古诗词

疏梅

陈棣

发兴江头路,相将月下台。fā xīng jiāng tóu lù,xiāng jiāng yuè xià tái。
冲行逢缟袂,迫视得疏梅。chōng xíng féng gǎo mèi,pò shì dé shū méi。
木偶当三嗅,石肠应九回。mù ǒu dāng sān xiù,shí cháng yīng jiǔ huí。
钟情唯我辈,欲去更徘徊。zhōng qíng wéi wǒ bèi,yù qù gèng pái huái。

陈棣

宋处州青田人,字鄂父。陈汝锡子。以父荫为桐川掾,官至潭州通判。其诗于南渡之初,已先导宋季江湖之派,大都平易近情,不失风旨。有《蒙隐集》。 陈棣的作品>>

猜您喜欢

挽奉议刘公度四首

陈棣

平生学术在斯民,蕴积渊源百未伸。píng shēng xué shù zài sī mín,yùn jī yuān yuán bǎi wèi shēn。
边障掾曹聊小试,一城惠爱已如春。biān zhàng yuàn cáo liáo xiǎo shì,yī chéng huì ài yǐ rú chūn。

挽奉议刘公度四首

陈棣

风鉴高明世少双,衮荣挞辱擅雌黄。fēng jiàn gāo míng shì shǎo shuāng,gǔn róng tà rǔ shàn cí huáng。
须知柱下书言手,元是东床坦腹郎。xū zhī zhù xià shū yán shǒu,yuán shì dōng chuáng tǎn fù láng。

挽奉议刘公度四首

陈棣

挂冠神武赋归欤,旋捧恩纶赐佩鱼。guà guān shén wǔ fù guī yú,xuán pěng ēn lún cì pèi yú。
谁谓桑榆将暮景,骈来庆事萃门闾。shuí wèi sāng yú jiāng mù jǐng,pián lái qìng shì cuì mén lǘ。

过冯公岭

陈棣

整促篮舆破晓晴,岚光滴翠夹衣轻。zhěng cù lán yú pò xiǎo qíng,lán guāng dī cuì jiā yī qīng。
日窥青嶂坳中出,身在白云深处行。rì kuī qīng zhàng ào zhōng chū,shēn zài bái yún shēn chù xíng。

陈公藻觅笋仍许作包子

陈棣

玉版禅师来应供,锦绷稚子敢分珍。yù bǎn chán shī lái yīng gōng,jǐn bēng zhì zi gǎn fēn zhēn。
并包更藉桄榔屑,风味悬知定可人。bìng bāo gèng jí guāng láng xiè,fēng wèi xuán zhī dìng kě rén。

晚春道中四首

陈棣

簿书丛里掣归身,万树毿毿浅绿匀。bù shū cóng lǐ chè guī shēn,wàn shù sān sān qiǎn lǜ yún。
试向小园寻落蕊,殷勤拂拭觅馀春。shì xiàng xiǎo yuán xún luò ruǐ,yīn qín fú shì mì yú chūn。

晚春道中四首

陈棣

归涂检点物华非,黛色随风上柳枝。guī tú jiǎn diǎn wù huá fēi,dài sè suí fēng shàng liǔ zhī。
扑扑晴香恋芳草,却疑春去未多时。pū pū qíng xiāng liàn fāng cǎo,què yí chūn qù wèi duō shí。

晚春道中四首

陈棣

纤秾扫尽换清阴,便有南风欲荐琴。xiān nóng sǎo jǐn huàn qīng yīn,biàn yǒu nán fēng yù jiàn qín。
漫道仙葩归阆苑,小儿造化本无心。màn dào xiān pā guī láng yuàn,xiǎo ér zào huà běn wú xīn。

晚春道中四首

陈棣

芍药无香燕有雏,绵蛮犹苦劝提壶。sháo yào wú xiāng yàn yǒu chú,mián mán yóu kǔ quàn tí hú。
直须强作留春计,烂醉黄公旧酒垆。zhí xū qiáng zuò liú chūn jì,làn zuì huáng gōng jiù jiǔ lú。

回文二绝

陈棣

春晚落花飞藉草,月明惊鹊堕栖枝。chūn wǎn luò huā fēi jí cǎo,yuè míng jīng què duò qī zhī。
人归望阔江天暮,梦断愁深夜漏迟。rén guī wàng kuò jiāng tiān mù,mèng duàn chóu shēn yè lòu chí。

回文二绝

陈棣

衣沾暗泪香凝怨,锦织新诗远寄愁。yī zhān àn lèi xiāng níng yuàn,jǐn zhī xīn shī yuǎn jì chóu。
围减带销红玉瘦,粉慵妆浅翠蛾羞。wéi jiǎn dài xiāo hóng yù shòu,fěn yōng zhuāng qiǎn cuì é xiū。

蜡梅三绝

陈棣

蜂采群芳酿蜜房,酿成犹作百花香。fēng cǎi qún fāng niàng mì fáng,niàng chéng yóu zuò bǎi huā xiāng。
化工却取蜂房蜡,剪出寒梢色正黄。huà gōng què qǔ fēng fáng là,jiǎn chū hán shāo sè zhèng huáng。

蜡梅三绝

陈棣

林下虽无倾国艳,枝头疑有返魂香。lín xià suī wú qīng guó yàn,zhī tóu yí yǒu fǎn hún xiāng。
新妆未肯随时改,犹是当年汉额黄。xīn zhuāng wèi kěn suí shí gǎi,yóu shì dāng nián hàn é huáng。

蜡梅三绝

陈棣

寒菊已枯分正色,春兰未秀借幽香。hán jú yǐ kū fēn zhèng sè,chūn lán wèi xiù jiè yōu xiāng。
凭君折取簪霜鬓,解与眉间一样黄。píng jūn zhé qǔ zān shuāng bìn,jiě yǔ méi jiān yī yàng huáng。

题范乌程松桂亭

陈棣

谁云宰邑难,宰邑有真乐。shuí yún zǎi yì nán,zǎi yì yǒu zhēn lè。
但知弦歌趣,永谢尘劳缚。dàn zhī xián gē qù,yǒng xiè chén láo fù。
琴堂吏惊散,昼日垂朱箔。qín táng lì jīng sàn,zhòu rì chuí zhū bó。
烧香对棐几,文史资优学。shāo xiāng duì fěi jǐ,wén shǐ zī yōu xué。
一洗朱墨昏,至味非糟粕。yī xǐ zhū mò hūn,zhì wèi fēi zāo pò。
范公今循良,一同聊笑谑。fàn gōng jīn xún liáng,yī tóng liáo xiào xuè。
回视卓鲁辈,政可束高阁。huí shì zhuó lǔ bèi,zhèng kě shù gāo gé。
苕溪古侯邦,繁庶类京洛。sháo xī gǔ hóu bāng,fán shù lèi jīng luò。
壮哉万户邑,何异逢盘错。zhuàng zāi wàn hù yì,hé yì féng pán cuò。
公来省其俗,治剧操至约。gōng lái shěng qí sú,zhì jù cāo zhì yuē。
政成日有馀,空庭可罗雀。zhèng chéng rì yǒu yú,kōng tíng kě luó què。
西园久弃置,疏町走芒屩。xī yuán jiǔ qì zhì,shū tīng zǒu máng juē。
经营四顾间,得地平如削。jīng yíng sì gù jiān,dé dì píng rú xuē。
筑堂号松桂,轩槛敞寥廓。zhù táng hào sōng guì,xuān kǎn chǎng liáo kuò。
虽无松桂阴,胸中自丘壑。suī wú sōng guì yīn,xiōng zhōng zì qiū hè。
况逢贤使君,成有新诗落。kuàng féng xián shǐ jūn,chéng yǒu xīn shī luò。
异时采歌谣,持用献木铎。yì shí cǎi gē yáo,chí yòng xiàn mù duó。