古诗词

赋王唐卿庐山所得灵壁石

张孝祥

湘江竹深韶不传,后夔神禹飞上天。xiāng jiāng zhú shēn sháo bù chuán,hòu kuí shén yǔ fēi shàng tiān。
泗滨之磬无人编,帝敕此宝沦深渊。sì bīn zhī qìng wú rén biān,dì chì cǐ bǎo lún shēn yuān。
于乎不知几千年,奇形异质鬼所镌。yú hū bù zhī jǐ qiān nián,qí xíng yì zhì guǐ suǒ juān。
青虬赤虎遭缚缠,蹙筋怒爪身挛拳。qīng qiú chì hǔ zāo fù chán,cù jīn nù zhǎo shēn luán quán。
自从胡尘障中原,神物变化随霏烟。zì cóng hú chén zhàng zhōng yuán,shén wù biàn huà suí fēi yān。
金声玉振义不辱,六丁徙置康庐巅。jīn shēng yù zhèn yì bù rǔ,liù dīng xǐ zhì kāng lú diān。
灵台星官未知处,但怪宝气干霄躔。líng tái xīng guān wèi zhī chù,dàn guài bǎo qì gàn xiāo chán。
王郎斋居敷浅原,饮水泣血天所怜。wáng láng zhāi jū fū qiǎn yuán,yǐn shuǐ qì xuè tiān suǒ lián。
空山无人下群仙,似梦非梦或告旃。kōng shān wú rén xià qún xiān,shì mèng fēi mèng huò gào zhān。
扪萝独上果有得,失喜而惧心茫然。mén luó dú shàng guǒ yǒu dé,shī xǐ ér jù xīn máng rán。
百夫挽取自包裹,解衣更买蛮儿毡。bǎi fū wǎn qǔ zì bāo guǒ,jiě yī gèng mǎi mán ér zhān。
缄扃不肯乡人说,知我好古容观瞻。jiān jiōng bù kěn xiāng rén shuō,zhī wǒ hǎo gǔ róng guān zhān。
焚香再拜娄叹息,安得致之天子前。fén xiāng zài bài lóu tàn xī,ān dé zhì zhī tiān zi qián。
安得致之天子前,明堂郊丘备宫县。ān dé zhì zhī tiān zi qián,míng táng jiāo qiū bèi gōng xiàn。
调和正声荐上帝,箫勺群慝收戈鋋。diào hé zhèng shēng jiàn shàng dì,xiāo sháo qún tè shōu gē chán。
朝廷清明用耆哲,一律四海归陶甄。cháo tíng qīng míng yòng qí zhé,yī lǜ sì hǎi guī táo zhēn。
凤皇来仪兽率舞,复古却到虞韶边。fèng huáng lái yí shòu lǜ wǔ,fù gǔ què dào yú sháo biān。
是时赋公笔如椽,襞笺为草登歌篇。shì shí fù gōng bǐ rú chuán,bì jiān wèi cǎo dēng gē piān。
张孝祥

张孝祥

张孝祥(1132年-1169年),字安国,号于湖居士,汉族,简州(今属四川)人,生于明州鄞县。宋朝词人。著有《于湖集》40卷、《于湖词》1卷。其才思敏捷,词豪放爽朗,风格与苏轼相近,孝祥“尝慕东坡,每作为诗文,必问门人曰:‘比东坡如何?’” 张孝祥的作品>>

猜您喜欢

鹿鸣燕

张孝祥

明庭下温诏,方岳贡群贤。míng tíng xià wēn zhào,fāng yuè gòng qún xián。
巢凤山中客,栖鸾地上仙。cháo fèng shān zhōng kè,qī luán dì shàng xiān。
鱼龙回夜水,雕鹗在秋天。yú lóng huí yè shuǐ,diāo è zài qiū tiān。
添种家乡桂,归途快著鞭。tiān zhǒng jiā xiāng guì,guī tú kuài zhù biān。

訾洲即事

张孝祥

一雨便清凉,风回百草香。yī yǔ biàn qīng liáng,fēng huí bǎi cǎo xiāng。
云山米家画,水竹辋川庄。yún shān mǐ jiā huà,shuǐ zhú wǎng chuān zhuāng。
僧赋蠲新帖,墙榛斩旧行。sēng fù juān xīn tiē,qiáng zhēn zhǎn jiù xíng。
归鞍乘晚霁,空翠满轻装。guī ān chéng wǎn jì,kōng cuì mǎn qīng zhuāng。

罢归

张孝祥

亲老难为住,恩深许放归。qīn lǎo nán wèi zhù,ēn shēn xǔ fàng guī。
北行湘水阔,南望瘴烟微。běi xíng xiāng shuǐ kuò,nán wàng zhàng yān wēi。
兵卫收门戟,征尘上客衣。bīng wèi shōu mén jǐ,zhēng chén shàng kè yī。
遥知六七月,喜气满庭闱。yáo zhī liù qī yuè,xǐ qì mǎn tíng wéi。

罢归呈同官

张孝祥

去年秋七月,我犯瘴烟来。qù nián qiū qī yuè,wǒ fàn zhàng yān lái。
赋少畬田熟,徭归驿路开。fù shǎo shē tián shú,yáo guī yì lù kāi。
上恩均雨露,孤迹返蒿莱。shàng ēn jūn yǔ lù,gū jì fǎn hāo lái。
想像山中趣,参差屐齿苔。xiǎng xiàng shān zhōng qù,cān chà jī chǐ tái。

罢归呈同官

张孝祥

岭水常时急,蛮山是处高。lǐng shuǐ cháng shí jí,mán shān shì chù gāo。
户输无翠羽,溪瘴有黄茅。hù shū wú cuì yǔ,xī zhàng yǒu huáng máo。
游子归乡国,斯人滞冗曹。yóu zi guī xiāng guó,sī rén zhì rǒng cáo。
临分那忍别,风里鬓萧骚。lín fēn nà rěn bié,fēng lǐ bìn xiāo sāo。

赠江清卿

张孝祥

岭海适相逢,经年飓雾中。lǐng hǎi shì xiāng féng,jīng nián jù wù zhōng。
官闲诗格进,禄薄俸囊空。guān xián shī gé jìn,lù báo fèng náng kōng。
子昔南征鹤,吾今北去鸿。zi xī nán zhēng hè,wú jīn běi qù hóng。
江湖渺何许,听唳九霄风。jiāng hú miǎo hé xǔ,tīng lì jiǔ xiāo fēng。

过灵川寄张仲钦兼赠王令尹

张孝祥

尘沙行半日,烟火是灵川。chén shā xíng bàn rì,yān huǒ shì líng chuān。
县只三家市,渠通十斛船。xiàn zhǐ sān jiā shì,qú tōng shí hú chuán。
官空无见俸,税重有荒田。guān kōng wú jiàn fèng,shuì zhòng yǒu huāng tián。
太息王郎子,栖迟欲四年。tài xī wáng láng zi,qī chí yù sì nián。

和钦夫喜雨

张孝祥

佛刹起香云,高低一雨均。fú shā qǐ xiāng yún,gāo dī yī yǔ jūn。
使君心未已,阁老句还新。shǐ jūn xīn wèi yǐ,gé lǎo jù hái xīn。
喜入村乡乐,凉生瓮盎春。xǐ rù cūn xiāng lè,liáng shēng wèng àng chūn。
莫嫌知稼穑,我是种田人。mò xián zhī jià sè,wǒ shì zhǒng tián rén。

诗送荆州进士入都

张孝祥

人才收楚产,宾荐谨周官。rén cái shōu chǔ chǎn,bīn jiàn jǐn zhōu guān。
就日三吴近,披风七泽宽。jiù rì sān wú jìn,pī fēng qī zé kuān。
解包珍贡入,瑑玉宝光寒。jiě bāo zhēn gòng rù,zhuàn yù bǎo guāng hán。
簇仗春旗里,看君策治安。cù zhàng chūn qí lǐ,kàn jūn cè zhì ān。

城西晚步呈王亮采

张孝祥

城西行半日,佳客偶相随。chéng xī xíng bàn rì,jiā kè ǒu xiāng suí。
古寺寻修竹,荒园读断碑。gǔ sì xún xiū zhú,huāng yuán dú duàn bēi。
三杯午时酒,一簇晚沙旗。sān bēi wǔ shí jiǔ,yī cù wǎn shā qí。
春色从今好,重来未可知。chūn sè cóng jīn hǎo,zhòng lái wèi kě zhī。

压云亭

张孝祥

登临多好处,第一压云亭。dēng lín duō hǎo chù,dì yī yā yún tíng。
水作高低白,山分远近青。shuǐ zuò gāo dī bái,shān fēn yuǎn jìn qīng。
人家半烟树,客柁满春汀。rén jiā bàn yān shù,kè duò mǎn chūn tīng。
剩欲留连晚,归时更摘星。shèng yù liú lián wǎn,guī shí gèng zhāi xīng。

玉渊亭

张孝祥

夜投宝觉寺,径上玉渊亭。yè tóu bǎo jué sì,jìng shàng yù yuān tíng。
峡束千崖水,天分一段星。xiá shù qiān yá shuǐ,tiān fēn yī duàn xīng。
神光行熠耀,空翠矗青冥。shén guāng xíng yì yào,kōng cuì chù qīng míng。
雄观兼幽趣,悠然寄独醒。xióng guān jiān yōu qù,yōu rán jì dú xǐng。

简寂观

张孝祥

瀑水流红叶,荒祠琐翠微。pù shuǐ liú hóng yè,huāng cí suǒ cuì wēi。
紫霄人不到,白鹤事全非。zǐ xiāo rén bù dào,bái hè shì quán fēi。
苦笋今年少,黄冠竟日饥。kǔ sǔn jīn nián shǎo,huáng guān jìng rì jī。
摩挲石龙柱,伫立为歔欷。mó sā shí lóng zhù,zhù lì wèi xū xī。

皇甫坦所居

张孝祥

石侧疑无路,峰回别有天。shí cè yí wú lù,fēng huí bié yǒu tiān。
神泉通玉海,帝画丽奎躔。shén quán tōng yù hǎi,dì huà lì kuí chán。
紫闼虽重到,青瑶却未镌。zǐ tà suī zhòng dào,qīng yáo què wèi juān。
直须香案吏,为写白云篇。zhí xū xiāng àn lì,wèi xiě bái yún piān。

出郊

张孝祥

楚雾侵衣润,湘江到眼明。chǔ wù qīn yī rùn,xiāng jiāng dào yǎn míng。
春连岳麓寺,花满定王城。chūn lián yuè lù sì,huā mǎn dìng wáng chéng。
佳客真如此,天公却不晴。jiā kè zhēn rú cǐ,tiān gōng què bù qíng。
空蒙殊可意,沙湿马蹄轻。kōng méng shū kě yì,shā shī mǎ tí qīng。