古诗词

蝶恋花·任在芦花最深处

杜安世

任在芦花最深处。rèn zài lú huā zuì shēn chù。
浪静风恬,又泛轻舟去。làng jìng fēng tián,yòu fàn qīng zhōu qù。
去到滩头遇俦侣,散唱狂歌鱼未取。qù dào tān tóu yù chóu lǚ,sàn chàng kuáng gē yú wèi qǔ。
不把身心干时务。bù bǎ shēn xīn gàn shí wù。
一副轮竿,莫笑闲家具。yī fù lún gān,mò xiào xián jiā jù。
待拟观光佐明主,将甚医他民病苦。dài nǐ guān guāng zuǒ míng zhǔ,jiāng shén yī tā mín bìng kǔ。
杜安世

杜安世

杜安世,生卒不详,京兆(今陕西西安)人。字寿域,(一作名寿 ,字安世)陈振孙《直斋书录解题》卷二一载《杜寿域词》一卷,谓“京兆杜安世撰,未详其人,词亦不工”;列于张先后、欧阳修前。黄升《花庵词选》云:字安世,名寿域。有陆贻典校本《杜寿域词》。与《四库总目提要》卷200,谓其词“往往失之浅俗,字句尤多凑泊”。慢词作家,亦能自度新曲。《四库总目》传于世。有《寿域词》一卷。 杜安世的作品>>

猜您喜欢

胡捣练

杜安世

数枝半敛半开时,洞阁晓、宝妆新注。shù zhī bàn liǎn bàn kāi shí,dòng gé xiǎo bǎo zhuāng xīn zhù。
香格艳姿天赋。xiāng gé yàn zī tiān fù。
甘被群芳妒。gān bèi qún fāng dù。
狂风横雨且相饶,又恐有、彩云迎去。kuáng fēng héng yǔ qiě xiāng ráo,yòu kǒng yǒu cǎi yún yíng qù。
牵破少年心情,无计为长主。qiān pò shǎo nián xīn qíng,wú jì wèi zhǎng zhǔ。

更漏子

杜安世

雪肌轻,花脸薄。xuě jī qīng,huā liǎn báo。
愁困不忺梳掠。chóu kùn bù xiān shū lüè。
眉翠袅,眼波长。méi cuì niǎo,yǎn bō zhǎng。
偎人言语香。wēi rén yán yǔ xiāng。
看难厌,怜不足。kàn nán yàn,lián bù zú。
苦恨别离何速。kǔ hèn bié lí hé sù。
珠树远,彩鸾孤。zhū shù yuǎn,cǎi luán gū。
今生重见无。jīn shēng zhòng jiàn wú。

更漏子

杜安世

脸如花,花不笑。liǎn rú huā,huā bù xiào。
双脸胜花能笑。shuāng liǎn shèng huā néng xiào。
肌似玉,玉非温。jī shì yù,yù fēi wēn。
肌温胜玉温。jī wēn shèng yù wēn。
既相逢,情不重。jì xiāng féng,qíng bù zhòng。
何似当初休共。hé shì dāng chū xiū gòng。
情既重,却分飞。qíng jì zhòng,què fēn fēi。
争如不见伊。zhēng rú bù jiàn yī。

更漏子

杜安世

镂金环,连玉珥。lòu jīn huán,lián yù ěr。
颗颗蚌蛤相缀。kē kē bàng há xiāng zhuì。
偎粉面,映莲腮。wēi fěn miàn,yìng lián sāi。
露浓花正开。lù nóng huā zhèng kāi。
冷光凝,员影重。lěng guāng níng,yuán yǐng zhòng。
几度偷期摇动。jǐ dù tōu qī yáo dòng。
山枕上,恐人知。shān zhěn shàng,kǒng rén zhī。
摘嫌纤手迟。zhāi xián xiān shǒu chí。

凤栖梧/蝶恋花

杜安世

别浦迟留恋清浅。bié pǔ chí liú liàn qīng qiǎn。
菱蔓荷花,尽日妨钩线。líng màn hé huā,jǐn rì fáng gōu xiàn。
向晚澄江静如练。xiàng wǎn chéng jiāng jìng rú liàn。
风送归帆飞似箭。fēng sòng guī fān fēi shì jiàn。
鸥鹭相将是家眷。ōu lù xiāng jiāng shì jiā juàn。
坐对云山,一任炎凉变。zuò duì yún shān,yī rèn yán liáng biàn。
定是寰区又清宴。dìng shì huán qū yòu qīng yàn。
不见龙骧波上战。bù jiàn lóng xiāng bō shàng zhàn。

凤栖梧/蝶恋花

杜安世

闲上江楼初雨过。xián shàng jiāng lóu chū yǔ guò。
满袖清风,微散谁知我。mǎn xiù qīng fēng,wēi sàn shuí zhī wǒ。
莲脸佳人颜未破。lián liǎn jiā rén yán wèi pò。
沙洲两两鸳鸯卧。shā zhōu liǎng liǎng yuān yāng wò。
时有渔歌相应和。shí yǒu yú gē xiāng yīng hé。
叠秀危横,黛拨山千朵。dié xiù wēi héng,dài bō shān qiān duǒ。
一片凄凉无计那。yī piàn qī liáng wú jì nà。
离愁还有些些个。lí chóu hái yǒu xiē xiē gè。

凤栖梧/蝶恋花

杜安世

整顿云鬟初睡起。zhěng dùn yún huán chū shuì qǐ。
庭院无风,尽日帘垂地。tíng yuàn wú fēng,jǐn rì lián chuí dì。
画阁巢新燕声喜。huà gé cháo xīn yàn shēng xǐ。
杨花狂散无拘系。yáng huā kuáng sàn wú jū xì。
近来早是添憔悴。jìn lái zǎo shì tiān qiáo cuì。
金缕衣宽,赛过宫腰细。jīn lǚ yī kuān,sài guò gōng yāo xì。
苒苒光阴似流水。rǎn rǎn guāng yīn shì liú shuǐ。
春残莺老人千里。chūn cán yīng lǎo rén qiān lǐ。

菊花新

杜安世

怎奈花残又莺老。zěn nài huā cán yòu yīng lǎo。
槛里青梅数枝小。kǎn lǐ qīng méi shù zhī xiǎo。
新荷长池沼。xīn hé zhǎng chí zhǎo。
当晴昼、燕子声闹。dāng qíng zhòu yàn zi shēng nào。
亭栏花绽颜色好。tíng lán huā zhàn yán sè hǎo。
风雨催催、等闲开了。fēng yǔ cuī cuī děng xián kāi le。
酒醒暗思量,无个事、甚刚烦恼。jiǔ xǐng àn sī liàng,wú gè shì shén gāng fán nǎo。

菊花新

杜安世

坐卧双眉镇长敛。zuò wò shuāng méi zhèn zhǎng liǎn。
绣户初开花满院。xiù hù chū kāi huā mǎn yuàn。
罗帏翠屏空,风微动、玉炉烟飐。luó wéi cuì píng kōng,fēng wēi dòng yù lú yān zhǎn。
儿夫心肠多薄幸,百计思、难为拘捡。ér fū xīn cháng duō báo xìng,bǎi jì sī nán wèi jū jiǎn。
几回向伊言,交今后、更休抛闪。jǐ huí xiàng yī yán,jiāo jīn hòu gèng xiū pāo shǎn。

忆汉月

杜安世

红杏一枝遥见。hóng xìng yī zhī yáo jiàn。
凝露粉愁香怨。níng lù fěn chóu xiāng yuàn。
吹开吹谢任春风,恨流莺、不能拘管。chuī kāi chuī xiè rèn chūn fēng,hèn liú yīng bù néng jū guǎn。
曲池连夜雨,绿水上、碎红千片。qū chí lián yè yǔ,lǜ shuǐ shàng suì hóng qiān piàn。
直拟移来向深院。zhí nǐ yí lái xiàng shēn yuàn。
任凋零、不孤双眼。rèn diāo líng bù gū shuāng yǎn。

鹊桥仙

杜安世

别离情绪,多方开解,却免厌厌似醉。bié lí qíng xù,duō fāng kāi jiě,què miǎn yàn yàn shì zuì。
楼高终日倚阑干,目断有、千山万水。lóu gāo zhōng rì yǐ lán gàn,mù duàn yǒu qiān shān wàn shuǐ。
妖娆薄媚,不禁抛摆,渐觉肌肤瘦悴。yāo ráo báo mèi,bù jìn pāo bǎi,jiàn jué jī fū shòu cuì。
当初相见偶然间,不唤作、如今恁地。dāng chū xiāng jiàn ǒu rán jiān,bù huàn zuò rú jīn nèn dì。

鹊桥仙

杜安世

日长天气,深深庭院,又是春愁滋味。rì zhǎng tiān qì,shēn shēn tíng yuàn,yòu shì chūn chóu zī wèi。
池边昨夜雨兼风,战红杏、馀香乱坠。chí biān zuó yè yǔ jiān fēng,zhàn hóng xìng yú xiāng luàn zhuì。
阴阴亭榭,暖烟轻柳,万缕黄金窣地。yīn yīn tíng xiè,nuǎn yān qīng liǔ,wàn lǚ huáng jīn sū dì。
一双新燕却重来,但暗把、罗巾掩泪。yī shuāng xīn yàn què zhòng lái,dàn àn bǎ luó jīn yǎn lèi。

朝中措

杜安世

养花天气近清明。yǎng huā tiān qì jìn qīng míng。
丝雨酿寒轻。sī yǔ niàng hán qīng。
满眼春工如绣。mǎn yǎn chūn gōng rú xiù。
消磨不尽离情。xiāo mó bù jǐn lí qíng。
行行又宿,小桃旧坞,芳草邮亭。xíng xíng yòu sù,xiǎo táo jiù wù,fāng cǎo yóu tíng。
唤起两眉新恨。huàn qǐ liǎng méi xīn hèn。
绿杨深处啼莺。lǜ yáng shēn chù tí yīng。

虞美人

杜安世

红颜绿鬓催人老。hóng yán lǜ bìn cuī rén lǎo。
世事何时了。shì shì hé shí le。
君心天意与年光。jūn xīn tiān yì yǔ nián guāng。
春花未遍已秋霜。chūn huā wèi biàn yǐ qiū shuāng。
为谁忙。wèi shuí máng。
樽前正好闲风月。zūn qián zhèng hǎo xián fēng yuè。
莫话生离别。mò huà shēng lí bié。
直饶终日踏红尘。zhí ráo zhōng rì tà hóng chén。
浮名浮利枉劳神。fú míng fú lì wǎng láo shén。
更愁萦。gèng chóu yíng。

虞美人

杜安世

江亭春晚芳菲尽。jiāng tíng chūn wǎn fāng fēi jǐn。
行色青天近。xíng sè qīng tiān jìn。
画桥杨柳也多情。huà qiáo yáng liǔ yě duō qíng。
暗抛飞絮惹前行。àn pāo fēi xù rě qián xíng。
路尘清。lù chén qīng。
彤庭早晚瞻虞舜。tóng tíng zǎo wǎn zhān yú shùn。
遥听恩迁峻。yáo tīng ēn qiān jùn。
二年歌宴绮罗人。èr nián gē yàn qǐ luó rén。
片云疏雨忍漂沦。piàn yún shū yǔ rěn piāo lún。
泪沾巾。lèi zhān jīn。
6512345