古诗词

续题郭功甫诗卷

李廌

诗道今萧索,骚人古困穷。shī dào jīn xiāo suǒ,sāo rén gǔ kùn qióng。
夜寒金殿冷,秋静蜀关空。yè hán jīn diàn lěng,qiū jìng shǔ guān kōng。
厩隶縻宛马,坛巫诔守宫。jiù lì mí wǎn mǎ,tán wū lěi shǒu gōng。
采珠探水府,丝黍慎蛟龙。cǎi zhū tàn shuǐ fǔ,sī shǔ shèn jiāo lóng。
李廌

李廌

李廌(zhì)(1059-1109) 北宋文学家。字方叔,号德隅斋,又号齐南先生、太华逸民。汉族,华州(今陕西华县)人。6岁而孤,能发奋自学。少以文为苏轼所知,誉之为有“万人敌”之才。由此成为“苏门六君子”之一。中年应举落第,绝意仕进,定居长社(今河南长葛县),直至去世。文章喜论古今治乱,辨而中理。 李廌的作品>>

猜您喜欢

吕朝散挽诗二首

李廌

金马玉堂高步宜,中年遂与水云期。jīn mǎ yù táng gāo bù yí,zhōng nián suì yǔ shuǐ yún qī。
太冲早擅三都赋,叔度难量万顷陂。tài chōng zǎo shàn sān dōu fù,shū dù nán liàng wàn qǐng bēi。
夜壑藏舟今孰在,白驹过隙事堪悲。yè hè cáng zhōu jīn shú zài,bái jū guò xì shì kān bēi。
南园从此无行迹,老桧高松知未知。nán yuán cóng cǐ wú xíng jì,lǎo guì gāo sōng zhī wèi zhī。

送黄集虚赴任知州

李廌

桐庐古郡浙江东,山色溪光藻镜中。tóng lú gǔ jùn zhè jiāng dōng,shān sè xī guāng zǎo jìng zhōng。
后夜相思千里月,高怀为寄一襟风。hòu yè xiāng sī qiān lǐ yuè,gāo huái wèi jì yī jīn fēng。
欲纡龟纽黄金印,且学羊裘老钓翁。yù yū guī niǔ huáng jīn yìn,qiě xué yáng qiú lǎo diào wēng。
忠义传家君勉勉,清名不必问穷通。zhōng yì chuán jiā jūn miǎn miǎn,qīng míng bù bì wèn qióng tōng。

杨元忠和叶秘校腊茶诗相率偕赋

李廌

风驾已驰供御品,霜郊未卷喊山旗。fēng jià yǐ chí gōng yù pǐn,shuāng jiāo wèi juǎn hǎn shān qí。
七闽地产犹为宝,两府官高故不遗。qī mǐn dì chǎn yóu wèi bǎo,liǎng fǔ guān gāo gù bù yí。
须藉水帘泉胜乳,也容双井白过磁。xū jí shuǐ lián quán shèng rǔ,yě róng shuāng jǐng bái guò cí。
东堂退食公宫晚,金鼎新烹欲沁脾。dōng táng tuì shí gōng gōng wǎn,jīn dǐng xīn pēng yù qìn pí。

宋英宝宣德自杞至邑将复东还见遗途中诗次韵和之以见惜别

李廌

思君仍岁此相逢,后夜梦魂无复东。sī jūn réng suì cǐ xiāng féng,hòu yè mèng hún wú fù dōng。
白纻泪痕何处恨,故园花信几番风。bái zhù lèi hén hé chù hèn,gù yuán huā xìn jǐ fān fēng。
归来可喜似新燕,惜别预愁如去鸿。guī lái kě xǐ shì xīn yàn,xī bié yù chóu rú qù hóng。
老矣奈何春半老,悠悠万事付杯中。lǎo yǐ nài hé chūn bàn lǎo,yōu yōu wàn shì fù bēi zhōng。

又过陈叔易隐居相拉同游超化寺诗

李廌

文范今亡见嗣卿,颍川应聚异时星。wén fàn jīn wáng jiàn sì qīng,yǐng chuān yīng jù yì shí xīng。
清风特为吾曹至,畏景宁忧日御停。qīng fēng tè wèi wú cáo zhì,wèi jǐng níng yōu rì yù tíng。
踏雪曾穿东郭履,移文今忤北山灵。tà xuě céng chuān dōng guō lǚ,yí wén jīn wǔ běi shān líng。
烹茶且酌南溪水,第欠金山第二?。pēng chá qiě zhuó nán xī shuǐ,dì qiàn jīn shān dì èr líng。

次韵东坡还自岭南

李廌

凭陵岁月固难堪,食檗多来味却甘。píng líng suì yuè gù nán kān,shí bò duō lái wèi què gān。
时雨才闻遍中外,卧龙相继起东南。shí yǔ cái wén biàn zhōng wài,wò lóng xiāng jì qǐ dōng nán。
天边鹤驾瞻仙袂,云里诗笺带海岚。tiān biān hè jià zhān xiān mèi,yún lǐ shī jiān dài hǎi lán。
重见门生应不识,雪髯霜鬓两毵毵。zhòng jiàn mén shēng yīng bù shí,xuě rán shuāng bìn liǎng sān sān。

谷隐寺书事诗

李廌

云如戏我舒还卷,雨似欺人去复来。yún rú xì wǒ shū hái juǎn,yǔ shì qī rén qù fù lái。
学道忘忧从老至,持杯得意使颜开。xué dào wàng yōu cóng lǎo zhì,chí bēi dé yì shǐ yán kāi。
骊驹喜饱嘶犹恋,猘犬夸狞吠欲催。lí jū xǐ bǎo sī yóu liàn,zhì quǎn kuā níng fèi yù cuī。
三日山中果何有,赋诗满得锦囊回。sān rì shān zhōng guǒ hé yǒu,fù shī mǎn dé jǐn náng huí。

某与鲜于绰元勋共约同习制科

李廌

赵括痴儿漫喜兵,他年自料困长平。zhào kuò chī ér màn xǐ bīng,tā nián zì liào kùn zhǎng píng。
将军各有万人敌,下士难先二子鸣。jiāng jūn gè yǒu wàn rén dí,xià shì nán xiān èr zi míng。
卢骆杨王何足算,江黄六蓼岂劳征。lú luò yáng wáng hé zú suàn,jiāng huáng liù liǎo qǐ láo zhēng。
英雄少贬虽惭愧,且徇区区月旦评。yīng xióng shǎo biǎn suī cán kuì,qiě xùn qū qū yuè dàn píng。

谒中岳祠

李廌

岳镇中天司下土,名山宫殿锁云扃。yuè zhèn zhōng tiān sī xià tǔ,míng shān gōng diàn suǒ yún jiōng。
固知正直作威福,岂徇往来惟醉醒。gù zhī zhèng zhí zuò wēi fú,qǐ xùn wǎng lái wéi zuì xǐng。
封禅今无秦汉侈,降生谁是甫申灵。fēng chán jīn wú qín hàn chǐ,jiàng shēng shuí shì fǔ shēn líng。
何当弭节朝双阙,一曲钧天梦帝庭。hé dāng mǐ jié cháo shuāng quē,yī qū jūn tiān mèng dì tíng。

诸葛菜

李廌

武侯战地记他年,战后犹当似率然。wǔ hóu zhàn dì jì tā nián,zhàn hòu yóu dāng shì lǜ rán。
会向渭原惊仲达,尚应江碛感桓玄。huì xiàng wèi yuán jīng zhòng dá,shàng yīng jiāng qì gǎn huán xuán。
背山左泽甘如彼,傍砌绕篱今可怜。bèi shān zuǒ zé gān rú bǐ,bàng qì rào lí jīn kě lián。
莫问兴亡进羹茹,书生赢取腹便便。mò wèn xīng wáng jìn gēng rú,shū shēng yíng qǔ fù biàn biàn。

将至嵩山远观瀑布

李廌

晚晴紫翠溢平川,三十六峰凝霁烟。wǎn qíng zǐ cuì yì píng chuān,sān shí liù fēng níng jì yān。
匹练依稀分秀岭,玉虹摇曳舞危巅。pǐ liàn yī xī fēn xiù lǐng,yù hóng yáo yè wǔ wēi diān。
寒光定是连明汉,清气都疑贯九渊。hán guāng dìng shì lián míng hàn,qīng qì dōu yí guàn jiǔ yuān。
可笑夜来风吹后,乱沟斜涧亦涓涓。kě xiào yè lái fēng chuī hòu,luàn gōu xié jiàn yì juān juān。

和人游嵩韵

李廌

嵩高峻极压三川,周视方舆见广员。sōng gāo jùn jí yā sān chuān,zhōu shì fāng yú jiàn guǎng yuán。
绝顶固知天下小,泰山为占海隅偏。jué dǐng gù zhī tiān xià xiǎo,tài shān wèi zhàn hǎi yú piān。
白云散尽千林月,急雨收回万壑烟。bái yún sàn jǐn qiān lín yuè,jí yǔ shōu huí wàn hè yān。
莫笑层峦高似岸,举头一握是玄天。mò xiào céng luán gāo shì àn,jǔ tóu yī wò shì xuán tiān。

友人董耘馈长沙猫笋廌以享太史公太史公辄作诗为贶因笋寓意且以为赠耳廌即和之亦以寓自兴之意且述前相知之情焉

李廌

节藏泥滓气凌空,荐俎宁知肉味重。jié cáng ní zǐ qì líng kōng,jiàn zǔ níng zhī ròu wèi zhòng。
未许韦编充简策,已胜丝黍诳蛟龙。wèi xǔ wéi biān chōng jiǎn cè,yǐ shèng sī shǔ kuáng jiāo lóng。
短萌任逐霜刀重,美干须烦雪壤封。duǎn méng rèn zhú shuāng dāo zhòng,měi gàn xū fán xuě rǎng fēng。
他日要令高士爱,不应常共宰夫供。tā rì yào lìng gāo shì ài,bù yīng cháng gòng zǎi fū gōng。

游宝应寺

李廌

雨后秋风入翠微,我来仍值晚凉时。yǔ hòu qiū fēng rù cuì wēi,wǒ lái réng zhí wǎn liáng shí。
山遮日脚斜阳早,云碍钟声出谷迟。shān zhē rì jiǎo xié yáng zǎo,yún ài zhōng shēng chū gǔ chí。
故国空馀烟冉冉,旧宫何在黍离离。gù guó kōng yú yān rǎn rǎn,jiù gōng hé zài shǔ lí lí。
兴亡满眼无人语,独倚栏干默自知。xīng wáng mǎn yǎn wú rén yǔ,dú yǐ lán gàn mò zì zhī。

老叹

李廌

此身常恐竟无成,忧患频更已不惊。cǐ shēn cháng kǒng jìng wú chéng,yōu huàn pín gèng yǐ bù jīng。
下第但能供酒令,他时何意主文盟。xià dì dàn néng gōng jiǔ lìng,tā shí hé yì zhǔ wén méng。
耽经谩有春秋癖,闭户犹防月旦评。dān jīng mán yǒu chūn qiū pǐ,bì hù yóu fáng yuè dàn píng。
独对秋风叹华发,暮云萧瑟岁峥嵘。dú duì qiū fēng tàn huá fā,mù yún xiāo sè suì zhēng róng。
3091234567»