古诗词

七夕

张孝祥

去年永州逢七夕,今年衡州逢七夕。qù nián yǒng zhōu féng qī xī,jīn nián héng zhōu féng qī xī。
往来不敢怨道路,迎送但知惭吏卒。wǎng lái bù gǎn yuàn dào lù,yíng sòng dàn zhī cán lì zú。
年年七夕有定时,我行属天那得知。nián nián qī xī yǒu dìng shí,wǒ xíng shǔ tiān nà dé zhī。
东西南北会逢汝,但愿强健无所苦。dōng xī nán běi huì féng rǔ,dàn yuàn qiáng jiàn wú suǒ kǔ。
张孝祥

张孝祥

张孝祥(1132年-1169年),字安国,号于湖居士,汉族,简州(今属四川)人,生于明州鄞县。宋朝词人。著有《于湖集》40卷、《于湖词》1卷。其才思敏捷,词豪放爽朗,风格与苏轼相近,孝祥“尝慕东坡,每作为诗文,必问门人曰:‘比东坡如何?’” 张孝祥的作品>>

猜您喜欢

暑甚得雨与张文伯同登禅智寺

张孝祥

老火陵稚金,聚作三日热。lǎo huǒ líng zhì jīn,jù zuò sān rì rè。
舟行湘江上,蒸煮到鱼鳖。zhōu xíng xiāng jiāng shàng,zhēng zhǔ dào yú biē。
黑云起东北,一震山石裂。hēi yún qǐ dōng běi,yī zhèn shān shí liè。
不知雨来处,但见风卷叶。bù zhī yǔ lái chù,dàn jiàn fēng juǎn yè。
银河倚天泻,高浪舞飞雪。yín hé yǐ tiān xiè,gāo làng wǔ fēi xuě。
只听打篷声,已觉凉意惬。zhǐ tīng dǎ péng shēng,yǐ jué liáng yì qiè。
岸傍古佛屋,楼殿颇嵽嵲。àn bàng gǔ fú wū,lóu diàn pǒ dié niè。
不辞冲泥去,一看雨脚阔。bù cí chōng ní qù,yī kàn yǔ jiǎo kuò。
吾宗紫岩客,穷苦志不慑。wú zōng zǐ yán kè,qióng kǔ zhì bù shè。
自我来浯溪,奔走已旬浃。zì wǒ lái wú xī,bēn zǒu yǐ xún jiā。
我懒久废学,愧子来挈挈。wǒ lǎn jiǔ fèi xué,kuì zi lái qiè qiè。
相携得伟观,为子炽然说。xiāng xié dé wěi guān,wèi zi chì rán shuō。
愿子领话头,吾今指摽月。yuàn zi lǐng huà tóu,wú jīn zhǐ biāo yuè。

丙戌七夕入衡阳境独游岸傍小寺

张孝祥

七年暑中行,道路万里赊。qī nián shǔ zhōng xíng,dào lù wàn lǐ shē。
今夕已七夕,我犹在天涯。jīn xī yǐ qī xī,wǒ yóu zài tiān yá。
系船苍石根,人影散晚沙。xì chuán cāng shí gēn,rén yǐng sàn wǎn shā。
上岸是修竹,仄径如行蛇。shàng àn shì xiū zhú,zè jìng rú xíng shé。
茅屋四五间,往昔佛所家。máo wū sì wǔ jiān,wǎng xī fú suǒ jiā。
经禅劫火尽,旧观初萌芽。jīng chán jié huǒ jǐn,jiù guān chū méng yá。
墙叠古瓦盆,僧披破袈裟。qiáng dié gǔ wǎ pén,sēng pī pò jiā shā。
喜闻拄杖声,扫地自点茶。xǐ wén zhǔ zhàng shēng,sǎo dì zì diǎn chá。
何以为我娱,冰雪汲井花。hé yǐ wèi wǒ yú,bīng xuě jí jǐng huā。
一洗十日渴,分凉到童髽。yī xǐ shí rì kě,fēn liáng dào tóng zhuā。
盈盈牛女期,不着雨洗车。yíng yíng niú nǚ qī,bù zhe yǔ xǐ chē。
疏星银汉动,新月玉钩斜。shū xīng yín hàn dòng,xīn yuè yù gōu xié。
更呼老奚官,卷芦作鸣笳。gèng hū lǎo xī guān,juǎn lú zuò míng jiā。
莫惊潭中龙,聊起栖树鸦。mò jīng tán zhōng lóng,liáo qǐ qī shù yā。

福严

张孝祥

行行山益高,所见益以奇。xíng xíng shān yì gāo,suǒ jiàn yì yǐ qí。
煮茶南台寺,更上千级梯。zhǔ chá nán tái sì,gèng shàng qiān jí tī。
道傍古时松,阅世心已灰。dào bàng gǔ shí sōng,yuè shì xīn yǐ huī。
不与岁月竞,况受霜雪威。bù yǔ suì yuè jìng,kuàng shòu shuāng xuě wēi。
路回闻钟声,宝刹隐翠微。lù huí wén zhōng shēng,bǎo shā yǐn cuì wēi。
排空写金碧,刓石著栱枅。pái kōng xiě jīn bì,wán shí zhù gǒng jī。
门前兜率桥,劫火昔所遗。mén qián dōu lǜ qiáo,jié huǒ xī suǒ yí。
神龙厌庳陋,一炬然枯萁。shén lóng yàn bì lòu,yī jù rán kū qí。
谭笑旧观还,殿柱百尺围。tán xiào jiù guān hái,diàn zhù bǎi chǐ wéi。
老禅七十馀,高与此山齐。lǎo chán qī shí yú,gāo yǔ cǐ shān qí。
大屋贮龙象,空岩走金犀。dà wū zhù lóng xiàng,kōng yán zǒu jīn xī。
斋盂细细参,至味无盐醯。zhāi yú xì xì cān,zhì wèi wú yán xī。
颇闻三生藏,中有万宝赍。pǒ wén sān shēng cáng,zhōng yǒu wàn bǎo jī。
佛牙舍利涌,贝叶旁行稀。fú yá shě lì yǒng,bèi yè páng xíng xī。
剖蚌慈相尊,破匣血缕飞。pōu bàng cí xiāng zūn,pò xiá xuè lǚ fēi。
稽首所愿观,为洗往昔非。jī shǒu suǒ yuàn guān,wèi xǐ wǎng xī fēi。
却寻上山路,拟看浴日池。què xún shàng shān lù,nǐ kàn yù rì chí。
急雨忽留人,吾其少须之。jí yǔ hū liú rén,wú qí shǎo xū zhī。

湖湘以竹车激水粳稻如云书此能仁院壁

张孝祥

象龙唤不应,竹龙起行雨。xiàng lóng huàn bù yīng,zhú lóng qǐ xíng yǔ。
联绵十车辐,伊轧百舟橹。lián mián shí chē fú,yī yà bǎi zhōu lǔ。
转此大法轮,救汝旱岁苦。zhuǎn cǐ dà fǎ lún,jiù rǔ hàn suì kǔ。
横江锁巨石,溅瀑叠城鼓。héng jiāng suǒ jù shí,jiàn pù dié chéng gǔ。
神机日夜运,甘泽高下普。shén jī rì yè yùn,gān zé gāo xià pǔ。
老农用不知,瞬息了千亩。lǎo nóng yòng bù zhī,shùn xī le qiān mǔ。
抱孙带黄犊,但看翠浪舞。bào sūn dài huáng dú,dàn kàn cuì làng wǔ。
馀波及井臼,舂玉饮酡乳。yú bō jí jǐng jiù,chōng yù yǐn tuó rǔ。
江吴夸七蹋,足茧腰背偻。jiāng wú kuā qī tà,zú jiǎn yāo bèi lóu。
此乐殊未知,吾归当教汝。cǐ lè shū wèi zhī,wú guī dāng jiào rǔ。

赠黄司法

张孝祥

吾友黄升卿,乃是天下士。wú yǒu huáng shēng qīng,nǎi shì tiān xià shì。
阿翁苦硬节,御坐留谏纸。ā wēng kǔ yìng jié,yù zuò liú jiàn zhǐ。
辛勤教其子,不但为科第。xīn qín jiào qí zi,bù dàn wèi kē dì。
一官法曹掾,整整老胥忌。yī guān fǎ cáo yuàn,zhěng zhěng lǎo xū jì。
吾行桂岭南,所得但吾子。wú xíng guì lǐng nán,suǒ dé dàn wú zi。
愿渠自爱惜,穷达初不计。yuàn qú zì ài xī,qióng dá chū bù jì。
功名傥来耳,期子以千岁。gōng míng tǎng lái ěr,qī zi yǐ qiān suì。

宵征

张孝祥

畏暑倦长道,呼童戒宵征。wèi shǔ juàn zhǎng dào,hū tóng jiè xiāo zhēng。
三更渡前溪,溪水清且鸣。sān gèng dù qián xī,xī shuǐ qīng qiě míng。
舟人自相唤,炬火如疏星。zhōu rén zì xiāng huàn,jù huǒ rú shū xīng。
俯视乱石多,仰见北斗横。fǔ shì luàn shí duō,yǎng jiàn běi dòu héng。
微微白露下,磔磔宿鸟惊。wēi wēi bái lù xià,zhé zhé sù niǎo jīng。
竹舆出林薄,十里月渐明。zhú yú chū lín báo,shí lǐ yuè jiàn míng。
光采散草木,凉意侵冠缨。guāng cǎi sàn cǎo mù,liáng yì qīn guān yīng。

泛湘江

张孝祥

十日行湘江,湘水清而温。shí rì xíng xiāng jiāng,xiāng shuǐ qīng ér wēn。
不疗亭午渴,却忆土井浑。bù liáo tíng wǔ kě,què yì tǔ jǐng hún。
道傍古刹竿,著屋高树根。dào bàng gǔ shā gān,zhù wū gāo shù gēn。
飞泉出山腹,甘冷冰瓶盆。fēi quán chū shān fù,gān lěng bīng píng pén。
何止解百忧,一洒尘埃昏。hé zhǐ jiě bǎi yōu,yī sǎ chén āi hūn。
设供者谁与,稽首两足尊。shè gōng zhě shuí yǔ,jī shǒu liǎng zú zūn。

上封寺

张孝祥

七月十五夜,我在祝融峰。qī yuè shí wǔ yè,wǒ zài zhù róng fēng。
与世隔几尘,上天通九重。yǔ shì gé jǐ chén,shàng tiān tōng jiǔ zhòng。
手取白玉盘,纳之朱陵宫。shǒu qǔ bái yù pán,nà zhī zhū líng gōng。
群山罗豆豋,万籁酣笙镛。qún shān luó dòu dēng,wàn lài hān shēng yōng。
尽酌五湖水,劝我酒一钟。jǐn zhuó wǔ hú shuǐ,quàn wǒ jiǔ yī zhōng。
为君赋长言,写向西北风。wèi jūn fù zhǎng yán,xiě xiàng xī běi fēng。

岸傍偶得木犀

张孝祥

天公不求金,富媪不复藏。tiān gōng bù qiú jīn,fù ǎo bù fù cáng。
居然土同价,散作草木芳。jū rán tǔ tóng jià,sàn zuò cǎo mù fāng。
英英园中葵,一心倾太阳。yīng yīng yuán zhōng kuí,yī xīn qīng tài yáng。
采采篱下菊,令汝寿命康。cǎi cǎi lí xià jú,lìng rǔ shòu mìng kāng。
惟此木之犀,更贮万斛香。wéi cǐ mù zhī xī,gèng zhù wàn hú xiāng。
雄姿傲霜雪,鳞甲森青苍。xióng zī ào shuāng xuě,lín jiǎ sēn qīng cāng。
三贤鼎足立,正色凛相望。sān xián dǐng zú lì,zhèng sè lǐn xiāng wàng。
岂比桃李徒,红紫纷披昌。qǐ bǐ táo lǐ tú,hóng zǐ fēn pī chāng。
聊息贪者心,来上君子堂。liáo xī tān zhě xīn,lái shàng jūn zi táng。
岁晚从我游,寘汝兄弟行。suì wǎn cóng wǒ yóu,zhì rǔ xiōng dì xíng。

王弱翁与余相遇汉口赋古意赠别

张孝祥

我船行荆江,厌此江水浑。wǒ chuán xíng jīng jiāng,yàn cǐ jiāng shuǐ hún。
北风知人意,引著清汉滨。běi fēng zhī rén yì,yǐn zhù qīng hàn bīn。
汉滨有佳人,心与汉水白。hàn bīn yǒu jiā rén,xīn yǔ hàn shuǐ bái。
涉江弄秋叶,唤客踏明月。shè jiāng nòng qiū yè,huàn kè tà míng yuè。
明月永相望,佳人不可忘。míng yuè yǒng xiāng wàng,jiā rén bù kě wàng。
期君以千年,佩我明珠珰。qī jūn yǐ qiān nián,pèi wǒ míng zhū dāng。

赠朱远游

张孝祥

远游何方来,峨峨古衣冠。yuǎn yóu hé fāng lái,é é gǔ yī guān。
袖中三百篇,贮月白玉盘。xiù zhōng sān bǎi piān,zhù yuè bái yù pán。
溪清石濑急,雪冻铜壶乾。xī qīng shí lài jí,xuě dòng tóng hú qián。
有如山泽仙,外瘠中气完。yǒu rú shān zé xiān,wài jí zhōng qì wán。
便合朱弦弹,细著青瑶刊。biàn hé zhū xián dàn,xì zhù qīng yáo kān。
怀哉人未识,飞步江风寒。huái zāi rén wèi shí,fēi bù jiāng fēng hán。

和张钦夫寻梅

张孝祥

寒梅本无心,适与春风期。hán méi běn wú xīn,shì yǔ chūn fēng qī。
孤根擢岁晚,桃李更媢之。gū gēn zhuó suì wǎn,táo lǐ gèng mào zhī。
取我碧玉壶,荐此白雪枝。qǔ wǒ bì yù hú,jiàn cǐ bái xuě zhī。
故人不可寄,耿耿空自奇。gù rén bù kě jì,gěng gěng kōng zì qí。
故人隔湘江,独立知者稀。gù rén gé xiāng jiāng,dú lì zhī zhě xī。
采香正滋兰,忍饥不食薇。cǎi xiāng zhèng zī lán,rěn jī bù shí wēi。
拿舟许过我,此约不可违。ná zhōu xǔ guò wǒ,cǐ yuē bù kě wéi。
江南烟雨村,愿与子俱归。jiāng nán yān yǔ cūn,yuàn yǔ zi jù guī。

黄龙侍者本高觅诗

张孝祥

高禅本儒冠,谁令著伽黎。gāo chán běn rú guān,shuí lìng zhù gā lí。
劳渠千里来,赠我一卷诗。láo qú qiān lǐ lái,zèng wǒ yī juǎn shī。
句法有源流,人物乃清苦。jù fǎ yǒu yuán liú,rén wù nǎi qīng kǔ。
不用追九僧,政须越诸祖。bù yòng zhuī jiǔ sēng,zhèng xū yuè zhū zǔ。
君家寒岩师,今代僧中龙。jūn jiā hán yán shī,jīn dài sēng zhōng lóng。
持此送君行,更去问乃翁。chí cǐ sòng jūn xíng,gèng qù wèn nǎi wēng。

题浊醪赋后

张孝祥

仇公昔钓璜,乃得丹灶术。chóu gōng xī diào huáng,nǎi dé dān zào shù。
闭门养真火,赣瓮酿新秫。bì mén yǎng zhēn huǒ,gàn wèng niàng xīn shú。
酒熟分四邻,丹成活千人。jiǔ shú fēn sì lín,dān chéng huó qiān rén。
穷巷不改乐,一室长如春。qióng xiàng bù gǎi lè,yī shì zhǎng rú chūn。
我知酒中仙,岁晚当得度。wǒ zhī jiǔ zhōng xiān,suì wǎn dāng dé dù。
乘云见东皇,请诵浊醪赋。chéng yún jiàn dōng huáng,qǐng sòng zhuó láo fù。

屡登横舟欲赋不成阻风汉口乃追作寄赵富文杨齐伯

张孝祥

已过汉阳岸,却望横舟山。yǐ guò hàn yáng àn,què wàng héng zhōu shān。
秀色挹不尽,西风将梦还。xiù sè yì bù jǐn,xī fēng jiāng mèng hái。
我昔登横舟,最爱汉阳树。wǒ xī dēng héng zhōu,zuì ài hàn yáng shù。
横舟今不见,树色只如故。héng zhōu jīn bù jiàn,shù sè zhǐ rú gù。
公舟在青冥,我舟一浮萍。gōng zhōu zài qīng míng,wǒ zhōu yī fú píng。
阑干试拍手,我亦同举酒。lán gàn shì pāi shǒu,wǒ yì tóng jǔ jiǔ。