古诗词

自警

秦观

古人去后音容寂,何处茫茫寻旧迹。gǔ rén qù hòu yīn róng jì,hé chù máng máng xún jiù jì。
君看草遍北邙山,骼骴犹来丘垄积。jūn kàn cǎo biàn běi máng shān,gé cī yóu lái qiū lǒng jī。
那堪此地日黄昏,长途万里伤行客。nà kān cǐ dì rì huáng hūn,zhǎng tú wàn lǐ shāng xíng kè。
只知恩爱动伤情,岂悟区区头已白。zhǐ zhī ēn ài dòng shāng qíng,qǐ wù qū qū tóu yǐ bái。
莫嫌天地少含弘,自是人心多褊窄。mò xián tiān dì shǎo hán hóng,zì shì rén xīn duō biǎn zhǎi。
争名竞利走如狂,复被利名生怨隙。zhēng míng jìng lì zǒu rú kuáng,fù bèi lì míng shēng yuàn xì。
贪声恋色镇如痴,终被声色迷阡陌。tān shēng liàn sè zhèn rú chī,zhōng bèi shēng sè mí qiān mò。
休言七十古稀有,最苦如今难半百。xiū yán qī shí gǔ xī yǒu,zuì kǔ rú jīn nán bàn bǎi。
闻道蓬宫仙子闲,红尘不染无瑕谪。wén dào péng gōng xiān zi xián,hóng chén bù rǎn wú xiá zhé。
日月迟迟异短明,三峰秀丽皆仙格。rì yuè chí chí yì duǎn míng,sān fēng xiù lì jiē xiān gé。
女萝覆石蔓黄花,芝草琅玕知几尺。nǚ luó fù shí màn huáng huā,zhī cǎo láng gān zhī jǐ chǐ。
桃源长占四时春,漾漾华池真水碧。táo yuán zhǎng zhàn sì shí chūn,yàng yàng huá chí zhēn shuǐ bì。
乘槎拟欲扣金扃,巨浪红波依旧隔。chéng chá nǐ yù kòu jīn jiōng,jù làng hóng bō yī jiù gé。
归来芳舍与谁俦,老鹤松间三四只。guī lái fāng shě yǔ shuí chóu,lǎo hè sōng jiān sān sì zhǐ。
唳天声动彩云飞,对我时时振长翮。lì tiān shēng dòng cǎi yún fēi,duì wǒ shí shí zhèn zhǎng hé。
骖鸾未遇且悠悠,尽日琴书还有适。cān luán wèi yù qiě yōu yōu,jǐn rì qín shū hái yǒu shì。
纷华任使投吾前,争奈此心终匪石。fēn huá rèn shǐ tóu wú qián,zhēng nài cǐ xīn zhōng fěi shí。
拜命怀金谁谓荣,低头未免拾言责。bài mìng huái jīn shuí wèi róng,dī tóu wèi miǎn shí yán zé。
从兹俗态两相忘,笑指青山归路僻。cóng zī sú tài liǎng xiāng wàng,xiào zhǐ qīng shān guī lù pì。
同人有志觅长生,运气休粮徒有益。tóng rén yǒu zhì mì zhǎng shēng,yùn qì xiū liáng tú yǒu yì。
须知下手向无为,莫学迷徒赖针炙。xū zhī xià shǒu xiàng wú wèi,mò xué mí tú lài zhēn zhì。
秦观

秦观

秦观(1049-1100)字太虚,又字少游,别号邗沟居士,世称淮海先生。汉族,北宋高邮(今江苏)人,官至太学博士,国史馆编修。秦观一 生坎坷,所写诗词,高古沉重,寄托身世,感人至深。秦观生前行踪所至之处,多有遗迹。如浙江杭州的秦少游祠,丽水的秦少游塑像、淮海先生祠、莺花亭;青田的秦学士祠;湖南郴州三绝碑;广西横县的海棠亭、醉乡亭、淮海堂、淮海书院等。秦观墓在无锡惠山之北粲山上,墓碑上书“秦龙图墓”几个大字。有秦家村、秦家大院以及省级文物保护单位古文游台。 秦观的作品>>

猜您喜欢

次韵答米元章

秦观

嗜好清无滓,周旋粲有文。shì hǎo qīng wú zǐ,zhōu xuán càn yǒu wén。
挥毫春在手,岸帻海生云。huī háo chūn zài shǒu,àn zé hǎi shēng yún。
花鸟空撩我,莼鲈正属君。huā niǎo kōng liāo wǒ,chún lú zhèng shǔ jūn。
惟应读雌蜺,差不愧王筠。wéi yīng dú cí ní,chà bù kuì wáng yún。

宿参寥房

秦观

乡国秋行暮,房栊日已暝。xiāng guó qiū xíng mù,fáng lóng rì yǐ míng。
惊风多犯竹,破月不藏星。jīng fēng duō fàn zhú,pò yuè bù cáng xīng。
钩箔檐花动,抄书烛烬零。gōu bó yán huā dòng,chāo shū zhú jìn líng。
非关相见喜,自是眼长青。fēi guān xiāng jiàn xǐ,zì shì yǎn zhǎng qīng。

次韵米元章斋居即事

秦观

庭木双株茂,盆池一掬悭。tíng mù shuāng zhū mào,pén chí yī jū qiān。
支颐鱼出乐,入眦鸟知还。zhī yí yú chū lè,rù zì niǎo zhī hái。
老境行将及,仙书读未闲。lǎo jìng xíng jiāng jí,xiān shū dú wèi xián。
因君歌凤过,通昔梦归山。yīn jūn gē fèng guò,tōng xī mèng guī shān。

次韵酬陈传道

秦观

白发三冬学,青衫八尺身。bái fā sān dōng xué,qīng shān bā chǐ shēn。
谁知人上杰,聊作吏中循。shuí zhī rén shàng jié,liáo zuò lì zhōng xún。
挥翰通元气,开编友古人。huī hàn tōng yuán qì,kāi biān yǒu gǔ rén。
寄声张氏子,曲逆岂长贫。jì shēng zhāng shì zi,qū nì qǐ zhǎng pín。

次韵传道自适兼呈都司芸叟学士

秦观

楚国陈夫子,周南颇滞留。chǔ guó chén fū zi,zhōu nán pǒ zhì liú。
弊袍披槁叶,瘦马兀扁舟。bì páo pī gǎo yè,shòu mǎ wù biǎn zhōu。
药饵过三伏,文书散百忧。yào ěr guò sān fú,wén shū sàn bǎi yōu。
何人共禅悦,居士有浮休。hé rén gòng chán yuè,jū shì yǒu fú xiū。

韩枢密夫人挽词二首

秦观

奕叶貂蝉后,宗姻乐静间。yì yè diāo chán hòu,zōng yīn lè jìng jiān。
从夫登两地,看子入三山。cóng fū dēng liǎng dì,kàn zi rù sān shān。
旧像瞻榆阙,遗音想佩环。jiù xiàng zhān yú quē,yí yīn xiǎng pèi huán。
百年川阅水,不复更西还。bǎi nián chuān yuè shuǐ,bù fù gèng xī hái。

韩枢密夫人挽词二首

秦观

天上开华屋,丘山忽返真。tiān shàng kāi huá wū,qiū shān hū fǎn zhēn。
内人归赗盛,挽者转哀新。nèi rén guī fèng shèng,wǎn zhě zhuǎn āi xīn。
鸾诏初干墨,鱼轩已暗尘。luán zhào chū gàn mò,yú xuān yǐ àn chén。
蔼然多德善,论次有苍珉。ǎi rán duō dé shàn,lùn cì yǒu cāng mín。

永寿县君挽词二首

秦观

廷尉蒙恩后,兰台就养初。tíng wèi méng ēn hòu,lán tái jiù yǎng chū。
大椿宜更寿,流水遽焉如。dà chūn yí gèng shòu,liú shuǐ jù yān rú。
鸾锦封花诰,蛛丝网板舆。luán jǐn fēng huā gào,zhū sī wǎng bǎn yú。
百年谁考德,琬琰在幽墟。bǎi nián shuí kǎo dé,wǎn yǎn zài yōu xū。

永寿县君挽词二首

秦观

明世辞隆养,哀荣道路传。míng shì cí lóng yǎng,āi róng dào lù chuán。
赙丧从上宰,歌挽出群仙。fù sàng cóng shàng zǎi,gē wǎn chū qún xiān。
素幔伤秋泛,青缸惨夜船。sù màn shāng qiū fàn,qīng gāng cǎn yè chuán。
玉峰归葬处,木拱雁连天。yù fēng guī zàng chù,mù gǒng yàn lián tiān。

时宣义挽词

秦观

奋发多难里,哀荣后夜中。fèn fā duō nán lǐ,āi róng hòu yè zhōng。
妙年推正行,末路见阴功。miào nián tuī zhèng xíng,mò lù jiàn yīn gōng。
风雨双龙合,山川吊鹤空。fēng yǔ shuāng lóng hé,shān chuān diào hè kōng。
悬知青史上,又载一于公。xuán zhī qīng shǐ shàng,yòu zài yī yú gōng。

中书侍郎挽词二首

秦观

崛起商岩后,清忠士论归。jué qǐ shāng yán hòu,qīng zhōng shì lùn guī。
法知商鞅弊,议折董宏非。fǎ zhī shāng yāng bì,yì zhé dǒng hóng fēi。
迁谪生华发,骞腾上紫微。qiān zhé shēng huá fā,qiān téng shàng zǐ wēi。
又骑箕尾去,朝野涕空挥。yòu qí jī wěi qù,cháo yě tì kōng huī。

中书侍郎挽词二首

秦观

守道无夷险,如公实寡仇。shǒu dào wú yí xiǎn,rú gōng shí guǎ chóu。
望从乌府重,官到凤池休。wàng cóng wū fǔ zhòng,guān dào fèng chí xiū。
二品追褒峻,千金赙恤优。èr pǐn zhuī bāo jùn,qiān jīn fù xù yōu。
搢绅终有恨,王骏不封侯。jìn shēn zhōng yǒu hèn,wáng jùn bù fēng hóu。

吕与叔挽章四首

秦观

举举西州士,来为邦国华。jǔ jǔ xī zhōu shì,lái wèi bāng guó huá。
艺文尤尔雅,经术自名家。yì wén yóu ěr yǎ,jīng shù zì míng jiā。
正有高山仰,俄成逝水嗟。zhèng yǒu gāo shān yǎng,é chéng shì shuǐ jiē。
贤人各有数,不独岁龙蛇。xián rén gè yǒu shù,bù dú suì lóng shé。

吕与叔挽章四首

秦观

数日音容隔,人琴遂已虚。shù rì yīn róng gé,rén qín suì yǐ xū。
门生应有谥,国史可无书。mén shēng yīng yǒu shì,guó shǐ kě wú shū。
旧室悬蛛网,遗编走蠹鱼。jiù shì xuán zhū wǎng,yí biān zǒu dù yú。
定无封禅草,平日笑相如。dìng wú fēng chán cǎo,píng rì xiào xiāng rú。

东平夫人挽章

秦观

相阀风流盛,王家地势雄。xiāng fá fēng liú shèng,wáng jiā dì shì xióng。
室中兰作佩,庭下玉成丛。shì zhōng lán zuò pèi,tíng xià yù chéng cóng。
啼鸟悲春槛,荒原入夜宫。tí niǎo bēi chūn kǎn,huāng yuán rù yè gōng。
遗芳得鸿笔,论次诏无穷。yí fāng dé hóng bǐ,lùn cì zhào wú qióng。