古诗词

汝州王学士射弓行

李廌

汝阳使君如孙武,文章绝人喜军旅。rǔ yáng shǐ jūn rú sūn wǔ,wén zhāng jué rén xǐ jūn lǚ。
要知谈笑能治兵,戏教红妆乐营女。yào zhī tán xiào néng zhì bīng,xì jiào hóng zhuāng lè yíng nǚ。
白氎新袍锦臂鞲,条脱挂弓腰白羽。bái dié xīn páo jǐn bì gōu,tiáo tuō guà gōng yāo bái yǔ。
彩错旌旗照地明,傍花映柳陈部伍。cǎi cuò jīng qí zhào dì míng,bàng huā yìng liǔ chén bù wǔ。
须臾观者如堵墙,仿佛如临矍相圃。xū yú guān zhě rú dǔ qiáng,fǎng fú rú lín jué xiāng pǔ。
一人中的万人呼,丝管呶嘈间钲鼓。yī rén zhōng de wàn rén hū,sī guǎn náo cáo jiān zhēng gǔ。
臂弓上为使君寿,遍及四筵乐具举。bì gōng shàng wèi shǐ jūn shòu,biàn jí sì yán lè jù jǔ。
使君一笑万众喜,堂上酒行堂下舞。shǐ jūn yī xiào wàn zhòng xǐ,táng shàng jiǔ xíng táng xià wǔ。
锦段银荷翠玉钿,意气扬扬皆自许。jǐn duàn yín hé cuì yù diàn,yì qì yáng yáng jiē zì xǔ。
傥令被甲执蛇矛,恐可横行擒赞普。tǎng lìng bèi jiǎ zhí shé máo,kǒng kě héng xíng qín zàn pǔ。
大胜吴宫申令严,两队宫娃啼且怖。dà shèng wú gōng shēn lìng yán,liǎng duì gōng wá tí qiě bù。
阖闾台上呼罢休,将军虽贤亦觕卤。hé lǘ tái shàng hū bà xiū,jiāng jūn suī xián yì cū lǔ。
岂知使君不忘战,聊以戎容娱樽俎。qǐ zhī shǐ jūn bù wàng zhàn,liáo yǐ róng róng yú zūn zǔ。
夕阳卷旗去翩翩,使君要客登画船。xī yáng juǎn qí qù piān piān,shǐ jūn yào kè dēng huà chuán。
美人不暇别妆洗,战士结束围华筵。měi rén bù xiá bié zhuāng xǐ,zhàn shì jié shù wéi huá yán。
皆疑征南汉将帅,楼船下濑方凯还。jiē yí zhēng nán hàn jiāng shuài,lóu chuán xià lài fāng kǎi hái。
军中不应有女子,偏裨校尉何其儇。jūn zhōng bù yīng yǒu nǚ zi,piān bì xiào wèi hé qí xuān。
使君湖光照楼观,一碧不辨水与天。shǐ jūn hú guāng zhào lóu guān,yī bì bù biàn shuǐ yǔ tiān。
渐看暝色著疏柳,已见白蘋浮暮烟。jiàn kàn míng sè zhù shū liǔ,yǐ jiàn bái píng fú mù yān。
银汉斜横北斗淡,明月碧玉疏星联。yín hàn xié héng běi dòu dàn,míng yuè bì yù shū xīng lián。
舟人罢唱时弄笛,艇子趁鱼行扣舷。zhōu rén bà chàng shí nòng dí,tǐng zi chèn yú xíng kòu xián。
隔浦荧荧见渔火,意中竹篱青旆悬。gé pǔ yíng yíng jiàn yú huǒ,yì zhōng zhú lí qīng pèi xuán。
虽无荻花与枫叶,全似送客湓江壖。suī wú dí huā yǔ fēng yè,quán shì sòng kè pén jiāng ruán。
亟令周娘作新曲,周娘琵琶京洛传。jí lìng zhōu niáng zuò xīn qū,zhōu niáng pí pá jīng luò chuán。
不惜千呼与万唤,便时转轴仍拨弦。bù xī qiān hū yǔ wàn huàn,biàn shí zhuǎn zhóu réng bō xián。
冯夷阳侯或静听,穹龟大鱼或后先。féng yí yáng hóu huò jìng tīng,qióng guī dà yú huò hòu xiān。
且言白傅时落寞,草草会遇仍嫣然。qiě yán bái fù shí luò mò,cǎo cǎo huì yù réng yān rán。
使君闻名满台阁,虎符熊轼聊周旋。shǐ jūn wén míng mǎn tái gé,hǔ fú xióng shì liáo zhōu xuán。
风流乐事虽可记,皆过孙白二子前。fēng liú lè shì suī kě jì,jiē guò sūn bái èr zi qián。
会看和戎竟先列,铁骑百万临三边。huì kàn hé róng jìng xiān liè,tiě qí bǎi wàn lín sān biān。
报功女乐赐二八,粉白黛绿皆婵娟。bào gōng nǚ lè cì èr bā,fěn bái dài lǜ jiē chán juān。
青云乞身归旧里,汾城故地依林泉。qīng yún qǐ shēn guī jiù lǐ,fén chéng gù dì yī lín quán。
琵琶亭中望汝海,无忘饮中今八仙。pí pá tíng zhōng wàng rǔ hǎi,wú wàng yǐn zhōng jīn bā xiān。
李廌

李廌

李廌(zhì)(1059-1109) 北宋文学家。字方叔,号德隅斋,又号齐南先生、太华逸民。汉族,华州(今陕西华县)人。6岁而孤,能发奋自学。少以文为苏轼所知,誉之为有“万人敌”之才。由此成为“苏门六君子”之一。中年应举落第,绝意仕进,定居长社(今河南长葛县),直至去世。文章喜论古今治乱,辨而中理。 李廌的作品>>

猜您喜欢

崔先生所守甚高其为人表里澹泊然其文晔如有自然之美可喜也因还其诗卷题其末

李廌

别久相思今见君,近诗盈轴语弥新。bié jiǔ xiāng sī jīn jiàn jūn,jìn shī yíng zhóu yǔ mí xīn。
雄妍不用近时律,温厚初还上世淳。xióng yán bù yòng jìn shí lǜ,wēn hòu chū hái shàng shì chún。
少与多仇身踽踽,乐天知命志申申。shǎo yǔ duō chóu shēn jǔ jǔ,lè tiān zhī mìng zhì shēn shēn。
才高所寓皆高趣,气古斯能似古人。cái gāo suǒ yù jiē gāo qù,qì gǔ sī néng shì gǔ rén。
句有万钟辞禄意,衣无一点污人尘。jù yǒu wàn zhōng cí lù yì,yī wú yī diǎn wū rén chén。
中山可鄙魏公子,谷口全如郑子真。zhōng shān kě bǐ wèi gōng zi,gǔ kǒu quán rú zhèng zi zhēn。
珍重遗音清庙瑟,萧条寡和郢中春。zhēn zhòng yí yīn qīng miào sè,xiāo tiáo guǎ hé yǐng zhōng chūn。
谁同杜老知无敌,会有君山谓绝伦。shuí tóng dù lǎo zhī wú dí,huì yǒu jūn shān wèi jué lún。
白首定交虽自愧,夜光投我岂无因。bái shǒu dìng jiāo suī zì kuì,yè guāng tóu wǒ qǐ wú yīn。
欲知慰此无聊赖,万斛愁怀为一伸。yù zhī wèi cǐ wú liáo lài,wàn hú chóu huái wèi yī shēn。

观出日

李廌

苍崖观出日,依稀自扶桑。cāng yá guān chū rì,yī xī zì fú sāng。
初如浴咸池,苍苍或凉凉。chū rú yù xián chí,cāng cāng huò liáng liáng。
渐若宾旸谷,赫赫复煌煌。jiàn ruò bīn yáng gǔ,hè hè fù huáng huáng。
海滨升霞彩,贯地万丈长。hǎi bīn shēng xiá cǎi,guàn dì wàn zhàng zhǎng。
摄提御天衢,一照明万方。shè tí yù tiān qú,yī zhào míng wàn fāng。
不愿发五色,不必呈九光。bù yuàn fā wǔ sè,bù bì chéng jiǔ guāng。
无用现重轮,无贵珥青黄。wú yòng xiàn zhòng lún,wú guì ěr qīng huáng。
吾心愿吾君,盛德如朝阳。wú xīn yuàn wú jūn,shèng dé rú cháo yáng。
照临冒下土,威名烛无疆。zhào lín mào xià tǔ,wēi míng zhú wú jiāng。
不复迭而微,常进炽而昌。bù fù dié ér wēi,cháng jìn chì ér chāng。
蚁行理虽切,丸跳比亦狂。yǐ xíng lǐ suī qiè,wán tiào bǐ yì kuáng。
病夫喜壮观,蓬心遂恢张。bìng fū xǐ zhuàng guān,péng xīn suì huī zhāng。
异时环堵宫,但见生东墙。yì shí huán dǔ gōng,dàn jiàn shēng dōng qiáng。

宿峻极中院

李廌

晨游开母祠,暮抵紫虚谷。chén yóu kāi mǔ cí,mù dǐ zǐ xū gǔ。
千峰挂夕阳,犹指中寺宿。qiān fēng guà xī yáng,yóu zhǐ zhōng sì sù。
山空无人声,暝色满草木。shān kōng wú rén shēng,míng sè mǎn cǎo mù。
乱石碍饥马,荒榛走惊鹿。luàn shí ài jī mǎ,huāng zhēn zǒu jīng lù。
深林怪禽号,绝壑山鬼哭。shēn lín guài qín hào,jué hè shān guǐ kū。
照涂藉流萤,呻吟愧僮仆。zhào tú jí liú yíng,shēn yín kuì tóng pū。
乙夜扣禅扉,孤灯耿幽绿。yǐ yè kòu chán fēi,gū dēng gěng yōu lǜ。
犹疑梦寐中,对榻眠空屋。yóu yí mèng mèi zhōng,duì tà mián kōng wū。

丙子岁三月十有二日游嵩山宿峻极中院时天气清朗山月甚明因以阴壑生虚籁月林散清影为韵诗各六句

李廌

阳崖转窅窕,层林蔽重阴。yáng yá zhuǎn yǎo tiǎo,céng lín bì zhòng yīn。
披榛过舆马,缘云得幽寻。pī zhēn guò yú mǎ,yuán yún dé yōu xún。
坐觉真境寂,兹焉悟赏心。zuò jué zhēn jìng jì,zī yān wù shǎng xīn。

丙子岁三月十有二日游嵩山宿峻极中院时天气清朗山月甚明因以阴壑生虚籁月林散清影为韵诗各六句

李廌

平时峥嵘想,局蹐在城郭。píng shí zhēng róng xiǎng,jú jí zài chéng guō。
言登诸峰胜,幽情散寥廓。yán dēng zhū fēng shèng,yōu qíng sàn liáo kuò。
焉能乘海桴,终期老丘壑。yān néng chéng hǎi fú,zhōng qī lǎo qiū hè。

丙子岁三月十有二日游嵩山宿峻极中院时天气清朗山月甚明因以阴壑生虚籁月林散清影为韵诗各六句

李廌

日背西岭没,月向东岭生。rì bèi xī lǐng méi,yuè xiàng dōng lǐng shēng。
殷霞未隐彩,皓露已舒明。yīn xiá wèi yǐn cǎi,hào lù yǐ shū míng。
斗柄坐可挹,政恐河汉倾。dòu bǐng zuò kě yì,zhèng kǒng hé hàn qīng。

丙子岁三月十有二日游嵩山宿峻极中院时天气清朗山月甚明因以阴壑生虚籁月林散清影为韵诗各六句

李廌

微云起前础,出山忽纡馀。wēi yún qǐ qián chǔ,chū shān hū yū yú。
风吹去何之,闲意满太虚。fēng chuī qù hé zhī,xián yì mǎn tài xū。
倚柱聊目送,我生何滞愚。yǐ zhù liáo mù sòng,wǒ shēng hé zhì yú。

丙子岁三月十有二日游嵩山宿峻极中院时天气清朗山月甚明因以阴壑生虚籁月林散清影为韵诗各六句

李廌

廛居倦喧卑,区中憎陕隘。chán jū juàn xuān bēi,qū zhōng zēng shǎn ài。
游目宇宙间,山河真砺带。yóu mù yǔ zhòu jiān,shān hé zhēn lì dài。
一啸万林端,呼风作天籁。yī xiào wàn lín duān,hū fēng zuò tiān lài。

丙子岁三月十有二日游嵩山宿峻极中院时天气清朗山月甚明因以阴壑生虚籁月林散清影为韵诗各六句

李廌

风回荔萝香,意与尘气别。fēng huí lì luó xiāng,yì yǔ chén qì bié。
杳杳云际钟,皎皎松上月。yǎo yǎo yún jì zhōng,jiǎo jiǎo sōng shàng yuè。
触焉感幽处,蜡屐俟明发。chù yān gǎn yōu chù,là jī qí míng fā。

丙子岁三月十有二日游嵩山宿峻极中院时天气清朗山月甚明因以阴壑生虚籁月林散清影为韵诗各六句

李廌

阴磴顽雪积,老崖白云深。yīn dèng wán xuě jī,lǎo yá bái yún shēn。
扪萝陟鸟道,扬尘落乔林。mén luó zhì niǎo dào,yáng chén luò qiáo lín。
下方有粟场,俯见归飞禽。xià fāng yǒu sù chǎng,fǔ jiàn guī fēi qín。

丙子岁三月十有二日游嵩山宿峻极中院时天气清朗山月甚明因以阴壑生虚籁月林散清影为韵诗各六句

李廌

舍鞅陟层巘,老步独多叹。shě yāng zhì céng yǎn,lǎo bù dú duō tàn。
笑谈谷传响,松声递萧散。xiào tán gǔ chuán xiǎng,sōng shēng dì xiāo sàn。
欲寻草堂池,土室无僧赞。yù xún cǎo táng chí,tǔ shì wú sēng zàn。

丙子岁三月十有二日游嵩山宿峻极中院时天气清朗山月甚明因以阴壑生虚籁月林散清影为韵诗各六句

李廌

松风憩俗驾,抚心愧营营。sōng fēng qì sú jià,fǔ xīn kuì yíng yíng。
登临念胜土,乌用千载名。dēng lín niàn shèng tǔ,wū yòng qiān zài míng。
愿与妇子俱,终焉住神清。yuàn yǔ fù zi jù,zhōng yān zhù shén qīng。

丙子岁三月十有二日游嵩山宿峻极中院时天气清朗山月甚明因以阴壑生虚籁月林散清影为韵诗各六句

李廌

穿云上虚无,仿佛凌倒景。chuān yún shàng xū wú,fǎng fú líng dào jǐng。
微茫鸿鹄背,指点众山顶。wēi máng hóng gǔ bèi,zhǐ diǎn zhòng shān dǐng。
出日上扶桑,徘徊万林影。chū rì shàng fú sāng,pái huái wàn lín yǐng。

西郊

李廌

黄花作秋色,槁荚作秋声。huáng huā zuò qiū sè,gǎo jiá zuò qiū shēng。
残春有秋意,奈此恻恻情。cán chūn yǒu qiū yì,nài cǐ cè cè qíng。
乔木点新翠,古垄集飘英。qiáo mù diǎn xīn cuì,gǔ lǒng jí piāo yīng。
午风薰径草,麦浪摇新晴。wǔ fēng xūn jìng cǎo,mài làng yáo xīn qíng。
脂车逐胜士,访友来西坰。zhī chē zhú shèng shì,fǎng yǒu lái xī jiōng。
苦汗泣瘦马,流尘污华缨。kǔ hàn qì shòu mǎ,liú chén wū huá yīng。
冁然发孤笑,屡醉辄屡醒。chǎn rán fā gū xiào,lǚ zuì zhé lǚ xǐng。
聊歌干旄篇,愧我未登瀛。liáo gē gàn máo piān,kuì wǒ wèi dēng yíng。

观文恪王公乐道院巽亭在城上下临潩水

李廌

氤氲蟠巽隅,峥嵘干斗魁。yīn yūn pán xùn yú,zhēng róng gàn dòu kuí。
芜城佳气缅,茂林朱槛开。wú chéng jiā qì miǎn,mào lín zhū kǎn kāi。
竹月静荫扃,松风绿摇杯。zhú yuè jìng yīn jiōng,sōng fēng lǜ yáo bēi。
开轩清流度,隐几遥山来。kāi xuān qīng liú dù,yǐn jǐ yáo shān lái。
恪公昔优游,弭节此裴回。kè gōng xī yōu yóu,mǐ jié cǐ péi huí。
言念平生容,翻然九泉哀。yán niàn píng shēng róng,fān rán jiǔ quán āi。
张老颂赵寝,雍门悲孟台。zhāng lǎo sòng zhào qǐn,yōng mén bēi mèng tái。
歌榭奄凝尘,燕阁郁生苔。gē xiè yǎn níng chén,yàn gé yù shēng tái。
侈靡一转盼,金碧复成埃。chǐ mí yī zhuǎn pàn,jīn bì fù chéng āi。
独无不忘者,安用尔为哉。dú wú bù wàng zhě,ān yòng ěr wèi zāi。
恪公古遗直,劲气腾九垓。kè gōng gǔ yí zhí,jìn qì téng jiǔ gāi。
岂惟甘棠爱,将与故国偕。qǐ wéi gān táng ài,jiāng yǔ gù guó xié。
传家有元凯,上客尽邹枚。chuán jiā yǒu yuán kǎi,shàng kè jǐn zōu méi。
聊兴胜士想,愧无能赋才。liáo xīng shèng shì xiǎng,kuì wú néng fù cái。