古诗词

赋王唐卿庐山所得灵壁石

张孝祥

湘江竹深韶不传,后夔神禹飞上天。xiāng jiāng zhú shēn sháo bù chuán,hòu kuí shén yǔ fēi shàng tiān。
泗滨之磬无人编,帝敕此宝沦深渊。sì bīn zhī qìng wú rén biān,dì chì cǐ bǎo lún shēn yuān。
于乎不知几千年,奇形异质鬼所镌。yú hū bù zhī jǐ qiān nián,qí xíng yì zhì guǐ suǒ juān。
青虬赤虎遭缚缠,蹙筋怒爪身挛拳。qīng qiú chì hǔ zāo fù chán,cù jīn nù zhǎo shēn luán quán。
自从胡尘障中原,神物变化随霏烟。zì cóng hú chén zhàng zhōng yuán,shén wù biàn huà suí fēi yān。
金声玉振义不辱,六丁徙置康庐巅。jīn shēng yù zhèn yì bù rǔ,liù dīng xǐ zhì kāng lú diān。
灵台星官未知处,但怪宝气干霄躔。líng tái xīng guān wèi zhī chù,dàn guài bǎo qì gàn xiāo chán。
王郎斋居敷浅原,饮水泣血天所怜。wáng láng zhāi jū fū qiǎn yuán,yǐn shuǐ qì xuè tiān suǒ lián。
空山无人下群仙,似梦非梦或告旃。kōng shān wú rén xià qún xiān,shì mèng fēi mèng huò gào zhān。
扪萝独上果有得,失喜而惧心茫然。mén luó dú shàng guǒ yǒu dé,shī xǐ ér jù xīn máng rán。
百夫挽取自包裹,解衣更买蛮儿毡。bǎi fū wǎn qǔ zì bāo guǒ,jiě yī gèng mǎi mán ér zhān。
缄扃不肯乡人说,知我好古容观瞻。jiān jiōng bù kěn xiāng rén shuō,zhī wǒ hǎo gǔ róng guān zhān。
焚香再拜娄叹息,安得致之天子前。fén xiāng zài bài lóu tàn xī,ān dé zhì zhī tiān zi qián。
安得致之天子前,明堂郊丘备宫县。ān dé zhì zhī tiān zi qián,míng táng jiāo qiū bèi gōng xiàn。
调和正声荐上帝,箫勺群慝收戈鋋。diào hé zhèng shēng jiàn shàng dì,xiāo sháo qún tè shōu gē chán。
朝廷清明用耆哲,一律四海归陶甄。cháo tíng qīng míng yòng qí zhé,yī lǜ sì hǎi guī táo zhēn。
凤皇来仪兽率舞,复古却到虞韶边。fèng huáng lái yí shòu lǜ wǔ,fù gǔ què dào yú sháo biān。
是时赋公笔如椽,襞笺为草登歌篇。shì shí fù gōng bǐ rú chuán,bì jiān wèi cǎo dēng gē piān。
张孝祥

张孝祥

张孝祥(1132年-1169年),字安国,号于湖居士,汉族,简州(今属四川)人,生于明州鄞县。宋朝词人。著有《于湖集》40卷、《于湖词》1卷。其才思敏捷,词豪放爽朗,风格与苏轼相近,孝祥“尝慕东坡,每作为诗文,必问门人曰:‘比东坡如何?’” 张孝祥的作品>>

猜您喜欢

点绛唇·其二饯刘恭父

张孝祥

绮燕高张,玉潭月丽玻璃满。qǐ yàn gāo zhāng,yù tán yuè lì bō lí mǎn。
旆霞行卷。pèi xiá xíng juǎn。
无复长安远。wú fù zhǎng ān yuǎn。
夏木阴阴,路袅薰风转。xià mù yīn yīn,lù niǎo xūn fēng zhuǎn。
空留恋。kōng liú liàn。
细吹银管。xì chuī yín guǎn。
别意随声缓。bié yì suí shēng huǎn。

点绛唇·其三

张孝祥

萱草榴花,画堂永昼风清暑。xuān cǎo liú huā,huà táng yǒng zhòu fēng qīng shǔ。
麝团菰黍。shè tuán gū shǔ。
助泛菖蒲醑。zhù fàn chāng pú xǔ。
兵辟神符,命续同心缕。bīng pì shén fú,mìng xù tóng xīn lǚ。
宜欢聚。yí huān jù。
绮筵歌舞。qǐ yán gē wǔ。
岁岁酬端午。suì suì chóu duān wǔ。

诉衷情令·其一中秋不见月

张孝祥

晚烟斜日思悠悠。wǎn yān xié rì sī yōu yōu。
西北有高楼。xī běi yǒu gāo lóu。
十分准拟明月,还似去年游。shí fēn zhǔn nǐ míng yuè,hái shì qù nián yóu。
飞玉斝,卷琼钩。fēi yù jiǎ,juǎn qióng gōu。
唤新愁。huàn xīn chóu。
姮娥贪共,暮雨朝云,忘了中秋。héng é tān gòng,mù yǔ cháo yún,wàng le zhōng qiū。

诉衷情令·其二牡丹

张孝祥

乱红深紫过群芳。luàn hóng shēn zǐ guò qún fāng。
初欲减春光。chū yù jiǎn chūn guāng。
花王自有标格,尘外锁韶阳。huā wáng zì yǒu biāo gé,chén wài suǒ sháo yáng。
留国艳,问仙乡。liú guó yàn,wèn xiān xiāng。
自天香。zì tiān xiāng。
翠帏遮日,红烛通宵,与醉千场。cuì wéi zhē rì,hóng zhú tōng xiāo,yǔ zuì qiān chǎng。

好事近·其一木犀

张孝祥

一朵木犀花,珍重玉纤新摘。yī duǒ mù xī huā,zhēn zhòng yù xiān xīn zhāi。
插向远山深处,占十分秋色。chā xiàng yuǎn shān shēn chù,zhàn shí fēn qiū sè。
满园桃李闹春风,漫红红白白。mǎn yuán táo lǐ nào chūn fēng,màn hóng hóng bái bái。
争似淡妆娇面,伴蓬莱仙客。zhēng shì dàn zhuāng jiāo miàn,bàn péng lái xiān kè。

好事近·其二冰花

张孝祥

万瓦雪花浮,应是化工融结。wàn wǎ xuě huā fú,yīng shì huà gōng róng jié。
仍看牡丹初绽,有层层千叶。réng kàn mǔ dān chū zhàn,yǒu céng céng qiān yè。
镂冰剪水更鲜明,说道真奇绝。lòu bīng jiǎn shuǐ gèng xiān míng,shuō dào zhēn qí jué。
来报主人佳兆,庆我公还阙。lái bào zhǔ rén jiā zhào,qìng wǒ gōng hái quē。

霜天晓角

张孝祥

柳丝无力。liǔ sī wú lì。
冉冉萦愁碧。rǎn rǎn yíng chóu bì。
系我船儿不住,楚江上、晚风急。xì wǒ chuán ér bù zhù,chǔ jiāng shàng wǎn fēng jí。
棹歌休怨抑。zhào gē xiū yuàn yì。
有人离恨极。yǒu rén lí hèn jí。
说与归期不远,刚不信、泪偷滴。shuō yǔ guī qī bù yuǎn,gāng bù xìn lèi tōu dī。

南歌子·其一仲弥性席上

张孝祥

曾到蕲州不,人人说使君。céng dào qí zhōu bù,rén rén shuō shǐ jūn。
使君才具合经纶。shǐ jūn cái jù hé jīng lún。
小试边城、早晚上星辰。xiǎo shì biān chéng zǎo wǎn shàng xīng chén。
佳节重阳近,清歌午夜新。jiā jié zhòng yáng jìn,qīng gē wǔ yè xīn。
举杯相属莫辞频。jǔ bēi xiāng shǔ mò cí pín。
后日相思、我已是行人。hòu rì xiāng sī wǒ yǐ shì xíng rén。

生查子

张孝祥

远山眉黛横,媚柳开青眼。yuǎn shān méi dài héng,mèi liǔ kāi qīng yǎn。
楼阁断霞明,帘幕春寒浅。lóu gé duàn xiá míng,lián mù chūn hán qiǎn。
杯延玉漏迟,烛怕金刀剪。bēi yán yù lòu chí,zhú pà jīn dāo jiǎn。
明月忽飞来,花影和帘卷。míng yuè hū fēi lái,huā yǐng hé lián juǎn。

南歌子·其二赠吴伯承

张孝祥

人物羲皇上,诗名沈谢间。rén wù xī huáng shàng,shī míng shěn xiè jiān。
漫郎元自谩为官。màn láng yuán zì mán wèi guān。
醉眼瞢腾、只拟看湘山。zuì yǎn méng téng zhǐ nǐ kàn xiāng shān。
小隐今成趣,邻翁独往还。xiǎo yǐn jīn chéng qù,lín wēng dú wǎng hái。
野堂梅柳尚春寒。yě táng méi liǔ shàng chūn hán。
且趁华灯、频泛酒船宽。qiě chèn huá dēng pín fàn jiǔ chuán kuān。

长相思

张孝祥

小楼重。xiǎo lóu zhòng。
下帘栊。xià lián lóng。
万点芳心绿间红。wàn diǎn fāng xīn lǜ jiān hóng。
秋千图画中。qiū qiān tú huà zhōng。
草茸茸,柳松松。cǎo rōng rōng,liǔ sōng sōng。
细卷玻璃水面风。xì juǎn bō lí shuǐ miàn fēng。
春寒依旧浓。chūn hán yī jiù nóng。

忆秦娥·元夕

张孝祥

元宵节。yuán xiāo jié。
凤楼相对鳌山结。fèng lóu xiāng duì áo shān jié。
鳌山结。áo shān jié。
香尘随步,柳梢微月。xiāng chén suí bù,liǔ shāo wēi yuè。
多情又把珠帘揭。duō qíng yòu bǎ zhū lián jiē。
游人不放笙歌歇。yóu rén bù fàng shēng gē xiē。
笙歌歇。shēng gē xiē。
晓烟轻散,帝城宫阙。xiǎo yān qīng sàn,dì chéng gōng quē。

归字谣·其一饯刘恭父

张孝祥

归。guī。
十万人家儿样啼。shí wàn rén jiā ér yàng tí。
公归去,何日是来时。gōng guī qù,hé rì shì lái shí。

木兰花慢

张孝祥

拥貔貅万骑,聚千里、铁衣寒。yōng pí xiū wàn qí,jù qiān lǐ tiě yī hán。
正玉帐连云,油幢映日,飞箭天山。zhèng yù zhàng lián yún,yóu chuáng yìng rì,fēi jiàn tiān shān。
锦城起方面重,对筹壶、尽日雅歌闲。jǐn chéng qǐ fāng miàn zhòng,duì chóu hú jǐn rì yǎ gē xián。
休遣沙场虏骑,尚馀匹马空还。xiū qiǎn shā chǎng lǔ qí,shàng yú pǐ mǎ kōng hái。
那看。nà kàn。
更值春残。gèng zhí chūn cán。
斟绿醑、对朱颜。zhēn lǜ xǔ duì zhū yán。
正宿雨催红,和风换翠,梅小香悭。zhèng sù yǔ cuī hóng,hé fēng huàn cuì,méi xiǎo xiāng qiān。
牙旗渐西去也,望梁州、故垒暮云间。yá qí jiàn xī qù yě,wàng liáng zhōu gù lěi mù yún jiān。
休使佳人敛黛,断肠低唱阳关。xiū shǐ jiā rén liǎn dài,duàn cháng dī chàng yáng guān。

水调歌头

张孝祥

天上掌纶手,阃外折冲才。tiān shàng zhǎng lún shǒu,kǔn wài zhé chōng cái。
发踪指示,平荡全楚息氛埃。fā zōng zhǐ shì,píng dàng quán chǔ xī fēn āi。
缓带轻裘多暇,燕寝森严兵卫,香篆几徘徊。huǎn dài qīng qiú duō xiá,yàn qǐn sēn yán bīng wèi,xiāng zhuàn jǐ pái huái。
襦裤见歌咏,桃李藉栽培。rú kù jiàn gē yǒng,táo lǐ jí zāi péi。
紫泥封,天笔润,日边来。zǐ ní fēng,tiān bǐ rùn,rì biān lái。
趣装入觐,行矣归去作盐梅。qù zhuāng rù jìn,xíng yǐ guī qù zuò yán méi。
祖帐不须遮道,看取眉间一点,喜气入尊罍。zǔ zhàng bù xū zhē dào,kàn qǔ méi jiān yī diǎn,xǐ qì rù zūn léi。
此去沙堤路,平步上三台。cǐ qù shā dī lù,píng bù shàng sān tái。