古诗词

蔡氏哀词

秦观

惟夫人之高谊兮,真一时之女英。wéi fū rén zhī gāo yì xī,zhēn yī shí zhī nǚ yīng。
既富有此好德兮,又申之以令仪。jì fù yǒu cǐ hǎo dé xī,yòu shēn zhī yǐ lìng yí。
带幽蕙之缥缈兮,佩明月之陆离。dài yōu huì zhī piāo miǎo xī,pèi míng yuè zhī lù lí。
人自操舍之不一兮,雅独取善以自持。rén zì cāo shě zhī bù yī xī,yǎ dú qǔ shàn yǐ zì chí。
何报施之或忒兮,罹祸艰于不虞。hé bào shī zhī huò tè xī,lí huò jiān yú bù yú。
颜色炫而未暮兮,所天忽以殒俎。yán sè xuàn ér wèi mù xī,suǒ tiān hū yǐ yǔn zǔ。
痛平素之偕处兮,忍此奄奄而嫠居。tòng píng sù zhī xié chù xī,rěn cǐ yǎn yǎn ér lí jū。
沥哀血以自誓兮,甘饵毒而捐躯。lì āi xuè yǐ zì shì xī,gān ěr dú ér juān qū。
佩珠玉以死真兮,固众女之所嗤。pèi zhū yù yǐ sǐ zhēn xī,gù zhòng nǚ zhī suǒ chī。
曷卓越以不顾兮,弃性命其如遗。hé zhuó yuè yǐ bù gù xī,qì xìng mìng qí rú yí。
美不可强有兮,信天资之所开。měi bù kě qiáng yǒu xī,xìn tiān zī zhī suǒ kāi。
要反心以内省兮,岂或售乎人知。yào fǎn xīn yǐ nèi shěng xī,qǐ huò shòu hū rén zhī。
嗟三晨之未浃兮,遂俱游而莫留。jiē sān chén zhī wèi jiā xī,suì jù yóu ér mò liú。
死者有知兮,羌魂魄以并游。sǐ zhě yǒu zhī xī,qiāng hún pò yǐ bìng yóu。
日黄昏而不见兮,虚室窈其无人。rì huáng hūn ér bù jiàn xī,xū shì yǎo qí wú rén。
惟哀风以归来兮,动素幔之襜襜。wéi āi fēng yǐ guī lái xī,dòng sù màn zhī chān chān。
何平生之款密兮,遽音声之不可寻。hé píng shēng zhī kuǎn mì xī,jù yīn shēng zhī bù kě xún。
俨遗迹以在目兮,纷百忧而攻心。yǎn yí jì yǐ zài mù xī,fēn bǎi yōu ér gōng xīn。
岂至理不吾喻兮,如意厚而悲深。qǐ zhì lǐ bù wú yù xī,rú yì hòu ér bēi shēn。
抚双榇以增恸兮,涕清血而洒襟。fǔ shuāng chèn yǐ zēng tòng xī,tì qīng xuè ér sǎ jīn。
已矣哉,人生有死兮,自前古而既然。yǐ yǐ zāi,rén shēng yǒu sǐ xī,zì qián gǔ ér jì rán。
精魄忽其不驻兮,惟修名之可延。jīng pò hū qí bù zhù xī,wéi xiū míng zhī kě yán。
忍录录以寓世兮,信烈者之所羞。rěn lù lù yǐ yù shì xī,xìn liè zhě zhī suǒ xiū。
傥佳志之获申兮,虽奄忽其焉悼。tǎng jiā zhì zhī huò shēn xī,suī yǎn hū qí yān dào。
秦观

秦观

秦观(1049-1100)字太虚,又字少游,别号邗沟居士,世称淮海先生。汉族,北宋高邮(今江苏)人,官至太学博士,国史馆编修。秦观一 生坎坷,所写诗词,高古沉重,寄托身世,感人至深。秦观生前行踪所至之处,多有遗迹。如浙江杭州的秦少游祠,丽水的秦少游塑像、淮海先生祠、莺花亭;青田的秦学士祠;湖南郴州三绝碑;广西横县的海棠亭、醉乡亭、淮海堂、淮海书院等。秦观墓在无锡惠山之北粲山上,墓碑上书“秦龙图墓”几个大字。有秦家村、秦家大院以及省级文物保护单位古文游台。 秦观的作品>>

猜您喜欢

次韵公辟将受代书蓬莱阁

秦观

城连湖岸水为关,旦暮樵风自往还。chéng lián hú àn shuǐ wèi guān,dàn mù qiáo fēng zì wǎng hái。
龟负宝林新佛地,龙蟠使宅老仙山。guī fù bǎo lín xīn fú dì,lóng pán shǐ zhái lǎo xiān shān。
平生仕宦今何得,终日登临独未闲。píng shēng shì huàn jīn hé dé,zhōng rì dēng lín dú wèi xián。
岁满徘徊难遽别,就中潇洒异人间。suì mǎn pái huái nán jù bié,jiù zhōng xiāo sǎ yì rén jiān。

次韵公辟闻角有感

秦观

一听胡笳动越吟,声潜地底气逾深。yī tīng hú jiā dòng yuè yín,shēng qián dì dǐ qì yú shēn。
千宫月色单于曲,万里天光魏阙心。qiān gōng yuè sè dān yú qū,wàn lǐ tiān guāng wèi quē xīn。
秉烛何人犹把盏,挑灯有女正穿针。bǐng zhú hé rén yóu bǎ zhǎn,tiāo dēng yǒu nǚ zhèng chuān zhēn。
早寒时节黄昏后,更逐西风应远砧。zǎo hán shí jié huáng hūn hòu,gèng zhú xī fēng yīng yuǎn zhēn。

奉和莘老

秦观

童子何知幸最深,父班籍湜奉登临。tóng zi hé zhī xìng zuì shēn,fù bān jí shí fèng dēng lín。
挟经屡造芝兰室,挥麈常聆金玉音。xié jīng lǚ zào zhī lán shì,huī zhǔ cháng líng jīn yù yīn。
黄卷香焚春晼晚,绛纱人散夜萧森。huáng juǎn xiāng fén chūn wǎn wǎn,jiàng shā rén sàn yè xiāo sēn。
明朝只恐丝纶下,回首青云万里心。míng cháo zhǐ kǒng sī lún xià,huí shǒu qīng yún wàn lǐ xīn。

致政通议口号

秦观

秋空画隼照新晴,符隐庵前小队停。qiū kōng huà sǔn zhào xīn qíng,fú yǐn ān qián xiǎo duì tíng。
玉斝金醪通缱绻,凤笙龙管入青冥。yù jiǎ jīn láo tōng qiǎn quǎn,fèng shēng lóng guǎn rù qīng míng。
靓妆酾酒花侵席,宝兽呀香雾满庭。jìng zhuāng shāi jiǔ huā qīn xí,bǎo shòu ya xiāng wù mǎn tíng。
太史应占豫州分,上台星近老人星。tài shǐ yīng zhàn yù zhōu fēn,shàng tái xīng jìn lǎo rén xīng。

秋兴九首其七拟杜子美

秦观

紫领宽袍漉酒巾,江头萧散作闲人。zǐ lǐng kuān páo lù jiǔ jīn,jiāng tóu xiāo sàn zuò xián rén。
悲风有意催林叶,落日无情下水滨。bēi fēng yǒu yì cuī lín yè,luò rì wú qíng xià shuǐ bīn。
车马憧憧诸道路,市朝滚滚共埃尘。chē mǎ chōng chōng zhū dào lù,shì cháo gǔn gǔn gòng āi chén。
觅钱稚子啼红颊,不信山翁箧笥贫。mì qián zhì zi tí hóng jiá,bù xìn shān wēng qiè sì pín。

秋兴九首其七拟杜子美

秦观

鼓鼙夜战北窗风,霜叶铺阶叠乱红。gǔ pí yè zhàn běi chuāng fēng,shuāng yè pù jiē dié luàn hóng。
一段新愁惊枕上,几声悲雁落云中。yī duàn xīn chóu jīng zhěn shàng,jǐ shēng bēi yàn luò yún zhōng。
眼前时节看驰马,日下生涯寄断蓬。yǎn qián shí jié kàn chí mǎ,rì xià shēng yá jì duàn péng。
弟妹别来劳梦寐,杳无消息过江东。dì mèi bié lái láo mèng mèi,yǎo wú xiāo xī guò jiāng dōng。

秋兴九首其七拟杜子美

秦观

不因霜叶辞林去,的当山翁未觉秋。bù yīn shuāng yè cí lín qù,de dāng shān wēng wèi jué qiū。
北里酒钱烦屡索,南州诗债懒频酬。běi lǐ jiǔ qián fán lǚ suǒ,nán zhōu shī zhài lǎn pín chóu。
欲歌金缕羞红粉,拟插黄花避白头。yù gē jīn lǚ xiū hóng fěn,nǐ chā huáng huā bì bái tóu。
底事登临好时节,等闲收拾许多愁。dǐ shì dēng lín hǎo shí jié,děng xián shōu shí xǔ duō chóu。

即席次君礼年兄韵

秦观

情舒喜面山浮翠,袖满薰风凉透时。qíng shū xǐ miàn shān fú cuì,xiù mǎn xūn fēng liáng tòu shí。
萍碎锦鳞金网举,影差帘燕玉钩垂。píng suì jǐn lín jīn wǎng jǔ,yǐng chà lián yàn yù gōu chuí。
轻轻篆鼎凝香细,款款方壶转漏迟。qīng qīng zhuàn dǐng níng xiāng xì,kuǎn kuǎn fāng hú zhuǎn lòu chí。
清兴比来同约久,趣多深意古人诗。qīng xīng bǐ lái tóng yuē jiǔ,qù duō shēn yì gǔ rén shī。

白鹤观

秦观

复殿重楼堕杳冥,故基乔木尚峥嵘。fù diàn zhòng lóu duò yǎo míng,gù jī qiáo mù shàng zhēng róng。
银河不改三千尺,铁马曾经十万兵。yín hé bù gǎi sān qiān chǐ,tiě mǎ céng jīng shí wàn bīng。
华表故应终化鹤,谪仙未解独骑鲸。huá biǎo gù yīng zhōng huà hè,zhé xiān wèi jiě dú qí jīng。
井泉一一儿童旧,白发衰颜只自惊。jǐng quán yī yī ér tóng jiù,bái fā shuāi yán zhǐ zì jīng。

题赵团练画江干晚四绝(其一)

秦观

本自江湖客,宦游常苦心。běn zì jiāng hú kè,huàn yóu cháng kǔ xīn。
看君小平远,怀我旧登临。kàn jūn xiǎo píng yuǎn,huái wǒ jiù dēng lín。

题赵团练画江干晚四绝(其二)

秦观

鸟外云峰晚,沙头草树晴。niǎo wài yún fēng wǎn,shā tóu cǎo shù qíng。
想初挥洒就,侍女一齐惊。xiǎng chū huī sǎ jiù,shì nǚ yī qí jīng。

题赵团练画江干晚四绝(其三)

秦观

公子歌钟里,何从识渺茫。gōng zi gē zhōng lǐ,hé cóng shí miǎo máng。
惟应斗帐梦,曾到水云乡。wéi yīng dòu zhàng mèng,céng dào shuǐ yún xiāng。

题赵团练画江干晚四绝(其四)

秦观

晓浦烟笼树,春江水拍空。xiǎo pǔ yān lóng shù,chūn jiāng shuǐ pāi kōng。
烦君添小艇,画我作渔翁。fán jūn tiān xiǎo tǐng,huà wǒ zuò yú wēng。

梦中得此

秦观

缟带横秋匣,寒流烱暮堂。gǎo dài héng qiū xiá,hán liú jiǒng mù táng。
风尘如未息,持此奉君王。fēng chén rú wèi xī,chí cǐ fèng jūn wáng。

游杭州佛日水净慧寺

秦观

五里乔松径,千年古道场。wǔ lǐ qiáo sōng jìng,qiān nián gǔ dào chǎng。
泉声与岚影,收拾入僧房。quán shēng yǔ lán yǐng,shōu shí rù sēng fáng。