古诗词

张子和子文以长句送朋壶次韵答之

李彭

下自成蹊艺桃李,此语聊持饷吾子。xià zì chéng qī yì táo lǐ,cǐ yǔ liáo chí xiǎng wú zi。
南风吹句落窗几,萧然出尘天下士。nán fēng chuī jù luò chuāng jǐ,xiāo rán chū chén tiān xià shì。
诗坛挑战生一秦,穷瞎水部好仍昆。shī tán tiāo zhàn shēng yī qín,qióng xiā shuǐ bù hǎo réng kūn。
气无万里照夜白,伏枥麒麟收惊魂。qì wú wàn lǐ zhào yè bái,fú lì qí lín shōu jīng hún。
荆州但获一人半,二隽风流眼中见。jīng zhōu dàn huò yī rén bàn,èr juàn fēng liú yǎn zhōng jiàn。
机云空夸千里莼,如公笔端那复倦。jī yún kōng kuā qiān lǐ chún,rú gōng bǐ duān nà fù juàn。
我诵怀沙自疗饥,时时间出危苦词。wǒ sòng huái shā zì liáo jī,shí shí jiān chū wēi kǔ cí。
鸣蛙两部颇娱听,钜竹千竿端相持。míng wā liǎng bù pǒ yú tīng,jù zhú qiān gān duān xiāng chí。
督邮虽贱不勤置,俨然真辨绝交事。dū yóu suī jiàn bù qín zhì,yǎn rán zhēn biàn jué jiāo shì。
知君风味似建康,连璧顿来随俗吏。zhī jūn fēng wèi shì jiàn kāng,lián bì dùn lái suí sú lì。
漫浇平时过秦胸,经醉咄咄成书空。màn jiāo píng shí guò qín xiōng,jīng zuì duō duō chéng shū kōng。
儿曹为具明茧纸,欲赋雌蜺吞晴虹。ér cáo wèi jù míng jiǎn zhǐ,yù fù cí ní tūn qíng hóng。
悬知在德不在酒,耳热清狂须酒后。xuán zhī zài dé bù zài jiǔ,ěr rè qīng kuáng xū jiǔ hòu。
客来举觞不得言,舌本因之忘可否。kè lái jǔ shāng bù dé yán,shé běn yīn zhī wàng kě fǒu。
击柝相闻非路长,涛波隔津成两乡。jī tuò xiāng wén fēi lù zhǎng,tāo bō gé jīn chéng liǎng xiāng。
待我营巢浣花了,过君更仆对绳床。dài wǒ yíng cháo huàn huā le,guò jūn gèng pū duì shéng chuáng。

李彭

宋南康军建昌人,字商老。李常从孙。博览强记,诗文富赡宏博,锤炼精研,颇多警句,名列江西诗派。与苏轼、张耒等相酬唱,与苏庠齐名,时称“苏李”。又工书,兼熔王羲之、颜真卿、柳公权等法于一体。有《日涉园集》。 李彭的作品>>

猜您喜欢

客庐山道中寄中上座

李彭

溪山轩豁逐时新,草树欣欣雨后春。xī shān xuān huō zhú shí xīn,cǎo shù xīn xīn yǔ hòu chūn。
弄水看山添野兴,可怜鱼鸟自相亲。nòng shuǐ kàn shān tiān yě xīng,kě lián yú niǎo zì xiāng qīn。

客庐山道中寄中上座

李彭

著行官柳拂人低,勾引风光挽客衣。zhù xíng guān liǔ fú rén dī,gōu yǐn fēng guāng wǎn kè yī。
正是斜川春事起,翻思戴月荷锄归。zhèng shì xié chuān chūn shì qǐ,fān sī dài yuè hé chú guī。

客庐山道中寄中上座

李彭

紫霄独立冠遥岑,静爱云无出岫心。zǐ xiāo dú lì guān yáo cén,jìng ài yún wú chū xiù xīn。
见说危梁耿大壑,欲招惠远与同寻。jiàn shuō wēi liáng gěng dà hè,yù zhāo huì yuǎn yǔ tóng xún。

颜鲁公祠

李彭

心正能令笔不攲,银钩犹冠古今奇。xīn zhèng néng lìng bǐ bù qī,yín gōu yóu guān gǔ jīn qí。
凛然一代英灵气,犹似当年骂贼时。lǐn rán yī dài yīng líng qì,yóu shì dāng nián mà zéi shí。

邻寺遣兴三绝句

李彭

蛮花簟冷春气分,午醉醒寻野寺门。mán huā diàn lěng chūn qì fēn,wǔ zuì xǐng xún yě sì mén。
黄落远林供倚杖,却疑残照是朝暾。huáng luò yuǎn lín gōng yǐ zhàng,què yí cán zhào shì cháo tūn。

邻寺遣兴三绝句

李彭

映阶驳藓漫层层,古柏连蜷上老藤。yìng jiē bó xiǎn màn céng céng,gǔ bǎi lián quán shàng lǎo téng。
梵鼓粥鱼今落莫,半归官焙半残僧。fàn gǔ zhōu yú jīn luò mò,bàn guī guān bèi bàn cán sēng。

邻寺遣兴三绝句

李彭

修源一带碧湾环,上有江西淡伫山。xiū yuán yī dài bì wān huán,shàng yǒu jiāng xī dàn zhù shān。
便觉心尘双寂寞,不愁骑省鬓毛斑。biàn jué xīn chén shuāng jì mò,bù chóu qí shěng bìn máo bān。

遣兴兼寄豫章二弟

李彭

国士无双有山谷,斗南独步忆秦郎。guó shì wú shuāng yǒu shān gǔ,dòu nán dú bù yì qín láng。
鹦鹉洲前多胜日,古藤阴下夜何长。yīng wǔ zhōu qián duō shèng rì,gǔ téng yīn xià yè hé zhǎng。

遣兴兼寄豫章二弟

李彭

独持杯杓酹先酒,遗我此物忘百忧。dú chí bēi biāo lèi xiān jiǔ,yí wǒ cǐ wù wàng bǎi yōu。
乞灵鲍谢共倾倒,况复隔窗悬玉钩。qǐ líng bào xiè gòng qīng dào,kuàng fù gé chuāng xuán yù gōu。

遣兴兼寄豫章二弟

李彭

龙沙季子在原乐,不肯附书黄耳来。lóng shā jì zi zài yuán lè,bù kěn fù shū huáng ěr lái。
滕王阁上觅佳句,铁柱观头行几回。téng wáng gé shàng mì jiā jù,tiě zhù guān tóu xíng jǐ huí。

即事

李彭

倦听戍鼓击铜龙,卧待当轩叶底风。juàn tīng shù gǔ jī tóng lóng,wò dài dāng xuān yè dǐ fēng。
暝鸟忽穿明月去,直疑便面写归鸿。míng niǎo hū chuān míng yuè qù,zhí yí biàn miàn xiě guī hóng。

即事

李彭

左界明河夜未央,轻风洒面作微凉。zuǒ jiè míng hé yè wèi yāng,qīng fēng sǎ miàn zuò wēi liáng。
藏舟枉渚者谁子,欸乃歌声短复长。cáng zhōu wǎng zhǔ zhě shuí zi,āi nǎi gē shēng duǎn fù zhǎng。

即事

李彭

纷纷著作能上马,衮衮紫微俱斫窗。fēn fēn zhù zuò néng shàng mǎ,gǔn gǔn zǐ wēi jù zhuó chuāng。
韩侯遽绾铜章去,岂坐双流带二江。hán hóu jù wǎn tóng zhāng qù,qǐ zuò shuāng liú dài èr jiāng。

即事

李彭

我觏之子秉周礼,要使诸儒识汉仪。wǒ gòu zhī zi bǐng zhōu lǐ,yào shǐ zhū rú shí hàn yí。
侧席求贤天子圣,未容泽畔吊湘累。cè xí qiú xián tiān zi shèng,wèi róng zé pàn diào xiāng lèi。

即事

李彭

眼看花雾共衣霏,已有群莺窗上飞。yǎn kàn huā wù gòng yī fēi,yǐ yǒu qún yīng chuāng shàng fēi。
心事但随春事尽,钟声更伴鸟声微。xīn shì dàn suí chūn shì jǐn,zhōng shēng gèng bàn niǎo shēng wēi。