古诗词

秀州秋日

沈括

草满池塘霜送梅,林疏野色近楼台。cǎo mǎn chí táng shuāng sòng méi,lín shū yě sè jìn lóu tái。
天围故越侵云尽,潮上孤城带月回。tiān wéi gù yuè qīn yún jǐn,cháo shàng gū chéng dài yuè huí。
客梦冷随风叶断,愁心低逐雁声来。kè mèng lěng suí fēng yè duàn,chóu xīn dī zhú yàn shēng lái。
流午又喜经重九,可意黄花是处开。liú wǔ yòu xǐ jīng zhòng jiǔ,kě yì huáng huā shì chù kāi。
沈括

沈括

沈括(公元1031~1095年),字存中,号梦溪丈人,北宋浙江杭州钱塘县(今浙江杭州)人,汉族。北宋科学家、政治家。仁宗嘉佑进士,后任翰林学士。晚年在镇江梦溪园撰写了《梦溪笔谈》。我国历史上最卓越的科学家之一。精通天文、数学、物理学、化学、地质学、气象学、地理学、农学和医学、工程师、外交家。 沈括的作品>>

猜您喜欢

鄜延凯歌

沈括

天威略地过黄河,万里羌人尽汉歌。tiān wēi lüè dì guò huáng hé,wàn lǐ qiāng rén jǐn hàn gē。
莫堰横山倒流水,从教西去作恩波。mò yàn héng shān dào liú shuǐ,cóng jiào xī qù zuò ēn bō。

鄜延凯歌

沈括

马尾胡琴随汉车,曲声犹自怨单于。mǎ wěi hú qín suí hàn chē,qū shēng yóu zì yuàn dān yú。
弯弓莫射云中雁,归雁如今不寄书。wān gōng mò shè yún zhōng yàn,guī yàn rú jīn bù jì shū。

鄜延凯歌

沈括

灵武西凉不用围,番家总待纳王师。líng wǔ xī liáng bù yòng wéi,fān jiā zǒng dài nà wáng shī。
城中半是关西种,犹有当时轧吃儿。chéng zhōng bàn shì guān xī zhǒng,yóu yǒu dāng shí yà chī ér。

鄜延凯歌

沈括

旗队浑如锦绣堆,银装剑背打回回。qí duì hún rú jǐn xiù duī,yín zhuāng jiàn bèi dǎ huí huí。
先教净扫安西路,待向河源饮马来。xiān jiào jìng sǎo ān xī lù,dài xiàng hé yuán yǐn mǎ lái。

二郎山

沈括

二郎山下雪纷纷,旋卓穹庐学塞人。èr láng shān xià xuě fēn fēn,xuán zhuó qióng lú xué sāi rén。
化尽素衣冬末老,石烟多似洛阳尘。huà jǐn sù yī dōng mò lǎo,shí yān duō shì luò yáng chén。

汉东楼

沈括

野草粘天雨未休,客心自冷不关秋。yě cǎo zhān tiān yǔ wèi xiū,kè xīn zì lěng bù guān qiū。
寨西便是猿啼处,满目伤心悔上楼。zhài xī biàn shì yuán tí chù,mǎn mù shāng xīn huǐ shàng lóu。

苏小小墓

沈括

古木寒鸦噪夕阳,六朝遗恨草茫茫。gǔ mù hán yā zào xī yáng,liù cháo yí hèn cǎo máng máng。
水如香篆船如叶,咫尺西陵不见郎。shuǐ rú xiāng zhuàn chuán rú yè,zhǐ chǐ xī líng bù jiàn láng。

金山

沈括

楼台两岸水相连,江北江南镜里天。lóu tái liǎng àn shuǐ xiāng lián,jiāng běi jiāng nán jìng lǐ tiān。
芦管玉箫齐送夜,一声飞断月如烟。lú guǎn yù xiāo qí sòng yè,yī shēng fēi duàn yuè rú yān。

陈丞相故宅

沈括

丞相旌旗久不归,虚堂宁止叹伊威。chéng xiāng jīng qí jiǔ bù guī,xū táng níng zhǐ tàn yī wēi。
绿槐楼阁山蝉响,青草池塘野燕飞。lǜ huái lóu gé shān chán xiǎng,qīng cǎo chí táng yě yàn fēi。

尝茶

沈括

谁把嫩香名雀舌,定知北客未曾尝。shuí bǎ nèn xiāng míng què shé,dìng zhī běi kè wèi céng cháng。
不知灵草天然异,一夜风吹一寸长。bù zhī líng cǎo tiān rán yì,yī yè fēng chuī yī cùn zhǎng。

幽人篇

沈括

幽人步影啭春阳,情多无那不成章。yōu rén bù yǐng zhuàn chūn yáng,qíng duō wú nà bù chéng zhāng。
恨楼未高着鞭望,南陌无人但垂杨。hèn lóu wèi gāo zhe biān wàng,nán mò wú rén dàn chuí yáng。

幽人篇

沈括

天边梦来情满床,梦短数觉宵苦长。tiān biān mèng lái qíng mǎn chuáng,mèng duǎn shù jué xiāo kǔ zhǎng。
起坐作琴舞闺倡,占珑水中月茫茫。qǐ zuò zuò qín wǔ guī chàng,zhàn lóng shuǐ zhōng yuè máng máng。

幽人篇

沈括

蜘蛛做网着屠苏,蜻蜓故来晕罗襦。zhī zhū zuò wǎng zhe tú sū,qīng tíng gù lái yūn luó rú。
醮君柏酒情莫疏,无情可能学哺鸪。jiào jūn bǎi jiǔ qíng mò shū,wú qíng kě néng xué bǔ gū。

归计

沈括

住山人少说山多,空只年年忆薜萝。zhù shān rén shǎo shuō shān duō,kōng zhǐ nián nián yì bì luó。
不是自心应不信,眼前归计又蹉跎。bù shì zì xīn yīng bù xìn,yǎn qián guī jì yòu cuō tuó。

叹老

沈括

为觅少年心不得,当时感旧已潸然。wèi mì shǎo nián xīn bù dé,dāng shí gǎn jiù yǐ shān rán。
情怀此日君休问,又老当时二十年。qíng huái cǐ rì jūn xiū wèn,yòu lǎo dāng shí èr shí nián。
581234