古诗词

戏题酒肆

陈棣

一气无私万物春,小儿造化果能神。yī qì wú sī wàn wù chūn,xiǎo ér zào huà guǒ néng shén。
鸟啼花发遽如许,酒病诗狂那厌频。niǎo tí huā fā jù rú xǔ,jiǔ bìng shī kuáng nà yàn pín。
倒著敢期山简醉,典衣谁计少陵贫。dào zhù gǎn qī shān jiǎn zuì,diǎn yī shuí jì shǎo líng pín。
上林五祚他年赋,姑作临邛涤器人。shàng lín wǔ zuò tā nián fù,gū zuò lín qióng dí qì rén。

陈棣

宋处州青田人,字鄂父。陈汝锡子。以父荫为桐川掾,官至潭州通判。其诗于南渡之初,已先导宋季江湖之派,大都平易近情,不失风旨。有《蒙隐集》。 陈棣的作品>>

猜您喜欢

次韵徐庭珍春日杂言十首

陈棣

燕雀经营竞短檐,未容蝶梦到花前。yàn què jīng yíng jìng duǎn yán,wèi róng dié mèng dào huā qián。
吾生几阅春荣谢,自叹如蚕已再眠。wú shēng jǐ yuè chūn róng xiè,zì tàn rú cán yǐ zài mián。

次韵徐庭珍春日杂言十首

陈棣

扰扰胶胶且罢休,会栽奴橘满汀洲。rǎo rǎo jiāo jiāo qiě bà xiū,huì zāi nú jú mǎn tīng zhōu。
但教方寸无馀事,不必林泉学枕流。dàn jiào fāng cùn wú yú shì,bù bì lín quán xué zhěn liú。

次韵徐庭珍春日杂言十首

陈棣

轻阴酝酿勒花天,节物撩人接禁烟。qīng yīn yùn niàng lēi huā tiān,jié wù liāo rén jiē jìn yān。
沂上未成曾点服,杖头聊挂阮生钱。yí shàng wèi chéng céng diǎn fú,zhàng tóu liáo guà ruǎn shēng qián。

次韵徐庭珍春日杂言十首

陈棣

沉酣蠹简不知春,庭设雀罗谁扣门。chén hān dù jiǎn bù zhī chūn,tíng shè què luó shuí kòu mén。
拄颊看山无限意,阴晴变态异朝昏。zhǔ jiá kàn shān wú xiàn yì,yīn qíng biàn tài yì cháo hūn。

次韵徐庭珍春日杂言十首

陈棣

卉木争供众妙薰,春工试手为裁成。huì mù zhēng gōng zhòng miào xūn,chūn gōng shì shǒu wèi cái chéng。
纷纷落蕊莺边雨,寂寂游丝燕外晴。fēn fēn luò ruǐ yīng biān yǔ,jì jì yóu sī yàn wài qíng。

次韵徐庭珍春日杂言十首

陈棣

幽花野蔓竟谁栽,傍水盈盈一笑开。yōu huā yě màn jìng shuí zāi,bàng shuǐ yíng yíng yī xiào kāi。
几许远携吟笔去,未应空掉酒船回。jǐ xǔ yuǎn xié yín bǐ qù,wèi yīng kōng diào jiǔ chuán huí。

次韵徐庭珍春日杂言十首

陈棣

冶叶倡条过女墙,依然还作故园香。yě yè chàng tiáo guò nǚ qiáng,yī rán hái zuò gù yuán xiāng。
雄蜂雌蝶无聊赖,尽日颠狂有底忙。xióng fēng cí dié wú liáo lài,jǐn rì diān kuáng yǒu dǐ máng。

次韵徐庭珍春日杂言十首

陈棣

小儿造化本无心,孰为芳时作主人。xiǎo ér zào huà běn wú xīn,shú wèi fāng shí zuò zhǔ rén。
唯有丹青留得住,好令昌辈写花真。wéi yǒu dān qīng liú dé zhù,hǎo lìng chāng bèi xiě huā zhēn。

次韵陈季陵元夕

陈棣

山城灯火欲黄昏,湿雨疏梅暗小园。shān chéng dēng huǒ yù huáng hūn,shī yǔ shū méi àn xiǎo yuán。
回首武林行乐地,太平风物似开元。huí shǒu wǔ lín xíng lè dì,tài píng fēng wù shì kāi yuán。

次韵陈季陵元夕

陈棣

归休无赖曲眠肱,扫尽繁华只一灯。guī xiū wú lài qū mián gōng,sǎo jǐn fán huá zhǐ yī dēng。
冷淡生涯吾旧物,前身疑是小乘僧。lěng dàn shēng yá wú jiù wù,qián shēn yí shì xiǎo chéng sēng。

次韵陈季陵元夕

陈棣

顾我每为惊座客,如君真是谪仙人。gù wǒ měi wèi jīng zuò kè,rú jūn zhēn shì zhé xiān rén。
相逢不作寻常语,一笑同酬惨澹春。xiāng féng bù zuò xún cháng yǔ,yī xiào tóng chóu cǎn dàn chūn。

李倅生辰三首

陈棣

伯阳飞御上层天,继世云礽尽谪仙。bó yáng fēi yù shàng céng tiān,jì shì yún réng jǐn zhé xiān。
炯炯方瞳真寿相,不劳颂祝自长年。jiǒng jiǒng fāng tóng zhēn shòu xiāng,bù láo sòng zhù zì zhǎng nián。

李倅生辰三首

陈棣

心览冲虚厌物波,樽前肯听雪儿歌。xīn lǎn chōng xū yàn wù bō,zūn qián kěn tīng xuě ér gē。
能捐伐性婵娟斧,不必樛枝号养和。néng juān fá xìng chán juān fǔ,bù bì jiū zhī hào yǎng hé。

李倅生辰三首

陈棣

文章浩浩若江河,锦橐嘲吟得句多。wén zhāng hào hào ruò jiāng hé,jǐn tuó cháo yín dé jù duō。
政恐丝纶须大手,伫看三俊在銮坡。zhèng kǒng sī lún xū dà shǒu,zhù kàn sān jùn zài luán pō。

挽奉议刘公度四首

陈棣

英誉当年蔼上庠,谈经肯羡解颐匡。yīng yù dāng nián ǎi shàng xiáng,tán jīng kěn xiàn jiě yí kuāng。
才高不第空嗟惜,一命聊为末路光。cái gāo bù dì kōng jiē xī,yī mìng liáo wèi mò lù guāng。