古诗词

观孔义甫与谢致仕诗有感

郑侠

人生足清闲,天下第一福。rén shēng zú qīng xián,tiān xià dì yī fú。
惜哉声与利,举世方逐逐。xī zāi shēng yǔ lì,jǔ shì fāng zhú zhú。
君子耀轩裳,小人腴口腹。jūn zi yào xuān shang,xiǎo rén yú kǒu fù。
霜雪满颐颔,驰竞心更速。shuāng xuě mǎn yí hàn,chí jìng xīn gèng sù。
谁如东山后,清风千载续。shuí rú dōng shān hòu,qīng fēng qiān zài xù。
仁孝实天成,聪明乃几烛。rén xiào shí tiān chéng,cōng míng nǎi jǐ zhú。
弱冠揖高科,声华光煜煜。ruò guān yī gāo kē,shēng huá guāng yù yù。
骐骥驾夷途,千里在举足。qí jì jià yí tú,qiān lǐ zài jǔ zú。
岁未再周天,官先上应宿。suì wèi zài zhōu tiān,guān xiān shàng yīng sù。
皇华屡更指,间请分符竹。huáng huá lǚ gèng zhǐ,jiān qǐng fēn fú zhú。
端介奉高明,慈仁抚茕独。duān jiè fèng gāo míng,cí rén fǔ qióng dú。
施设妙通神,欢讴道相属。shī shè miào tōng shén,huān ōu dào xiāng shǔ。
一旦遽上章,幡然谢羁束。yī dàn jù shàng zhāng,fān rán xiè jī shù。
古人涖官政,五十曰艾服。gǔ rén lì guān zhèng,wǔ shí yuē ài fú。
公年未五十,恳请竟从欲。gōng nián wèi wǔ shí,kěn qǐng jìng cóng yù。
缅彼伋与轲,进退遗佳躅。miǎn bǐ jí yǔ kē,jìn tuì yí jiā zhú。
三揖就恩荣,一辞托岩谷。sān yī jiù ēn róng,yī cí tuō yán gǔ。
由公仕以观,其庶无愧恧。yóu gōng shì yǐ guān,qí shù wú kuì nǜ。
东皋我田园,负郭予室屋。dōng gāo wǒ tián yuán,fù guō yǔ shì wū。
儿侄几百人,图史逾千轴。ér zhí jǐ bǎi rén,tú shǐ yú qiān zhóu。
亲旧既周旋,闺门更雍穆。qīn jiù jì zhōu xuán,guī mén gèng yōng mù。
宾来酒一樽,兴来棋一局。bīn lái jiǔ yī zūn,xīng lái qí yī jú。
吟啸动烟云,诗书到僮仆。yín xiào dòng yān yún,shī shū dào tóng pū。
宁知地有仙,但见人如玉。níng zhī dì yǒu xiān,dàn jiàn rén rú yù。
乃觉世间人,为生何局促。nǎi jué shì jiān rén,wèi shēng hé jú cù。
譬如方污垢,对之独薰沐。pì rú fāng wū gòu,duì zhī dú xūn mù。
孔公当代贤,宜其钦爱酷。kǒng gōng dāng dài xián,yí qí qīn ài kù。
慷慨出长篇,情殷语重复。kāng kǎi chū zhǎng piān,qíng yīn yǔ zhòng fù。
日日动归思,浩浩见林麓。rì rì dòng guī sī,hào hào jiàn lín lù。
何意蒙鄙人,幸兹一观瞩。hé yì méng bǐ rén,xìng zī yī guān zhǔ。
当筵顿忘味,如听箫韶曲。dāng yán dùn wàng wèi,rú tīng xiāo sháo qū。
平生粗意气,自初得书读。píng shēng cū yì qì,zì chū dé shū dú。
每见古圣贤,心常自程督。měi jiàn gǔ shèng xián,xīn cháng zì chéng dū。
知身是罪根,每每自锄斸。zhī shēn shì zuì gēn,měi měi zì chú zhǔ。
如彼善稼穑,去草茂嘉谷。rú bǐ shàn jià sè,qù cǎo mào jiā gǔ。
深嘉远世网,有若囚脱梏。shēn jiā yuǎn shì wǎng,yǒu ruò qiú tuō gù。
惟兹素艰贫,事与心反覆。wéi zī sù jiān pín,shì yǔ xīn fǎn fù。
历官二纪周,一纪投南隩。lì guān èr jì zhōu,yī jì tóu nán ào。
归时异去时,圣主恩霂霂。guī shí yì qù shí,shèng zhǔ ēn mù mù。
方欣到家乡,足觉愁虑簇。fāng xīn dào jiā xiāng,zú jué chóu lǜ cù。
高堂皓垂白,甘旨不饶沃。gāo táng hào chuí bái,gān zhǐ bù ráo wò。
四弟两背亡,未言他骨肉。sì dì liǎng bèi wáng,wèi yán tā gǔ ròu。
继又丧一弟,三房等穷蹙。jì yòu sàng yī dì,sān fáng děng qióng cù。
不数姆与婢,孤孀十有六。bù shù mǔ yǔ bì,gū shuāng shí yǒu liù。
薄业支半年,十饭犹五菽。báo yè zhī bàn nián,shí fàn yóu wǔ shū。
萧然夏秋际,甚者日食粥。xiāo rán xià qiū jì,shén zhě rì shí zhōu。
人惟有父子,恩亲家室睦。rén wéi yǒu fù zi,ēn qīn jiā shì mù。
惟其有君臣,礼义朝廷肃。wéi qí yǒu jūn chén,lǐ yì cháo tíng sù。
二者苟有违,三灵共诛戮。èr zhě gǒu yǒu wéi,sān líng gòng zhū lù。
况兹生圣辰,熙隆遇尧喾。kuàng zī shēng shèng chén,xī lóng yù yáo kù。
艰虞免兵革,少小游庠塾。jiān yú miǎn bīng gé,shǎo xiǎo yóu xiáng shú。
青春被恩擢,名姓粗扬暴。qīng chūn bèi ēn zhuó,míng xìng cū yáng bào。
孰非累圣德,师诲而君牧。shú fēi lèi shèng dé,shī huì ér jūn mù。
中间更狂妄,天听常轻渎。zhōng jiān gèng kuáng wàng,tiān tīng cháng qīng dú。
云云不少已,竟致御史鞫。yún yún bù shǎo yǐ,jìng zhì yù shǐ jū。
所负鼎镬轻,敢意尚收录。suǒ fù dǐng huò qīng,gǎn yì shàng shōu lù。
日月忽中天,湛恩俄濯浴。rì yuè hū zhōng tiān,zhàn ēn é zhuó yù。
父子实再逢,君臣亦敦复。fù zi shí zài féng,jūn chén yì dūn fù。
新恩胡为报,旧过云何赎。xīn ēn hú wèi bào,jiù guò yún hé shú。
父母教子勤,羽括而砺镞。fù mǔ jiào zi qín,yǔ kuò ér lì zú。
朝夕望乃成,荣显被亲属。cháo xī wàng nǎi chéng,róng xiǎn bèi qīn shǔ。
慈乌于反哺,知以报生鞠。cí wū yú fǎn bǔ,zhī yǐ bào shēng jū。
学术不寸施,犹之玉韫椟。xué shù bù cùn shī,yóu zhī yù yùn dú。
千载遘明良,不能少负辐。qiān zài gòu míng liáng,bù néng shǎo fù fú。
是生天地间,曾不如草木。shì shēng tiān dì jiān,céng bù rú cǎo mù。
以此望明公,云中一鸿鹄。yǐ cǐ wàng míng gōng,yún zhōng yī hóng gǔ。

郑侠

宋福州福清人,字介夫,号大庆居士、一拂居士。英宗治平四年进士。调光州司法参军。秩满入京,对王安石言新法不便。久之,监安上门。神宗熙宁七年,久旱不雨,流民扶携塞道,绘流民图上之,奏请罢新法,次日,新法罢去者十有八事。吕惠卿执政,又上疏论之,谪汀州编管,徙英州。哲宗立,始得归。元符七年,再贬英州。徽宗立,赦还,复故官,旋又为蔡京所夺,遂不复出。有《西塘集》。 郑侠的作品>>

猜您喜欢

仲常龙图自广中移帅闽

郑侠

惠兹政化及民功,内外声称有古风。huì zī zhèng huà jí mín gōng,nèi wài shēng chēng yǒu gǔ fēng。
五岭山川情正黮,七闽桃李意先通。wǔ lǐng shān chuān qíng zhèng dǎn,qī mǐn táo lǐ yì xiān tōng。
大明继照天衢辟,重德还朝众愿同。dà míng jì zhào tiān qú pì,zhòng dé hái cháo zhòng yuàn tóng。
早晚皇穹顺舆议,老人星在玉堂中。zǎo wǎn huáng qióng shùn yú yì,lǎo rén xīng zài yù táng zhōng。

集鸥渚

郑侠

主人无机心,兕虎皆可入。zhǔ rén wú jī xīn,sì hǔ jiē kě rù。
君看小渚中,岂特群鸥集。jūn kàn xiǎo zhǔ zhōng,qǐ tè qún ōu jí。

忘机亭

郑侠

凫鸥近隼旟,亭阴戏鲂鳟。fú ōu jìn sǔn yú,tíng yīn xì fáng zūn。
我自无机心,忘机成戏论。wǒ zì wú jī xīn,wàng jī chéng xì lùn。

芳沚亭

郑侠

澄流良湜湜,幽藻还漪漪。chéng liú liáng shí shí,yōu zǎo hái yī yī。
不是采蘩手,芬芳长自持。bù shì cǎi fán shǒu,fēn fāng zhǎng zì chí。

读史

郑侠

乱亡由佞舌,览古每嗟吁。luàn wáng yóu nìng shé,lǎn gǔ měi jiē xū。
拟刻奸谀像,申明两观诛。nǐ kè jiān yú xiàng,shēn míng liǎng guān zhū。

论诚

郑侠

万事以诚立,不诚心不专。wàn shì yǐ chéng lì,bù chéng xīn bù zhuān。
诚心非铁石,铁石被诚穿。chéng xīn fēi tiě shí,tiě shí bèi chéng chuān。

和蔡公上巳

郑侠

恺悌侯藩修禊事,风流草木荐天香。kǎi tì hóu fān xiū xì shì,fēng liú cǎo mù jiàn tiān xiāng。
使君喜为民行乐,拟筑春光作舞场。shǐ jūn xǐ wèi mín xíng lè,nǐ zhù chūn guāng zuò wǔ chǎng。

闭户

郑侠

居然讼息愧王通,反闭柴门亦古风。jū rán sòng xī kuì wáng tōng,fǎn bì chái mén yì gǔ fēng。
幽鸟一声庭日永,轩窗从此近卢仝。yōu niǎo yī shēng tíng rì yǒng,xuān chuāng cóng cǐ jìn lú tóng。

渔家

郑侠

月满平湖夜渐深,浩波千顷荡黄金。yuè mǎn píng hú yè jiàn shēn,hào bō qiān qǐng dàng huáng jīn。
不知世有荣华事,何至中藏喜惧心。bù zhī shì yǒu róng huá shì,hé zhì zhōng cáng xǐ jù xīn。

见远亭

郑侠

天边毫末见千峰,景物都穷见不穷。tiān biān háo mò jiàn qiān fēng,jǐng wù dōu qióng jiàn bù qióng。
因念当时小天下,亦如亭上老仙翁。yīn niàn dāng shí xiǎo tiān xià,yì rú tíng shàng lǎo xiān wēng。

大水除厅前小屋

郑侠

庭下新来不掩门,洒然无复旧时喧。tíng xià xīn lái bù yǎn mén,sǎ rán wú fù jiù shí xuān。
小锄轻瓮从兹起,无补清时合灌园。xiǎo chú qīng wèng cóng zī qǐ,wú bǔ qīng shí hé guàn yuán。

宴十五约重阳饮患无登高处

郑侠

道义相欢胜饮醪,况添流雪见承糟。dào yì xiāng huān shèng yǐn láo,kuàng tiān liú xuě jiàn chéng zāo。
卧篱一醉陶家宅,不是龙山趣也高。wò lí yī zuì táo jiā zhái,bù shì lóng shān qù yě gāo。

出御史台

郑侠

万险千艰六出身,如今也得避嚣尘。wàn xiǎn qiān jiān liù chū shēn,rú jīn yě dé bì xiāo chén。
须知从此寒原上,有个行歌拾穗人。xū zhī cóng cǐ hán yuán shàng,yǒu gè xíng gē shí suì rén。

道中见以索牵五六十人监理钱者

郑侠

可怜平地不生钱,稚老累累被索连。kě lián píng dì bù shēng qián,zhì lǎo lèi lèi bèi suǒ lián。
困苦新图谁画此,只愁中禁又无眠。kùn kǔ xīn tú shuí huà cǐ,zhǐ chóu zhōng jìn yòu wú mián。

题灵峰平步亭

郑侠

天险尝闻不可升,人间危堑更难名。tiān xiǎn cháng wén bù kě shēng,rén jiān wēi qiàn gèng nán míng。
欲知平步亭中意,平得心来处处平。yù zhī píng bù tíng zhōng yì,píng dé xīn lái chù chù píng。
7012345