古诗词

幽眠

秦观

幽眠起常晚,冬晷复不长。yōu mián qǐ cháng wǎn,dōng guǐ fù bù zhǎng。
中间数十刻,倏如惊燕翔。zhōng jiān shù shí kè,shū rú jīng yàn xiáng。
晨餐粗云毕,申鼓鸣相望。chén cān cū yún bì,shēn gǔ míng xiāng wàng。
忽忽竟何就,念之动中肠。hū hū jìng hé jiù,niàn zhī dòng zhōng cháng。
天地一逆旅,死生犹转商。tiān dì yī nì lǚ,sǐ shēng yóu zhuǎn shāng。
暂来旋云去,迟速乃所常。zàn lái xuán yún qù,chí sù nǎi suǒ cháng。
较计亦何补,徒然非慨慷。jiào jì yì hé bǔ,tú rán fēi kǎi kāng。
不如听两行,一概付酒觞。bù rú tīng liǎng xíng,yī gài fù jiǔ shāng。
北风吹老槐,白日转纸窗。běi fēng chuī lǎo huái,bái rì zhuǎn zhǐ chuāng。
布衾一觉睡,身世成渺茫。bù qīn yī jué shuì,shēn shì chéng miǎo máng。
宿莽冬不衰,兰茝幽更芳。sù mǎng dōng bù shuāi,lán chǎi yōu gèng fāng。
无庸伤局促,速此鬓发霜。wú yōng shāng jú cù,sù cǐ bìn fā shuāng。
秦观

秦观

秦观(1049-1100)字太虚,又字少游,别号邗沟居士,世称淮海先生。汉族,北宋高邮(今江苏)人,官至太学博士,国史馆编修。秦观一 生坎坷,所写诗词,高古沉重,寄托身世,感人至深。秦观生前行踪所至之处,多有遗迹。如浙江杭州的秦少游祠,丽水的秦少游塑像、淮海先生祠、莺花亭;青田的秦学士祠;湖南郴州三绝碑;广西横县的海棠亭、醉乡亭、淮海堂、淮海书院等。秦观墓在无锡惠山之北粲山上,墓碑上书“秦龙图墓”几个大字。有秦家村、秦家大院以及省级文物保护单位古文游台。 秦观的作品>>

猜您喜欢

次韵参寥三首

秦观

且折花枝醉复醒,人间时节易峥嵘。qiě zhé huā zhī zuì fù xǐng,rén jiān shí jié yì zhēng róng。
屠龙肯自羞无用,画虎从人笑不成。tú lóng kěn zì xiū wú yòng,huà hǔ cóng rén xiào bù chéng。

和书天庆观贺秘监堂三首

秦观

老仙旧地枕东城,古木参天警昼声。lǎo xiān jiù dì zhěn dōng chéng,gǔ mù cān tiān jǐng zhòu shēng。
我亦愿为方外友,风流何必并时生。wǒ yì yuàn wèi fāng wài yǒu,fēng liú hé bì bìng shí shēng。

和书天庆观贺秘监堂三首

秦观

史君平昔慕玄清,一到祠堂意一新。shǐ jūn píng xī mù xuán qīng,yī dào cí táng yì yī xīn。
户外黄冠应指点,公应便是谪仙人。hù wài huáng guān yīng zhǐ diǎn,gōng yīng biàn shì zhé xiān rén。

和书天庆观贺秘监堂三首

秦观

衣屦萧条气久清,豪家门馆未尝行。yī jù xiāo tiáo qì jiǔ qīng,háo jiā mén guǎn wèi cháng xíng。
朱甍碧瓦何从得,疑有阴兵夜助成。zhū méng bì wǎ hé cóng dé,yí yǒu yīn bīng yè zhù chéng。

和书观妙庵

秦观

龙瑞宫中种玉人,诛茅结室傍秋云。lóng ruì gōng zhōng zhǒng yù rén,zhū máo jié shì bàng qiū yún。
自言洞里山川别,此处千分未一分。zì yán dòng lǐ shān chuān bié,cǐ chù qiān fēn wèi yī fēn。

早春题僧舍

秦观

东园紫梅初破蕾,北涧渌水方通流。dōng yuán zǐ méi chū pò lěi,běi jiàn lù shuǐ fāng tōng liú。
归去一春花月梦,定应多在此中游。guī qù yī chūn huā yuè mèng,dìng yīng duō zài cǐ zhōng yóu。

盆池钓翁

秦观

谁刻仙材作钓翁,尺池终日钓微风。shuí kè xiān cái zuò diào wēng,chǐ chí zhōng rì diào wēi fēng。
令人却忆鸱夷子,散发五湖狂醉中。lìng rén què yì chī yí zi,sàn fā wǔ hú kuáng zuì zhōng。

赏酴醾有感

秦观

春来百物不入眼,唯见此花堪断肠。chūn lái bǎi wù bù rù yǎn,wéi jiàn cǐ huā kān duàn cháng。
借问断肠缘底事,罗衣曾似此花香。jiè wèn duàn cháng yuán dǐ shì,luó yī céng shì cǐ huā xiāng。

遣朝华

秦观

夜雾茫茫晓柝悲,玉人挥手断肠时。yè wù máng máng xiǎo tuò bēi,yù rén huī shǒu duàn cháng shí。
不须重向灯前泣,百岁终当一别离。bù xū zhòng xiàng dēng qián qì,bǎi suì zhōng dāng yī bié lí。

再遣朝华

秦观

玉人前去却重来,此度分携更不回。yù rén qián qù què zhòng lái,cǐ dù fēn xié gèng bù huí。
肠断龟山离别处,夕阳孤塔自崔嵬。cháng duàn guī shān lí bié chù,xī yáng gū tǎ zì cuī wéi。

纳凉

秦观

携杖来追柳外凉,画桥南畔倚胡床。xié zhàng lái zhuī liǔ wài liáng,huà qiáo nán pàn yǐ hú chuáng。
月明船笛参差起,风定池莲自在香。yuè míng chuán dí cān chà qǐ,fēng dìng chí lián zì zài xiāng。

牵牛花

秦观

银汉初移漏欲残,步虚人倚玉阑干。yín hàn chū yí lòu yù cán,bù xū rén yǐ yù lán gàn。
仙衣染得天边碧,乞与人间向晓看。xiān yī rǎn dé tiān biān bì,qǐ yǔ rén jiān xiàng xiǎo kàn。

观音洞

秦观

匹马骄嘶石路斜,观音洞口踏烟霞。pǐ mǎ jiāo sī shí lù xié,guān yīn dòng kǒu tà yān xiá。
普陀风景差相似,只欠潮音小白花。pǔ tuó fēng jǐng chà xiāng shì,zhǐ qiàn cháo yīn xiǎo bái huā。

江月楼

秦观

仙翁看月三百秋,江波日去月不流。xiān wēng kàn yuè sān bǎi qiū,jiāng bō rì qù yuè bù liú。
肯因炎尘暝空阔,直与江月同清幽。kěn yīn yán chén míng kōng kuò,zhí yǔ jiāng yuè tóng qīng yōu。

江月楼

秦观

苍梧云气眉山雨,玉箫三年无今古。cāng wú yún qì méi shān yǔ,yù xiāo sān nián wú jīn gǔ。
九天雨露蛰蛟龙,琅玕长凭清虚府。jiǔ tiān yǔ lù zhé jiāo lóng,láng gān zhǎng píng qīng xū fǔ。