古诗词

上姑丈闾丘通牧少卿

李廌

天下一大器,安危系平倾。tiān xià yī dà qì,ān wēi xì píng qīng。
哲王慎民监,措术如和羹。zhé wáng shèn mín jiān,cuò shù rú hé gēng。
辛甘或偏长,非可制割烹。xīn gān huò piān zhǎng,fēi kě zhì gē pēng。
五味既可口,君子尝曰平。wǔ wèi jì kě kǒu,jūn zi cháng yuē píng。
方今太平君,戒攲如持盈。fāng jīn tài píng jūn,jiè qī rú chí yíng。
乞言用龟鉴,履德均权衡。qǐ yán yòng guī jiàn,lǚ dé jūn quán héng。
庶民虽惷愚,一或非所营。shù mín suī chǔn yú,yī huò fēi suǒ yíng。
视之如己内,涂污千仞坑。shì zhī rú jǐ nèi,tú wū qiān rèn kēng。
是用选贤德,告戒敷至诚。shì yòng xuǎn xián dé,gào jiè fū zhì chéng。
曰虽一人良,万邦咸以贞。yuē suī yī rén liáng,wàn bāng xián yǐ zhēn。
尚赖尔庶牧,裨朕来聪明。shàng lài ěr shù mù,bì zhèn lái cōng míng。
分符授虎节,专政千里城。fēn fú shòu hǔ jié,zhuān zhèng qiān lǐ chéng。
朱车轮两轓,画戟门十旌。zhū chē lún liǎng fān,huà jǐ mén shí jīng。
礼文既光华,远煜如杕英。lǐ wén jì guāng huá,yuǎn yù rú dì yīng。
良图沃朕心,蠲瘼求民情。liáng tú wò zhèn xīn,juān mò qiú mín qíng。
如意运手足,乃与朕力并。rú yì yùn shǒu zú,nǎi yǔ zhèn lì bìng。
朕所戒假乐,难慎惟守成。zhèn suǒ jiè jiǎ lè,nán shèn wéi shǒu chéng。
愿昭先人功,奠枕临周京。yuàn zhāo xiān rén gōng,diàn zhěn lín zhōu jīng。
群方政咸乂,惟海隅苍生。qún fāng zhèng xián yì,wéi hǎi yú cāng shēng。
鱼盐机巧利,凉德多矜争。yú yán jī qiǎo lì,liáng dé duō jīn zhēng。
版图庶汇徵,雉垒侵荒荆。bǎn tú shù huì zhēng,zhì lěi qīn huāng jīng。
矧乘荐饥后,鲂鲿尾多赪。shěn chéng jiàn jī hòu,fáng cháng wěi duō chēng。
古既无罪岁,此独何所令。gǔ jì wú zuì suì,cǐ dú hé suǒ lìng。
明明普天下,孰非圣人氓。míng míng pǔ tiān xià,shú fēi shèng rén máng。
当求善仁政,如解中山酲。dāng qiú shàn rén zhèng,rú jiě zhōng shān chéng。
时公罢仙班,入觐中天闳。shí gōng bà xiān bān,rù jìn zhōng tiān hóng。
帝优老成人,锡祉升名卿。dì yōu lǎo chéng rén,xī zhǐ shēng míng qīng。
吏能素严翼,公望方峥嵘。lì néng sù yán yì,gōng wàng fāng zhēng róng。
物赖山愈静,川纳海益竑。wù lài shān yù jìng,chuān nà hǎi yì hóng。
齐安汉中治,政迹如韶茎。qí ān hàn zhōng zhì,zhèng jì rú sháo jīng。
刚明济清净,锦组辉琼莹。gāng míng jì qīng jìng,jǐn zǔ huī qióng yíng。
果毅将慎智,佩玦锵璁珩。guǒ yì jiāng shèn zhì,pèi jué qiāng cōng háng。
英英众人师,落落天地晶。yīng yīng zhòng rén shī,luò luò tiān dì jīng。
是用简上心,佥议如预盟。shì yòng jiǎn shàng xīn,qiān yì rú yù méng。
公辞臣老矣,已与世累轻。gōng cí chén lǎo yǐ,yǐ yǔ shì lèi qīng。
东吴富山水,烟霞氛紫清。dōng wú fù shān shuǐ,yān xiá fēn zǐ qīng。
乐郊适所愿,逍遥挂尘缨。lè jiāo shì suǒ yuàn,xiāo yáo guà chén yīng。
赏延及孙子,荣庆并弟兄。shǎng yán jí sūn zi,róng qìng bìng dì xiōng。
智恬欲相养,为寿期老彭。zhì tián yù xiāng yǎng,wèi shòu qī lǎo péng。
帝云东州民,思济求令名。dì yún dōng zhōu mín,sī jì qiú lìng míng。
窒如相忘鱼,喣沫涔辙泓。zhì rú xiāng wàng yú,xǔ mò cén zhé hóng。
瘁如旱麓木,枯槁需春萌。cuì rú hàn lù mù,kū gǎo xū chūn méng。
朕意慎许可,当赖王国祯。zhèn yì shèn xǔ kě,dāng lài wáng guó zhēn。
如翩皆飞鸟,遴集惟鹪鹏。rú piān jiē fēi niǎo,lín jí wéi jiāo péng。
无辞逆朕意,钦哉卿惟行。wú cí nì zhèn yì,qīn zāi qīng wéi xíng。
公承帝眷异,竭节期有亨。gōng chéng dì juàn yì,jié jié qī yǒu hēng。
郡民幸其来,争以先见荣。jùn mín xìng qí lái,zhēng yǐ xiān jiàn róng。
实篚携浆壶,马首拜且迎。shí fěi xié jiāng hú,mǎ shǒu bài qiě yíng。
谓言前掾曹,执礼无私评。wèi yán qián yuàn cáo,zhí lǐ wú sī píng。
远兹三纪历,位重德愈宏。yuǎn zī sān jì lì,wèi zhòng dé yù hóng。
下车始授政,季秋末徂正。xià chē shǐ shòu zhèng,jì qiū mò cú zhèng。
囹圄屡空虚,盗止无黥刑。líng yǔ lǚ kōng xū,dào zhǐ wú qíng xíng。
康庄夜达旦,户敞民不惊。kāng zhuāng yè dá dàn,hù chǎng mín bù jīng。
柔远戒慢令,荒政先缓征。róu yuǎn jiè màn lìng,huāng zhèng xiān huǎn zhēng。
榛楛已济济,莪蔚将菁菁。zhēn hù yǐ jì jì,é wèi jiāng jīng jīng。
熙熙春台乐,苾苾太室牲。xī xī chūn tái lè,bì bì tài shì shēng。
尝闻至仁化,政立可去兵。cháng wén zhì rén huà,zhèng lì kě qù bīng。
又闻公明心,罚罪能驱鲸。yòu wén gōng míng xīn,fá zuì néng qū jīng。
古云州县劳,此语非准程。gǔ yún zhōu xiàn láo,cǐ yǔ fēi zhǔn chéng。
韩侯功固高,羞比于绛婴。hán hóu gōng gù gāo,xiū bǐ yú jiàng yīng。
光初必凶终,进锐多反瞠。guāng chū bì xiōng zhōng,jìn ruì duō fǎn chēng。
如彻礼饮酌,彊酒奠兕觥。rú chè lǐ yǐn zhuó,jiàng jiǔ diàn sì gōng。
虽云快壮心,泰至多酗醟。suī yún kuài zhuàng xīn,tài zhì duō xù yòng。
孰知安行健,履坦非掀横。shú zhī ān xíng jiàn,lǚ tǎn fēi xiān héng。
圭璋贱珉玼,山川贵刚骍。guī zhāng jiàn mín cǐ,shān chuān guì gāng xīng。
良弓岂苟饰,利用关以弸。liáng gōng qǐ gǒu shì,lì yòng guān yǐ péng。
斯为古循吏,业广惟励精。sī wèi gǔ xún lì,yè guǎng wéi lì jīng。
孤生何所罹,自幼忧患萦。gū shēng hé suǒ lí,zì yòu yōu huàn yíng。
遭家屡不造,省始离呱喤。zāo jiā lǚ bù zào,shěng shǐ lí gū huáng。
迩复远所恃,羁迹如漂萍。ěr fù yuǎn suǒ shì,jī jì rú piāo píng。
操心但书危,固户赖巧甍。cāo xīn dàn shū wēi,gù hù lài qiǎo méng。
曲蒙惠私重,哀愚斯独茕。qū méng huì sī zhòng,āi yú sī dú qióng。
字抚得不违,俾就三龙黉。zì fǔ dé bù wéi,bǐ jiù sān lóng hóng。
曰余欲玉汝,谁何吝金籯。yuē yú yù yù rǔ,shuí hé lìn jīn yíng。
愚非苟恩者,锐志思迅铿。yú fēi gǒu ēn zhě,ruì zhì sī xùn kēng。
为修不敢殆,希彼农夫耕。wèi xiū bù gǎn dài,xī bǐ nóng fū gēng。
勤勤虑寇至,豫蓄终岁盛。qín qín lǜ kòu zhì,yù xù zhōng suì shèng。
战战与心竞,中林亦丁丁。zhàn zhàn yǔ xīn jìng,zhōng lín yì dīng dīng。
渊崖视鸟道,履冰越深瀛。yuān yá shì niǎo dào,lǚ bīng yuè shēn yíng。
刚克素自许,窃亦轻申枨。gāng kè sù zì xǔ,qiè yì qīng shēn chéng。
永言念眷勤,愿以坚白鸣。yǒng yán niàn juàn qín,yuàn yǐ jiān bái míng。
作诗谓云何,姑以纪颂声。zuò shī wèi yún hé,gū yǐ jì sòng shēng。
李廌

李廌

李廌(zhì)(1059-1109) 北宋文学家。字方叔,号德隅斋,又号齐南先生、太华逸民。汉族,华州(今陕西华县)人。6岁而孤,能发奋自学。少以文为苏轼所知,誉之为有“万人敌”之才。由此成为“苏门六君子”之一。中年应举落第,绝意仕进,定居长社(今河南长葛县),直至去世。文章喜论古今治乱,辨而中理。 李廌的作品>>

猜您喜欢

戏赠史次仲

李廌

世俗匪吾谋,嘉篇常见投。shì sú fěi wú móu,jiā piān cháng jiàn tóu。
旧交皆炫曜,夫子独淹留。jiù jiāo jiē xuàn yào,fū zi dú yān liú。
礼乐尚虚器,衣冠何自囚。lǐ lè shàng xū qì,yī guān hé zì qiú。
只应凉冷后,萧飒更清秋。zhǐ yīng liáng lěng hòu,xiāo sà gèng qīng qiū。

秋晓

李廌

秋色已飘零,凄凄晓更清。qiū sè yǐ piāo líng,qī qī xiǎo gèng qīng。
芜城宿残霭,云日递微明。wú chéng sù cán ǎi,yún rì dì wēi míng。
瓦冷寒霜色,庭空槁叶声。wǎ lěng hán shuāng sè,tíng kōng gǎo yè shēng。
悲欢更盈耳,箫鼓和铙钲。bēi huān gèng yíng ěr,xiāo gǔ hé náo zhēng。

青泥雪中和德麟韵

李廌

君笑吾痴绝,吾知自不痴。jūn xiào wú chī jué,wú zhī zì bù chī。
远游陪胜士,归橐有新诗。yuǎn yóu péi shèng shì,guī tuó yǒu xīn shī。
笑觉山途近,寒因酒力迟。xiào jué shān tú jìn,hán yīn jiǔ lì chí。
相从畏嘲谑,别后复怀思。xiāng cóng wèi cháo xuè,bié hòu fù huái sī。

秋蝶

李廌

粉蝶尔何知,秋深尚戏飞。fěn dié ěr hé zhī,qiū shēn shàng xì fēi。
怜渠迷节物,犹若弄春晖。lián qú mí jié wù,yóu ruò nòng chūn huī。
露叶今非昔,霜丛畴可依。lù yè jīn fēi xī,shuāng cóng chóu kě yī。
篱边菊无几,薄命寄馀菲。lí biān jú wú jǐ,báo mìng jì yú fēi。

宿路北

李廌

晚日明青嶂,春风送马蹄。wǎn rì míng qīng zhàng,chūn fēng sòng mǎ tí。
数朝秦岭北,今夜洛阳西。shù cháo qín lǐng běi,jīn yè luò yáng xī。
禁水绿波满,芜城碧草齐。jìn shuǐ lǜ bō mǎn,wú chéng bì cǎo qí。
客心归更速,解辔恨栖鸡。kè xīn guī gèng sù,jiě pèi hèn qī jī。

分题得古香炉

李廌

质为浮休弃,形惟好古宜。zhì wèi fú xiū qì,xíng wéi hǎo gǔ yí。
埏陶异甓砾,香火近神祇。shān táo yì pì lì,xiāng huǒ jìn shén qí。
冷暖非恒德,兴衰彼一时。lěng nuǎn fēi héng dé,xīng shuāi bǐ yī shí。
舍兹何所适,尔意勿迟迟。shě zī hé suǒ shì,ěr yì wù chí chí。

和次仲砚诗

李廌

闻道端溪好,疑应为土风。wén dào duān xī hǎo,yí yīng wèi tǔ fēng。
彼人非博识,此语未为公。bǐ rén fēi bó shí,cǐ yǔ wèi wèi gōng。
野客虽云美,才华恐未同。yě kè suī yún měi,cái huá kǒng wèi tóng。
濡毫滋墨外,文涣亦徒空。rú háo zī mò wài,wén huàn yì tú kōng。

秋溪

李廌

秋溪已澄彻,山色贮溪中。qiū xī yǐ chéng chè,shān sè zhù xī zhōng。
云度前洲白,霞生别峤红。yún dù qián zhōu bái,xiá shēng bié jiào hóng。
波澜寒自鉴,鱼雁共游空。bō lán hán zì jiàn,yú yàn gòng yóu kōng。
弃置功名念,羊裘作钓翁。qì zhì gōng míng niàn,yáng qiú zuò diào wēng。

钓台

李廌

钓国固有术,直钩宁漫劳。diào guó gù yǒu shù,zhí gōu níng màn láo。
吾常鄙龙伯,岂复羡琴高。wú cháng bǐ lóng bó,qǐ fù xiàn qín gāo。
濯足风波地,游心虎豹韬。zhuó zú fēng bō dì,yóu xīn hǔ bào tāo。
谁云无是子,天下自嚣嚣。shuí yún wú shì zi,tiān xià zì xiāo xiāo。

秋风

李廌

万籁静中起,扶摇风怒号。wàn lài jìng zhōng qǐ,fú yáo fēng nù hào。
半天鸣剑戟,平地卷波涛。bàn tiān míng jiàn jǐ,píng dì juǎn bō tāo。
鹢退宋都疾,鹏抟溟海高。yì tuì sòng dōu jí,péng tuán míng hǎi gāo。
贺兰吹不尽,何用战蓬蒿。hè lán chuī bù jǐn,hé yòng zhàn péng hāo。

范蜀公挽诗

李廌

蚤岁青云近,英声四海驰。zǎo suì qīng yún jìn,yīng shēng sì hǎi chí。
能怀天下宝,独让月中枝。néng huái tiān xià bǎo,dú ràng yuè zhōng zhī。
既已登龙坂,咸观入凤池。jì yǐ dēng lóng bǎn,xián guān rù fèng chí。
如何老清禁,偃蹇卧明时。rú hé lǎo qīng jìn,yǎn jiǎn wò míng shí。

范蜀公挽诗

李廌

仁人宜有勇,无欲故能刚。rén rén yí yǒu yǒng,wú yù gù néng gāng。
凛凛回天力,危危极谏章。lǐn lǐn huí tiān lì,wēi wēi jí jiàn zhāng。
一言扶日御,万古正乾纲。yī yán fú rì yù,wàn gǔ zhèng qián gāng。
首犯龙鳞意,渊衷亮未忘。shǒu fàn lóng lín yì,yuān zhōng liàng wèi wàng。

范蜀公挽诗

李廌

庆宁虽首议,濮庙一何公。qìng níng suī shǒu yì,pú miào yī hé gōng。
君子初无党,贤臣惟尽忠。jūn zi chū wú dǎng,xián chén wéi jǐn zhōng。
死生全大节,社稷倚元功。sǐ shēng quán dà jié,shè jì yǐ yuán gōng。
疾彼梁丘子,依违只尚同。jí bǐ liáng qiū zi,yī wéi zhǐ shàng tóng。

范蜀公挽诗

李廌

荆舒昔未惩,抗疏誓身争。jīng shū xī wèi chéng,kàng shū shì shēn zhēng。
卫鞅虽难屈,桑羊屡请烹。wèi yāng suī nán qū,sāng yáng lǚ qǐng pēng。
危言知不用,脱屣谢浮荣。wēi yán zhī bù yòng,tuō xǐ xiè fú róng。
岂恋三台近,全无万世清。qǐ liàn sān tái jìn,quán wú wàn shì qīng。

范蜀公挽诗

李廌

直气犯荆舒,承明下玉除。zhí qì fàn jīng shū,chéng míng xià yù chú。
禁林馀谏稿,蜀道拥安车。jìn lín yú jiàn gǎo,shǔ dào yōng ān chē。
自谓三宜去,吾知众莫如。zì wèi sān yí qù,wú zhī zhòng mò rú。
谁为忠义传,事事举堪书。shuí wèi zhōng yì chuán,shì shì jǔ kān shū。
3091234567»