古诗词

菩萨蛮·其二

陈师道

东飞乌鹊西飞燕。dōng fēi wū què xī fēi yàn。
盈盈一水经年见。yíng yíng yī shuǐ jīng nián jiàn。
急雨洗香车。jí yǔ xǐ xiāng chē。
天回河汉斜。tiān huí hé hàn xié。
离愁千载上。lí chóu qiān zài shàng。
相远长相望。xiāng yuǎn zhǎng xiāng wàng。
终不似人间。zhōng bù shì rén jiān。
回头万里山。huí tóu wàn lǐ shān。
陈师道

陈师道

陈师道(1053~1102)北宋官员、诗人。字履常,一字无己,号后山居士,汉族,彭城(今江苏徐州)人。元祐初苏轼等荐其文行,起为徐州教授,历仕太学博士、颖州教授、秘书省正字。一生安贫乐道,闭门苦吟,有“闭门觅句陈无己”之称。陈师道为苏门六君子之一,江西诗派重要作家。亦能词,其词风格与诗相近,以拗峭惊警见长。但其诗、词存在着内容狭窄、词意艰涩之病。著有《后山先生集》,词有《后山词》。 陈师道的作品>>

猜您喜欢

山口

陈师道

重雾真成雨,疏帘不隔风。zhòng wù zhēn chéng yǔ,shū lián bù gé fēng。
青林拥红树,家鹜杂宾鸿。qīng lín yōng hóng shù,jiā wù zá bīn hóng。
渔屋浑环水,晴湖半落东。yú wū hún huán shuǐ,qíng hú bàn luò dōng。
往来成一老,犹在半涂中。wǎng lái chéng yī lǎo,yóu zài bàn tú zhōng。

晚泊

陈师道

清切临风笛,深明隔水灯。qīng qiè lín fēng dí,shēn míng gé shuǐ dēng。
堆场穿鸟雀,暗溜入沟塍。duī chǎng chuān niǎo què,àn liū rù gōu chéng。
年使扶行老,船催趁渡僧。nián shǐ fú xíng lǎo,chuán cuī chèn dù sēng。
兹游恐未已,著句续先曾。zī yóu kǒng wèi yǐ,zhù jù xù xiān céng。

夜雨

陈师道

十月天犹雨,三更月失明。shí yuè tiān yóu yǔ,sān gèng yuè shī míng。
溟蒙才洒润,点滴不成声。míng méng cái sǎ rùn,diǎn dī bù chéng shēng。
辟户风烟入,投林鸟雀轻。pì hù fēng yān rù,tóu lín niǎo què qīng。
旅怀终易感,倏起别离情。lǚ huái zhōng yì gǎn,shū qǐ bié lí qíng。

宿合清口

陈师道

风叶初疑雨,晴窗误作明。fēng yè chū yí yǔ,qíng chuāng wù zuò míng。
穿林出去鸟,举棹有来声。chuān lín chū qù niǎo,jǔ zhào yǒu lái shēng。
深渚鱼犹得,寒沙雁自惊。shēn zhǔ yú yóu dé,hán shā yàn zì jīng。
卧家还就道,自计岂苍生。wò jiā hái jiù dào,zì jì qǐ cāng shēng。

宿泊口

陈师道

弱柳经寒色,悬流尽夜声。ruò liǔ jīng hán sè,xuán liú jǐn yè shēng。
更长疑睡少,霜落怯寒生。gèng zhǎng yí shuì shǎo,shuāng luò qiè hán shēng。
急急占星度,摇摇苦舫倾。jí jí zhàn xīng dù,yáo yáo kǔ fǎng qīng。
风涛兼盗贼,恩重觉身轻。fēng tāo jiān dào zéi,ēn zhòng jué shēn qīng。

野望

陈师道

山开两岸柳,水绕数家村。shān kāi liǎng àn liǔ,shuǐ rào shù jiā cūn。
地势倾崖口,风涛啮石根。dì shì qīng yá kǒu,fēng tāo niè shí gēn。
平林霜著色,沙岸水留痕。píng lín shuāng zhù sè,shā àn shuǐ liú hén。
剩寄还乡泣,难招去国魂。shèng jì hái xiāng qì,nán zhāo qù guó hún。

颜市阻风二首

陈师道

水到西流阔,风从北极来。shuǐ dào xī liú kuò,fēng cóng běi jí lái。
声驱峡口坼,力拔岭根摧。shēng qū xiá kǒu chè,lì bá lǐng gēn cuī。
突兀重重浪,轰豗处处雷。tū wù zhòng zhòng làng,hōng huī chù chù léi。
顺流看过舫,更着快帆催。shùn liú kàn guò fǎng,gèng zhe kuài fān cuī。

颜市阻风二首

陈师道

万古梁山泊,今年未掾船。wàn gǔ liáng shān pō,jīn nián wèi yuàn chuán。
阻风兼著雪,费日亦忘年。zǔ fēng jiān zhù xuě,fèi rì yì wàng nián。
世事元相忤,衰怀忍自煎。shì shì yuán xiāng wǔ,shuāi huái rěn zì jiān。
晚来声更恶,始觉畏途边。wǎn lái shēng gèng è,shǐ jué wèi tú biān。

晚坐

陈师道

柳弱留春色,梅寒让雪花。liǔ ruò liú chūn sè,méi hán ràng xuě huā。
溪明数积石,月过恋平沙。xī míng shù jī shí,yuè guò liàn píng shā。
病减还憎药,年侵却累家。bìng jiǎn hái zēng yào,nián qīn què lèi jiā。
后归栖未定,不但只昏鸦。hòu guī qī wèi dìng,bù dàn zhǐ hūn yā。

寒夜

陈师道

留滞常思动,艰虞却悔来。liú zhì cháng sī dòng,jiān yú què huǐ lái。
寒灯挑不燄,残火拨成灰。hán dēng tiāo bù yàn,cán huǒ bō chéng huī。
冻水滴还歇,风帘掩复开。dòng shuǐ dī hái xiē,fēng lián yǎn fù kāi。
孰知文有忌,情至自生哀。shú zhī wén yǒu jì,qíng zhì zì shēng āi。

晚兴

陈师道

去国犹能别,逢人始欲愁。qù guó yóu néng bié,féng rén shǐ yù chóu。
不干遮极目,自是怯回头。bù gàn zhē jí mù,zì shì qiè huí tóu。
布网收渔椮,连筒下钓钩。bù wǎng shōu yú sēn,lián tǒng xià diào gōu。
谁初教鲜食,泽竭未能休。shuí chū jiào xiān shí,zé jié wèi néng xiū。

宿齐河

陈师道

烛暗人初寂,寒生夜向深。zhú àn rén chū jì,hán shēng yè xiàng shēn。
潜鱼聚沙窟,坠鸟滑霜林。qián yú jù shā kū,zhuì niǎo huá shuāng lín。
稍作他方计,初回万里心。shāo zuò tā fāng jì,chū huí wàn lǐ xīn。
还家只有梦,更着晓寒侵。hái jiā zhǐ yǒu mèng,gèng zhe xiǎo hán qīn。

别刘郎

陈师道

一别已六载,相逢有馀哀。yī bié yǐ liù zài,xiāng féng yǒu yú āi。
公私两多事,灾病百相催。gōng sī liǎng duō shì,zāi bìng bǎi xiāng cuī。
无酒与君别,有怀向谁开。wú jiǔ yǔ jūn bié,yǒu huái xiàng shuí kāi。
深知百里远,肯为老夫来。shēn zhī bǎi lǐ yuǎn,kěn wèi lǎo fū lái。

赵岩

陈师道

一市万人聚,四冲千里遥。yī shì wàn rén jù,sì chōng qiān lǐ yáo。
胡然不作邑,兼自可成桥。hú rán bù zuò yì,jiān zì kě chéng qiáo。
群盗去无迹,诸家压不骄。qún dào qù wú jì,zhū jiā yā bù jiāo。
由来天下事,浮议易倾摇。yóu lái tiān xià shì,fú yì yì qīng yáo。

鸡笼镇

陈师道

河市新经集,鸡笼旧得名。hé shì xīn jīng jí,jī lóng jiù dé míng。
初闻北人语,意作故乡声。chū wén běi rén yǔ,yì zuò gù xiāng shēng。
客久艰难极,情忘去就轻。kè jiǔ jiān nán jí,qíng wàng qù jiù qīng。
空虚仍废忘,何以慰诸生。kōng xū réng fèi wàng,hé yǐ wèi zhū shēng。