古诗词

大雨呈同行诸公

张孝祥

我船千斛初甚迟,上滩下滩风薄之。wǒ chuán qiān hú chū shén chí,shàng tān xià tān fēng báo zhī。
百夫撑挽才得过,水浅舟大行无期。bǎi fū chēng wǎn cái dé guò,shuǐ qiǎn zhōu dà xíng wú qī。
同来宾客笑钝滞,一叶自买如凫鹥。tóng lái bīn kè xiào dùn zhì,yī yè zì mǎi rú fú yī。
瞥波急桨乱藻荇,瞬息不见飙车驰。piē bō jí jiǎng luàn zǎo xìng,shùn xī bù jiàn biāo chē chí。
忽然昨夜雷雨作,黑云颓山风卷壑。hū rán zuó yè léi yǔ zuò,hēi yún tuí shān fēng juǎn hè。
龙门春涨鱼鳖乱,牛渚宵明鬼神恶。lóng mén chūn zhǎng yú biē luàn,niú zhǔ xiāo míng guǐ shén è。
篷翻缆断泊不得,客只一身无处著。péng fān lǎn duàn pō bù dé,kè zhǐ yī shēn wú chù zhù。
长年绝叫客惊起,一浪先掀半船水。zhǎng nián jué jiào kè jīng qǐ,yī làng xiān xiān bàn chuán shuǐ。
囊衣漂尽到巾屡,一夜奔忙沙石里。náng yī piāo jǐn dào jīn lǚ,yī yè bēn máng shā shí lǐ。
我时甘寝殊不觉,但怪飕飕风到耳。wǒ shí gān qǐn shū bù jué,dàn guài sōu sōu fēng dào ěr。
起来呼酒自劳苦,水满凉生差可喜。qǐ lái hū jiǔ zì láo kǔ,shuǐ mǎn liáng shēng chà kě xǐ。
乡来笑者今却悲,人生淹速那能知。xiāng lái xiào zhě jīn què bēi,rén shēng yān sù nà néng zhī。
明朝转柁我船快,唤客同船莫嫌隘。míng cháo zhuǎn duò wǒ chuán kuài,huàn kè tóng chuán mò xián ài。
张孝祥

张孝祥

张孝祥(1132年-1169年),字安国,号于湖居士,汉族,简州(今属四川)人,生于明州鄞县。宋朝词人。著有《于湖集》40卷、《于湖词》1卷。其才思敏捷,词豪放爽朗,风格与苏轼相近,孝祥“尝慕东坡,每作为诗文,必问门人曰:‘比东坡如何?’” 张孝祥的作品>>

猜您喜欢

以水仙花供都运判院

张孝祥

十月西湖冰齿凉,梅间松下小齐房。shí yuè xī hú bīng chǐ liáng,méi jiān sōng xià xiǎo qí fáng。
幽芳靓色天为笑,落莫南来也自香。yōu fāng jìng sè tiān wèi xiào,luò mò nán lái yě zì xiāng。

以水仙花供都运判院

张孝祥

瘴土风烟那有此,却疑姑射是前身。zhàng tǔ fēng yān nà yǒu cǐ,què yí gū shè shì qián shēn。
冰肌玉骨谁消得,付与霜台衣绣人。bīng jī yù gǔ shuí xiāo dé,fù yǔ shuāng tái yī xiù rén。

再和

张孝祥

雪屋因君发妙思,作歌可比汉芝房。xuě wū yīn jūn fā miào sī,zuò gē kě bǐ hàn zhī fáng。
根尘巳证清净慧,鼻观仍薰知见香。gēn chén sì zhèng qīng jìng huì,bí guān réng xūn zhī jiàn xiāng。

再和

张孝祥

玉壶寒露映真色,雾阁云窗立半身。yù hú hán lù yìng zhēn sè,wù gé yún chuāng lì bàn shēn。
可但凌波学仙子,绝怜空谷有佳人。kě dàn líng bō xué xiān zi,jué lián kōng gǔ yǒu jiā rén。

和仲钦题粉岩

张孝祥

一麾縻我欠追从,怅望千山紫翠重。yī huī mí wǒ qiàn zhuī cóng,chàng wàng qiān shān zǐ cuì zhòng。
忽向邮筒得新句,知君正在碧莲峰。hū xiàng yóu tǒng dé xīn jù,zhī jūn zhèng zài bì lián fēng。

仲钦寄民为重斋诗和答

张孝祥

斋中寒日影珑葱,斋外参天十八公。zhāi zhōng hán rì yǐng lóng cōng,zhāi wài cān tiān shí bā gōng。
二十四州民乐否,莫教一物怨途穷。èr shí sì zhōu mín lè fǒu,mò jiào yī wù yuàn tú qióng。

仲钦寄民为重斋诗和答

张孝祥

玉节南来两使星,埋轮折槛有家声。yù jié nán lái liǎng shǐ xīng,mái lún zhé kǎn yǒu jiā shēng。
不嫌斋榜民为重,去国当时一叶轻。bù xián zhāi bǎng mín wèi zhòng,qù guó dāng shí yī yè qīng。

仲钦寄民为重斋诗和答

张孝祥

德意丁宁到绿林,都捐刀剑作齐民。dé yì dīng níng dào lǜ lín,dōu juān dāo jiàn zuò qí mín。
皇华入奏天颜喜,趁得朝元第四春。huáng huá rù zòu tiān yán xǐ,chèn dé cháo yuán dì sì chūn。

仲钦寄民为重斋诗和答

张孝祥

行边使者几时回,寄我清风欲满怀。xíng biān shǐ zhě jǐ shí huí,jì wǒ qīng fēng yù mǎn huái。
已把十诗镌乐石,为公满意落新斋。yǐ bǎ shí shī juān lè shí,wèi gōng mǎn yì luò xīn zhāi。

仲钦寄民为重斋诗和答

张孝祥

蛮烟瘴雨侵行李,每向南云有所思。mán yān zhàng yǔ qīn xíng lǐ,měi xiàng nán yún yǒu suǒ sī。
定自为民忘涉险,请君细读寄来诗。dìng zì wèi mín wàng shè xiǎn,qǐng jūn xì dú jì lái shī。

张孝祥

东窗便种千竿竹,准拟清风六月凉。dōng chuāng biàn zhǒng qiān gān zhú,zhǔn nǐ qīng fēng liù yuè liáng。
传语报恩圭长老,相烦去作竹街坊。chuán yǔ bào ēn guī zhǎng lǎo,xiāng fán qù zuò zhú jiē fāng。

偶得四月菊以奉提刑运使

张孝祥

午阴篱落小裴回,底许清香鼻观来。wǔ yīn lí luò xiǎo péi huí,dǐ xǔ qīng xiāng bí guān lái。
定自霜台风力峻,故教霜菊暑中开。dìng zì shuāng tái fēng lì jùn,gù jiào shuāng jú shǔ zhōng kāi。

偶得四月菊以奉提刑运使

张孝祥

金缕裁衣玉缀裳,扫除瘴暑作秋香。jīn lǚ cái yī yù zhuì shang,sǎo chú zhàng shǔ zuò qiū xiāng。
一杯拟做重阳赏,更借西风一夜凉。yī bēi nǐ zuò zhòng yáng shǎng,gèng jiè xī fēng yī yè liáng。

偶得新茶献提刑丈

张孝祥

龙焙新春出尚方,细官佳句总堪尝。lóng bèi xīn chūn chū shàng fāng,xì guān jiā jù zǒng kān cháng。
遥知举案齐眉处,再拜萱堂寿未央。yáo zhī jǔ àn qí méi chù,zài bài xuān táng shòu wèi yāng。

郑义宁送莼菜

张孝祥

我梦扁舟震泽风,莼羹到箸晚盘空。wǒ mèng biǎn zhōu zhèn zé fēng,chún gēng dào zhù wǎn pán kōng。
那知岭海炎蒸地,也有青丝满碧笼。nà zhī lǐng hǎi yán zhēng dì,yě yǒu qīng sī mǎn bì lóng。