古诗词

张子和子文以长句送朋壶次韵答之

李彭

下自成蹊艺桃李,此语聊持饷吾子。xià zì chéng qī yì táo lǐ,cǐ yǔ liáo chí xiǎng wú zi。
南风吹句落窗几,萧然出尘天下士。nán fēng chuī jù luò chuāng jǐ,xiāo rán chū chén tiān xià shì。
诗坛挑战生一秦,穷瞎水部好仍昆。shī tán tiāo zhàn shēng yī qín,qióng xiā shuǐ bù hǎo réng kūn。
气无万里照夜白,伏枥麒麟收惊魂。qì wú wàn lǐ zhào yè bái,fú lì qí lín shōu jīng hún。
荆州但获一人半,二隽风流眼中见。jīng zhōu dàn huò yī rén bàn,èr juàn fēng liú yǎn zhōng jiàn。
机云空夸千里莼,如公笔端那复倦。jī yún kōng kuā qiān lǐ chún,rú gōng bǐ duān nà fù juàn。
我诵怀沙自疗饥,时时间出危苦词。wǒ sòng huái shā zì liáo jī,shí shí jiān chū wēi kǔ cí。
鸣蛙两部颇娱听,钜竹千竿端相持。míng wā liǎng bù pǒ yú tīng,jù zhú qiān gān duān xiāng chí。
督邮虽贱不勤置,俨然真辨绝交事。dū yóu suī jiàn bù qín zhì,yǎn rán zhēn biàn jué jiāo shì。
知君风味似建康,连璧顿来随俗吏。zhī jūn fēng wèi shì jiàn kāng,lián bì dùn lái suí sú lì。
漫浇平时过秦胸,经醉咄咄成书空。màn jiāo píng shí guò qín xiōng,jīng zuì duō duō chéng shū kōng。
儿曹为具明茧纸,欲赋雌蜺吞晴虹。ér cáo wèi jù míng jiǎn zhǐ,yù fù cí ní tūn qíng hóng。
悬知在德不在酒,耳热清狂须酒后。xuán zhī zài dé bù zài jiǔ,ěr rè qīng kuáng xū jiǔ hòu。
客来举觞不得言,舌本因之忘可否。kè lái jǔ shāng bù dé yán,shé běn yīn zhī wàng kě fǒu。
击柝相闻非路长,涛波隔津成两乡。jī tuò xiāng wén fēi lù zhǎng,tāo bō gé jīn chéng liǎng xiāng。
待我营巢浣花了,过君更仆对绳床。dài wǒ yíng cháo huàn huā le,guò jūn gèng pū duì shéng chuáng。

李彭

宋南康军建昌人,字商老。李常从孙。博览强记,诗文富赡宏博,锤炼精研,颇多警句,名列江西诗派。与苏轼、张耒等相酬唱,与苏庠齐名,时称“苏李”。又工书,兼熔王羲之、颜真卿、柳公权等法于一体。有《日涉园集》。 李彭的作品>>

猜您喜欢

齐安江头别何氏兄弟舟中得四绝句

李彭

疏星牢落散江东,怅望夷犹醉眼中。shū xīng láo luò sàn jiāng dōng,chàng wàng yí yóu zuì yǎn zhōng。
长年三老相欺得,故将短棹指西风。zhǎng nián sān lǎo xiāng qī dé,gù jiāng duǎn zhào zhǐ xī fēng。

齐安江头别何氏兄弟舟中得四绝句

李彭

八字山头阅世故,周郎赤壁断人肠。bā zì shān tóu yuè shì gù,zhōu láng chì bì duàn rén cháng。
玉鱼金枕皆冥寞,铁骑楼船堕渺茫。yù yú jīn zhěn jiē míng mò,tiě qí lóu chuán duò miǎo máng。

齐安江头别何氏兄弟舟中得四绝句

李彭

乐群野鹜巧相依,旁母凫雏肯浪飞。lè qún yě wù qiǎo xiāng yī,páng mǔ fú chú kěn làng fēi。
怪底相连若耆旧,无人花鸟自忘机。guài dǐ xiāng lián ruò qí jiù,wú rén huā niǎo zì wàng jī。

齐安江头别何氏兄弟舟中得四绝句

李彭

岩岩五老古须眉,似对幽人歌采薇。yán yán wǔ lǎo gǔ xū méi,shì duì yōu rén gē cǎi wēi。
汉事烦公即调护,蒲轮飞诏盍来归。hàn shì fán gōng jí diào hù,pú lún fēi zhào hé lái guī。

留别小庆

李彭

风催万壑雨归去,云闭连峰不放晴。fēng cuī wàn hè yǔ guī qù,yún bì lián fēng bù fàng qíng。
门外从教春水阔,杖藜准拟听江声。mén wài cóng jiào chūn shuǐ kuò,zhàng lí zhǔn nǐ tīng jiāng shēng。

二绝

李彭

过尽柳花无复绵,几畦麦浪涨晴川。guò jǐn liǔ huā wú fù mián,jǐ qí mài làng zhǎng qíng chuān。
幽禽唤起醉乡梦,疑在故园茅屋边。yōu qín huàn qǐ zuì xiāng mèng,yí zài gù yuán máo wū biān。

二绝

李彭

生绡他日写荒寒,咫尺浑如万里宽。shēng xiāo tā rì xiě huāng hán,zhǐ chǐ hún rú wàn lǐ kuān。
我据笋舆烟雾里,有人应作画图看。wǒ jù sǔn yú yān wù lǐ,yǒu rén yīng zuò huà tú kàn。

对酒二首

李彭

颇欲持觞为上顿,直疑买醪成大偷。pǒ yù chí shāng wèi shàng dùn,zhí yí mǎi láo chéng dà tōu。
盎中曲蘖可肥遁,不比终南猿鸟愁。àng zhōng qū niè kě féi dùn,bù bǐ zhōng nán yuán niǎo chóu。

对酒二首

李彭

雄猜刻薄王处中,不饮思欲诛蛾眉。xióng cāi kè báo wáng chù zhōng,bù yǐn sī yù zhū é méi。
何如一醉睨万物,小黠向来成大痴。hé rú yī zuì nì wàn wù,xiǎo xiá xiàng lái chéng dà chī。

梦秦处度持生绢画山水图来语予此画刘随州诗也君为我作诗书其上梦中赋此诗

李彭

随州句法自无敌,写作无声绝妙词。suí zhōu jù fǎ zì wú dí,xiě zuò wú shēng jué miào cí。
谁料长城千载下,秦郎复出用偏师。shuí liào zhǎng chéng qiān zài xià,qín láng fù chū yòng piān shī。

岁晚四首

李彭

天长候雁作行远,沙晚浴凫相对眠。tiān zhǎng hòu yàn zuò xíng yuǎn,shā wǎn yù fú xiāng duì mián。
松醪朝醉复暮醉,江月下弦仍上弦。sōng láo cháo zuì fù mù zuì,jiāng yuè xià xián réng shàng xián。

岁晚四首

李彭

汪侯胸次阔潇湘,秀润清时符宝郎。wāng hóu xiōng cì kuò xiāo xiāng,xiù rùn qīng shí fú bǎo láng。
谢宇窗间仍发兴,敬亭山下屡成章。xiè yǔ chuāng jiān réng fā xīng,jìng tíng shān xià lǚ chéng zhāng。

岁晚四首

李彭

苦忆中州向子期,微官镌尽赋新诗。kǔ yì zhōng zhōu xiàng zi qī,wēi guān juān jǐn fù xīn shī。
清班未许联天仗,直指聊看著绣衣。qīng bān wèi xǔ lián tiān zhàng,zhí zhǐ liáo kàn zhù xiù yī。

岁晚四首

李彭

眼看杨柳涨春风,忽复山明雪映松。yǎn kàn yáng liǔ zhǎng chūn fēng,hū fù shān míng xuě yìng sōng。
但把一尊扶醉病,何须三揖送文穷。dàn bǎ yī zūn fú zuì bìng,hé xū sān yī sòng wén qióng。

茅堂清坐有怀元亮

李彭

不到青园三月馀,行间茂密见新蔬。bù dào qīng yuán sān yuè yú,xíng jiān mào mì jiàn xīn shū。
最怜鼠迹生尘案,复有潜筠穿我庐。zuì lián shǔ jì shēng chén àn,fù yǒu qián yún chuān wǒ lú。