古诗词

孔北海堂

李廌

卯金自中叶,已若子南周。mǎo jīn zì zhōng yè,yǐ ruò zi nán zhōu。
阿瞒制威福,九鼎若缀旒。ā mán zhì wēi fú,jiǔ dǐng ruò zhuì liú。
馀子不复忌,多士例为仇。yú zi bù fù jì,duō shì lì wèi chóu。
崭然见芒角,已坐锢与钩。zhǎn rán jiàn máng jiǎo,yǐ zuò gù yǔ gōu。
谁知英雄彀,翻令作罝罘。shuí zhī yīng xióng gòu,fān lìng zuò jū fú。
假手陷正平,谑玩戮杨修。jiǎ shǒu xiàn zhèng píng,xuè wán lù yáng xiū。
小慧尚必除,伟人那得留。xiǎo huì shàng bì chú,wěi rén nà dé liú。
凛凛孔北海,胸次包九州。lǐn lǐn kǒng běi hǎi,xiōng cì bāo jiǔ zhōu。
倘令坐庙堂,大盗当寝谋。tǎng lìng zuò miào táng,dà dào dāng qǐn móu。
专诛及斯人,遂负壑与舟。zhuān zhū jí sī rén,suì fù hè yǔ zhōu。
当时同朝士,苟生盍包羞。dāng shí tóng cháo shì,gǒu shēng hé bāo xiū。
身死名亦灭,白骨委山丘。shēn sǐ míng yì miè,bái gǔ wěi shān qiū。
先生虽千载,生气尚横秋。xiān shēng suī qiān zài,shēng qì shàng héng qiū。
当时眼中意,付与一醉休。dāng shí yǎn zhōng yì,fù yǔ yī zuì xiū。
文人具文行,来作东诸侯。wén rén jù wén xíng,lái zuò dōng zhū hóu。
尚友天下士,复于古人求。shàng yǒu tiān xià shì,fù yú gǔ rén qiú。
作亭俯层城,持杯想风流。zuò tíng fǔ céng chéng,chí bēi xiǎng fēng liú。
壁间妙著述,腾光昏斗牛。bì jiān miào zhù shù,téng guāng hūn dòu niú。
文存人亦亡,应从文举游。wén cún rén yì wáng,yīng cóng wén jǔ yóu。
我生真碌碌,与世甘沉浮。wǒ shēng zhēn lù lù,yǔ shì gān chén fú。
思为坐上客,扬觯和南讴。sī wèi zuò shàng kè,yáng zhì hé nán ōu。
无成老岩谷,哀哉空白头。wú chéng lǎo yán gǔ,āi zāi kōng bái tóu。
李廌

李廌

李廌(zhì)(1059-1109) 北宋文学家。字方叔,号德隅斋,又号齐南先生、太华逸民。汉族,华州(今陕西华县)人。6岁而孤,能发奋自学。少以文为苏轼所知,誉之为有“万人敌”之才。由此成为“苏门六君子”之一。中年应举落第,绝意仕进,定居长社(今河南长葛县),直至去世。文章喜论古今治乱,辨而中理。 李廌的作品>>

猜您喜欢

晚晴

李廌

阴壑留残雪,林虹带晚霞。yīn hè liú cán xuě,lín hóng dài wǎn xiá。
孤烟障渔市,不见两三家。gū yān zhàng yú shì,bù jiàn liǎng sān jiā。

蚩蚩

李廌

氓之蚩蚩不足数,四月五月蒙松雨。máng zhī chī chī bù zú shù,sì yuè wǔ yuè méng sōng yǔ。
闭门县榻二十年,不见孺子与文举。bì mén xiàn tà èr shí nián,bù jiàn rú zi yǔ wén jǔ。

夜坐

李廌

且喜屋无穿隙雪,未愁漏尽满靴霜。qiě xǐ wū wú chuān xì xuě,wèi chóu lòu jǐn mǎn xuē shuāng。
纸帏布被从牢落,赖有希牙齿颊香。zhǐ wéi bù bèi cóng láo luò,lài yǒu xī yá chǐ jiá xiāng。

道中即事呈岑使君吏部次和德麟韵三首

李廌

日射西山烂烂光,低云遮岸水风凉。rì shè xī shān làn làn guāng,dī yún zhē àn shuǐ fēng liáng。
从来鞍马倦行役,笑语不知岐路长。cóng lái ān mǎ juàn xíng yì,xiào yǔ bù zhī qí lù zhǎng。

道中即事呈岑使君吏部次和德麟韵三首

李廌

稻塍粟垄绿相连,野老欣逢大有年。dào chéng sù lǒng lǜ xiāng lián,yě lǎo xīn féng dà yǒu nián。
人意物情俱自适,溶溶佳气满江天。rén yì wù qíng jù zì shì,róng róng jiā qì mǎn jiāng tiān。

道中即事呈岑使君吏部次和德麟韵三首

李廌

白叟黄童话使君,买牛买犊谕邦人。bái sǒu huáng tóng huà shǐ jūn,mǎi niú mǎi dú yù bāng rén。
今年菽粟仓箱满,仁政常为七县春。jīn nián shū sù cāng xiāng mǎn,rén zhèng cháng wèi qī xiàn chūn。

春日偶题寄友人

李廌

低云不断风仍急,细雨无声晚更稠。dī yún bù duàn fēng réng jí,xì yǔ wú shēng wǎn gèng chóu。
千里思君常在眼,黄昏天意自春愁。qiān lǐ sī jūn cháng zài yǎn,huáng hūn tiān yì zì chūn chóu。

吕颜野饮醉中寄五绝句次其韵

李廌

醉乡天地一何宽,不问金壶与玉山。zuì xiāng tiān dì yī hé kuān,bù wèn jīn hú yǔ yù shān。
暂得陶陶太古意,醒来应亦恶人间。zàn dé táo táo tài gǔ yì,xǐng lái yīng yì è rén jiān。

吕颜野饮醉中寄五绝句次其韵

李廌

酒在杯中惟恐尽,事来眼底只嫌多。jiǔ zài bēi zhōng wéi kǒng jǐn,shì lái yǎn dǐ zhǐ xián duō。
一壶醉倒春风里,万斛穷愁奈我何。yī hú zuì dào chūn fēng lǐ,wàn hú qióng chóu nài wǒ hé。

吕颜野饮醉中寄五绝句次其韵

李廌

醉后诗成笔似椽,客来倾酒酒如泉。zuì hòu shī chéng bǐ shì chuán,kè lái qīng jiǔ jiǔ rú quán。
怜君常得酒中趣,愧我经春只惨然。lián jūn cháng dé jiǔ zhōng qù,kuì wǒ jīng chūn zhǐ cǎn rán。

吕颜野饮醉中寄五绝句次其韵

李廌

手持金盏滟斜晖,目送归鸿万里飞。shǒu chí jīn zhǎn yàn xié huī,mù sòng guī hóng wàn lǐ fēi。
还似习家池上日,醉中倒载接䍦归。hái shì xí jiā chí shàng rì,zuì zhōng dào zài jiē lí guī。

吕颜野饮醉中寄五绝句次其韵

李廌

醉倒南山卧白云,满天诗思不胜春。zuì dào nán shān wò bái yún,mǎn tiān shī sī bù shèng chūn。
黄鸡白酒真堪乐,谁道蓬蒿有此人。huáng jī bái jiǔ zhēn kān lè,shuí dào péng hāo yǒu cǐ rén。

题孔氏东园三首

李廌

何处移来薝卜花,琢成玉叶静无瑕。hé chù yí lái zhān bo huā,zuó chéng yù yè jìng wú xiá。
天香不合人间有,只是祇园居士家。tiān xiāng bù hé rén jiān yǒu,zhǐ shì qí yuán jū shì jiā。

题孔氏东园三首

李廌

桐已参天柏已苍,昔年曾见似人长。tóng yǐ cān tiān bǎi yǐ cāng,xī nián céng jiàn shì rén zhǎng。
树犹如此人休怪,宾主相逢鬓各霜。shù yóu rú cǐ rén xiū guài,bīn zhǔ xiāng féng bìn gè shuāng。

题孔氏东园三首

李廌

浓绿阴中黄栗留,醉乡迟日厌鸣鸠。nóng lǜ yīn zhōng huáng lì liú,zuì xiāng chí rì yàn míng jiū。
青春去后百花歇,赖有枝头安石榴。qīng chūn qù hòu bǎi huā xiē,lài yǒu zhī tóu ān shí liú。