qī fēng lái wǒ páng。
山川万邑屋,所见未毫芒。shān chuān wàn yì wū,suǒ jiàn wèi háo máng。
驾言吾将归,重劳徒御将。jià yán wú jiāng guī,zhòng láo tú yù jiāng。
迟明羲与和,宇宙观暄旸。chí míng xī yǔ hé,yǔ zhòu guān xuān yáng。
安行凌太虚,旷朗观八荒。ān xíng líng tài xū,kuàng lǎng guān bā huāng。

送别范希声

王安礼

驿吏闯晓鼓,仆夫乐晨征。yì lì chuǎng xiǎo gǔ,pū fū lè chén zhēng。
叙别何草草,君今千里行。xù bié hé cǎo cǎo,jūn jīn qiān lǐ xíng。
捧檄近京国,拜亲还洛城。pěng xí jìn jīng guó,bài qīn hái luò chéng。
层峦望太行,慷慨无俗情。céng luán wàng tài xíng,kāng kǎi wú sú qíng。
嗟我寔僚友,追攀劳至诚。jiē wǒ shí liáo yǒu,zhuī pān láo zhì chéng。
赠言岂无意,爱子智虑明。zèng yán qǐ wú yì,ài zi zhì lǜ míng。
抱才太华高,视利鸿毛轻。bào cái tài huá gāo,shì lì hóng máo qīng。
世路有夷险,君行常直清。shì lù yǒu yí xiǎn,jūn xíng cháng zhí qīng。
朝廷正博采,幕府讵久撄。cháo tíng zhèng bó cǎi,mù fǔ jù jiǔ yīng。
少别勉自爱,他年看名卿。shǎo bié miǎn zì ài,tā nián kàn míng qīng。

曲院输麦二十二韵呈开父

王安礼

自讼愚且鄙,平生事辞翰。zì sòng yú qiě bǐ,píng shēng shì cí hàn。
为文谢超卓,得禄未盈寸。wèi wén xiè chāo zhuó,dé lù wèi yíng cùn。
一官走穷僻,百事真黾勉。yī guān zǒu qióng pì,bǎi shì zhēn mǐn miǎn。
昨者得州帖,输租被公选。zuó zhě dé zhōu tiē,shū zū bèi gōng xuǎn。
曲舍只容膝,侍立如牛喘。qū shě zhǐ róng xī,shì lì rú niú chuǎn。
逄逄鼓咽耳,漠漠尘翳眼。páng páng gǔ yàn ěr,mò mò chén yì yǎn。
微风六月息,烈日四檐短。wēi fēng liù yuè xī,liè rì sì yán duǎn。
一座洒腥雨,万夫挥午汗。yī zuò sǎ xīng yǔ,wàn fū huī wǔ hàn。
斗升烦较量,朱墨谩勾窜。dòu shēng fán jiào liàng,zhū mò mán gōu cuàn。
岂惟畏刑书,农事宁可缓。qǐ wéi wèi xíng shū,nóng shì níng kě huǎn。
赖有葛衣翁,志趣颇高简。lài yǒu gé yī wēng,zhì qù pǒ gāo jiǎn。
爱民一心劳,慰我百忧遣。ài mín yī xīn láo,wèi wǒ bǎi yōu qiǎn。
谁人坐华堂,玉簟罗婉娈。shuí rén zuò huá táng,yù diàn luó wǎn luán。
清樽近美竹,冰纨依素扇。qīng zūn jìn měi zhú,bīng wán yī sù shàn。
贤愚定劳逸,贵贱天所绾。xián yú dìng láo yì,guì jiàn tiān suǒ wǎn。
赋分乃自然,何须慕华弁。fù fēn nǎi zì rán,hé xū mù huá biàn。
况予山野姿,夙尚本萧散。kuàng yǔ shān yě zī,sù shàng běn xiāo sàn。
萦缠正自取,有类蚕作茧。yíng chán zhèng zì qǔ,yǒu lèi cán zuò jiǎn。
得桷未知渐,盈庭巳占艮。dé jué wèi zhī jiàn,yíng tíng sì zhàn gěn。
恍怪旧学凋,冥羞素期舛。huǎng guài jiù xué diāo,míng xiū sù qī chuǎn。
便当谢官长,趋墀来敛板。biàn dāng xiè guān zhǎng,qū chí lái liǎn bǎn。
才谫又不力,引去非宜款。cái jiǎn yòu bù lì,yǐn qù fēi yí kuǎn。
40123