古诗词

和东坡红鞓带

秦观

君不见相如容貌穷不枯,卓氏耻之分百奴。jūn bù jiàn xiāng rú róng mào qióng bù kū,zhuó shì chǐ zhī fēn bǎi nú。
一朝奉指使筇笮,驷马赤车从万夫。yī cháo fèng zhǐ shǐ qióng zé,sì mǎ chì chē cóng wàn fū。
仲元君平更高妙,寄食耕卜霜眉须。zhòng yuán jūn píng gèng gāo miào,jì shí gēng bo shuāng méi xū。
两川人物古不乏,数子风流今可无。liǎng chuān rén wù gǔ bù fá,shù zi fēng liú jīn kě wú。
参军少年饱经术,期作侍中司御壶。cān jūn shǎo nián bǎo jīng shù,qī zuò shì zhōng sī yù hú。
老披青衫更矍铄,上马不用儿孙扶。lǎo pī qīng shān gèng jué shuò,shàng mǎ bù yòng ér sūn fú。
一朝忽解印绶去,耻将诗礼攘裙襦。yī cháo hū jiě yìn shòu qù,chǐ jiāng shī lǐ rǎng qún rú。
悬知百年事已定,却笑列仙形甚臞。xuán zhī bǎi nián shì yǐ dìng,què xiào liè xiān xíng shén qú。
东阡北陌西风入,瑞草桥边人叫呼。dōng qiān běi mò xī fēng rù,ruì cǎo qiáo biān rén jiào hū。
想见红围照白发,颓然醉卧文君垆。xiǎng jiàn hóng wéi zhào bái fā,tuí rán zuì wò wén jūn lú。
秦观

秦观

秦观(1049-1100)字太虚,又字少游,别号邗沟居士,世称淮海先生。汉族,北宋高邮(今江苏)人,官至太学博士,国史馆编修。秦观一 生坎坷,所写诗词,高古沉重,寄托身世,感人至深。秦观生前行踪所至之处,多有遗迹。如浙江杭州的秦少游祠,丽水的秦少游塑像、淮海先生祠、莺花亭;青田的秦学士祠;湖南郴州三绝碑;广西横县的海棠亭、醉乡亭、淮海堂、淮海书院等。秦观墓在无锡惠山之北粲山上,墓碑上书“秦龙图墓”几个大字。有秦家村、秦家大院以及省级文物保护单位古文游台。 秦观的作品>>

猜您喜欢

元日立春三绝

秦观

摄提东直斗杓寒,骤觉中原气象宽。shè tí dōng zhí dòu biāo hán,zhòu jué zhōng yuán qì xiàng kuān。
天为两宫同号令,不教春岁各开端。tiān wèi liǎng gōng tóng hào lìng,bù jiào chūn suì gè kāi duān。

次韵宋履中题李侯檀栾亭

秦观

阴阴数亩箨龙稠,亭外危通一径幽。yīn yīn shù mǔ tuò lóng chóu,tíng wài wēi tōng yī jìng yōu。
颇似竹林当日集,酒狂莫笑阮陈留。pǒ shì zhú lín dāng rì jí,jiǔ kuáng mò xiào ruǎn chén liú。

题法海平阇黎

秦观

寒食山州百色喧,春风花雨暗川原。hán shí shān zhōu bǎi sè xuān,chūn fēng huā yǔ àn chuān yuán。
因循移病依香火,写得弥陀七万言。yīn xún yí bìng yī xiāng huǒ,xiě dé mí tuó qī wàn yán。

留别平阇黎

秦观

缘尽山城且不归,此生相见了无期。yuán jǐn shān chéng qiě bù guī,cǐ shēng xiāng jiàn le wú qī。
保持异日莲花上,重说如今结社时。bǎo chí yì rì lián huā shàng,zhòng shuō rú jīn jié shè shí。

吕与叔挽章四首其三

秦观

追惟献岁发春间,和我新诗忆故山。zhuī wéi xiàn suì fā chūn jiān,hé wǒ xīn shī yì gù shān。
今日始知诗是谶,魂兮应已度函关。jīn rì shǐ zhī shī shì chèn,hún xī yīng yǐ dù hán guān。

吕与叔挽章四首其三

秦观

风流云散了无馀,天禄空存旧直庐。fēng liú yún sàn le wú yú,tiān lù kōng cún jiù zhí lú。
小吏独来开锁钥,案头尘满校残书。xiǎo lì dú lái kāi suǒ yào,àn tóu chén mǎn xiào cán shū。

孙莘老挽词四首

秦观

同功一体尽调元,独抱沉疴反故园。tóng gōng yī tǐ jǐn diào yuán,dú bào chén kē fǎn gù yuán。
壶遂暮年非不遇,人生到此可忘言。hú suì mù nián fēi bù yù,rén shēng dào cǐ kě wàng yán。

孙莘老挽词四首

秦观

青春芸阁妙文词,进读金华鬓若丝。qīng chūn yún gé miào wén cí,jìn dú jīn huá bìn ruò sī。
转守七州多异政,奉常处处有房祠。zhuǎn shǒu qī zhōu duō yì zhèng,fèng cháng chù chù yǒu fáng cí。

孙莘老挽词四首

秦观

月旦尝居第一评,立朝风采照公卿。yuè dàn cháng jū dì yī píng,lì cháo fēng cǎi zhào gōng qīng。
门生故吏知多少,尽向碑阴刻姓名。mén shēng gù lì zhī duō shǎo,jǐn xiàng bēi yīn kè xìng míng。

孙莘老挽词四首

秦观

华屋丘山可柰何,百年光景一投梭。huá wū qiū shān kě nài hé,bǎi nián guāng jǐng yī tóu suō。
故人唯有羊昙在,恸哭西州不忍歌。gù rén wéi yǒu yáng tán zài,tòng kū xī zhōu bù rěn gē。

陈用之学士挽词

秦观

礼经三百鬓毛班,追述先儒伯仲间。lǐ jīng sān bǎi bìn máo bān,zhuī shù xiān rú bó zhòng jiān。
谁请尚书重给札,尽抄遗稿入名山。shuí qǐng shàng shū zhòng gěi zhá,jǐn chāo yí gǎo rù míng shān。

陈用之学士挽词

秦观

岧峣芸阁上参天,直舍相依欲二年。tiáo yáo yún gé shàng cān tiān,zhí shě xiāng yī yù èr nián。
愿写此情歌挽者,泪沾毫素不成篇。yuàn xiě cǐ qíng gē wǎn zhě,lèi zhān háo sù bù chéng piān。

陈用之学士挽词

秦观

云台观者候昏明,奎壁躔中失二星。yún tái guān zhě hòu hūn míng,kuí bì chán zhōng shī èr xīng。
上界真人重离别,阴风一夜搅青冥。shàng jiè zhēn rén zhòng lí bié,yīn fēng yī yè jiǎo qīng míng。

陈用之学士挽词

秦观

牢落公车待诏时,白头掌故更栖栖。láo luò gōng chē dài zhào shí,bái tóu zhǎng gù gèng qī qī。
一生勤苦成何事,只得铭旌数尺题。yī shēng qín kǔ chéng hé shì,zhǐ dé míng jīng shù chǐ tí。

早春

秦观

黄金蔌蔌满垂杨,尚有春寒到画堂。huáng jīn sù sù mǎn chuí yáng,shàng yǒu chūn hán dào huà táng。
酒力渐销歌扇怯,入帘飞雪带梅香。jiǔ lì jiàn xiāo gē shàn qiè,rù lián fēi xuě dài méi xiāng。