古诗词

遂初堂为伸仲题

李彭

长卿四壁立,寥廓无赢馀。zhǎng qīng sì bì lì,liáo kuò wú yíng yú。
子云英妙姿,有宅才一区。zi yún yīng miào zī,yǒu zhái cái yī qū。
东山文靖公,盛德压海隅。dōng shān wén jìng gōng,shèng dé yā hǎi yú。
五亩几不保,翁仲泣遗墟。wǔ mǔ jǐ bù bǎo,wēng zhòng qì yí xū。
张融贫寄傲,非水船安居。zhāng róng pín jì ào,fēi shuǐ chuán ān jū。
是皆知名士,慷慨振古无。shì jiē zhī míng shì,kāng kǎi zhèn gǔ wú。
只椽与寸梠,乃尔未易图。zhǐ chuán yǔ cùn lǚ,nǎi ěr wèi yì tú。
顷年黄篾舫,赤壁藏菰蒲。qǐng nián huáng miè fǎng,chì bì cáng gū pú。
尉曹得钱侯,孤柁吞平湖。wèi cáo dé qián hóu,gū duò tūn píng hú。
自言家吴会,宁高结精庐。zì yán jiā wú huì,níng gāo jié jīng lú。
挟权彼何人,连茵列鼎徒。xié quán bǐ hé rén,lián yīn liè dǐng tú。
出奇斯无穷,怡颜享渠渠。chū qí sī wú qióng,yí yán xiǎng qú qú。
理世无冤民,屡上黄屋书。lǐ shì wú yuān mín,lǚ shàng huáng wū shū。
竟尔完赵璧,幸免攘公羭。jìng ěr wán zhào bì,xìng miǎn rǎng gōng yú。
赤手缚於菟,几发壮士疽。chì shǒu fù yú tú,jǐ fā zhuàng shì jū。
草木初无情,和气匀嘘枯。cǎo mù chū wú qíng,hé qì yún xū kū。
寻盟贺燕雀,声乐闻鸟乌。xún méng hè yàn què,shēng lè wén niǎo wū。
获鼎名其年,作亭题遂初。huò dǐng míng qí nián,zuò tíng tí suì chū。
如公已克家,得雄必充闾。rú gōng yǐ kè jiā,dé xióng bì chōng lǘ。
我居日涉园,养疴聊自娱。wǒ jū rì shè yuán,yǎng kē liáo zì yú。
卜筑颇清旷,风烟在衣裾。bo zhù pǒ qīng kuàng,fēng yān zài yī jū。
问舍经始难,觉公言不诬。wèn shě jīng shǐ nán,jué gōng yán bù wū。
诗成增想似,疏钟暝虚徐。shī chéng zēng xiǎng shì,shū zhōng míng xū xú。

李彭

宋南康军建昌人,字商老。李常从孙。博览强记,诗文富赡宏博,锤炼精研,颇多警句,名列江西诗派。与苏轼、张耒等相酬唱,与苏庠齐名,时称“苏李”。又工书,兼熔王羲之、颜真卿、柳公权等法于一体。有《日涉园集》。 李彭的作品>>

猜您喜欢

登耶舍塔

李彭

五峰罗列斗南垂,百代堂堂歌紫芝。wǔ fēng luó liè dòu nán chuí,bǎi dài táng táng gē zǐ zhī。
一老去为西伯用,四翁应笑北山移。yī lǎo qù wèi xī bó yòng,sì wēng yīng xiào běi shān yí。

春意三绝

李彭

屋角鸟呼春意回,江花江柳自相催。wū jiǎo niǎo hū chūn yì huí,jiāng huā jiāng liǔ zì xiāng cuī。
废诗诗思涩如棘,勾引无劳酒作媒。fèi shī shī sī sè rú jí,gōu yǐn wú láo jiǔ zuò méi。

春意三绝

李彭

裁云为柳雪为花,恼乱中年春意赊。cái yún wèi liǔ xuě wèi huā,nǎo luàn zhōng nián chūn yì shē。
庭宇风微教驯鹤,池塘日暖浴娇鸦。tíng yǔ fēng wēi jiào xùn hè,chí táng rì nuǎn yù jiāo yā。

春意三绝

李彭

日日映阶春草香,春风到处着胡床。rì rì yìng jiē chūn cǎo xiāng,chūn fēng dào chù zhe hú chuáng。
梅梢何许蜂酿蜜,来采幽园宫样黄。méi shāo hé xǔ fēng niàng mì,lái cǎi yōu yuán gōng yàng huáng。

题温泉

李彭

能使时平四十春,开元圣主得贤臣。néng shǐ shí píng sì shí chūn,kāi yuán shèng zhǔ dé xián chén。
当时姚宋并燕许,尽是骊山从驾人。dāng shí yáo sòng bìng yàn xǔ,jǐn shì lí shān cóng jià rén。

晖上人画梅乞诗

李彭

微风正尔送荷气,忽见巩梅冰霰姿。wēi fēng zhèng ěr sòng hé qì,hū jiàn gǒng méi bīng xiàn zī。
元是道人三昧力,明窗漱墨发南枝。yuán shì dào rén sān mèi lì,míng chuāng shù mò fā nán zhī。

老坡自海外归为书简寂观云卿閤榜今为煞风景者毁之

李彭

笔底飓风吹海波,榜悬郁郁照岩阿。bǐ dǐ jù fēng chuī hǎi bō,bǎng xuán yù yù zhào yán ā。
十年呵禁烦神物,奈尔焚琴煮鹤何。shí nián hē jìn fán shén wù,nài ěr fén qín zhǔ hè hé。

戏书

李彭

虐雪饕风春事晚,轻红未放入夭桃。nüè xuě tāo fēng chūn shì wǎn,qīng hóng wèi fàng rù yāo táo。
即看倚杖花经眼,便许堆盘黍雪毛。jí kàn yǐ zhàng huā jīng yǎn,biàn xǔ duī pán shǔ xuě máo。

戏书

李彭

晴檐已复听提壶,浊酒聊堪释荷锄。qíng yán yǐ fù tīng tí hú,zhuó jiǔ liáo kān shì hé chú。
短短长长爱园柳,三三两两数溪鱼。duǎn duǎn zhǎng zhǎng ài yuán liǔ,sān sān liǎng liǎng shù xī yú。

戏书

李彭

渫井寒泉彻底清,不容私地有蛙鸣。xiè jǐng hán quán chè dǐ qīng,bù róng sī dì yǒu wā míng。
修除何独充庖易,要看箨龙将雨行。xiū chú hé dú chōng páo yì,yào kàn tuò lóng jiāng yǔ xíng。

戏书

李彭

止酒废诗春昼长,颇知易戒复难忘。zhǐ jiǔ fèi shī chūn zhòu zhǎng,pǒ zhī yì jiè fù nán wàng。
戏于窗下还诗债,便欲花前唤索郎。xì yú chuāng xià hái shī zhài,biàn yù huā qián huàn suǒ láng。

次韵文潜立春三绝

李彭

腊前漏泄有官梅,春色悬知里许回。là qián lòu xiè yǒu guān méi,chūn sè xuán zhī lǐ xǔ huí。
日涉园中聊步屧,黄菘早韭复争开。rì shè yuán zhōng liáo bù xiè,huáng sōng zǎo jiǔ fù zhēng kāi。

次韵文潜立春三绝

李彭

后皇司春生意还,无知草木亦班班。hòu huáng sī chūn shēng yì hái,wú zhī cǎo mù yì bān bān。
顾怜绿发添华发,羞插耐寒花上幡。gù lián lǜ fā tiān huá fā,xiū chā nài hán huā shàng fān。

次韵文潜立春三绝

李彭

举酒徵贤且合姻,盘飧野菜斗尝新。jǔ jiǔ zhēng xián qiě hé yīn,pán sūn yě cài dòu cháng xīn。
阳春有脚今谁是,始觉前朝贵老身。yáng chūn yǒu jiǎo jīn shuí shì,shǐ jué qián cháo guì lǎo shēn。

延福寺

李彭

寻尽云山发兴多,稍知兰若在岩阿。xún jǐn yún shān fā xīng duō,shāo zhī lán ruò zài yán ā。
不以姬姜弃憔悴,杖藜聊复一来过。bù yǐ jī jiāng qì qiáo cuì,zhàng lí liáo fù yī lái guò。