古诗词

过池阳游齐山洞

苏舜钦

城南飞桥跨青溪,度桥并辔千丈堤。chéng nán fēi qiáo kuà qīng xī,dù qiáo bìng pèi qiān zhàng dī。
堤穷水尽翠微出,系马道旁寻杖藜。dī qióng shuǐ jǐn cuì wēi chū,xì mǎ dào páng xún zhàng lí。
巉巉石骨不见土,一色新削青玻瓈。chán chán shí gǔ bù jiàn tǔ,yī sè xīn xuē qīng bō lí。
怪岩奇壑分左右,绝顶俯睨长江低。guài yán qí hè fēn zuǒ yòu,jué dǐng fǔ nì zhǎng jiāng dī。
当时登高插菊处,至今胜日争提携。dāng shí dēng gāo chā jú chù,zhì jīn shèng rì zhēng tí xié。
荒亭已颓断碣仆,霜草满地寒螀啼。huāng tíng yǐ tuí duàn jié pū,shuāng cǎo mǎn dì hán jiāng tí。
杜郎风流杳何处,只有兹山仍号齐。dù láng fēng liú yǎo hé chù,zhǐ yǒu zī shān réng hào qí。
其间一洞景更绝,喜子曾游知旧蹊。qí jiān yī dòng jǐng gèng jué,xǐ zi céng yóu zhī jiù qī。
逾冈陟巘数里险,路断忽复忘东西。yú gāng zhì yǎn shù lǐ xiǎn,lù duàn hū fù wàng dōng xī。
石芒钩衣藤挂帽,荒榛丛筱交冥迷。shí máng gōu yī téng guà mào,huāng zhēn cóng xiǎo jiāo míng mí。
遥呼野人问不识,下趋却踏湖边畦。yáo hū yě rén wèn bù shí,xià qū què tà hú biān qí。
前边佳处似仿佛,兴倦不惜重攀跻。qián biān jiā chù shì fǎng fú,xīng juàn bù xī zhòng pān jī。
径穿蒙密得窍六,俯首匍匐藤拄脐。jìng chuān méng mì dé qiào liù,fǔ shǒu pú fú téng zhǔ qí。
日光忽漏天宇小,所见正尔如醯鸡。rì guāng hū lòu tiān yǔ xiǎo,suǒ jiàn zhèng ěr rú xī jī。
流苏承盖结高屋,旁入诘曲房与闺。liú sū chéng gài jié gāo wū,páng rù jí qū fáng yǔ guī。
卦蓍二碑史氏植,欲读柰此苔藓泥。guà shī èr bēi shǐ shì zhí,yù dú nài cǐ tái xiǎn ní。
斯人好事世亦少,挽置俯视茫无梯。sī rén hǎo shì shì yì shǎo,wǎn zhì fǔ shì máng wú tī。
崖间名字半磨灭,后来游者犹堪稽。yá jiān míng zì bàn mó miè,hòu lái yóu zhě yóu kān jī。
摸碑幸寄却细读,我思仍欲烦镌题。mō bēi xìng jì què xì dú,wǒ sī réng yù fán juān tí。
苏舜钦

苏舜钦

苏舜钦(1008—1048)北宋诗人,字子美,开封(今属河南)人,曾祖父由梓州铜山(今四川中江)迁至开封(今属河南)。曾任县令、大理评事、集贤殿校理,监进奏院等职。因支持范仲淹的庆历革新,为守旧派所恨,御史中丞王拱辰让其属官劾奏苏舜钦,劾其在进奏院祭神时,用卖废纸之钱宴请宾客。罢职闲居苏州。后来复起为湖州长史,但不久就病故了。他与梅尧臣齐名,人称“梅苏”。有《苏学士文集》诗文集有《苏舜钦集》16卷,《四部丛刊》影清康熙刊本。1981年上海古籍出版社出版《苏舜钦集》。 苏舜钦的作品>>

猜您喜欢

夜闻笮酒有声因而成咏

苏舜钦

糟床新压响泠泠,敧枕初闻睡自轻。zāo chuáng xīn yā xiǎng líng líng,jī zhěn chū wén shuì zì qīng。
几段愁悰俱滴破,一番欢意已篘成。jǐ duàn chóu cóng jù dī pò,yī fān huān yì yǐ chōu chéng。
空阶夜雨徒传句,三峡流泉无此声。kōng jiē yè yǔ tú chuán jù,sān xiá liú quán wú cǐ shēng。
只待松轩看飞雪,呼宾同饮瓮头清。zhǐ dài sōng xuān kàn fēi xuě,hū bīn tóng yǐn wèng tóu qīng。

秋夕怀南中故人

苏舜钦

向夕依阑念昔游,萧条节物更他州。xiàng xī yī lán niàn xī yóu,xiāo tiáo jié wù gèng tā zhōu。
池平不动天深碧,月色无情人独愁。chí píng bù dòng tiān shēn bì,yuè sè wú qíng rén dú chóu。
千里江山幽信绝,一场风露败荷秋。qiān lǐ jiāng shān yōu xìn jué,yī chǎng fēng lù bài hé qiū。
征鸿急急知何事,断续哀鸣过不休。zhēng hóng jí jí zhī hé shì,duàn xù āi míng guò bù xiū。

寄题水月

苏舜钦

参差峰岫昼云昏,入望交萝浊浪奔。cān chà fēng xiù zhòu yún hūn,rù wàng jiāo luó zhuó làng bēn。
震泽涌山来北岸,华阳连洞到东门。zhèn zé yǒng shān lái běi àn,huá yáng lián dòng dào dōng mén。
日生树挂红霞脚,风起波摇白石根。rì shēng shù guà hóng xiá jiǎo,fēng qǐ bō yáo bái shí gēn。
闻有上方僧住处,橘花林下采兰荪。wén yǒu shàng fāng sēng zhù chù,jú huā lín xià cǎi lán sūn。

寄题水月

苏舜钦

积翠湖心迤逦长,洞台萧寺两交光。jī cuì hú xīn yí lǐ zhǎng,dòng tái xiāo sì liǎng jiāo guāng。
鸟行黑点波涛白,枫叶红连橘柚黄。niǎo xíng hēi diǎn bō tāo bái,fēng yè hóng lián jú yòu huáng。
人我绝时隈树石,是非来处接帆樯。rén wǒ jué shí wēi shù shí,shì fēi lái chù jiē fān qiáng。
如何遂得追游性,摆却营营不急忙。rú hé suì dé zhuī yóu xìng,bǎi què yíng yíng bù jí máng。

重过齐山清溪

苏舜钦

翠微曾与客同游,陟险搜奇兴未休。cuì wēi céng yǔ kè tóng yóu,zhì xiǎn sōu qí xīng wèi xiū。
八载重来惊老大,千年高咏想风流。bā zài zhòng lái jīng lǎo dà,qiān nián gāo yǒng xiǎng fēng liú。
云迷复岭深藏洞,水落寒江远见洲。yún mí fù lǐng shēn cáng dòng,shuǐ luò hán jiāng yuǎn jiàn zhōu。
安得符离张太守,画图再与泻清愁。ān dé fú lí zhāng tài shǒu,huà tú zài yǔ xiè qīng chóu。

难易言

苏舜钦

拟把铅刀伐丹桂,欲坐眢井攀青天。nǐ bǎ qiān dāo fá dān guì,yù zuò yuān jǐng pān qīng tiān。
排罗婴儿拒九虎,未若以道干贵权。pái luó yīng ér jù jiǔ hǔ,wèi ruò yǐ dào gàn guì quán。

难易言

苏舜钦

地上拾芥亦细碎,掌里数文犹苦辛。dì shàng shí jiè yì xì suì,zhǎng lǐ shù wén yóu kǔ xīn。
脱使摘丸下峻坂,未若以财而发身。tuō shǐ zhāi wán xià jùn bǎn,wèi ruò yǐ cái ér fā shēn。

了语不了语

苏舜钦

公餗欲成忽覆鼎,银瓶汲绝还沈井。gōng sù yù chéng hū fù dǐng,yín píng jí jué hái shěn jǐng。
乳虎咆哮落深阱,青萍一挥断人颈。rǔ hǔ páo xiāo luò shēn jǐng,qīng píng yī huī duàn rén jǐng。

了语不了语

苏舜钦

无言以手寻佩环,寒暑迭运雕朱颜。wú yán yǐ shǒu xún pèi huán,hán shǔ dié yùn diāo zhū yán。
八骏踏地几时遍,六龙驾日何年闲。bā jùn tà dì jǐ shí biàn,liù lóng jià rì hé nián xián。

过下马陵

苏舜钦

下马陵头草色春,我一怀古一沾巾。xià mǎ líng tóu cǎo sè chūn,wǒ yī huái gǔ yī zhān jīn。
陵边又有累累冢,应是当年取酒人。líng biān yòu yǒu lèi lèi zhǒng,yīng shì dāng nián qǔ jiǔ rén。

和淮上遇便风

苏舜钦

浩荡清淮天共流,长风万里送归舟。hào dàng qīng huái tiān gòng liú,zhǎng fēng wàn lǐ sòng guī zhōu。
应愁晚泊喧卑地,吹入沧溟始自由。yīng chóu wǎn pō xuān bēi dì,chuī rù cāng míng shǐ zì yóu。

吴江亭

苏舜钦

气象清雄天与邻,世间不合有埃尘。qì xiàng qīng xióng tiān yǔ lín,shì jiān bù hé yǒu āi chén。
拟将累句酬佳景,只恐江山解笑人。nǐ jiāng lèi jù chóu jiā jǐng,zhǐ kǒng jiāng shān jiě xiào rén。

秀州通越门外八九里临水多佳木茂树以便风不得停舟一赏怆然为诗

苏舜钦

密树重萝覆水光,珍禽无数语琅琅。mì shù zhòng luó fù shuǐ guāng,zhēn qín wú shù yǔ láng láng。
惊帆瞥过如飞鸟,回首风烟空断肠。jīng fān piē guò rú fēi niǎo,huí shǒu fēng yān kōng duàn cháng。

新开湖晚霁

苏舜钦

霁霞飞尽失西东,水入天光浩气中。jì xiá fēi jǐn shī xī dōng,shuǐ rù tiān guāng hào qì zhōng。
籍籍轻帆一游鸟,似乘风力上虚空。jí jí qīng fān yī yóu niǎo,shì chéng fēng lì shàng xū kōng。

淮中晚泊犊头

苏舜钦

春阴垂野草青青,时有幽花一树明。chūn yīn chuí yě cǎo qīng qīng,shí yǒu yōu huā yī shù míng。
晚泊孤舟古祠下,满川风雨看潮生。wǎn pō gū zhōu gǔ cí xià,mǎn chuān fēng yǔ kàn cháo shēng。