古诗词

倦暑

陈棣

试作西风想,烦襟郁嫩凉。shì zuò xī fēng xiǎng,fán jīn yù nèn liáng。
李沉寒玉碧,瓜泛浅金黄。lǐ chén hán yù bì,guā fàn qiǎn jīn huáng。
羽扇徒挥雪,纱厨不贮香。yǔ shàn tú huī xuě,shā chú bù zhù xiāng。
白醪虽可漉,染指敢先尝。bái láo suī kě lù,rǎn zhǐ gǎn xiān cháng。

陈棣

宋处州青田人,字鄂父。陈汝锡子。以父荫为桐川掾,官至潭州通判。其诗于南渡之初,已先导宋季江湖之派,大都平易近情,不失风旨。有《蒙隐集》。 陈棣的作品>>

猜您喜欢

次韵艾慎机县庠蕉花

陈棣

蕉心擢秀占文庭,润沃偏宜雨露声。jiāo xīn zhuó xiù zhàn wén tíng,rùn wò piān yí yǔ lù shēng。
已向杏坛新表瑞,莫嫌花谱旧无名。yǐ xiàng xìng tán xīn biǎo ruì,mò xián huā pǔ jiù wú míng。
决科此日先幽谶,记异他年见史评。jué kē cǐ rì xiān yōu chèn,jì yì tā nián jiàn shǐ píng。
况有能诗贤令尹,直将美事付群英。kuàng yǒu néng shī xián lìng yǐn,zhí jiāng měi shì fù qún yīng。

艾以诸公雌黄其诗意殊不平戏用前韵

陈棣

载味君诗字字新,方知后实称先声。zài wèi jūn shī zì zì xīn,fāng zhī hòu shí chēng xiān shēng。
文章素号五经笥,姓字行添千佛名。wén zhāng sù hào wǔ jīng sì,xìng zì xíng tiān qiān fú míng。
赵璧有瑕虚指示,随珠无价妄讥评。zhào bì yǒu xiá xū zhǐ shì,suí zhū wú jià wàng jī píng。
官闲聊戏管城颖,小草银钩乱伯英。guān xián liáo xì guǎn chéng yǐng,xiǎo cǎo yín gōu luàn bó yīng。

次韵苏守金橘

陈棣

孤根移植自秋山,长养潜私刺史天。gū gēn yí zhí zì qiū shān,zhǎng yǎng qián sī cì shǐ tiān。
青女染成金色浅,冯夷剖出蚌胎圆。qīng nǚ rǎn chéng jīn sè qiǎn,féng yí pōu chū bàng tāi yuán。
惭非甘吉曾同传,耻与杨卢议并肩。cán fēi gān jí céng tóng chuán,chǐ yǔ yáng lú yì bìng jiān。
况有词章传乐府,佳名从此入新编。kuàng yǒu cí zhāng chuán lè fǔ,jiā míng cóng cǐ rù xīn biān。

白菊

陈棣

千芳百卉正凋零,喜见东篱粲玉英。qiān fāng bǎi huì zhèng diāo líng,xǐ jiàn dōng lí càn yù yīng。
粉面真能延月姊,檀心端不羡梅兄。fěn miàn zhēn néng yán yuè zǐ,tán xīn duān bù xiàn méi xiōng。
骚经岂为黄花作,丹鼎应须素液成。sāo jīng qǐ wèi huáng huā zuò,dān dǐng yīng xū sù yè chéng。
勿讶开迟后佳节,白衣犹足向渊明。wù yà kāi chí hòu jiā jié,bái yī yóu zú xiàng yuān míng。

次韵梅花四首

陈棣

得得寻梅已觉迟,凭栏空赋惜花诗。dé dé xún méi yǐ jué chí,píng lán kōng fù xī huā shī。
流传远信人千里,漏泄春工雪一枝。liú chuán yuǎn xìn rén qiān lǐ,lòu xiè chūn gōng xuě yī zhī。
照水丰容妃子浴,傍山瘦影伯夷饥。zhào shuǐ fēng róng fēi zi yù,bàng shān shòu yǐng bó yí jī。
最怜清绝牵情处,月落参横画角悲。zuì lián qīng jué qiān qíng chù,yuè luò cān héng huà jiǎo bēi。

次韵梅花四首

陈棣

冻合千林暖未回,一枝先见腊前梅。dòng hé qiān lín nuǎn wèi huí,yī zhī xiān jiàn là qián méi。
寒溪淡月凭谁赏,冷蕊疏香不自媒。hán xī dàn yuè píng shuí shǎng,lěng ruǐ shū xiāng bù zì méi。
赖有此君为伴侣,略无凡卉作舆台。lài yǒu cǐ jūn wèi bàn lǚ,lüè wú fán huì zuò yú tái。
攲危百折江头路,应为多情得得来。qī wēi bǎi zhé jiāng tóu lù,yīng wèi duō qíng dé dé lái。

次韵梅花四首

陈棣

镂玉凝酥若未匀,南枝仿佛露天真。lòu yù níng sū ruò wèi yún,nán zhī fǎng fú lù tiān zhēn。
横陈月下无双影,占断人间第一春。héng chén yuè xià wú shuāng yǐng,zhàn duàn rén jiān dì yī chūn。
屈子浪吟兰畹佩,韩公羞卜杏花邻。qū zi làng yín lán wǎn pèi,hán gōng xiū bo xìng huā lín。
广平见谓心如铁,翻学高唐草赋人。guǎng píng jiàn wèi xīn rú tiě,fān xué gāo táng cǎo fù rén。

次韵梅花四首

陈棣

爱花长苦恼天君,政恐因花赋洛神。ài huā zhǎng kǔ nǎo tiān jūn,zhèng kǒng yīn huā fù luò shén。
江上风霜方破腊,岭头冰雪已回春。jiāng shàng fēng shuāng fāng pò là,lǐng tóu bīng xuě yǐ huí chūn。
故人远信来千里,浪蕊凡香隔一尘。gù rén yuǎn xìn lái qiān lǐ,làng ruǐ fán xiāng gé yī chén。
天与孤高超世俗,肯将剩馥乞蜂臣。tiān yǔ gū gāo chāo shì sú,kěn jiāng shèng fù qǐ fēng chén。

次韵刘敷言新雁

陈棣

倦飞聊复下江湖,此去衡阳万里馀。juàn fēi liáo fù xià jiāng hú,cǐ qù héng yáng wàn lǐ yú。
阵合鱼丽司马法,字排草圣右军书。zhèn hé yú lì sī mǎ fǎ,zì pái cǎo shèng yòu jūn shū。
随阳度塞身良苦,避缴衔芦计已疏。suí yáng dù sāi shēn liáng kǔ,bì jiǎo xián lú jì yǐ shū。
一抹参差无乱序,似闻衙鼓列群胥。yī mǒ cān chà wú luàn xù,shì wén yá gǔ liè qún xū。

观曹寿卿上舍诗轴题其后

陈棣

君诗字字敌双南,直把骊珠取次探。jūn shī zì zì dí shuāng nán,zhí bǎ lí zhū qǔ cì tàn。
李杜盟寒谁共主,曹刘机浅不须参。lǐ dù méng hán shuí gòng zhǔ,cáo liú jī qiǎn bù xū cān。
囊中句好缘多爱,天外心归计饱谙。náng zhōng jù hǎo yuán duō ài,tiān wài xīn guī jì bǎo ān。
读罢长编知隽永,自然齿颊带馀甘。dú bà zhǎng biān zhī juàn yǒng,zì rán chǐ jiá dài yú gān。

观曹寿卿上舍诗轴题其后

陈棣

欲观骚雅继周南,虎子应须虎穴探。yù guān sāo yǎ jì zhōu nán,hǔ zi yīng xū hǔ xué tàn。
策蹇冲寒将类贾,避堂舍盖愿同参。cè jiǎn chōng hán jiāng lèi jiǎ,bì táng shě gài yuàn tóng cān。
书能泣鬼世谁信,诗解穷人我自谙。shū néng qì guǐ shì shuí xìn,shī jiě qióng rén wǒ zì ān。
但得低头拜东野,此心依约已先甘。dàn dé dī tóu bài dōng yě,cǐ xīn yī yuē yǐ xiān gān。

旅中有感复用前韵

陈棣

擿埴凭谁为指南,囊空羞涩不容探。tī zhí píng shuí wèi zhǐ nán,náng kōng xiū sè bù róng tàn。
年光有限堂堂去,世事无心细细参。nián guāng yǒu xiàn táng táng qù,shì shì wú xīn xì xì cān。
故旧白头惊未识,比邻青眼喜相谙。gù jiù bái tóu jīng wèi shí,bǐ lín qīng yǎn xǐ xiāng ān。
此生自断何须问,荼苦从今等荠甘。cǐ shēng zì duàn hé xū wèn,tú kǔ cóng jīn děng jì gān。

戏德秀几道

陈棣

小槛新篁脱箨初,依然数轴壁间书。xiǎo kǎn xīn huáng tuō tuò chū,yī rán shù zhóu bì jiān shū。
已无尘落清声外,空有香分素手馀。yǐ wú chén luò qīng shēng wài,kōng yǒu xiāng fēn sù shǒu yú。
古狱冤销神剑去,高堂梦破晓云疏。gǔ yù yuān xiāo shén jiàn qù,gāo táng mèng pò xiǎo yún shū。
圜扉只掩青青草,门外应无长者车。huán fēi zhǐ yǎn qīng qīng cǎo,mén wài yīng wú zhǎng zhě chē。

使君馈食戏少蒙教授

陈棣

朝来食指非常动,果报兵厨已割烹。cháo lái shí zhǐ fēi cháng dòng,guǒ bào bīng chú yǐ gē pēng。
醇德且多从事酒,珍庖特异小人羹。chún dé qiě duō cóng shì jiǔ,zhēn páo tè yì xiǎo rén gēng。
虎头食肉方灰念,羊脚蹴蔬应震惊。hǔ tóu shí ròu fāng huī niàn,yáng jiǎo cù shū yīng zhèn jīng。
归遗细君真得计,随缘灯火任卿卿。guī yí xì jūn zhēn dé jì,suí yuán dēng huǒ rèn qīng qīng。

还余朝纲杂编

陈棣

胸中浑浑乏新奇,虚辱熊罴百万师。xiōng zhōng hún hún fá xīn qí,xū rǔ xióng pí bǎi wàn shī。
较艺昔尝穷五技,还书今复堕三痴。jiào yì xī cháng qióng wǔ jì,hái shū jīn fù duò sān chī。
退飞颇愧一为甚,尽锐那知再愈衰。tuì fēi pǒ kuì yī wèi shén,jǐn ruì nà zhī zài yù shuāi。
自计抛书无复用,缄题重寄仲舒帏。zì jì pāo shū wú fù yòng,jiān tí zhòng jì zhòng shū wéi。