古诗词

送杜奉职

李觏

青紫皆同道,稀曾到薜萝。qīng zǐ jiē tóng dào,xī céng dào bì luó。
感君非我辈,无事每来过。gǎn jūn fēi wǒ bèi,wú shì měi lái guò。
此别当贫病,何年共醉歌。cǐ bié dāng pín bìng,hé nián gòng zuì gē。
人生有后会,争奈鬓双皤。rén shēng yǒu hòu huì,zhēng nài bìn shuāng pó。
李觏

李觏

李觏(1009—1059),字泰伯,号盱江先生,是我国北宋时期一位重要的哲学家、思想家、教育家、改革家,他生当北宋中期“积贫积弱”之世,虽出身寒微,但能刻苦自励、奋发向学、勤于著述,以求康国济民。他俊辩能文,举茂才异等不中,讲学自给,来学者常数十百人。李觏博学通识,尤长于礼。他不拘泥于汉、唐诸儒的旧说,敢于抒发己见,推理经义,成为 “一时儒宗”。今存《直讲李先生文集》三十七卷,有《外集》三卷附后。为纪念李觏,资溪县建有泰伯公园,塑有李觏雕像,李觏纪念馆正在建设之中。 李觏的作品>>

猜您喜欢

听周大师琴

李觏

已解琴中意,更加弦上声。yǐ jiě qín zhōng yì,gèng jiā xián shàng shēng。
他人郑卫杂,此手鬼神惊。tā rén zhèng wèi zá,cǐ shǒu guǐ shén jīng。
深夜众籁息,寒天孤月明。shēn yè zhòng lài xī,hán tiān gū yuè míng。
四邻应得睡,浊酒且同倾。sì lín yīng dé shuì,zhuó jiǔ qiě tóng qīng。

送觉师西游乞御书

李觏

累圣多材艺,留神翰墨间。lèi shèng duō cái yì,liú shén hàn mò jiān。
皇坟非小道,玉版遍藏山。huáng fén fēi xiǎo dào,yù bǎn biàn cáng shān。
上士持三学,西行谒九关。shàng shì chí sān xué,xī xíng yè jiǔ guān。
奎华如可捧,归伴白云闲。kuí huá rú kě pěng,guī bàn bái yún xián。

送分司吴太博还乡

李觏

休官众未许,分政且归闽。xiū guān zhòng wèi xǔ,fēn zhèng qiě guī mǐn。
名系金闺彦,身为蕙帐人。míng xì jīn guī yàn,shēn wèi huì zhàng rén。
林泉新得主,冠履渐无尘。lín quán xīn dé zhǔ,guān lǚ jiàn wú chén。
知足应常足,安能更问津。zhī zú yīng cháng zú,ān néng gèng wèn jīn。

送任大中

李觏

真伪少分别,吁嗟此世情。zhēn wěi shǎo fēn bié,xū jiē cǐ shì qíng。
西施作老婢,南郭逞新声。xī shī zuò lǎo bì,nán guō chěng xīn shēng。
命合生来困,诗应没后名。mìng hé shēng lái kùn,shī yīng méi hòu míng。
旅游何所得,赤日又徒行。lǚ yóu hé suǒ dé,chì rì yòu tú xíng。

送阳曲蔡尉

李觏

凤皇贵在德,孔翠岂无文。fèng huáng guì zài dé,kǒng cuì qǐ wú wén。
诗礼多承训,贤能迥出群。shī lǐ duō chéng xùn,xián néng jiǒng chū qún。
谈清蜕尘滓,志大蹑烟云。tán qīng tuì chén zǐ,zhì dà niè yān yún。
更喜并州牧,豪英天下闻。gèng xǐ bìng zhōu mù,háo yīng tiān xià wén。

送武陵令

李觏

之子当为邑,吾朝信择人。zhī zi dāng wèi yì,wú cháo xìn zé rén。
位卑难立事,任重合忧民。wèi bēi nán lì shì,rèn zhòng hé yōu mín。
盘瓠多遗种,桃源即近邻。pán hù duō yí zhǒng,táo yuán jí jìn lín。
登临如有见,才思日应新。dēng lín rú yǒu jiàn,cái sī rì yīng xīn。

送酸枣邓主簿

李觏

畿县官虽小,京华日可亲。jī xiàn guān suī xiǎo,jīng huá rì kě qīn。
文章成薄俗,交结最难人。wén zhāng chéng báo sú,jiāo jié zuì nán rén。
典学应无废,存诚况已纯。diǎn xué yīng wú fèi,cún chéng kuàng yǐ chún。
邦工寻尺用,杞梓讵沉沦。bāng gōng xún chǐ yòng,qǐ zǐ jù chén lún。

送仙游知县许延评

李觏

策名曾未几,奋迅出埃尘。cè míng céng wèi jǐ,fèn xùn chū āi chén。
陋巷潜心久,亨衢得意新。lòu xiàng qián xīn jiǔ,hēng qú dé yì xīn。
君恩方责报,民业近多贫。jūn ēn fāng zé bào,mín yè jìn duō pín。
莫学悠悠者,谋身不为人。mò xué yōu yōu zhě,móu shēn bù wèi rén。

送杜寺丞知永城

李觏

荐表同时入,天衢自此通。jiàn biǎo tóng shí rù,tiān qú zì cǐ tōng。
弦歌新邑宰,清白旧家风。xián gē xīn yì zǎi,qīng bái jiù jiā fēng。
官舍隋河北,离觞华谷东。guān shě suí hé běi,lí shāng huá gǔ dōng。
勖哉松柏操,咫尺是尧聪。xù zāi sōng bǎi cāo,zhǐ chǐ shì yáo cōng。

回廖解元所业

李觏

昔者闻乡举,良田恐甚芜。xī zhě wén xiāng jǔ,liáng tián kǒng shén wú。
于今观日益,珍树已垂珠。yú jīn guān rì yì,zhēn shù yǐ chuí zhū。
众恶吾虽察,谦卑孰敢逾。zhòng è wú suī chá,qiān bēi shú gǎn yú。
圣贤明训在,只此是亨衢。shèng xián míng xùn zài,zhǐ cǐ shì hēng qú。

送张寺丞

李觏

三载居邻县,得闻金玉音。sān zài jū lín xiàn,dé wén jīn yù yīn。
路遥相见少,道合受知深。lù yáo xiāng jiàn shǎo,dào hé shòu zhī shēn。
已矣瓜时戍,悠哉魏阙心。yǐ yǐ guā shí shù,yōu zāi wèi quē xīn。
归舟望不及,白日隐寒林。guī zhōu wàng bù jí,bái rì yǐn hán lín。

送何秘丞

李觏

吴人作蜀官,万里溯惊湍。wú rén zuò shǔ guān,wàn lǐ sù jīng tuān。
地俗虽云异,民情想一般。dì sú suī yún yì,mín qíng xiǎng yī bān。
智明终戒察,政惠不须宽。zhì míng zhōng jiè chá,zhèng huì bù xū kuān。
前史多循吏,乘闲更熟看。qián shǐ duō xún lì,chéng xián gèng shú kàn。

送剑州张掾

李觏

名在乡书久,恩由父任优。míng zài xiāng shū jiǔ,ēn yóu fù rèn yōu。
从今绍清白,即此是箕裘。cóng jīn shào qīng bái,jí cǐ shì jī qiú。
交结多良士,经过半旧游。jiāo jié duō liáng shì,jīng guò bàn jiù yóu。
举知应有望,鸿翼伫横秋。jǔ zhī yīng yǒu wàng,hóng yì zhù héng qiū。

送演教大师东游

李觏

野客相知久,年来发渐华。yě kè xiāng zhī jiǔ,nián lái fā jiàn huá。
衣冠从异教,言行似儒家。yī guān cóng yì jiào,yán xíng shì rú jiā。
通塞随天命,遨游遍海涯。tōng sāi suí tiān mìng,áo yóu biàn hǎi yá。
武夷应有会,好去醉流霞。wǔ yí yīng yǒu huì,hǎo qù zuì liú xiá。

寄赠福山长老

李觏

时世重因循,师何独苦辛。shí shì zhòng yīn xún,shī hé dú kǔ xīn。
洁斋徒众散,刚直里闾嗔。jié zhāi tú zhòng sàn,gāng zhí lǐ lǘ chēn。
游艺能济物,旧交多雅人。yóu yì néng jì wù,jiù jiāo duō yǎ rén。
云山虽好住,住久转劳神。yún shān suī hǎo zhù,zhù jiǔ zhuǎn láo shén。
2621234567»