古诗词

足亭张康节南亭也台数尺亭在其上

李廌

人生天地间,海中一浮沤。rén shēng tiān dì jiān,hǎi zhōng yī fú ōu。
欲求无厌心,无乃不胜求。yù qiú wú yàn xīn,wú nǎi bù shèng qiú。
知足有真乐,不然多悔尤。zhī zú yǒu zhēn lè,bù rán duō huǐ yóu。
浅儒急名誉,夸人矜智谋。qiǎn rú jí míng yù,kuā rén jīn zhì móu。
语默偕蟪蛄,生死等蜉蝣。yǔ mò xié huì gū,shēng sǐ děng fú yóu。
不如知足者,澹然乐忘忧。bù rú zhī zú zhě,dàn rán lè wàng yōu。
袖手阅万变,默坐观九州。xiù shǒu yuè wàn biàn,mò zuò guān jiǔ zhōu。
众舍吾独存,同波终异流。zhòng shě wú dú cún,tóng bō zhōng yì liú。
君看至足处,无得亦无修。jūn kàn zhì zú chù,wú dé yì wú xiū。
万物固皆备,反照靡不周。wàn wù gù jiē bèi,fǎn zhào mí bù zhōu。
昧者彊务外,巧伪日向偷。mèi zhě jiàng wù wài,qiǎo wěi rì xiàng tōu。
昔饥止愿饱,既饱思膳羞。xī jī zhǐ yuàn bǎo,jì bǎo sī shàn xiū。
昔寒止愿温,既温思狐裘。xī hán zhǐ yuàn wēn,jì wēn sī hú qiú。
非徒漫自苦,动辄成赘疣。fēi tú màn zì kǔ,dòng zhé chéng zhuì yóu。
相圃有足亭,可见好善优。xiāng pǔ yǒu zú tíng,kě jiàn hǎo shàn yōu。
公孙皆秉哲,克念践先猷。gōng sūn jiē bǐng zhé,kè niàn jiàn xiān yóu。
欲种岂弟德,求异恩泽侯。yù zhǒng qǐ dì dé,qiú yì ēn zé hóu。
秀岭耸苍玦,寒溪摇翠钩。xiù lǐng sǒng cāng jué,hán xī yáo cuì gōu。
云传邓林雨,月送沧浪秋。yún chuán dèng lín yǔ,yuè sòng cāng làng qiū。
晓暝竹烟暗,午薰花气浮。xiǎo míng zhú yān àn,wǔ xūn huā qì fú。
凉飔泛南荣,返照过东畴。liáng sī fàn nán róng,fǎn zhào guò dōng chóu。
所遇皆可乐,觞咏友浮丘。suǒ yù jiē kě lè,shāng yǒng yǒu fú qiū。
岂必朝玄圃,弭节夕瀛洲。qǐ bì cháo xuán pǔ,mǐ jié xī yíng zhōu。
永怀树亭意,足焉此优游。yǒng huái shù tíng yì,zú yān cǐ yōu yóu。
李廌

李廌

李廌(zhì)(1059-1109) 北宋文学家。字方叔,号德隅斋,又号齐南先生、太华逸民。汉族,华州(今陕西华县)人。6岁而孤,能发奋自学。少以文为苏轼所知,誉之为有“万人敌”之才。由此成为“苏门六君子”之一。中年应举落第,绝意仕进,定居长社(今河南长葛县),直至去世。文章喜论古今治乱,辨而中理。 李廌的作品>>

猜您喜欢

菩萨蛮·双松庵月下赏梅

李廌

城阴犹有松间雪。chéng yīn yóu yǒu sōng jiān xuě。
松间暗淡城头月。sōng jiān àn dàn chéng tóu yuè。
月下几枝梅。yuè xià jǐ zhī méi。
为谁今夜开。wèi shuí jīn yè kāi。
尊前簪素发。zūn qián zān sù fā。
自拥繁枝折。zì yōng fán zhī zhé。
疑是在瑶台。yí shì zài yáo tái。
宝灯携手来。bǎo dēng xié shǒu lái。

虞美人

李廌

玉阑干外清江浦。yù lán gàn wài qīng jiāng pǔ。
渺渺天涯雨。miǎo miǎo tiān yá yǔ。
好风如扇雨如帘。hǎo fēng rú shàn yǔ rú lián。
时见岸花汀草、涨痕添。shí jiàn àn huā tīng cǎo zhǎng hén tiān。
青林枕上关山路。qīng lín zhěn shàng guān shān lù。
卧想乘鸾处。wò xiǎng chéng luán chù。
碧芜千里信悠悠。bì wú qiān lǐ xìn yōu yōu。
惟有霎时凉梦、到南州。wéi yǒu shà shí liáng mèng dào nán zhōu。

品令

李廌

唱歌须是,玉人檀口,皓齿冰肤。chàng gē xū shì,yù rén tán kǒu,hào chǐ bīng fū。
意传心事,语娇声颤,字如贯珠。yì chuán xīn shì,yǔ jiāo shēng chàn,zì rú guàn zhū。
老翁虽是解歌,无奈雪鬓霜须。lǎo wēng suī shì jiě gē,wú nài xuě bìn shuāng xū。
大家且道,是伊模样,怎如念奴。dà jiā qiě dào,shì yī mó yàng,zěn rú niàn nú。

清平乐

李廌

落梅呜咽。luò méi wū yàn。
暗淡城头月。àn dàn chéng tóu yuè。
吹满江山惊梦蝶。chuī mǎn jiāng shān jīng mèng dié。
唤起画楼伤别。huàn qǐ huà lóu shāng bié。
帘风轻触银钩。lián fēng qīng chù yín gōu。
梧桐玉露新秋。wú tóng yù lù xīn qiū。
底事琐窗深夜,素娥常伴人愁。dǐ shì suǒ chuāng shēn yè,sù é cháng bàn rén chóu。

方竹杖和功远

李廌

性禀方外正,人怜节瘦轻。xìng bǐng fāng wài zhèng,rén lián jié shòu qīng。
持携防水潦,杀活奈山精。chí xié fáng shuǐ lǎo,shā huó nài shān jīng。
直以中圆称,名因义类清。zhí yǐ zhōng yuán chēng,míng yīn yì lèi qīng。
若将灵寿比,未可贱书生。ruò jiāng líng shòu bǐ,wèi kě jiàn shū shēng。

同张公硕梅耕道访董畸老郊居

李廌

白水弄青秧,晨烟著柳行。bái shuǐ nòng qīng yāng,chén yān zhù liǔ xíng。
羁怀正飘泊,陂路转微茫。jī huái zhèng piāo pō,bēi lù zhuǎn wēi máng。
蘋际鹭鸥下,塍边菱荇香。píng jì lù ōu xià,chéng biān líng xìng xiāng。
相从寻胜事,萧飒兴何长。xiāng cóng xún shèng shì,xiāo sà xīng hé zhǎng。

同张公硕梅耕道访董畸老郊居

李廌

㶏水官桥路,将军甲第新。yīn shuǐ guān qiáo lù,jiāng jūn jiǎ dì xīn。
绿沉闲结锈,棐几净无尘。lǜ chén xián jié xiù,fěi jǐ jìng wú chén。
下榻喜宾至,问田怜我贫。xià tà xǐ bīn zhì,wèn tián lián wǒ pín。
相逢便倾倒,晚岁定情亲。xiāng féng biàn qīng dào,wǎn suì dìng qíng qīn。

同张公硕梅耕道访董畸老郊居

李廌

青云两高士,肯伴老夫游。qīng yún liǎng gāo shì,kěn bàn lǎo fū yóu。
方驾相追逐,通宵复献酬。fāng jià xiāng zhuī zhú,tōng xiāo fù xiàn chóu。
诗书嗟失计,农圃话良谋。shī shū jiē shī jì,nóng pǔ huà liáng móu。
日后耦耕伴,悬知总白头。rì hòu ǒu gēng bàn,xuán zhī zǒng bái tóu。

秋菊

李廌

春花富红紫,黄菊与秋宜。chūn huā fù hóng zǐ,huáng jú yǔ qiū yí。
风劲幽香怯,露晞寒艳滋。fēng jìn yōu xiāng qiè,lù xī hán yàn zī。
孤标虽独步,呈秀此何迟。gū biāo suī dú bù,chéng xiù cǐ hé chí。
欲待群芳歇,专荣占一时。yù dài qún fāng xiē,zhuān róng zhàn yī shí。

秋郊

李廌

郊原千里望,好是暮秋时。jiāo yuán qiān lǐ wàng,hǎo shì mù qiū shí。
欲尽登临兴,惟应杖屦宜。yù jǐn dēng lín xīng,wéi yīng zhàng jù yí。
鹗雕方得意,燕雀彼焉知。è diāo fāng dé yì,yàn què bǐ yān zhī。
黄犬苍鹰去,谁家年少儿。huáng quǎn cāng yīng qù,shuí jiā nián shǎo ér。

出城

李廌

岸走舟安稳,逍遥若步虚。àn zǒu zhōu ān wěn,xiāo yáo ruò bù xū。
晴烟迷白鹭,春水见浮鱼。qíng yān mí bái lù,chūn shuǐ jiàn fú yú。
桑树连坡种,人家夹水居。sāng shù lián pō zhǒng,rén jiā jiā shuǐ jū。
年丰村舍好,稚子学诗书。nián fēng cūn shě hǎo,zhì zi xué shī shū。

秋山

李廌

山色带晴云,云山远莫分。shān sè dài qíng yún,yún shān yuǎn mò fēn。
寒林迥萧散,秀气自氤氲。hán lín jiǒng xiāo sàn,xiù qì zì yīn yūn。
定有丘园士,彼同麋鹿群。dìng yǒu qiū yuán shì,bǐ tóng mí lù qún。
弓旌访岩谷,谁为上方闻。gōng jīng fǎng yán gǔ,shuí wèi shàng fāng wén。

秋莺诗

李廌

秋日生春意,林间闻晓莺。qiū rì shēng chūn yì,lín jiān wén xiǎo yīng。
奈何时序晚,不及候虫鸣。nài hé shí xù wǎn,bù jí hòu chóng míng。
摇落无多感,芳菲会满城。yáo luò wú duō gǎn,fāng fēi huì mǎn chéng。
好音宜自默,反舌可无声。hǎo yīn yí zì mò,fǎn shé kě wú shēng。

秋扇和之道

李廌

过时悲既往,适用复相先。guò shí bēi jì wǎng,shì yòng fù xiāng xiān。
世事蓂生陨,人情月晦圆。shì shì míng shēng yǔn,rén qíng yuè huì yuán。
寒凉非尔适,衰歇岂余捐。hán liáng fēi ěr shì,shuāi xiē qǐ yú juān。
岁事待秋敛,农夫期有年。suì shì dài qiū liǎn,nóng fū qī yǒu nián。

续题郭功甫诗卷

李廌

诗道今萧索,骚人古困穷。shī dào jīn xiāo suǒ,sāo rén gǔ kùn qióng。
夜寒金殿冷,秋静蜀关空。yè hán jīn diàn lěng,qiū jìng shǔ guān kōng。
厩隶縻宛马,坛巫诔守宫。jiù lì mí wǎn mǎ,tán wū lěi shǒu gōng。
采珠探水府,丝黍慎蛟龙。cǎi zhū tàn shuǐ fǔ,sī shǔ shèn jiāo lóng。
3091234567»