古诗词

立春日有感

陈棣

剪彩漫添怀抱恶,簪花空映鬓毛秋。jiǎn cǎi màn tiān huái bào è,zān huā kōng yìng bìn máo qiū。
流年旧事陈刍狗,佳节新春报土牛。liú nián jiù shì chén chú gǒu,jiā jié xīn chūn bào tǔ niú。
里社浮沉贫可忍,身名坎壈老宜休。lǐ shè fú chén pín kě rěn,shēn míng kǎn lǎn lǎo yí xiū。
天高难问平生意,已矣冥心任去留。tiān gāo nán wèn píng shēng yì,yǐ yǐ míng xīn rèn qù liú。

陈棣

宋处州青田人,字鄂父。陈汝锡子。以父荫为桐川掾,官至潭州通判。其诗于南渡之初,已先导宋季江湖之派,大都平易近情,不失风旨。有《蒙隐集》。 陈棣的作品>>

猜您喜欢

陈镇江生辰

陈棣

力致功名上要途,忠嘉屡奉玉音俞。lì zhì gōng míng shàng yào tú,zhōng jiā lǚ fèng yù yīn yú。
持荷久侍甘泉橐,剖竹仍分刺史符。chí hé jiǔ shì gān quán tuó,pōu zhú réng fēn cì shǐ fú。
抚字雅闻闲燕寝,经纶先已定规模。fǔ zì yǎ wén xián yàn qǐn,jīng lún xiān yǐ dìng guī mó。
久虚左辖宁无谓,天子畴庸正用儒。jiǔ xū zuǒ xiá níng wú wèi,tiān zi chóu yōng zhèng yòng rú。

陈镇江生辰

陈棣

着物薰然一气和,温温眉宇得春多。zhe wù xūn rán yī qì hé,wēn wēn méi yǔ dé chūn duō。
腰黄眼赤浑闲事,柳绿花红奈乐何。yāo huáng yǎn chì hún xián shì,liǔ lǜ huā hóng nài lè hé。
旧事几经铜狄话,佳词惯听雪儿歌。jiù shì jǐ jīng tóng dí huà,jiā cí guàn tīng xuě ér gē。
一杯何以为公寿,愿借长江万里波。yī bēi hé yǐ wèi gōng shòu,yuàn jiè zhǎng jiāng wàn lǐ bō。

王有之见和复用韵二首

陈棣

年来慵堕畏多愁,怕见群才得意秋。nián lái yōng duò wèi duō chóu,pà jiàn qún cái dé yì qiū。
题柱敢期乘驷马,隐廛端欲舍蜗牛。tí zhù gǎn qī chéng sì mǎ,yǐn chán duān yù shě wō niú。
既成春服聊歌咏,拟赋闲情且罢休。jì chéng chūn fú liáo gē yǒng,nǐ fù xián qíng qiě bà xiū。
漫道无心关节物,杖藜时为好山留。màn dào wú xīn guān jié wù,zhàng lí shí wèi hǎo shān liú。

王有之见和复用韵二首

陈棣

小雨冥冥暗市楼,无聊一日似三秋。xiǎo yǔ míng míng àn shì lóu,wú liáo yī rì shì sān qiū。
穷愁顾我堆千斛,健笔期君回万牛。qióng chóu gù wǒ duī qiān hú,jiàn bǐ qī jūn huí wàn niú。
语怪未应书咄咄,身闲底用赋休休。yǔ guài wèi yīng shū duō duō,shēn xián dǐ yòng fù xiū xiū。
晓来春到西窗外,唤梦一声黄栗留。xiǎo lái chūn dào xī chuāng wài,huàn mèng yī shēng huáng lì liú。

高师鲁以诗求鹤膝杖且有诗坛寻盟之语戏次其韵

陈棣

莫将好语趁时名,宝唾联篇得我惊。mò jiāng hǎo yǔ chèn shí míng,bǎo tuò lián piān dé wǒ jīng。
酬唱蜂腰徒自苦,弃捐鹤膝太无情。chóu chàng fēng yāo tú zì kǔ,qì juān hè xī tài wú qíng。
故人何止十年别,上座曾同千里行。gù rén hé zhǐ shí nián bié,shàng zuò céng tóng qiān lǐ xíng。
散策寻幽江上路,何时归践白鸥盟。sàn cè xún yōu jiāng shàng lù,hé shí guī jiàn bái ōu méng。

高师鲁以诗求鹤膝杖且有诗坛寻盟之语戏次其韵

陈棣

荣枯宠辱尽强名,老去无堪只自惊。róng kū chǒng rǔ jǐn qiáng míng,lǎo qù wú kān zhǐ zì jīng。
尤物端能乱人意,粗官安得有诗情。yóu wù duān néng luàn rén yì,cū guān ān dé yǒu shī qíng。
暂凭竹杖聊相谑,敢对金樽略放行。zàn píng zhú zhàng liáo xiāng xuè,gǎn duì jīn zūn lüè fàng xíng。
果向诗坛寻旧约,心如江水不须盟。guǒ xiàng shī tán xún jiù yuē,xīn rú jiāng shuǐ bù xū méng。

客舍春晚

陈棣

晼晚春归婺女城,轻阴浅绿绕长亭。wǎn wǎn chūn guī wù nǚ chéng,qīng yīn qiǎn lǜ rào zhǎng tíng。
禽声劝客年年恨,草色随人处处青。qín shēng quàn kè nián nián hèn,cǎo sè suí rén chù chù qīng。
为米未容陶令去,餔糟敢笑屈原醒。wèi mǐ wèi róng táo lìng qù,bù zāo gǎn xiào qū yuán xǐng。
诗成错莫浑无事,满院杨花昼掩扃。shī chéng cuò mò hún wú shì,mǎn yuàn yáng huā zhòu yǎn jiōng。

题义乌县绣川驿

陈棣

湖漾晴波万叠秋,山攒远翠两眉愁。hú yàng qíng bō wàn dié qiū,shān zǎn yuǎn cuì liǎng méi chóu。
一川暝色烟攲柳,千里寒光月满洲。yī chuān míng sè yān qī liǔ,qiān lǐ hán guāng yuè mǎn zhōu。
直恐断堤横北固,定知绝景冠东州。zhí kǒng duàn dī héng běi gù,dìng zhī jué jǐng guān dōng zhōu。
尘缨欲濯沧浪水,愧见沙头双白鸥。chén yīng yù zhuó cāng làng shuǐ,kuì jiàn shā tóu shuāng bái ōu。

再过绣川驿

陈棣

霜林病叶日凋残,更觉平芜眼界宽。shuāng lín bìng yè rì diāo cán,gèng jué píng wú yǎn jiè kuān。
天外碧云山共远,阶前明月水争寒。tiān wài bì yún shān gòng yuǎn,jiē qián míng yuè shuǐ zhēng hán。
愔愔夜气侵肌骨,戢戢诗愁入肺肝。yīn yīn yè qì qīn jī gǔ,jí jí shī chóu rù fèi gān。
欲去自怜心未惬,为君满意更重看。yù qù zì lián xīn wèi qiè,wèi jūn mǎn yì gèng zhòng kàn。

永嘉旅中

陈棣

小雨凄风酿早寒,行厨萧索酒壶乾。xiǎo yǔ qī fēng niàng zǎo hán,xíng chú xiāo suǒ jiǔ hú qián。
抄书时自嗫嚅语,把菊谁同仔细看。chāo shū shí zì niè rú yǔ,bǎ jú shuí tóng zǎi xì kàn。
收拾梦魂归枕上,扫除愁思寄毫端。shōu shí mèng hún guī zhěn shàng,sǎo chú chóu sī jì háo duān。
家山只在一帆外,望隔烟峦漫倚栏。jiā shān zhǐ zài yī fān wài,wàng gé yān luán màn yǐ lán。

盛暑宿集福院晚风雨大作

陈棣

火云烧天天为高,畏日烁地地欲焦。huǒ yún shāo tiān tiān wèi gāo,wèi rì shuò dì dì yù jiāo。
舴艋浮江线溜涩,招提税鞅烦襟消。zé měng fú jiāng xiàn liū sè,zhāo tí shuì yāng fán jīn xiāo。
风声聒聒闹山阙,雨脚霏霏转树腰。fēng shēng guā guā nào shān quē,yǔ jiǎo fēi fēi zhuǎn shù yāo。
猛省奔驰竟何事,此心宁不愧渔樵。měng shěng bēn chí jìng hé shì,cǐ xīn níng bù kuì yú qiáo。

再次韵

陈棣

畏途忧患饱相谙,火芋何当问懒残。wèi tú yōu huàn bǎo xiāng ān,huǒ yù hé dāng wèn lǎn cán。
每觉愁来诗思苦,更因老去壮心阑。měi jué chóu lái shī sī kǔ,gèng yīn lǎo qù zhuàng xīn lán。
年光背我捐鸡肋,世事甜人嗜马肝。nián guāng bèi wǒ juān jī lē,shì shì tián rén shì mǎ gān。
拨尽寒炉残漏永,已知春驭到林端。bō jǐn hán lú cán lòu yǒng,yǐ zhī chūn yù dào lín duān。

再次韵

陈棣

扰扰胶胶度岁年,只应今夕暂休闲。rǎo rǎo jiāo jiāo dù suì nián,zhǐ yīng jīn xī zàn xiū xián。
又闻玉烛更新籥,那得金丹驻旧颜。yòu wén yù zhú gèng xīn yuè,nà dé jīn dān zhù jiù yán。
是处碧烟闻爆竹,谁家红玉拥颓山。shì chù bì yān wén bào zhú,shuí jiā hóng yù yōng tuí shān。
挥毫不作惊人语,句法由来似梦间。huī háo bù zuò jīng rén yǔ,jù fǎ yóu lái shì mèng jiān。

庚申日戏题

陈棣

多情节物苦撩人,用事葩华巧斗新。duō qíng jié wù kǔ liāo rén,yòng shì pā huá qiǎo dòu xīn。
老去唯愁添甲子,年来不独畏庚申。lǎo qù wéi chóu tiān jiǎ zi,nián lái bù dú wèi gēng shēn。
身闲淡淡心机静,梦好齁齁鼻息匀。shēn xián dàn dàn xīn jī jìng,mèng hǎo hōu hōu bí xī yún。
政使三彭肆簧舌,冰壶贮月本无尘。zhèng shǐ sān péng sì huáng shé,bīng hú zhù yuè běn wú chén。

次韵李元老柬王令周簿喜雨

陈棣

阿香破旱用功深,更遣新凉入素襟。ā xiāng pò hàn yòng gōng shēn,gèng qiǎn xīn liáng rù sù jīn。
曝日已通贤令意,望霓聊慰野人心。pù rì yǐ tōng xián lìng yì,wàng ní liáo wèi yě rén xīn。
水添浅濑征帆稳,云掩残阳古树阴。shuǐ tiān qiǎn lài zhēng fān wěn,yún yǎn cán yáng gǔ shù yīn。
洗眼看君调燮手,一同先已荷商霖。xǐ yǎn kàn jūn diào xiè shǒu,yī tóng xiān yǐ hé shāng lín。
1571234567»