古诗词

难易言

苏舜钦

地上拾芥亦细碎,掌里数文犹苦辛。dì shàng shí jiè yì xì suì,zhǎng lǐ shù wén yóu kǔ xīn。
脱使摘丸下峻坂,未若以财而发身。tuō shǐ zhāi wán xià jùn bǎn,wèi ruò yǐ cái ér fā shēn。
苏舜钦

苏舜钦

苏舜钦(1008—1048)北宋诗人,字子美,开封(今属河南)人,曾祖父由梓州铜山(今四川中江)迁至开封(今属河南)。曾任县令、大理评事、集贤殿校理,监进奏院等职。因支持范仲淹的庆历革新,为守旧派所恨,御史中丞王拱辰让其属官劾奏苏舜钦,劾其在进奏院祭神时,用卖废纸之钱宴请宾客。罢职闲居苏州。后来复起为湖州长史,但不久就病故了。他与梅尧臣齐名,人称“梅苏”。有《苏学士文集》诗文集有《苏舜钦集》16卷,《四部丛刊》影清康熙刊本。1981年上海古籍出版社出版《苏舜钦集》。 苏舜钦的作品>>

猜您喜欢

蓝田悟真寺作

苏舜钦

旅食长安城,回遑奔走无停行。lǚ shí zhǎng ān chéng,huí huáng bēn zǒu wú tíng xíng。
清怀壮抱失素尚,胸中堆积尘土生。qīng huái zhuàng bào shī sù shàng,xiōng zhōng duī jī chén tǔ shēng。
偷闲得至玉峰下,为闻悟真之寺之嘉名。tōu xián dé zhì yù fēng xià,wèi wén wù zhēn zhī sì zhī jiā míng。
杖邛赤脚渡蓝水,细流激激心骨清。zhàng qióng chì jiǎo dù lán shuǐ,xì liú jī jī xīn gǔ qīng。
仰看苍山高峰旁,白云明灭藏日光。yǎng kàn cāng shān gāo fēng páng,bái yún míng miè cáng rì guāng。
行人遥指置寺处,正在白云之中央。xíng rén yáo zhǐ zhì sì chù,zhèng zài bái yún zhī zhōng yāng。
逡巡缘栈更险绝,攀萝扪壁随低昂。qūn xún yuán zhàn gèng xiǎn jué,pān luó mén bì suí dī áng。
朋行咫尺乃相失,已与云雾相翱翔。péng xíng zhǐ chǐ nǎi xiāng shī,yǐ yǔ yún wù xiāng áo xiáng。
时闻啼鸟如吹竹,数步一休还纵目。shí wén tí niǎo rú chuī zhú,shù bù yī xiū hái zòng mù。
行行未知高则危,下视昏烟覆平陆。xíng xíng wèi zhī gāo zé wēi,xià shì hūn yān fù píng lù。
满岩佳树尤朴樕,赫赤如霞间浓绿。mǎn yán jiā shù yóu pǔ sù,hè chì rú xiá jiān nóng lǜ。
是时八月初,路旁已见芬芬菊。shì shí bā yuè chū,lù páng yǐ jiàn fēn fēn jú。
贪奇恋景不知倦,侧睥又复心瑟缩。tān qí liàn jǐng bù zhī juàn,cè pì yòu fù xīn sè suō。
神魂飞下大壑幽,定省移时进双足。shén hún fēi xià dà hè yōu,dìng shěng yí shí jìn shuāng zú。
寺门高开朝日辉,丹青黯澹唐时屋。sì mén gāo kāi cháo rì huī,dān qīng àn dàn táng shí wū。
老僧引我周游看,且云白氏子诗乃实录。lǎo sēng yǐn wǒ zhōu yóu kàn,qiě yún bái shì zi shī nǎi shí lù。
此诗畴昔予所闻,殷殷更向碑前读。cǐ shī chóu xī yǔ suǒ wén,yīn yīn gèng xiàng bēi qián dú。
按言索像今无复,惟有流泉数道如车辐。àn yán suǒ xiàng jīn wú fù,wéi yǒu liú quán shù dào rú chē fú。
我嫌世累欲暂居,又云此地无留宿。wǒ xián shì lèi yù zàn jū,yòu yún cǐ dì wú liú sù。
殿宇之后林莽中,日暮尝有虎豹伏。diàn yǔ zhī hòu lín mǎng zhōng,rì mù cháng yǒu hǔ bào fú。
凿石龛边崖至深,近有浮屠于此相枨触。záo shí kān biān yá zhì shēn,jìn yǒu fú tú yú cǐ xiāng chéng chù。
悁心宿忿两不解,一乃颠挤死其谷。yuān xīn sù fèn liǎng bù jiě,yī nǎi diān jǐ sǐ qí gǔ。
我闻为之久颦蹙,此向期将避烦辱。wǒ wén wèi zhī jiǔ pín cù,cǐ xiàng qī jiāng bì fán rǔ。
不为伤生事,争如平地随流俗。bù wèi shāng shēng shì,zhēng rú píng dì suí liú sú。
叹息回头急出山,始觉全躯已为福。tàn xī huí tóu jí chū shān,shǐ jué quán qū yǐ wèi fú。

长安春日效东野

苏舜钦

前秋长安春,今春长安秋。qián qiū zhǎng ān chūn,jīn chūn zhǎng ān qiū。
节物自荣悴,我有乐与忧。jié wù zì róng cuì,wǒ yǒu lè yǔ yōu。
穷阎何卑漏,时燕不见投。qióng yán hé bēi lòu,shí yàn bù jiàn tóu。
门庭谢过从,兰萌舒绿柔。mén tíng xiè guò cóng,lán méng shū lǜ róu。
燕托喜广厦,亦非善是仇。yàn tuō xǐ guǎng shà,yì fēi shàn shì chóu。
兰生静愈茂,堪将义为俦。lán shēng jìng yù mào,kān jiāng yì wèi chóu。
芳香诚可慕,对之蠲穷愁。fāng xiāng chéng kě mù,duì zhī juān qióng chóu。

太行道

苏舜钦

行行太行道,一步三太息。xíng xíng tài xíng dào,yī bù sān tài xī。
念厥造化初,春何险此极。niàn jué zào huà chū,chūn hé xiǎn cǐ jí。
左右无底壑,前后至顽石。zuǒ yòu wú dǐ hè,qián hòu zhì wán shí。
高者欲作天明党,深者疑断地血脉。gāo zhě yù zuò tiān míng dǎng,shēn zhě yí duàn dì xuè mài。
夜中岩下埋斗杓,日午阴壁风雪号。yè zhōng yán xià mái dòu biāo,rì wǔ yīn bì fēng xuě hào。
攀缘有路到绝仞,四望群峰合沓如波涛。pān yuán yǒu lù dào jué rèn,sì wàng qún fēng hé dá rú bō tāo。
忽至逼侧处,咫尺颠坠恐莫逃。hū zhì bī cè chù,zhǐ chǐ diān zhuì kǒng mò táo。
嗟乎古昔未开时,隔绝往来人不思。jiē hū gǔ xī wèi kāi shí,gé jué wǎng lái rén bù sī。
淳源一破山岳碎,巧心遂去缘崄巇。chún yuán yī pò shān yuè suì,qiǎo xīn suì qù yuán xiǎn xī。
崄巇不穷甚可畏,悼此二者亡其宜。xiǎn xī bù qióng shén kě wèi,dào cǐ èr zhě wáng qí yí。
天地不自崄,崄由人为之。tiān dì bù zì xiǎn,xiǎn yóu rén wèi zhī。
彼车摧轮马伤足,中路勿叹勿恸哭。bǐ chē cuī lún mǎ shāng zú,zhōng lù wù tàn wù tòng kū。
世上安涂故有焉,孰使汝行此道躯高轩,丧坠不收宜尔然。shì shàng ān tú gù yǒu yān,shú shǐ rǔ xíng cǐ dào qū gāo xuān,sàng zhuì bù shōu yí ěr rán。

对酒

苏舜钦

丈夫少也不富贵,胡颜奔走乎尘世。zhàng fū shǎo yě bù fù guì,hú yán bēn zǒu hū chén shì。
予年已壮志未行,案上敦敦考文字。yǔ nián yǐ zhuàng zhì wèi xíng,àn shàng dūn dūn kǎo wén zì。
有时愁思不可掇,峥嵘腹中失和气。yǒu shí chóu sī bù kě duō,zhēng róng fù zhōng shī hé qì。
倚官得来太行颠,太行美酒清如天。yǐ guān dé lái tài xíng diān,tài xíng měi jiǔ qīng rú tiān。
长歌忽发泪迸落,一饮一斗心浩然。zhǎng gē hū fā lèi bèng luò,yī yǐn yī dòu xīn hào rán。
嗟乎吾道不如酒,平褫哀乐如摧朽。jiē hū wú dào bù rú jiǔ,píng chǐ āi lè rú cuī xiǔ。
读书百车人不知,地下刘伶吾与归。dú shū bǎi chē rén bù zhī,dì xià liú líng wú yǔ guī。

夜中

苏舜钦

夜分众諠死,耿耿抱真履。yè fēn zhòng xuān sǐ,gěng gěng bào zhēn lǚ。
中君湛以宁,不为外官使。zhōng jūn zhàn yǐ níng,bù wèi wài guān shǐ。
七兵乘间入,攻剽势向圮。qī bīng chéng jiān rù,gōng piāo shì xiàng pǐ。
主将不谋阵敌恶,荡然失守遽藏避。zhǔ jiāng bù móu zhèn dí è,dàng rán shī shǒu jù cáng bì。
骇浪奔腾,一刻万里,纷纷变化无穷已。hài làng bēn téng,yī kè wàn lǐ,fēn fēn biàn huà wú qióng yǐ。
俄如独茧丝,忽复满天地。é rú dú jiǎn sī,hū fù mǎn tiān dì。
乳虎不受缚,狂龙难驯致。rǔ hǔ bù shòu fù,kuáng lóng nán xùn zhì。
我思精甲,以捍异类。wǒ sī jīng jiǎ,yǐ hàn yì lèi。
邪慝弗萌,元辟复位。xié tè fú méng,yuán pì fù wèi。
辅以逍遥之至道,烂然光辉照无际。fǔ yǐ xiāo yáo zhī zhì dào,làn rán guāng huī zhào wú jì。

蜀士

苏舜钦

蜀国天下险,奇怪生中间。shǔ guó tiān xià xiǎn,qí guài shēng zhōng jiān。
有士贾其姓,抱材东入关。yǒu shì jiǎ qí xìng,bào cái dōng rù guān。
献册叩谏鼓,其言蔚可观。xiàn cè kòu jiàn gǔ,qí yán wèi kě guān。
愿以微贱躯,一得至上前。yuàn yǐ wēi jiàn qū,yī dé zhì shàng qián。
掉舌灭西寇,画地收幽燕。diào shé miè xī kòu,huà dì shōu yōu yàn。
且云太平久,兵战无人言。qiě yún tài píng jiǔ,bīng zhàn wú rén yán。
臣尝学其法,自集数百篇。chén cháng xué qí fǎ,zì jí shù bǎi piān。
治乱与成败,密然不可删。zhì luàn yǔ chéng bài,mì rán bù kě shān。
三献辄罢去,志屈心悲酸。sān xiàn zhé bà qù,zhì qū xīn bēi suān。
将相门户深,欲往复见拦。jiāng xiāng mén hù shēn,yù wǎng fù jiàn lán。
负贩冒日热,引重冲雪寒。fù fàn mào rì rè,yǐn zhòng chōng xuě hán。
羁苦辇毂下,以图晨夕餐。jī kǔ niǎn gǔ xià,yǐ tú chén xī cān。
如此三岁馀,夜夜抱膝叹。rú cǐ sān suì yú,yè yè bào xī tàn。
义者或赈给,遂复归巴川。yì zhě huò zhèn gěi,suì fù guī bā chuān。
嗟乎区宇大,此徒亦已繁。jiē hū qū yǔ dà,cǐ tú yì yǐ fán。
城市与岩穴,隐默孰辨旃。chéng shì yǔ yán xué,yǐn mò shú biàn zhān。
幸得出自鬻,何惜置末班。xìng dé chū zì yù,hé xī zhì mò bān。
吾相柄天下,处事当几先。wú xiāng bǐng tiān xià,chù shì dāng jǐ xiān。
古之设爵位,盖欲英雄躔。gǔ zhī shè jué wèi,gài yù yīng xióng chán。
次第立名级,不使智虑闲。cì dì lì míng jí,bù shǐ zhì lǜ xián。
稍有才器者,必以禄仕牵。shāo yǒu cái qì zhě,bì yǐ lù shì qiān。
所患在不出,既出那弃捐。suǒ huàn zài bù chū,jì chū nà qì juān。
放蛟入大水,躯虎还深山。fàng jiāo rù dà shuǐ,qū hǔ hái shēn shān。
失一故无害,其类莫可攀。shī yī gù wú hài,qí lèi mò kě pān。

己卯冬大寒有感

苏舜钦

延川未撤警,夕烽照冰雪。yán chuān wèi chè jǐng,xī fēng zhào bīng xuě。
穷边苦寒地,兵气相躔结。qióng biān kǔ hán dì,bīng qì xiāng chán jié。
主将初临戎,猛思风前发。zhǔ jiāng chū lín róng,měng sī fēng qián fā。
朝笳吹馀哀,叠鼓暮不绝。cháo jiā chuī yú āi,dié gǔ mù bù jué。
淹留未见敌,愁端密如发。yān liú wèi jiàn dí,chóu duān mì rú fā。
予闻古烈士,自誓立壮节。yǔ wén gǔ liè shì,zì shì lì zhuàng jié。
丸泥封函关,长缨系南越。wán ní fēng hán guān,zhǎng yīng xì nán yuè。
本为朝廷羞,宁计身命活。běn wèi cháo tíng xiū,níng jì shēn mìng huó。
功名非与期,册书岂磨灭。gōng míng fēi yǔ qī,cè shū qǐ mó miè。
然由在遇专,丑类易剪伐。rán yóu zài yù zhuān,chǒu lèi yì jiǎn fá。
训士无他才,赏罚在果决。xùn shì wú tā cái,shǎng fá zài guǒ jué。
近闻边方奏,中覆多沉没。jìn wén biān fāng zòu,zhōng fù duō chén méi。
罪者既稽诛,功者不见阅。zuì zhě jì jī zhū,gōng zhě bù jiàn yuè。
虽使颇牧生,勇智当坐竭。suī shǐ pǒ mù shēng,yǒng zhì dāng zuò jié。
或云庙堂上,与彼势相戛。huò yún miào táng shàng,yǔ bǐ shì xiāng jiá。
恐其立异勋,欻然自超拔。kǒng qí lì yì xūn,chuā rán zì chāo bá。
不知百万师,寒刮肤革裂。bù zhī bǎi wàn shī,hán guā fū gé liè。
关中闲诛敛,农产半匮竭。guān zhōng xián zhū liǎn,nóng chǎn bàn kuì jié。
我欲叫上帝,愿帝下明罚。wǒ yù jiào shàng dì,yuàn dì xià míng fá。
早令黠虏亡,无为生民孽。zǎo lìng xiá lǔ wáng,wú wèi shēng mín niè。

猎狐篇

苏舜钦

老狐宅城隅,涵养体丰大。lǎo hú zhái chéng yú,hán yǎng tǐ fēng dà。
不知窟穴处,草木但掩蔼。bù zhī kū xué chù,cǎo mù dàn yǎn ǎi。
秋食承露禾,夏饮灌园派。qiū shí chéng lù hé,xià yǐn guàn yuán pài。
暮夜出旁舍,鸡畜遭横害。mù yè chū páng shě,jī chù zāo héng hài。
晚登埤堄鸣,呼吸召百怪。wǎn dēng pí nì míng,hū xī zhào bǎi guài。
或为婴儿啼,或变艳妇态。huò wèi yīng ér tí,huò biàn yàn fù tài。
不知几十年,出处颇安泰。bù zhī jǐ shí nián,chū chù pǒ ān tài。
古语比社鼠,盖亦有恃赖。gǔ yǔ bǐ shè shǔ,gài yì yǒu shì lài。
邑中年少儿,耽猎若沈瘵。yì zhōng nián shǎo ér,dān liè ruò shěn zhài。
远郊尽雉兔,近水歼鳞介。yuǎn jiāo jǐn zhì tù,jìn shuǐ jiān lín jiè。
养犬号青鹘,逐兽驰不再。yǎng quǎn hào qīng gǔ,zhú shòu chí bù zài。
勇闻此老孤,取必将自快。yǒng wén cǐ lǎo gū,qǔ bì jiāng zì kuài。
纵犬索幽邃,张人作疆界。zòng quǎn suǒ yōu suì,zhāng rén zuò jiāng jiè。
兹时颇窘急,迸出赤电骇。zī shí pǒ jiǒng jí,bèng chū chì diàn hài。
群小助呼嗥,奔驰数颠沛。qún xiǎo zhù hū háo,bēn chí shù diān pèi。
所向不能入,有类狼失狈。suǒ xiàng bù néng rù,yǒu lèi láng shī bèi。
钩牙咋巨颡,髓血相溃沫。gōu yá zǎ jù sǎng,suǐ xuè xiāng kuì mò。
喘叫遂死矣,争观若期会。chuǎn jiào suì sǐ yǐ,zhēng guān ruò qī huì。
何暇正丘首,腥臊满蓬艾。hé xiá zhèng qiū shǒu,xīng sāo mǎn péng ài。
数穴相穿通,城堞几隳坏。shù xué xiāng chuān tōng,chéng dié jǐ huī huài。
久纵此凶妖,一旦果祸败。jiǔ zòng cǐ xiōng yāo,yī dàn guǒ huò bài。
皮为榻上藉,肉作盘中脍。pí wèi tà shàng jí,ròu zuò pán zhōng kuài。
观此为之吟,书以为警戒。guān cǐ wèi zhī yín,shū yǐ wèi jǐng jiè。

舟中感怀寄馆中诸君

苏舜钦

扁舟迎春色,东下淮楚乡。biǎn zhōu yíng chūn sè,dōng xià huái chǔ xiāng。
侧身风波地,回首英俊场。cè shēn fēng bō dì,huí shǒu yīng jùn chǎng。
顾我本俗材,百事无一长。gù wǒ běn sú cái,bǎi shì wú yī zhǎng。
滥迹入册府,举动初不皇。làn jì rù cè fǔ,jǔ dòng chū bù huáng。
乍脱泥滓底,稍见日月光。zhà tuō ní zǐ dǐ,shāo jiàn rì yuè guāng。
峻阁郁前起,隐嶙天中央。jùn gé yù qián qǐ,yǐn lín tiān zhōng yāng。
春风花竹明,晓雨宫殿凉。chūn fēng huā zhú míng,xiǎo yǔ gōng diàn liáng。
溢目尽图史,接翼皆鸾凰。yì mù jǐn tú shǐ,jiē yì jiē luán huáng。
明窗置刀笔,大案罗缣缃。míng chuāng zhì dāo bǐ,dà àn luó jiān xiāng。
文字虽幼学,钝庸今废忘。wén zì suī yòu xué,dùn yōng jīn fèi wàng。
不能温旧习,考古评兴亡。bù néng wēn jiù xí,kǎo gǔ píng xīng wáng。
腼颜于其间,汗下如流浆。miǎn yán yú qí jiān,hàn xià rú liú jiāng。
徒然日饱食,出入随群行。tú rán rì bǎo shí,chū rù suí qún xíng。
朝廷比多事,亦合强激昂。cháo tíng bǐ duō shì,yì hé qiáng jī áng。
况有诏书在,烂然贴北墙。kuàng yǒu zhào shū zài,làn rán tiē běi qiáng。
奋舌说利害,以救民膏肓。fèn shé shuō lì hài,yǐ jiù mín gāo huāng。
不然弃砚席,挺身赴边疆。bù rán qì yàn xí,tǐng shēn fù biān jiāng。
喋血鏖羌戎,胸胆森开张。dié xuè áo qiāng róng,xiōng dǎn sēn kāi zhāng。
弯弓射搀枪,跃马扫大荒。wān gōng shè chān qiāng,yuè mǎ sǎo dà huāng。
功勋入丹青,名迹万世香。gōng xūn rù dān qīng,míng jì wàn shì xiāng。
是亦丈夫事,不为鼠子量。shì yì zhàng fū shì,bù wèi shǔ zi liàng。
数事皆不能,徒只饱腹肠。shù shì jiē bù néng,tú zhǐ bǎo fù cháng。
有如凫雁儿,唼喋守稻粱。yǒu rú fú yàn ér,shà dié shǒu dào liáng。
岁月今逝矣,齿摇发已苍。suì yuè jīn shì yǐ,chǐ yáo fā yǐ cāng。
于时既无益,自合早退藏。yú shí jì wú yì,zì hé zǎo tuì cáng。
诸君天下选,才业吁异常。zhū jūn tiān xià xuǎn,cái yè xū yì cháng。
顾当发策虑,坐使中国强。gù dāng fā cè lǜ,zuò shǐ zhōng guó qiáng。
蛮夷不敢欺,四海无灾殃。mán yí bù gǎn qī,sì hǎi wú zāi yāng。
莫效不肖者,所向皆荒唐。mò xiào bù xiào zhě,suǒ xiàng jiē huāng táng。
又不耐羞耻,但欲归沧浪。yòu bù nài xiū chǐ,dàn yù guī cāng làng。
濡毫备歌咏,仰首看翱翔。rú háo bèi gē yǒng,yǎng shǒu kàn áo xiáng。
舟中稍无事,思念益以详。zhōu zhōng shāo wú shì,sī niàn yì yǐ xiáng。
恨无一棱田,可以足糟糠。hèn wú yī léng tián,kě yǐ zú zāo kāng。
出处皆未决,语默两弗臧。chū chù jiē wèi jué,yǔ mò liǎng fú zāng。
莽不知所为,大叫欲发狂。mǎng bù zhī suǒ wèi,dà jiào yù fā kuáng。
作诗寄诸君,鄙怀实所望。zuò shī jì zhū jūn,bǐ huái shí suǒ wàng。

送李生

苏舜钦

李生以病废,东入徂徕峰。lǐ shēng yǐ bìng fèi,dōng rù cú lái fēng。
志气尚突兀,形骸已龙钟。zhì qì shàng tū wù,xíng hái yǐ lóng zhōng。
男儿生世间,有如绝壑松。nán ér shēng shì jiān,yǒu rú jué hè sōng。
误为风雷伤,不与匠石逢。wù wèi fēng léi shāng,bù yǔ jiàng shí féng。
哀哉千尺干,摧折似秋蓬。āi zāi qiān chǐ gàn,cuī zhé shì qiū péng。

杨子江观风浪

苏舜钦

晚至瓜州渡,击舟泊西湾。wǎn zhì guā zhōu dù,jī zhōu pō xī wān。
日落暴风起,大浪得纵观。rì luò bào fēng qǐ,dà làng dé zòng guān。
凭凌积石岸,吐吞天外山。píng líng jī shí àn,tǔ tūn tiān wài shān。
霹雳左右作,雪洒六月寒。pī lì zuǒ yòu zuò,xuě sǎ liù yuè hán。
吁嗟至柔物,威壮不可干。xū jiē zhì róu wù,wēi zhuàng bù kě gàn。
若为神龙凭,气势非一端。ruò wèi shén lóng píng,qì shì fēi yī duān。
大舰失所操,翻覆如转丸。dà jiàn shī suǒ cāo,fān fù rú zhuǎn wán。
高山虽有路,辙险马足酸。gāo shān suī yǒu lù,zhé xiǎn mǎ zú suān。
居朝号安逸,重禄多忧患。jū cháo hào ān yì,zhòng lù duō yōu huàn。
争得清静交,共骑双翔鸾。zhēng dé qīng jìng jiāo,gòng qí shuāng xiáng luán。
矫翅入赤霄,不见此险难。jiǎo chì rù chì xiāo,bù jiàn cǐ xiǎn nán。
奈何蚩蚩众,共处天壤间。nài hé chī chī zhòng,gòng chù tiān rǎng jiān。
因知古圣人,立法万世安。yīn zhī gǔ shèng rén,lì fǎ wàn shì ān。
济川作舟梁,铸鼎穷神奸。jì chuān zuò zhōu liáng,zhù dǐng qióng shén jiān。
朝廷布礼度,粲粲莫可删。cháo tíng bù lǐ dù,càn càn mò kě shān。
后来渐破坏,所向行路难。hòu lái jiàn pò huài,suǒ xiàng xíng lù nán。
凶邪得骋志,物命遭摧残。xiōng xié dé chěng zhì,wù mìng zāo cuī cán。
视此念古昔,杖藜空盘桓。shì cǐ niàn gǔ xī,zhàng lí kōng pán huán。

哭曼卿

苏舜钦

去年春雨开百花,与君相会欢无涯。qù nián chūn yǔ kāi bǎi huā,yǔ jūn xiāng huì huān wú yá。
高歌长吟插花饮,醉倒不去眠君家。gāo gē zhǎng yín chā huā yǐn,zuì dào bù qù mián jūn jiā。
今年恸哭来致奠,忍欲出送攀魂车。jīn nián tòng kū lái zhì diàn,rěn yù chū sòng pān hún chē。
春晖照眼一如昨,花已破蕾兰生芽。chūn huī zhào yǎn yī rú zuó,huā yǐ pò lěi lán shēng yá。
唯君颜色不复见,精魄飘忽随朝霞。wéi jūn yán sè bù fù jiàn,jīng pò piāo hū suí cháo xiá。
归来悲痛不能食,壁上遗墨如栖鸦。guī lái bēi tòng bù néng shí,bì shàng yí mò rú qī yā。
呜呼死生遂相隔,使我双泪风中斜。wū hū sǐ shēng suì xiāng gé,shǐ wǒ shuāng lèi fēng zhōng xié。

吾闻

苏舜钦

吾闻壮士怀,耻与岁时没。wú wén zhuàng shì huái,chǐ yǔ suì shí méi。
出必凿凶门,死必填塞窟。chū bì záo xiōng mén,sǐ bì tián sāi kū。
风生玉帐上,令下厚地裂。fēng shēng yù zhàng shàng,lìng xià hòu dì liè。
百万呼吸间,胜势一言决。bǎi wàn hū xī jiān,shèng shì yī yán jué。
马跃践胡肠,士渴饮胡血。mǎ yuè jiàn hú cháng,shì kě yǐn hú xuè。
腥膻屏除尽,定不存种孽。xīng shān píng chú jǐn,dìng bù cún zhǒng niè。
予生虽儒家,气欲吞逆羯。yǔ shēng suī rú jiā,qì yù tūn nì jié。
斯时不见用,感叹肠胃热。sī shí bù jiàn yòng,gǎn tàn cháng wèi rè。
昼卧书册中,梦过玉关北。zhòu wò shū cè zhōng,mèng guò yù guān běi。

送安素处士高文悦

苏舜钦

皇天稔巨憝,羌虏稽显戮。huáng tiān rěn jù duì,qiāng lǔ jī xiǎn lù。
庙算忽小丑,王师数倾衄。miào suàn hū xiǎo chǒu,wáng shī shù qīng nǜ。
秦民著暴敛,惨惨生意蹙。qín mín zhù bào liǎn,cǎn cǎn shēng yì cù。
贼气愈张王,锋锐不可触。zéi qì yù zhāng wáng,fēng ruì bù kě chù。
帷幄监前败,降心问白屋。wéi wò jiān qián bài,jiàng xīn wèn bái wū。
尺诏下中天,公车塞章牍。chǐ zhào xià zhōng tiān,gōng chē sāi zhāng dú。
策虑尽颇牧,勇决过贲育。cè lǜ jǐn pǒ mù,yǒng jué guò bēn yù。
先生胸臆大,经术内自足。xiān shēng xiōng yì dà,jīng shù nèi zì zú。
逸韵脱滓尘,素节抱冰玉。yì yùn tuō zǐ chén,sù jié bào bīng yù。
独耻论兵战,因时射君禄。dú chǐ lùn bīng zhàn,yīn shí shè jūn lù。
不唯吾志乖,亦使王道局。bù wéi wú zhì guāi,yì shǐ wáng dào jú。
放怀但文史,散发自溪谷。fàng huái dàn wén shǐ,sàn fā zì xī gǔ。
近臣上荐书,天子渴高躅。jìn chén shàng jiàn shū,tiān zi kě gāo zhú。
旌帛三及门,不免至京毂。jīng bó sān jí mén,bù miǎn zhì jīng gǔ。
万钟非所好,大议戛钧轴。wàn zhōng fēi suǒ hǎo,dà yì jiá jūn zhóu。
孤鸾入紫烟,网罟安可束。gū luán rù zǐ yān,wǎng gǔ ān kě shù。
天风万里长,沆瀣朝满腹。tiān fēng wàn lǐ zhǎng,hàng xiè cháo mǎn fù。
更期下翔集,以为苍生福。gèng qī xià xiáng jí,yǐ wèi cāng shēng fú。

赠释秘演

苏舜钦

高车大马阗上京,释曰演者何声名。gāo chē dà mǎ tián shàng jīng,shì yuē yǎn zhě hé shēng míng。
当年余尝与之语,实亦可喜无俗情。dāng nián yú cháng yǔ zhī yǔ,shí yì kě xǐ wú sú qíng。
作诗千篇颇振绝,放意吐出吁可惊。zuò shī qiān piān pǒ zhèn jué,fàng yì tǔ chū xū kě jīng。
不肯低心事镌凿,直欲淡泊趋杳冥。bù kěn dī xīn shì juān záo,zhí yù dàn pō qū yǎo míng。
落落吾儒坐满室,共论悫若木陷钉。luò luò wú rú zuò mǎn shì,gòng lùn què ruò mù xiàn dīng。
卖药得钱辄沽酒,日费数斗同醉醒。mài yào dé qián zhé gū jiǔ,rì fèi shù dòu tóng zuì xǐng。
伤哉不栉被佛缚,不尔烜赫灶名卿。shāng zāi bù zhì bèi fú fù,bù ěr xuǎn hè zào míng qīng。
数年不见今老矣,自说厌苦居都城。shù nián bù jiàn jīn lǎo yǐ,zì shuō yàn kǔ jū dōu chéng。
垂颐孤坐若痴虎,眼吻开合犹光精。chuí yí gū zuò ruò chī hǔ,yǎn wěn kāi hé yóu guāng jīng。
雄心瞥起忽四顾,便拟击浪东南行。xióng xīn piē qǐ hū sì gù,biàn nǐ jī làng dōng nán xíng。
开春余行可同载,相与旷快观沧溟。kāi chūn yú xíng kě tóng zài,xiāng yǔ kuàng kuài guān cāng míng。