古诗词

听雨

方岳

竹斋眠听雨,梦里长青苔。zhú zhāi mián tīng yǔ,mèng lǐ zhǎng qīng tái。
门寂山相对,身闲鸟不猜。mén jì shān xiāng duì,shēn xián niǎo bù cāi。
客应嫌酒尽,花却为诗开。kè yīng xián jiǔ jǐn,huā què wèi shī kāi。
莫下帘尤好,恐妨云往来。mò xià lián yóu hǎo,kǒng fáng yún wǎng lái。
方岳

方岳

方岳(1199~1262),南宋诗人、词人。字巨山,号秋崖。祁门(今属安徽)人。绍定五年(1232)进士,授淮东安抚司□官。淳□中,以工部郎官充任赵葵淮南幕中参议官。后调知南康军。后因触犯湖广总领贾似道,被移治邵武军。后知袁州,因得罪权贵丁大全,被弹劾罢官。后复被起用知抚州,又因与贾似道的旧嫌而取消任命。 方岳的作品>>

猜您喜欢

郑佥判取苏黄门图史园囿文章鼓吹之语为韵见贻辄复赓载

方岳

他山有高梧,摵摵入凉吹。tā shān yǒu gāo wú,shè shè rù liáng chuī。
物情竞趋新,不觉失故翠。wù qíng jìng qū xīn,bù jué shī gù cuì。
吾生夫何如,坐为有身累。wú shēng fū hé rú,zuò wèi yǒu shēn lèi。
青山久蹉跎,白发竟憔悴。qīng shān jiǔ cuō tuó,bái fā jìng qiáo cuì。
平生老瓦盆,笑我识丁字。píng shēng lǎo wǎ pén,xiào wǒ shí dīng zì。
为言已衰迟,有口不如醉。wèi yán yǐ shuāi chí,yǒu kǒu bù rú zuì。
醉中当自知,生世略如寄。zuì zhōng dāng zì zhī,shēng shì lüè rú jì。
何为争市朝,以死博一愧。hé wèi zhēng shì cháo,yǐ sǐ bó yī kuì。
一杯为引满,遂及二三四。yī bēi wèi yǐn mǎn,suì jí èr sān sì。
颓然乎林间,客去吾欲寐。tuí rán hū lín jiān,kè qù wú yù mèi。

杂兴

方岳

百年一瞬息,万事皆尘埃。bǎi nián yī shùn xī,wàn shì jiē chén āi。
所以身后名,不如掌中杯。suǒ yǐ shēn hòu míng,bù rú zhǎng zhōng bēi。
山园足花草,雨露相先开。shān yuán zú huā cǎo,yǔ lù xiāng xiān kāi。
独有崖下松,春风不曾来。dú yǒu yá xià sōng,chūn fēng bù céng lái。
青林晓霜重,百卉颜如灰。qīng lín xiǎo shuāng zhòng,bǎi huì yán rú huī。
苍然五大夫,郁郁何佳哉。cāng rán wǔ dà fū,yù yù hé jiā zāi。
佳花费事治,十无二三本。jiā huā fèi shì zhì,shí wú èr sān běn。
恶草时扫除,已复相苯䔿。è cǎo shí sǎo chú,yǐ fù xiāng běn zǔn。
试尝问园丁,否泰乃尔反。shì cháng wèn yuán dīng,fǒu tài nǎi ěr fǎn。
渠方倚锄笑,谓我见事晚。qú fāng yǐ chú xiào,wèi wǒ jiàn shì wǎn。
老天亦何心,生化日衮衮。lǎo tiān yì hé xīn,shēng huà rì gǔn gǔn。

杂兴

方岳

梁武欲为佛,秦皇欲为仙。liáng wǔ yù wèi fú,qín huáng yù wèi xiān。
万乘犹不足,要与天齐年。wàn chéng yóu bù zú,yào yǔ tiān qí nián。
人生几两屐,过眼如风烟。rén shēng jǐ liǎng jī,guò yǎn rú fēng yān。
此心苦无已,忧患长烹煎。cǐ xīn kǔ wú yǐ,yōu huàn zhǎng pēng jiān。
不见客斯逐,力诋争秦权。bù jiàn kè sī zhú,lì dǐ zhēng qín quán。
宁知咸阳市,父子更相怜。níng zhī xián yáng shì,fù zi gèng xiāng lián。

去郡三思

方岳

我思种明逸,与帝自宾友。wǒ sī zhǒng míng yì,yǔ dì zì bīn yǒu。
归眠青山云,未醒紫宸酒。guī mián qīng shān yún,wèi xǐng zǐ chén jiǔ。
谁何敢讥弹,乃有此健守。shuí hé gǎn jī dàn,nǎi yǒu cǐ jiàn shǒu。
天心本无私,以一调众口。tiān xīn běn wú sī,yǐ yī diào zhòng kǒu。
徙之嵩山阳,宁勿为法受。xǐ zhī sōng shān yáng,níng wù wèi fǎ shòu。
夫何狐兔群,能振霹雳手。fū hé hú tù qún,néng zhèn pī lì shǒu。
此事关纲常,吾身竟何有。cǐ shì guān gāng cháng,wú shēn jìng hé yǒu。

去郡三思

方岳

我思老任棠,规我一本薤。wǒ sī lǎo rèn táng,guī wǒ yī běn xiè。
薤本犹可锄,而况此䄺稗。xiè běn yóu kě chú,ér kuàng cǐ zhì bài。
拔之血人指,咄咄吁可怪。bá zhī xuè rén zhǐ,duō duō xū kě guài。
吾斯以为常,未敢以为戒。wú sī yǐ wèi cháng,wèi gǎn yǐ wèi jiè。

去郡三思

方岳

我思渤海龚,一语锄犷俗。wǒ sī bó hǎi gōng,yī yǔ chú guǎng sú。
竟令陇亩间,刀剑化牛犊。jìng lìng lǒng mǔ jiān,dāo jiàn huà niú dú。
樵民亦人耳,乃不受约束。qiáo mín yì rén ěr,nǎi bù shòu yuē shù。
时时弄梃刃,谁肯继往躅。shí shí nòng tǐng rèn,shuí kěn jì wǎng zhú。
归来乎山中,无腼尔面目。guī lái hū shān zhōng,wú miǎn ěr miàn mù。

感春

方岳

春风来无边,草木含华滋。chūn fēng lái wú biān,cǎo mù hán huá zī。
道旁有枯荄,昨夜方葳蕤。dào páng yǒu kū gāi,zuó yè fāng wēi ruí。
阳和本根在,芽甲生光辉。yáng hé běn gēn zài,yá jiǎ shēng guāng huī。
造化亦何心,荣悴各有时。zào huà yì hé xīn,róng cuì gè yǒu shí。

和放翁社日四首社日雨

方岳

今兹淫春霖,曾不避甲子。jīn zī yín chūn lín,céng bù bì jiǎ zi。
荷锄做秧田,宁欠三寸水。hé chú zuò yāng tián,níng qiàn sān cùn shuǐ。
社戊占丰登,不以此故已。shè wù zhàn fēng dēng,bù yǐ cǐ gù yǐ。
径起觳觫公,鸣蓑共于耜。jìng qǐ hú sù gōng,míng suō gòng yú sì。

和放翁社日四首社日雨

方岳

鼕鼕枌榆社,坎坎桑竹野。dōng dōng fén yú shè,kǎn kǎn sāng zhú yě。
初非有均度,意欲薄豳雅。chū fēi yǒu jūn dù,yì yù báo bīn yǎ。
侯家按新声,视此宁勿赭。hóu jiā àn xīn shēng,shì cǐ níng wù zhě。
且从群儿嬉,吾耒已可把。qiě cóng qún ér xī,wú lěi yǐ kě bǎ。

和放翁社日四首社日雨

方岳

春风泼醅瓮,夜雨鸣糟床。chūn fēng pō pēi wèng,yè yǔ míng zāo chuáng。
相呼荐蠲洁,洗盏方敢尝。xiāng hū jiàn juān jié,xǐ zhǎn fāng gǎn cháng。
不辞酩酊红,所愿䆉稏黄。bù cí mǐng dīng hóng,suǒ yuàn bà yà huáng。
家家饭牛肥,岁岁浮蛆香。jiā jiā fàn niú féi,suì suì fú qū xiāng。

和放翁社日四首社日雨

方岳

年登敛牲钱,日吉视牢筴。nián dēng liǎn shēng qián,rì jí shì láo cè。
烹庖香满村,未觉膰脤窄。pēng páo xiāng mǎn cūn,wèi jué fán shèn zhǎi。
馂馀裹青蒻,篱落笑言哑。jùn yú guǒ qīng ruò,lí luò xiào yán yǎ。
咄哉陈孺子,乃有天下责。duō zāi chén rú zi,nǎi yǒu tiān xià zé。

溪行

方岳

春风何时来,柳色已如此。chūn fēng hé shí lái,liǔ sè yǐ rú cǐ。
山中不知年,或告以于耜。shān zhōng bù zhī nián,huò gào yǐ yú sì。
鸣蓑起饭牛,青青渺烟水。míng suō qǐ fàn niú,qīng qīng miǎo yān shuǐ。
独有头上霜,春风不吾以。dú yǒu tóu shàng shuāng,chūn fēng bù wú yǐ。

溪行

方岳

烟埋草堂路,雨暗梅花村。yān mái cǎo táng lù,yǔ àn méi huā cūn。
起寻南溪翁,隔此一水浑。qǐ xún nán xī wēng,gé cǐ yī shuǐ hún。
独酌固自佳,业已携山尊。dú zhuó gù zì jiā,yè yǐ xié shān zūn。
我醉即翁醉,何必亲与言。wǒ zuì jí wēng zuì,hé bì qīn yǔ yán。

溪行

方岳

宇宙一传舍,日月双车轮。yǔ zhòu yī chuán shě,rì yuè shuāng chē lún。
人于万古中,何翅肘屈伸。rén yú wàn gǔ zhōng,hé chì zhǒu qū shēn。
颜蹠有不同,同作松下尘。yán zhí yǒu bù tóng,tóng zuò sōng xià chén。
吾年已如此,几见花柳新。wú nián yǐ rú cǐ,jǐ jiàn huā liǔ xīn。

溪行

方岳

万汇之散殊,各具一太极。wàn huì zhī sàn shū,gè jù yī tài jí。
人言造化工,生物不可测。rén yán zào huà gōng,shēng wù bù kě cè。
宁知有自性,无所用尔力。níng zhī yǒu zì xìng,wú suǒ yòng ěr lì。
试尝问春风,春风谁能识。shì cháng wèn chūn fēng,chūn fēng shuí néng shí。