古诗词

春日晚晴

苏舜钦

人言春雨好,更好晚来晴。rén yán chūn yǔ hǎo,gèng hǎo wǎn lái qíng。
树色通帘翠,烟姿著物明。shù sè tōng lián cuì,yān zī zhù wù míng。
得泥初燕喜,避弋去鸿轻。dé ní chū yàn xǐ,bì yì qù hóng qīng。
谁见危栏外,斜阳尽眼平。shuí jiàn wēi lán wài,xié yáng jǐn yǎn píng。
苏舜钦

苏舜钦

苏舜钦(1008—1048)北宋诗人,字子美,开封(今属河南)人,曾祖父由梓州铜山(今四川中江)迁至开封(今属河南)。曾任县令、大理评事、集贤殿校理,监进奏院等职。因支持范仲淹的庆历革新,为守旧派所恨,御史中丞王拱辰让其属官劾奏苏舜钦,劾其在进奏院祭神时,用卖废纸之钱宴请宾客。罢职闲居苏州。后来复起为湖州长史,但不久就病故了。他与梅尧臣齐名,人称“梅苏”。有《苏学士文集》诗文集有《苏舜钦集》16卷,《四部丛刊》影清康熙刊本。1981年上海古籍出版社出版《苏舜钦集》。 苏舜钦的作品>>

猜您喜欢

览含元殿基因想昔时朝会之盛且感其兴废之故

苏舜钦

在昔朝元日,千门动地来。zài xī cháo yuán rì,qiān mén dòng dì lái。
方隅正无事,辅相复多才。fāng yú zhèng wú shì,fǔ xiāng fù duō cái。
仗下簪缨肃,天中伞扇开。zhàng xià zān yīng sù,tiān zhōng sǎn shàn kāi。
皇威瞻斗极,曙色辨崔嵬。huáng wēi zhān dòu jí,shǔ sè biàn cuī wéi。
赤案波光卷,鸣梢殿尾回。chì àn bō guāng juǎn,míng shāo diàn wěi huí。
熊罴驱禁卫,雨露覆兰台。xióng pí qū jìn wèi,yǔ lù fù lán tái。
横赐倾中帑,穷奢役九垓。héng cì qīng zhōng tǎng,qióng shē yì jiǔ gāi。
只知营国用,不畏屈民财。zhǐ zhī yíng guó yòng,bù wèi qū mín cái。
翠辇还移幸,旻天未悔灾。cuì niǎn hái yí xìng,mín tiān wèi huǐ zāi。
群心争困兽,回首变寒灰。qún xīn zhēng kùn shòu,huí shǒu biàn hán huī。
曾以安无虑,翻令世所哀。céng yǐ ān wú lǜ,fān lìng shì suǒ āi。
行人看碧瓦,独鸟下苍苔。xíng rén kàn bì wǎ,dú niǎo xià cāng tái。
虽念陵为谷,遥知祸有胎。suī niàn líng wèi gǔ,yáo zhī huò yǒu tāi。
青编遗迹在,此地亦悠哉。qīng biān yí jì zài,cǐ dì yì yōu zāi。

闻京尹范希文谪鄱阳尹十二师鲁以党人贬郢中欧阳九永叔移书责谏官不论救而谪夷陵令因成此诗以寄且慰其远迈也

苏舜钦

朝野蔚多士,衮然良可羞。cháo yě wèi duō shì,gǔn rán liáng kě xiū。
伊人秉直节,许国有深谋。yī rén bǐng zhí jié,xǔ guó yǒu shēn móu。
大议摇岩石,危言犯采旒。dà yì yáo yán shí,wēi yán fàn cǎi liú。
苍黄出京府,憔悴谪南州。cāng huáng chū jīng fǔ,qiáo cuì zhé nán zhōu。
引党俄嗟尹,移书遽窜欧。yǐn dǎng é jiē yǐn,yí shū jù cuàn ōu。
安惭言得罪,要避曲如钩。ān cán yán dé zuì,yào bì qū rú gōu。
郢路几束马,荆川还溯舟。yǐng lù jǐ shù mǎ,jīng chuān hái sù zhōu。
伤心众山集,举目大江流。shāng xīn zhòng shān jí,jǔ mù dà jiāng liú。
远动家公念,深贻寿母忧。yuǎn dòng jiā gōng niàn,shēn yí shòu mǔ yōu。
横身罹祸难,当路积仇雠。héng shēn lí huò nán,dāng lù jī chóu chóu。
卫上宁无术,亢宗非所优。wèi shàng níng wú shù,kàng zōng fēi suǒ yōu。
吾君思正士,莫赋畔牢愁。wú jūn sī zhèng shì,mò fù pàn láo chóu。

先公之爱马以病寄他厩今死矣

苏舜钦

先君所乘马,其色白于银。xiān jūn suǒ chéng mǎ,qí sè bái yú yín。
磊落龙之种,权奇世共珍。lěi luò lóng zhī zhǒng,quán qí shì gòng zhēn。
独嘶如想望,久步见精神。dú sī rú xiǎng wàng,jiǔ bù jiàn jīng shén。
方目照代夜,拳毛刷渭津。fāng mù zhào dài yè,quán máo shuā wèi jīn。
鬣寒如拥浪,蹄駃不惊尘。liè hán rú yōng làng,tí jué bù jīng chén。
潦倒已伏枥,苍黄仍借人。lǎo dào yǐ fú lì,cāng huáng réng jiè rén。
俄传弊帷信,无复锦蒙亲。é chuán bì wéi xìn,wú fù jǐn méng qīn。
倚棹思神骏,萧然泪洒巾。yǐ zhào sī shén jùn,xiāo rán lèi sǎ jīn。

宿钱塘安济亭观潮

苏舜钦

支肘听潮声,喧豗久未停。zhī zhǒu tīng cháo shēng,xuān huī jiǔ wèi tíng。
随风过渔浦,伴月出沧溟。suí fēng guò yú pǔ,bàn yuè chū cāng míng。
鳅穴浚时满,胥神果有灵。qiū xué jùn shí mǎn,xū shén guǒ yǒu líng。
连天卷云雾,彻晓下雷霆。lián tiān juǎn yún wù,chè xiǎo xià léi tíng。
舍楫游心倦,凭阑醉魄醒。shě jí yóu xīn juàn,píng lán zuì pò xǐng。
谁穷造物意,拟访郦元经。shuí qióng zào wù yì,nǐ fǎng lì yuán jīng。

怀月来求听琴诗因作六韵

苏舜钦

正声今遁矣,古道此焉存。zhèng shēng jīn dùn yǐ,gǔ dào cǐ yān cún。
商缓知臣僭,风薰见帝尊。shāng huǎn zhī chén jiàn,fēng xūn jiàn dì zūn。
雄豪尚馀勇,淡泊忽忘言。xióng háo shàng yú yǒng,dàn pō hū wàng yán。
繁极殊无闲,来长若有源。fán jí shū wú xián,lái zhǎng ruò yǒu yuán。
已能通变化,直可探胚浑。yǐ néng tōng biàn huà,zhí kě tàn pēi hún。
此理师应得,西风独掩门。cǐ lǐ shī yīng dé,xī fēng dú yǎn mén。

寒夜十六韵答子履见寄

苏舜钦

风雨夜寒新,空斋感慨频。fēng yǔ yè hán xīn,kōng zhāi gǎn kǎi pín。
诗书穷不放,灯火静相亲。shī shū qióng bù fàng,dēng huǒ jìng xiāng qīn。
眺听时怀土,低摧动畏人。tiào tīng shí huái tǔ,dī cuī dòng wèi rén。
漫书成咄咄,远吠厌狺狺。màn shū chéng duō duō,yuǎn fèi yàn yín yín。
念昔罹忧患,唯君共苦辛。niàn xī lí yōu huàn,wéi jūn gòng kǔ xīn。
漂流数千里,会合十馀旬。piāo liú shù qiān lǐ,huì hé shí yú xún。
各闵伤弓翼,聊同煦沫鳞。gè mǐn shāng gōng yì,liáo tóng xù mò lín。
谁知公冶罪,众笑伯龙贫。shuí zhī gōng yě zuì,zhòng xiào bó lóng pín。
隔绝今一水,暌离将再春。gé jué jīn yī shuǐ,kuí lí jiāng zài chūn。
喜篇数为贶,尺牍亦相珍。xǐ piān shù wèi kuàng,chǐ dú yì xiāng zhēn。
倚伏时难定,屯亨理亦循。yǐ fú shí nán dìng,tún hēng lǐ yì xún。
剑埋犹有气,蠖屈尚能伸。jiàn mái yóu yǒu qì,huò qū shàng néng shēn。
邦国方登俊,江湖且放神。bāng guó fāng dēng jùn,jiāng hú qiě fàng shén。
不忧知在命,任重莫如身。bù yōu zhī zài mìng,rèn zhòng mò rú shēn。
白首襟期远,青云志业均。bái shǒu jīn qī yuǎn,qīng yún zhì yè jūn。
陶然任元化,慎勿损天真。táo rán rèn yuán huà,shèn wù sǔn tiān zhēn。

寄守坚觉初二僧

苏舜钦

曾携旧书卷,来宿古禅林。céng xié jiù shū juǎn,lái sù gǔ chán lín。
方外求知性,诗中得赏音。fāng wài qiú zhī xìng,shī zhōng dé shǎng yīn。
炉开山夜静,门掩雪天阴。lú kāi shān yè jìng,mén yǎn xuě tiān yīn。
杌上一寒砚,灯前三苦吟。wù shàng yī hán yàn,dēng qián sān kǔ yín。
韵强颜汗落,句切鬓丝侵。yùn qiáng yán hàn luò,jù qiè bìn sī qīn。
玉就还重琢,河穷更远寻。yù jiù hái zhòng zuó,hé qióng gèng yuǎn xún。
穴争探乳虎,沙独拣良金。xué zhēng tàn rǔ hǔ,shā dú jiǎn liáng jīn。
字稳天星转,篇终海月沈。zì wěn tiān xīng zhuǎn,piān zhōng hǎi yuè shěn。
唱酬同记录,得失暗规箴。chàng chóu tóng jì lù,dé shī àn guī zhēn。
木铎不徇路,薰风难和琴。mù duó bù xùn lù,xūn fēng nán hé qín。
半生谁引手,中道比分襟。bàn shēng shuí yǐn shǒu,zhōng dào bǐ fēn jīn。
分野三吴阔,年华二纪深。fēn yě sān wú kuò,nián huá èr jì shēn。
师方传祖印,我欲谢朝簪。shī fāng chuán zǔ yìn,wǒ yù xiè cháo zān。
岭外烟岚地,湖边云水心。lǐng wài yān lán dì,hú biān yún shuǐ xīn。
情悰张翰鲙,梦想陆机禽。qíng cóng zhāng hàn kuài,mèng xiǎng lù jī qín。
松下莓苔石,何年重访临。sōng xià méi tái shí,hé nián zhòng fǎng lín。

依韵和王景章见寄

苏舜钦

岁律峥嵘腊候深,一天风雪卷愁阴。suì lǜ zhēng róng là hòu shēn,yī tiān fēng xuě juǎn chóu yīn。
故人默默怀交意,逐客栖栖上国心。gù rén mò mò huái jiāo yì,zhú kè qī qī shàng guó xīn。
千里相望空盼盻,当年下吏阻追寻。qiān lǐ xiāng wàng kōng pàn xì,dāng nián xià lì zǔ zhuī xún。
咄嗟谤口闻高谊,披豁羁怀见雅吟。duō jiē bàng kǒu wén gāo yì,pī huō jī huái jiàn yǎ yín。
学道元将御穷困,浮生何必计升沉。xué dào yuán jiāng yù qióng kùn,fú shēng hé bì jì shēng chén。
世间机阱知难避,往者图书可自箴。shì jiān jī jǐng zhī nán bì,wǎng zhě tú shū kě zì zhēn。
犹得云山开醉眼,可无俗物挠冲襟。yóu dé yún shān kāi zuì yǎn,kě wú sú wù náo chōng jīn。
鵩来闲暇何须怪,鬼见揶揄岂易禁。fú lái xián xiá hé xū guài,guǐ jiàn yé yú qǐ yì jìn。
楚客留情著香草,启期传意入鸣琴。chǔ kè liú qíng zhù xiāng cǎo,qǐ qī chuán yì rù míng qín。
夫君自上丹霄去,莫忘云泉寄好音。fū jūn zì shàng dān xiāo qù,mò wàng yún quán jì hǎo yīn。

感兴三首

苏舜钦

后寝藏衣冠,前庙宅神主。hòu qǐn cáng yī guān,qián miào zhái shén zhǔ。
吾闻诸礼经,此制出中古。wú wén zhū lǐ jīng,cǐ zhì chū zhōng gǔ。
秦嬴蚀先法,乃复祭于墓。qín yíng shí xiān fǎ,nǎi fù jì yú mù。
汉衣以月游,于道盖无取。hàn yī yǐ yuè yóu,yú dào gài wú qǔ。
宣帝尊祖庙,失制遍九土。xuān dì zūn zǔ miào,shī zhì biàn jiǔ tǔ。
孝元酌前文,一旦悉除去。xiào yuán zhuó qián wén,yī dàn xī chú qù。
魏帝乐铜台,遗令置歌舞。wèi dì lè tóng tái,yí lìng zhì gē wǔ。
昏嗣竟从之,此事狂夫阻。hūn sì jìng cóng zhī,cǐ shì kuáng fū zǔ。
唐制益纷华,诸陵锁嫔御。táng zhì yì fēn huá,zhū líng suǒ pín yù。
旷女日哀吟,于先亦奚补。kuàng nǚ rì āi yín,yú xiān yì xī bǔ。
吾朝三圣人,乘云不可睹。wú cháo sān shèng rén,chéng yún bù kě dǔ。
威灵已霄汉,嗣皇念宗祖。wēi líng yǐ xiāo hàn,sì huáng niàn zōng zǔ。
绘事移天光,刻象肖神武。huì shì yí tiān guāng,kè xiàng xiào shén wǔ。
遍敕旧游地,输材起宫宇。biàn chì jiù yóu dì,shū cái qǐ gōng yǔ。
阶墄扣以金,墙壁衣之黼。jiē cè kòu yǐ jīn,qiáng bì yī zhī fǔ。
功既即奉迎,法仗叠箫鼓。gōng jì jí fèng yíng,fǎ zhàng dié xiāo gǔ。
玩好择珍奇,目夺不可数。wán hǎo zé zhēn qí,mù duó bù kě shù。
三京佛老家,已有十数处。sān jīng fú lǎo jiā,yǐ yǒu shí shù chù。
朝家虽奉先,越礼古不许。cháo jiā suī fèng xiān,yuè lǐ gǔ bù xǔ。
君不祭臣仆,父不祭支庶。jūn bù jì chén pū,fù bù jì zhī shù。
丹楹岂非孝,圣贬甚萧斧。dān yíng qǐ fēi xiào,shèng biǎn shén xiāo fǔ。
大祀当以时,寝庙即其所。dà sì dāng yǐ shí,qǐn miào jí qí suǒ。
惜哉共俭德,乃为侈所蛊。xī zāi gòng jiǎn dé,nǎi wèi chǐ suǒ gǔ。
痛乎神圣姿,遂与夷为侣。tòng hū shén shèng zī,suì yǔ yí wèi lǚ。
苍生何其愚,瞻叹走旁午。cāng shēng hé qí yú,zhān tàn zǒu páng wǔ。
贱子私自嗟,伤时泪如雨。jiàn zi sī zì jiē,shāng shí lèi rú yǔ。

感兴三首

苏舜钦

在昔帝舜日,光宅辟四门。zài xī dì shùn rì,guāng zhái pì sì mén。
所宾无凶邪,德教日益敦。suǒ bīn wú xiōng xié,dé jiào rì yì dūn。
末世多滥奸,九重严大阍。mò shì duō làn jiān,jiǔ zhòng yán dà hūn。
捍掫主讥察,谁何辨语言。hàn zhōu zhǔ jī chá,shuí hé biàn yǔ yán。
一关百力士,列立甃石温。yī guān bǎi lì shì,liè lì zhòu shí wēn。
设官按尺籍,唱号于未昏。shè guān àn chǐ jí,chàng hào yú wèi hūn。
唐末稍懈怠,尝值外使奔。táng mò shāo xiè dài,cháng zhí wài shǐ bēn。
京城凶豪儿,奋剑闯帝藩。jīng chéng xiōng háo ér,fèn jiàn chuǎng dì fān。
狂呼啸虎豹,便欲倾乾坤。kuáng hū xiào hǔ bào,biàn yù qīng qián kūn。
赖有宰相在,不然神器翻。lài yǒu zǎi xiāng zài,bù rán shén qì fān。
我朝讲制度,门籍反不存。wǒ cháo jiǎng zhì dù,mén jí fǎn bù cún。
近知贱丈夫,突入犯赤轩。jìn zhī jiàn zhàng fū,tū rù fàn chì xuān。
陛官未暇执,呶呶何其諠。bì guān wèi xiá zhí,náo náo hé qí xuān。
祖宗创业难,慎重在后昆。zǔ zōng chuàng yè nán,shèn zhòng zài hòu kūn。
勇夫犹重闭,况乃天子尊。yǒng fū yóu zhòng bì,kuàng nǎi tiān zi zūn。
何罗犹宜察,况乃外寇屯。hé luó yóu yí chá,kuàng nǎi wài kòu tún。
兴语一及此,舌出反自扪。xīng yǔ yī jí cǐ,shé chū fǎn zì mén。
吾家本寒微,世受朝廷恩。wú jiā běn hán wēi,shì shòu cháo tíng ēn。
欲奏鸱鸮诗,当涂谁荐论。yù zòu chī xiāo shī,dāng tú shuí jiàn lùn。

感兴三首

苏舜钦

瞽说圣所择,愚谋帝不罪。gǔ shuō shèng suǒ zé,yú móu dì bù zuì。
况乎言有文,白黑时利害。kuàng hū yán yǒu wén,bái hēi shí lì hài。
前日林书生,自谓胸臆大。qián rì lín shū shēng,zì wèi xiōng yì dà。
潜心摭世病,荣成谓可卖。qián xīn zhí shì bìng,róng chéng wèi kě mài。
投颡触谏函,献言何耿介。tóu sǎng chù jiàn hán,xiàn yán hé gěng jiè。
云昨见凶星,上帝下警戒。yún zuó jiàn xiōng xīng,shàng dì xià jǐng jiè。
意若日昏㧻,出处恣蜂虿。yì ruò rì hūn zhuó,chū chù zì fēng chài。
安坐弄神器,开门纳珍贿。ān zuò nòng shén qì,kāi mén nà zhēn huì。
宗支若系囚,亲亲礼日杀。zōng zhī ruò xì qiú,qīn qīn lǐ rì shā。
大臣尸其柄,咋舌希龙拜。dà chén shī qí bǐng,zǎ shé xī lóng bài。
速速伐虎丛,无使自沈瘵。sù sù fá hǔ cóng,wú shǐ zì shěn zhài。
陛下幸察之,聪明即不坏。bì xià xìng chá zhī,cōng míng jí bù huài。
如忽贱臣言,不瞬防祸败。rú hū jiàn chén yán,bù shùn fáng huò bài。
一封朝飞入,群目已睚眦。yī fēng cháo fēi rù,qún mù yǐ yá zì。
力夫暮塞门,执缚不容喟。lì fū mù sāi mén,zhí fù bù róng kuì。
十手捽其胡,如负杀人债。shí shǒu zuó qí hú,rú fù shā rén zhài。
幽诸死牢中,系灼若龟蔡。yōu zhū sǐ láo zhōng,xì zhuó ruò guī cài。
亦既下风指,黥而播诸海。yì jì xià fēng zhǐ,qíng ér bō zhū hǎi。
长途万馀里,一钱不得带。zhǎng tú wàn yú lǐ,yī qián bù dé dài。
必令朝夕闲,渴饥死于械。bì lìng cháo xī xián,kě jī sǐ yú xiè。
从前有口者,蹜脰如气鞴。cóng qián yǒu kǒu zhě,sù dòu rú qì bèi。
独夫已去除,易若吹糠粺。dú fū yǐ qù chú,yì ruò chuī kāng bài。
奈何上帝明,非德不可盖。nài hé shàng dì míng,fēi dé bù kě gài。
倏忽未十旬,炎官下其怪。shū hū wèi shí xún,yán guān xià qí guài。
乙夜紫禁中,一燎不存芥。yǐ yè zǐ jìn zhōng,yī liáo bù cún jiè。
天王下床走,仓猝畏挂碍。tiān wáng xià chuáng zǒu,cāng cù wèi guà ài。
连延旧寝廷,顿失若空寨。lián yán jiù qǐn tíng,dùn shī ruò kōng zhài。
明朝黄纸出,大赦遍中外。míng cháo huáng zhǐ chū,dà shè biàn zhōng wài。
嗟乎林书生,生命不可再。jiē hū lín shū shēng,shēng mìng bù kě zài。
翻令凶恶囚,累累受恩贷。fān lìng xiōng è qiú,lèi lèi shòu ēn dài。

庆州败

苏舜钦

无战王者师,有备军之志。wú zhàn wáng zhě shī,yǒu bèi jūn zhī zhì。
天下承平数十年,此语虽存人所弃。tiān xià chéng píng shù shí nián,cǐ yǔ suī cún rén suǒ qì。
今岁西戎背世盟,直随秋风寇边城。jīn suì xī róng bèi shì méng,zhí suí qiū fēng kòu biān chéng。
屠杀熟户烧障堡,十万驰骋山岳倾。tú shā shú hù shāo zhàng bǎo,shí wàn chí chěng shān yuè qīng。
国家防塞今有谁,官为承制乳臭儿。guó jiā fáng sāi jīn yǒu shuí,guān wèi chéng zhì rǔ chòu ér。
酣觞大嚼乃事业,何尝识会兵之机。hān shāng dà jué nǎi shì yè,hé cháng shí huì bīng zhī jī。
符移火急蒐卒乘,意谓就戮如缚尸。fú yí huǒ jí sōu zú chéng,yì wèi jiù lù rú fù shī。
未成一军已出战,驱逐急使缘崄巇。wèi chéng yī jūn yǐ chū zhàn,qū zhú jí shǐ yuán xiǎn xī。
马肥甲重士饱喘,虽有弓剑何所施。mǎ féi jiǎ zhòng shì bǎo chuǎn,suī yǒu gōng jiàn hé suǒ shī。
连颠自欲堕深谷,虏骑笑指声嘻嘻。lián diān zì yù duò shēn gǔ,lǔ qí xiào zhǐ shēng xī xī。
一麾发伏雁行出,山下掩截成重围。yī huī fā fú yàn xíng chū,shān xià yǎn jié chéng zhòng wéi。
我军免胄乞死所,承制面缚交涕洟。wǒ jūn miǎn zhòu qǐ sǐ suǒ,chéng zhì miàn fù jiāo tì tì。
逡巡下令艺者全,争献小技歌且吹。qūn xún xià lìng yì zhě quán,zhēng xiàn xiǎo jì gē qiě chuī。
其馀劓馘放之去,东走矢液皆淋漓。qí yú yì guó fàng zhī qù,dōng zǒu shǐ yè jiē lín lí。
首无耳准若怪兽,不自愧耻犹生归。shǒu wú ěr zhǔn ruò guài shòu,bù zì kuì chǐ yóu shēng guī。
守者沮气陷者苦,尽由主将之所为。shǒu zhě jǔ qì xiàn zhě kǔ,jǐn yóu zhǔ jiāng zhī suǒ wèi。
地机不见欲侥胜,羞辱中国堪伤悲。dì jī bù jiàn yù jiǎo shèng,xiū rǔ zhōng guó kān shāng bēi。

及第后与同年宴李丞相宅

苏舜钦

十年苦学文,出语背时向。shí nián kǔ xué wén,chū yǔ bèi shí xiàng。
策力不自知,艺围辄掉鞅。cè lì bù zì zhī,yì wéi zhé diào yāng。
薄技遭休明,一第君所唱。báo jì zāo xiū míng,yī dì jūn suǒ chàng。
拔身泥滓底,飘迹云霞上。bá shēn ní zǐ dǐ,piāo jì yún xiá shàng。
气和朝言甘,梦好夕魂王。qì hé cháo yán gān,mèng hǎo xī hún wáng。
轩眉失旧敛,举意有新况。xuān méi shī jiù liǎn,jǔ yì yǒu xīn kuàng。
爽如秋后鹰,荣若凯旋将。shuǎng rú qiū hòu yīng,róng ruò kǎi xuán jiāng。
台府张宴集,吾辈纵谑浪。tái fǔ zhāng yàn jí,wú bèi zòng xuè làng。
花梢血点乾,酒面玉纹涨。huā shāo xuè diǎn qián,jiǔ miàn yù wén zhǎng。
狂歌互喧传,醉舞迭阆伉。kuáng gē hù xuān chuán,zuì wǔ dié láng kàng。
兹时实无营,此乐亦以壮。zī shí shí wú yíng,cǐ lè yì yǐ zhuàng。
去去登显涂,幸无隳素尚。qù qù dēng xiǎn tú,xìng wú huī sù shàng。

升阳殿故址

苏舜钦

昔在开元中,此名升阳殿。xī zài kāi yuán zhōng,cǐ míng shēng yáng diàn。
西通大明宫,夹道直如箭。xī tōng dà míng gōng,jiā dào zhí rú jiàn。
至尊黄金舆,乘春日幸宴。zhì zūn huáng jīn yú,chéng chūn rì xìng yàn。
翠嫔戛钟鼓,欢呼奏新遍。cuì pín jiá zhōng gǔ,huān hū zòu xīn biàn。
巧舞风燕翻,妖歌露莺啭。qiǎo wǔ fēng yàn fān,yāo gē lù yīng zhuàn。
酒光射锦幄,上下花会炫。jiǔ guāng shè jǐn wò,shàng xià huā huì xuàn。
雕盘堆繁英,艳粉弱自战。diāo pán duī fán yīng,yàn fěn ruò zì zhàn。
天欢日无穷,臣谏莫敢献。tiān huān rì wú qióng,chén jiàn mò gǎn xiàn。
乐极哀继之,在理亦可见。lè jí āi jì zhī,zài lǐ yì kě jiàn。
胡来塞宫阙,腥膻污香荐。hú lái sāi gōng quē,xīng shān wū xiāng jiàn。
纵火寝庙平,挥戈君臣迸。zòng huǒ qǐn miào píng,huī gē jūn chén bèng。
庸嗣忽前丑,泚巢更祸乱。yōng sì hū qián chǒu,cǐ cháo gèng huò luàn。
冉冉竟覆亡,返为耕牧便。rǎn rǎn jìng fù wáng,fǎn wèi gēng mù biàn。
瓦砾虽费犁,土壤颇肥衍。wǎ lì suī fèi lí,tǔ rǎng pǒ féi yǎn。
盖由杀人多,膏血浸渍远。gài yóu shā rén duō,gāo xuè jìn zì yuǎn。
髑髅今成堆,皆昔燕赵面。dú lóu jīn chéng duī,jiē xī yàn zhào miàn。
每因锄耨时,数得宝玉片。měi yīn chú nòu shí,shù dé bǎo yù piàn。
今秋雨泽多,谷穗密如辫。jīn qiū yǔ zé duō,gǔ suì mì rú biàn。
农惟喜丰稔,吾独闵迁变。nóng wéi xǐ fēng rěn,wú dú mǐn qiān biàn。
不有失德君,焉为穑夫佃。bù yǒu shī dé jūn,yān wèi sè fū diàn。
大国尚如此,小人易流转。dà guó shàng rú cǐ,xiǎo rén yì liú zhuǎn。
道德可久长,作诗将自劝。dào dé kě jiǔ zhǎng,zuò shī jiāng zì quàn。

大雾

苏舜钦

欲晓霜气重不收,馀阴乘势相淹留。yù xiǎo shuāng qì zhòng bù shōu,yú yīn chéng shì xiāng yān liú。
化为大雾塞白昼,咫尺不辨人与牛。huà wèi dà wù sāi bái zhòu,zhǐ chǐ bù biàn rén yǔ niú。
群鸟啁啾满庭树,欲飞恐遭罗网囚。qún niǎo zhāo jiū mǎn tíng shù,yù fēi kǒng zāo luó wǎng qiú。
四檐晻蔼下重幕,微风吹过冷自流。sì yán àn ǎi xià zhòng mù,wēi fēng chuī guò lěng zì liú。
窃思朝廷政无滥,未尝一日封五侯。qiè sī cháo tíng zhèng wú làn,wèi cháng yī rì fēng wǔ hóu。
何为终朝不肯散,焉知其下无蚩尤。hé wèi zhōng cháo bù kěn sàn,yān zhī qí xià wú chī yóu。
思得壮士翻白日,光照万里销我之沈忧。sī dé zhuàng shì fān bái rì,guāng zhào wàn lǐ xiāo wǒ zhī shěn yōu。