古诗词

己卯冬大寒有感

苏舜钦

延川未撤警,夕烽照冰雪。yán chuān wèi chè jǐng,xī fēng zhào bīng xuě。
穷边苦寒地,兵气相躔结。qióng biān kǔ hán dì,bīng qì xiāng chán jié。
主将初临戎,猛思风前发。zhǔ jiāng chū lín róng,měng sī fēng qián fā。
朝笳吹馀哀,叠鼓暮不绝。cháo jiā chuī yú āi,dié gǔ mù bù jué。
淹留未见敌,愁端密如发。yān liú wèi jiàn dí,chóu duān mì rú fā。
予闻古烈士,自誓立壮节。yǔ wén gǔ liè shì,zì shì lì zhuàng jié。
丸泥封函关,长缨系南越。wán ní fēng hán guān,zhǎng yīng xì nán yuè。
本为朝廷羞,宁计身命活。běn wèi cháo tíng xiū,níng jì shēn mìng huó。
功名非与期,册书岂磨灭。gōng míng fēi yǔ qī,cè shū qǐ mó miè。
然由在遇专,丑类易剪伐。rán yóu zài yù zhuān,chǒu lèi yì jiǎn fá。
训士无他才,赏罚在果决。xùn shì wú tā cái,shǎng fá zài guǒ jué。
近闻边方奏,中覆多沉没。jìn wén biān fāng zòu,zhōng fù duō chén méi。
罪者既稽诛,功者不见阅。zuì zhě jì jī zhū,gōng zhě bù jiàn yuè。
虽使颇牧生,勇智当坐竭。suī shǐ pǒ mù shēng,yǒng zhì dāng zuò jié。
或云庙堂上,与彼势相戛。huò yún miào táng shàng,yǔ bǐ shì xiāng jiá。
恐其立异勋,欻然自超拔。kǒng qí lì yì xūn,chuā rán zì chāo bá。
不知百万师,寒刮肤革裂。bù zhī bǎi wàn shī,hán guā fū gé liè。
关中闲诛敛,农产半匮竭。guān zhōng xián zhū liǎn,nóng chǎn bàn kuì jié。
我欲叫上帝,愿帝下明罚。wǒ yù jiào shàng dì,yuàn dì xià míng fá。
早令黠虏亡,无为生民孽。zǎo lìng xiá lǔ wáng,wú wèi shēng mín niè。
苏舜钦

苏舜钦

苏舜钦(1008—1048)北宋诗人,字子美,开封(今属河南)人,曾祖父由梓州铜山(今四川中江)迁至开封(今属河南)。曾任县令、大理评事、集贤殿校理,监进奏院等职。因支持范仲淹的庆历革新,为守旧派所恨,御史中丞王拱辰让其属官劾奏苏舜钦,劾其在进奏院祭神时,用卖废纸之钱宴请宾客。罢职闲居苏州。后来复起为湖州长史,但不久就病故了。他与梅尧臣齐名,人称“梅苏”。有《苏学士文集》诗文集有《苏舜钦集》16卷,《四部丛刊》影清康熙刊本。1981年上海古籍出版社出版《苏舜钦集》。 苏舜钦的作品>>

猜您喜欢

水调歌头·沧浪亭

苏舜钦

潇洒太湖岸,淡伫洞庭山。xiāo sǎ tài hú àn,dàn zhù dòng tíng shān。
鱼龙隐处,烟雾深锁渺弥间。yú lóng yǐn chù,yān wù shēn suǒ miǎo mí jiān。
方念陶朱张翰,忽有扁舟急桨,撇浪载鲈还。fāng niàn táo zhū zhāng hàn,hū yǒu biǎn zhōu jí jiǎng,piē làng zài lú hái。
落日暴风雨,归路绕汀湾。luò rì bào fēng yǔ,guī lù rào tīng wān。
丈夫志,当景盛,耻疏闲。zhàng fū zhì,dāng jǐng shèng,chǐ shū xián。
壮年何事憔悴,华发改朱颜。zhuàng nián hé shì qiáo cuì,huá fā gǎi zhū yán。
拟借寒潭垂钓,又恐鸥鸟相猜,不肯傍青纶。nǐ jiè hán tán chuí diào,yòu kǒng ōu niǎo xiāng cāi,bù kěn bàng qīng lún。
刺棹穿芦荻,无语看波澜。cì zhào chuān lú dí,wú yǔ kàn bō lán。

夏意

苏舜钦

别院深深夏簟清,石榴开遍透帘明。bié yuàn shēn shēn xià diàn qīng,shí liú kāi biàn tòu lián míng。
树阴满地日当午,梦觉流莺时一声。shù yīn mǎn dì rì dāng wǔ,mèng jué liú yīng shí yī shēng。

兴庆池

苏舜钦

馀润涨龙渠,疏溜连清浐。yú rùn zhǎng lóng qú,shū liū lián qīng chǎn。
助晓远昏山,浮秋明刮眼。zhù xiǎo yuǎn hūn shān,fú qiū míng guā yǎn。
渔归别浦闲,雁下沧波晚。yú guī bié pǔ xián,yàn xià cāng bō wǎn。
岸北有高台,离魂荡无限。àn běi yǒu gāo tái,lí hún dàng wú xiàn。

和石曼卿明河咏

苏舜钦

八月银河好,天高夜自明。bā yuè yín hé hǎo,tiān gāo yè zì míng。
楼台通迥意,风露得馀清。lóu tái tōng jiǒng yì,fēng lù dé yú qīng。
几为浮云乱,都宜小雨晴。jǐ wèi fú yún luàn,dōu yí xiǎo yǔ qíng。
离人强回首,耿耿邈无情。lí rén qiáng huí shǒu,gěng gěng miǎo wú qíng。

静胜堂夏日呈王尉

苏舜钦

虚堂吏事稀,吟卧欲忘机。xū táng lì shì xī,yín wò yù wàng jī。
窗静蜂迷出,帘轻燕误飞。chuāng jìng fēng mí chū,lián qīng yàn wù fēi。
烦心倾晚簟,倦体快风衣。fán xīn qīng wǎn diàn,juàn tǐ kuài fēng yī。
更想霜云外,同君看翠微。gèng xiǎng shuāng yún wài,tóng jūn kàn cuì wēi。

黎生下第还乡

苏舜钦

人云之子贤,文采出巴川。rén yún zhī zi xián,wén cǎi chū bā chuān。
失意声名在,还爱岁月迁。shī yì shēng míng zài,hái ài suì yuè qiān。
离怀春色里,归路夕阳边。lí huái chūn sè lǐ,guī lù xī yáng biān。
无废青箱学,穷愁古亦然。wú fèi qīng xiāng xué,qióng chóu gǔ yì rán。

春日晚晴

苏舜钦

人言春雨好,更好晚来晴。rén yán chūn yǔ hǎo,gèng hǎo wǎn lái qíng。
树色通帘翠,烟姿著物明。shù sè tōng lián cuì,yān zī zhù wù míng。
得泥初燕喜,避弋去鸿轻。dé ní chū yàn xǐ,bì yì qù hóng qīng。
谁见危栏外,斜阳尽眼平。shuí jiàn wēi lán wài,xié yáng jǐn yǎn píng。

有客

苏舜钦

有客论时事,相看各惨然。yǒu kè lùn shí shì,xiāng kàn gè cǎn rán。
蛮夷杀郡将,蝗蝻食民田。mán yí shā jùn jiāng,huáng nǎn shí mín tián。
萧瑟心空远,徘徊志自怜。xiāo sè xīn kōng yuǎn,pái huái zhì zì lián。
何人同国耻,馀愤落樽前。hé rén tóng guó chǐ,yú fèn luò zūn qián。

和马承之古庙

苏舜钦

庙貌空山里,垣颓入径斜。miào mào kōng shān lǐ,yuán tuí rù jìng xié。
尚应名竹素,不复祭牲豭。shàng yīng míng zhú sù,bù fù jì shēng jiā。
木暗鸮呼鬼,庭荒雀啅蛇。mù àn xiāo hū guǐ,tíng huāng què zhuó shé。
有灵从寂寞,慎勿学凶邪。yǒu líng cóng jì mò,shèn wù xué xiōng xié。

和解生中秋月

苏舜钦

不为人间意,居然节物清。bù wèi rén jiān yì,jū rán jié wù qīng。
银堂通夜白,金饼隔林明。yín táng tōng yè bái,jīn bǐng gé lín míng。
醉客尊前倒,栖乌露下惊。zuì kè zūn qián dào,qī wū lù xià jīng。
悲欢今古事,寂寂堕荒城。bēi huān jīn gǔ shì,jì jì duò huāng chéng。

独游辋川

苏舜钦

行穿翠霭中,绝涧落疏钟。xíng chuān cuì ǎi zhōng,jué jiàn luò shū zhōng。
数里踏乱石,一川环碧峰。shù lǐ tà luàn shí,yī chuān huán bì fēng。
暗林麋养角,当路虎留踪。àn lín mí yǎng jiǎo,dāng lù hǔ liú zōng。
隐逸何曾见,孤吟对古松。yǐn yì hé céng jiàn,gū yín duì gǔ sōng。

望秦陵

苏舜钦

雄心虽盖世,竟亦弃群臣。xióng xīn suī gài shì,jìng yì qì qún chén。
役重倾天下,时危启圣人。yì zhòng qīng tiān xià,shí wēi qǐ shèng rén。
石麟空举首,银海罢流春。shí lín kōng jǔ shǒu,yín hǎi bà liú chūn。
陇阙今无复,应深行路尘。lǒng quē jīn wú fù,yīng shēn xíng lù chén。

送王杨庭著作宰巫山

苏舜钦

兰台旧漫郎,为邑上瞿唐。lán tái jiù màn láng,wèi yì shàng qú táng。
地僻风烟古,公馀日景长。dì pì fēng yān gǔ,gōng yú rì jǐng zhǎng。
江声通白帝,山势入青羌。jiāng shēng tōng bái dì,shān shì rù qīng qiāng。
落笔多佳句,时应满锦囊。luò bǐ duō jiā jù,shí yīng mǎn jǐn náng。

晚意

苏舜钦

晚色微茫至,前山次第昏。wǎn sè wēi máng zhì,qián shān cì dì hūn。
羸牛归径远,宿鸟傍檐翻。léi niú guī jìng yuǎn,sù niǎo bàng yán fān。
盘喜黄粱熟,杯馀白酒浑。pán xǐ huáng liáng shú,bēi yú bái jiǔ hún。
田家虽澹薄,犹得离尘喧。tián jiā suī dàn báo,yóu dé lí chén xuān。

暑景

苏舜钦

溽暑倦幽斋,纵横书乱堆。rù shǔ juàn yōu zhāi,zòng héng shū luàn duī。
风多应秀麦,雨密不黄梅。fēng duō yīng xiù mài,yǔ mì bù huáng méi。
乳燕并头语,红葵向背开。rǔ yàn bìng tóu yǔ,hóng kuí xiàng bèi kāi。
吟馀晴月上,凉思入尊罍。yín yú qíng yuè shàng,liáng sī rù zūn léi。
1651234567»