古诗词

寄题钱塘毛氏西湖园

李觏

昔年曾泛西湖流,君今更住西湖头。xī nián céng fàn xī hú liú,jūn jīn gèng zhù xī hú tóu。
人生多是未得往,地上有天何处求。rén shēng duō shì wèi dé wǎng,dì shàng yǒu tiān hé chù qiú。
朱楼照影钟磬晓,画船落手芙蓉秋。zhū lóu zhào yǐng zhōng qìng xiǎo,huà chuán luò shǒu fú róng qiū。
鲤鱼赤鳞应不少,待与水仙相伴游。lǐ yú chì lín yīng bù shǎo,dài yǔ shuǐ xiān xiāng bàn yóu。
李觏

李觏

李觏(1009—1059),字泰伯,号盱江先生,是我国北宋时期一位重要的哲学家、思想家、教育家、改革家,他生当北宋中期“积贫积弱”之世,虽出身寒微,但能刻苦自励、奋发向学、勤于著述,以求康国济民。他俊辩能文,举茂才异等不中,讲学自给,来学者常数十百人。李觏博学通识,尤长于礼。他不拘泥于汉、唐诸儒的旧说,敢于抒发己见,推理经义,成为 “一时儒宗”。今存《直讲李先生文集》三十七卷,有《外集》三卷附后。为纪念李觏,资溪县建有泰伯公园,塑有李觏雕像,李觏纪念馆正在建设之中。 李觏的作品>>

猜您喜欢

送张鬷嘏

李觏

人意皆怀土,嗟君无故园。rén yì jiē huái tǔ,jiē jūn wú gù yuán。
欲行须尽室,此去又他门。yù xíng xū jǐn shì,cǐ qù yòu tā mén。
静里文章好,贫来节行存。jìng lǐ wén zhāng hǎo,pín lái jié xíng cún。
振淹知有日,倚伏岂虚言。zhèn yān zhī yǒu rì,yǐ fú qǐ xū yán。

村行

李觏

产业家家坏,诛求岁岁新。chǎn yè jiā jiā huài,zhū qiú suì suì xīn。
平时不为备,执事彼何人。píng shí bù wèi bèi,zhí shì bǐ hé rén。
朱户仍奢侈,柴门转窭贫。zhū hù réng shē chǐ,chái mén zhuǎn jù pín。
若非衢室畔,无用说悲辛。ruò fēi qú shì pàn,wú yòng shuō bēi xīn。

感怀寄择之

李觏

众人皆锐进,唯我复幽居。zhòng rén jiē ruì jìn,wéi wǒ fù yōu jū。
虑远梦多乱,身闲气不舒。lǜ yuǎn mèng duō luàn,shēn xián qì bù shū。
干求非禄位,好尚岂诗书。gàn qiú fēi lù wèi,hǎo shàng qǐ shī shū。
日夜又日夜,霜寒鬓发疏。rì yè yòu rì yè,shuāng hán bìn fā shū。

李觏

嗟尔羽虫类,昂然冠距粗。jiē ěr yǔ chóng lèi,áng rán guān jù cū。
徒为识昏晓,犹未免庖厨。tú wèi shí hūn xiǎo,yóu wèi miǎn páo chú。
年少苦令斗,主人频见呼。nián shǎo kǔ lìng dòu,zhǔ rén pín jiàn hū。
宁思避弋者,天外去鸿孤。níng sī bì yì zhě,tiān wài qù hóng gū。

堂西夜坐

李觏

炎蒸得避处,铺席对西墙。yán zhēng dé bì chù,pù xí duì xī qiáng。
有月树阴黑,无风山气凉。yǒu yuè shù yīn hēi,wú fēng shān qì liáng。
聚蚊妨袒裼,饮井当壶觞。jù wén fáng tǎn tì,yǐn jǐng dāng hú shāng。
妻子讵知我,笑言皆在傍。qī zi jù zhī wǒ,xiào yán jiē zài bàng。

送吴著

李觏

好学诚虽笃,事亲心不忘。hǎo xué chéng suī dǔ,shì qīn xīn bù wàng。
秋风满黄叶,归路正重阳。qiū fēng mǎn huáng yè,guī lù zhèng zhòng yáng。
力行宜无改,修辞况有方。lì xíng yí wú gǎi,xiū cí kuàng yǒu fāng。
起家知可望,兰秀自闻香。qǐ jiā zhī kě wàng,lán xiù zì wén xiāng。

题灵阳宫

李觏

费君投杖处,行客过彷徨。fèi jūn tóu zhàng chù,xíng kè guò páng huáng。
水面风雷散,沙头草木荒。shuǐ miàn fēng léi sàn,shā tóu cǎo mù huāng。
一壶谁世界,千古共凄凉。yī hú shuí shì jiè,qiān gǔ gòng qī liáng。
大块偏劳我,烧丹未有方。dà kuài piān láo wǒ,shāo dān wèi yǒu fāng。

龟峰精舍

李觏

去县二十里,路平时正春。qù xiàn èr shí lǐ,lù píng shí zhèng chūn。
四山唯有石,一寺更无尘。sì shān wéi yǒu shí,yī sì gèng wú chén。
融结疑天意,经营忆古人。róng jié yí tiān yì,jīng yíng yì gǔ rén。
但知安乐处,何必是金身。dàn zhī ān lè chù,hé bì shì jīn shēn。

鸣蜩

李觏

雨馀云漏日,虫思已喧喧。yǔ yú yún lòu rì,chóng sī yǐ xuān xuān。
时节惊初夏,声音似故园。shí jié jīng chū xià,shēng yīn shì gù yuán。
为谁吟绿野,相共送黄昏。wèi shuí yín lǜ yě,xiāng gòng sòng huáng hūn。
便是秋来信,霜髯更几根。biàn shì qiū lái xìn,shuāng rán gèng jǐ gēn。

送张评事

李觏

江上楚花鲜,君行一黯然。jiāng shàng chǔ huā xiān,jūn xíng yī àn rán。
居官无藉手,选部岂知贤。jū guān wú jí shǒu,xuǎn bù qǐ zhī xián。
廉善虽由已,亨通亦在天。lián shàn suī yóu yǐ,hēng tōng yì zài tiān。
都人如问我,疏懒甚当年。dōu rén rú wèn wǒ,shū lǎn shén dāng nián。

送春

李觏

送尔归天去,天应解祸淫。sòng ěr guī tiān qù,tiān yīng jiě huò yín。
物生谁得所,我见独伤心。wù shēng shuí dé suǒ,wǒ jiàn dú shāng xīn。
好景吟来遍,芳樽醉不禁。hǎo jǐng yín lái biàn,fāng zūn zuì bù jìn。
东风别无用,百草已成林。dōng fēng bié wú yòng,bǎi cǎo yǐ chéng lín。

君赐以新诗相示因成四十字答之

李觏

君诗三十首,一一敌琅玕。jūn shī sān shí shǒu,yī yī dí láng gān。
语近终非俗,情闲不似官。yǔ jìn zhōng fēi sú,qíng xián bù shì guān。
姑山蟠郡碧,旴水蘸天寒。gū shān pán jùn bì,xū shuǐ zhàn tiān hán。
景物将才思,相期李杜坛。jǐng wù jiāng cái sī,xiāng qī lǐ dù tán。

送李侍禁

李觏

三载旴江上,军和盗亦歼。sān zài xū jiāng shàng,jūn hé dào yì jiān。
事烦终不倦,贫极始知廉。shì fán zhōng bù juàn,pín jí shǐ zhī lián。
别袖挥寒日,归舟载夜蟾。bié xiù huī hán rì,guī zhōu zài yè chán。
懋功宜有赏,天意在官占。mào gōng yí yǒu shǎng,tiān yì zài guān zhàn。

寄周寺丞

李觏

我爱南丰宰,天资举措奇。wǒ ài nán fēng zǎi,tiān zī jǔ cuò qí。
上官如不怒,善政有谁知。shàng guān rú bù nù,shàn zhèng yǒu shuí zhī。
赋役贫中减,鞭笞恶处施。fù yì pín zhōng jiǎn,biān chī è chù shī。
邑人多未悟,去后始应思。yì rén duō wèi wù,qù hòu shǐ yīng sī。

次韵阎判官除夜

李觏

密雪穿窗入,孤灯向壁光。mì xuě chuān chuāng rù,gū dēng xiàng bì guāng。
老来人不觉,梦断酒犹香。lǎo lái rén bù jué,mèng duàn jiǔ yóu xiāng。
世事休思虑,年华任短长。shì shì xiū sī lǜ,nián huá rèn duǎn zhǎng。
朽株难长育,空此见春阳。xiǔ zhū nán zhǎng yù,kōng cǐ jiàn chūn yáng。
2621234567»