古诗词

陈仲思以太夫人高年奉祠便养卜居城东茅屋数间澹如也移花种竹山林丘壑之胜湘州所无食不足而乐有馀谓古之隐君子若仲思者非耶乾道戊子六月某同张钦夫过焉裴回弥日既莫而忘去钦夫欲专壑买邻钦夫有诗某次韵

张孝祥

平生交游中,此士故耐久。píng shēng jiāo yóu zhōng,cǐ shì gù nài jiǔ。
不折为米腰,颇袖斫轮手。bù zhé wèi mǐ yāo,pǒ xiù zhuó lún shǒu。
卜居并东郭,草草宫一亩。bo jū bìng dōng guō,cǎo cǎo gōng yī mǔ。
日课种树书,笺题遍窗牖。rì kè zhǒng shù shū,jiān tí biàn chuāng yǒu。
花草当姬妾,松竹是朋友。huā cǎo dāng jī qiè,sōng zhú shì péng yǒu。
上堂娱偏亲,家饭随野蔌。shàng táng yú piān qīn,jiā fàn suí yě sù。
客至即举诗,兴来亦沽酒。kè zhì jí jǔ shī,xīng lái yì gū jiǔ。
清溪绕屋角,高木老未朽。qīng xī rào wū jiǎo,gāo mù lǎo wèi xiǔ。
翻翻荷见背,戢戢鱼骈首。fān fān hé jiàn bèi,jí jí yú pián shǒu。
幽观天所藏,胜践我独后。yōu guān tiān suǒ cáng,shèng jiàn wǒ dú hòu。
不因南轩君,兹游几时有。bù yīn nán xuān jūn,zī yóu jǐ shí yǒu。
为君便买邻,溪南好冈阜。wèi jūn biàn mǎi lín,xī nán hǎo gāng fù。
我喜君亦狂,呼儿挈尊卣。wǒ xǐ jūn yì kuáng,hū ér qiè zūn yǒu。
一洒尘埃胸,快若苗去莠。yī sǎ chén āi xiōng,kuài ruò miáo qù yǒu。
夜凉佳月出,人影散箕斗。yè liáng jiā yuè chū,rén yǐng sàn jī dòu。
恨我当先归,君能小留否。hèn wǒ dāng xiān guī,jūn néng xiǎo liú fǒu。
张孝祥

张孝祥

张孝祥(1132年-1169年),字安国,号于湖居士,汉族,简州(今属四川)人,生于明州鄞县。宋朝词人。著有《于湖集》40卷、《于湖词》1卷。其才思敏捷,词豪放爽朗,风格与苏轼相近,孝祥“尝慕东坡,每作为诗文,必问门人曰:‘比东坡如何?’” 张孝祥的作品>>

猜您喜欢

点绛唇·其二饯刘恭父

张孝祥

绮燕高张,玉潭月丽玻璃满。qǐ yàn gāo zhāng,yù tán yuè lì bō lí mǎn。
旆霞行卷。pèi xiá xíng juǎn。
无复长安远。wú fù zhǎng ān yuǎn。
夏木阴阴,路袅薰风转。xià mù yīn yīn,lù niǎo xūn fēng zhuǎn。
空留恋。kōng liú liàn。
细吹银管。xì chuī yín guǎn。
别意随声缓。bié yì suí shēng huǎn。

点绛唇·其三

张孝祥

萱草榴花,画堂永昼风清暑。xuān cǎo liú huā,huà táng yǒng zhòu fēng qīng shǔ。
麝团菰黍。shè tuán gū shǔ。
助泛菖蒲醑。zhù fàn chāng pú xǔ。
兵辟神符,命续同心缕。bīng pì shén fú,mìng xù tóng xīn lǚ。
宜欢聚。yí huān jù。
绮筵歌舞。qǐ yán gē wǔ。
岁岁酬端午。suì suì chóu duān wǔ。

诉衷情令·其一中秋不见月

张孝祥

晚烟斜日思悠悠。wǎn yān xié rì sī yōu yōu。
西北有高楼。xī běi yǒu gāo lóu。
十分准拟明月,还似去年游。shí fēn zhǔn nǐ míng yuè,hái shì qù nián yóu。
飞玉斝,卷琼钩。fēi yù jiǎ,juǎn qióng gōu。
唤新愁。huàn xīn chóu。
姮娥贪共,暮雨朝云,忘了中秋。héng é tān gòng,mù yǔ cháo yún,wàng le zhōng qiū。

诉衷情令·其二牡丹

张孝祥

乱红深紫过群芳。luàn hóng shēn zǐ guò qún fāng。
初欲减春光。chū yù jiǎn chūn guāng。
花王自有标格,尘外锁韶阳。huā wáng zì yǒu biāo gé,chén wài suǒ sháo yáng。
留国艳,问仙乡。liú guó yàn,wèn xiān xiāng。
自天香。zì tiān xiāng。
翠帏遮日,红烛通宵,与醉千场。cuì wéi zhē rì,hóng zhú tōng xiāo,yǔ zuì qiān chǎng。

好事近·其一木犀

张孝祥

一朵木犀花,珍重玉纤新摘。yī duǒ mù xī huā,zhēn zhòng yù xiān xīn zhāi。
插向远山深处,占十分秋色。chā xiàng yuǎn shān shēn chù,zhàn shí fēn qiū sè。
满园桃李闹春风,漫红红白白。mǎn yuán táo lǐ nào chūn fēng,màn hóng hóng bái bái。
争似淡妆娇面,伴蓬莱仙客。zhēng shì dàn zhuāng jiāo miàn,bàn péng lái xiān kè。

好事近·其二冰花

张孝祥

万瓦雪花浮,应是化工融结。wàn wǎ xuě huā fú,yīng shì huà gōng róng jié。
仍看牡丹初绽,有层层千叶。réng kàn mǔ dān chū zhàn,yǒu céng céng qiān yè。
镂冰剪水更鲜明,说道真奇绝。lòu bīng jiǎn shuǐ gèng xiān míng,shuō dào zhēn qí jué。
来报主人佳兆,庆我公还阙。lái bào zhǔ rén jiā zhào,qìng wǒ gōng hái quē。

霜天晓角

张孝祥

柳丝无力。liǔ sī wú lì。
冉冉萦愁碧。rǎn rǎn yíng chóu bì。
系我船儿不住,楚江上、晚风急。xì wǒ chuán ér bù zhù,chǔ jiāng shàng wǎn fēng jí。
棹歌休怨抑。zhào gē xiū yuàn yì。
有人离恨极。yǒu rén lí hèn jí。
说与归期不远,刚不信、泪偷滴。shuō yǔ guī qī bù yuǎn,gāng bù xìn lèi tōu dī。

南歌子·其一仲弥性席上

张孝祥

曾到蕲州不,人人说使君。céng dào qí zhōu bù,rén rén shuō shǐ jūn。
使君才具合经纶。shǐ jūn cái jù hé jīng lún。
小试边城、早晚上星辰。xiǎo shì biān chéng zǎo wǎn shàng xīng chén。
佳节重阳近,清歌午夜新。jiā jié zhòng yáng jìn,qīng gē wǔ yè xīn。
举杯相属莫辞频。jǔ bēi xiāng shǔ mò cí pín。
后日相思、我已是行人。hòu rì xiāng sī wǒ yǐ shì xíng rén。

生查子

张孝祥

远山眉黛横,媚柳开青眼。yuǎn shān méi dài héng,mèi liǔ kāi qīng yǎn。
楼阁断霞明,帘幕春寒浅。lóu gé duàn xiá míng,lián mù chūn hán qiǎn。
杯延玉漏迟,烛怕金刀剪。bēi yán yù lòu chí,zhú pà jīn dāo jiǎn。
明月忽飞来,花影和帘卷。míng yuè hū fēi lái,huā yǐng hé lián juǎn。

南歌子·其二赠吴伯承

张孝祥

人物羲皇上,诗名沈谢间。rén wù xī huáng shàng,shī míng shěn xiè jiān。
漫郎元自谩为官。màn láng yuán zì mán wèi guān。
醉眼瞢腾、只拟看湘山。zuì yǎn méng téng zhǐ nǐ kàn xiāng shān。
小隐今成趣,邻翁独往还。xiǎo yǐn jīn chéng qù,lín wēng dú wǎng hái。
野堂梅柳尚春寒。yě táng méi liǔ shàng chūn hán。
且趁华灯、频泛酒船宽。qiě chèn huá dēng pín fàn jiǔ chuán kuān。

长相思

张孝祥

小楼重。xiǎo lóu zhòng。
下帘栊。xià lián lóng。
万点芳心绿间红。wàn diǎn fāng xīn lǜ jiān hóng。
秋千图画中。qiū qiān tú huà zhōng。
草茸茸,柳松松。cǎo rōng rōng,liǔ sōng sōng。
细卷玻璃水面风。xì juǎn bō lí shuǐ miàn fēng。
春寒依旧浓。chūn hán yī jiù nóng。

忆秦娥·元夕

张孝祥

元宵节。yuán xiāo jié。
凤楼相对鳌山结。fèng lóu xiāng duì áo shān jié。
鳌山结。áo shān jié。
香尘随步,柳梢微月。xiāng chén suí bù,liǔ shāo wēi yuè。
多情又把珠帘揭。duō qíng yòu bǎ zhū lián jiē。
游人不放笙歌歇。yóu rén bù fàng shēng gē xiē。
笙歌歇。shēng gē xiē。
晓烟轻散,帝城宫阙。xiǎo yān qīng sàn,dì chéng gōng quē。

归字谣·其一饯刘恭父

张孝祥

归。guī。
十万人家儿样啼。shí wàn rén jiā ér yàng tí。
公归去,何日是来时。gōng guī qù,hé rì shì lái shí。

木兰花慢

张孝祥

拥貔貅万骑,聚千里、铁衣寒。yōng pí xiū wàn qí,jù qiān lǐ tiě yī hán。
正玉帐连云,油幢映日,飞箭天山。zhèng yù zhàng lián yún,yóu chuáng yìng rì,fēi jiàn tiān shān。
锦城起方面重,对筹壶、尽日雅歌闲。jǐn chéng qǐ fāng miàn zhòng,duì chóu hú jǐn rì yǎ gē xián。
休遣沙场虏骑,尚馀匹马空还。xiū qiǎn shā chǎng lǔ qí,shàng yú pǐ mǎ kōng hái。
那看。nà kàn。
更值春残。gèng zhí chūn cán。
斟绿醑、对朱颜。zhēn lǜ xǔ duì zhū yán。
正宿雨催红,和风换翠,梅小香悭。zhèng sù yǔ cuī hóng,hé fēng huàn cuì,méi xiǎo xiāng qiān。
牙旗渐西去也,望梁州、故垒暮云间。yá qí jiàn xī qù yě,wàng liáng zhōu gù lěi mù yún jiān。
休使佳人敛黛,断肠低唱阳关。xiū shǐ jiā rén liǎn dài,duàn cháng dī chàng yáng guān。

水调歌头

张孝祥

天上掌纶手,阃外折冲才。tiān shàng zhǎng lún shǒu,kǔn wài zhé chōng cái。
发踪指示,平荡全楚息氛埃。fā zōng zhǐ shì,píng dàng quán chǔ xī fēn āi。
缓带轻裘多暇,燕寝森严兵卫,香篆几徘徊。huǎn dài qīng qiú duō xiá,yàn qǐn sēn yán bīng wèi,xiāng zhuàn jǐ pái huái。
襦裤见歌咏,桃李藉栽培。rú kù jiàn gē yǒng,táo lǐ jí zāi péi。
紫泥封,天笔润,日边来。zǐ ní fēng,tiān bǐ rùn,rì biān lái。
趣装入觐,行矣归去作盐梅。qù zhuāng rù jìn,xíng yǐ guī qù zuò yán méi。
祖帐不须遮道,看取眉间一点,喜气入尊罍。zǔ zhàng bù xū zhē dào,kàn qǔ méi jiān yī diǎn,xǐ qì rù zūn léi。
此去沙堤路,平步上三台。cǐ qù shā dī lù,píng bù shàng sān tái。