古诗词

非琼花

方岳

旧传琼花无与双,专奇擅美名此邦。jiù chuán qióng huā wú yǔ shuāng,zhuān qí shàn měi míng cǐ bāng。
江南清梦入诗府,安得一念令心降。jiāng nán qīng mèng rù shī fǔ,ān dé yī niàn lìng xīn jiàng。
去年骑鹤扬州住,斗酒屡眠云雾窗。qù nián qí hè yáng zhōu zhù,dòu jiǔ lǚ mián yún wù chuāng。
月寒雪冷花未吐,正尔俗叶凡株桩。yuè hán xuě lěng huā wèi tǔ,zhèng ěr sú yè fán zhū zhuāng。
心期妙处在真实,不假羽节青霓幢。xīn qī miào chù zài zhēn shí,bù jiǎ yǔ jié qīng ní chuáng。
今春访花吾第一,自折繁枝盛翠缸。jīn chūn fǎng huā wú dì yī,zì zhé fán zhī shèng cuì gāng。
横看倒睨掉头语,前语后赋何其哤。héng kàn dào nì diào tóu yǔ,qián yǔ hòu fù hé qí máng。
真珠碎簇玉蝴蝶,直与八仙同一腔。zhēn zhū suì cù yù hú dié,zhí yǔ bā xiān tóng yī qiāng。
闻名见面足笑莞,强为花辨几愚憃。wén míng jiàn miàn zú xiào guǎn,qiáng wèi huā biàn jǐ yú chōng。
有如巨贤杂群小,望而可识为奇厖。yǒu rú jù xián zá qún xiǎo,wàng ér kě shí wèi qí páng。
陈馀张耳信相似,一等人耳无纯尨。chén yú zhāng ěr xìn xiāng shì,yī děng rén ěr wú chún máng。
忠耶佞耶岂难别,祝鮀不类关龙逢。zhōng yé nìng yé qǐ nán bié,zhù tuó bù lèi guān lóng féng。
试持此论讯后土,谓予不信如长江。shì chí cǐ lùn xùn hòu tǔ,wèi yǔ bù xìn rú zhǎng jiāng。
方岳

方岳

方岳(1199~1262),南宋诗人、词人。字巨山,号秋崖。祁门(今属安徽)人。绍定五年(1232)进士,授淮东安抚司□官。淳□中,以工部郎官充任赵葵淮南幕中参议官。后调知南康军。后因触犯湖广总领贾似道,被移治邵武军。后知袁州,因得罪权贵丁大全,被弹劾罢官。后复被起用知抚州,又因与贾似道的旧嫌而取消任命。 方岳的作品>>

猜您喜欢

又和晦翁棹歌

方岳

家在清溪第几峰,谁搴薜荔采芙蓉。jiā zài qīng xī dì jǐ fēng,shuí qiān bì lì cǎi fú róng。
渔歌未断忽归去,翠壁一重云一重。yú gē wèi duàn hū guī qù,cuì bì yī zhòng yún yī zhòng。

又和晦翁棹歌

方岳

群仙曾此醉?船,插向苍厓不记年。qún xiān céng cǐ zuì chuán,chā xiàng cāng yá bù jì nián。
蕙帐夜寒闻鹤语,人民城郭自堪怜。huì zhàng yè hán wén hè yǔ,rén mín chéng guō zì kān lián。

又和晦翁棹歌

方岳

宿雨留云被半岩,晴光飘散雪毵毵。sù yǔ liú yún bèi bàn yán,qíng guāng piāo sàn xuě sān sān。
沾衣不识骨轻重,下有老龙无底潭。zhān yī bù shí gǔ qīng zhòng,xià yǒu lǎo lóng wú dǐ tán。

又和晦翁棹歌

方岳

竹绕寒栖藓径深,茎茎手种玉成林。zhú rào hán qī xiǎn jìng shēn,jīng jīng shǒu zhǒng yù chéng lín。
翠屏向晚无人对,犹识先生一寸心。cuì píng xiàng wǎn wú rén duì,yóu shí xiān shēng yī cùn xīn。

又和晦翁棹歌

方岳

又撑小艇过前湾,竹外庵居昼掩关。yòu chēng xiǎo tǐng guò qián wān,zhú wài ān jū zhòu yǎn guān。
桃李无言开未了,春风元自不曾闲。táo lǐ wú yán kāi wèi le,chūn fēng yuán zì bù céng xián。

又和晦翁棹歌

方岳

云气藏山雪卷滩,地灵不与俗人看。yún qì cáng shān xuě juǎn tān,dì líng bù yǔ sú rén kàn。
一篙略借秋崖便,九曲欲穷山雨寒。yī gāo lüè jiè qiū yá biàn,jiǔ qū yù qióng shān yǔ hán。

又和晦翁棹歌

方岳

莫说水穷山势开,匆匆急棹酒船回。mò shuō shuǐ qióng shān shì kāi,cōng cōng jí zhào jiǔ chuán huí。
溪山欲尽兴无尽,撑入白云深处来。xī shān yù jǐn xīng wú jǐn,chēng rù bái yún shēn chù lái。

又和晦翁棹歌

方岳

乘兴而来亦偶然,谁将阴壑作晴川。chéng xīng ér lái yì ǒu rán,shuí jiāng yīn hè zuò qíng chuān。
笋舆更问星村路,去看溪南一线天。sǔn yú gèng wèn xīng cūn lù,qù kàn xī nán yī xiàn tiān。

次韵方教采芹亭

方岳

手斸风烟不占多,春来物物是阳和。shǒu zhǔ fēng yān bù zhàn duō,chūn lái wù wù shì yáng hé。
极知山与诗为地,老去无诗奈若何。jí zhī shān yǔ shī wèi dì,lǎo qù wú shī nài ruò hé。

次韵方教采芹亭

方岳

亭与樵岚一样新,诗书不受世间尘。tíng yǔ qiáo lán yī yàng xīn,shī shū bù shòu shì jiān chén。
清风明月来无尽,不在溪山只在人。qīng fēng míng yuè lái wú jǐn,bù zài xī shān zhǐ zài rén。

次韵方教采芹亭

方岳

竹外清溪溪外峰,谁搴薜荔采芙蓉。zhú wài qīng xī xī wài fēng,shuí qiān bì lì cǎi fú róng。
所思渺渺隔何许,我欲从之骑九龙。suǒ sī miǎo miǎo gé hé xǔ,wǒ yù cóng zhī qí jiǔ lóng。

次韵方教采芹亭

方岳

终日看山自一奇,寒溪更与月相宜。zhōng rì kàn shān zì yī qí,hán xī gèng yǔ yuè xiāng yí。
采芹人去夜岑寂,政是先生得意时。cǎi qín rén qù yè cén jì,zhèng shì xiān shēng dé yì shí。

次韵方教采芹亭

方岳

莫问秋风八月槎,一蓑欲老水之涯。mò wèn qiū fēng bā yuè chá,yī suō yù lǎo shuǐ zhī yá。
笔床茶灶肯同住,毕竟吾宗是作家。bǐ chuáng chá zào kěn tóng zhù,bì jìng wú zōng shì zuò jiā。

次韵方教采芹亭

方岳

客怀老去向谁开,白雪茎茎不用栽。kè huái lǎo qù xiàng shuí kāi,bái xuě jīng jīng bù yòng zāi。
只有爱书馀习在,待携残稿过溪来。zhǐ yǒu ài shū yú xí zài,dài xié cán gǎo guò xī lái。

次韵方教采芹亭

方岳

默坐焚香尽自佳,莫随俗眼乱空花。mò zuò fén xiāng jǐn zì jiā,mò suí sú yǎn luàn kōng huā。
古今人物不相及,元只中间隔一些。gǔ jīn rén wù bù xiāng jí,yuán zhǐ zhōng jiān gé yī xiē。