古诗词

赋公悦席上事送周如京

郑侠

逢世路分归洛阳,有客邂逅樵溪曲。féng shì lù fēn guī luò yáng,yǒu kè xiè hòu qiáo xī qū。
高谈倾盖万珠玑,相对崇朝惟不足。gāo tán qīng gài wàn zhū jī,xiāng duì chóng cháo wéi bù zú。
武阳太守山简徒,喜贤乐事天下无。wǔ yáng tài shǒu shān jiǎn tú,xǐ xián lè shì tiān xià wú。
为客留公驻斯须,精庖馔玉歌贯珠。wèi kè liú gōng zhù sī xū,jīng páo zhuàn yù gē guàn zhū。
坐中宾客皆豪杰,凛凛清风生颊舌。zuò zhōng bīn kè jiē háo jié,lǐn lǐn qīng fēng shēng jiá shé。
性情浩浩谈云云,不待酒味既凛冽。xìng qíng hào hào tán yún yún,bù dài jiǔ wèi jì lǐn liè。
逡巡行幕如风翻,二姝新出屏帏间。qūn xún xíng mù rú fēng fān,èr shū xīn chū píng wéi jiān。
一人捧心馀故态,对客悄悄眉峰攒。yī rén pěng xīn yú gù tài,duì kè qiāo qiāo méi fēng zǎn。
一人襜裾半云雾,仙袂应曲飘飘举。yī rén chān jū bàn yún wù,xiān mèi yīng qū piāo piāo jǔ。
解作阳关意外声,旧人只把花卿数。jiě zuò yáng guān yì wài shēng,jiù rén zhǐ bǎ huā qīng shù。
此宵嘉会世所稀,席上更览周侯诗。cǐ xiāo jiā huì shì suǒ xī,xí shàng gèng lǎn zhōu hóu shī。
雕金有格但闻说,不览新集那得知。diāo jīn yǒu gé dàn wén shuō,bù lǎn xīn jí nà dé zhī。
侠于周侯非甚旧,朋友十辈识公九。xiá yú zhōu hóu fēi shén jiù,péng yǒu shí bèi shí gōng jiǔ。
此公惜别事如何,反覆清篇还执手。cǐ gōng xī bié shì rú hé,fǎn fù qīng piān hái zhí shǒu。
龙韬虎略何处藏,却向吟笔呈锋铓。lóng tāo hǔ lüè hé chù cáng,què xiàng yín bǐ chéng fēng máng。
堪作太平祥瑞录,将军白首弄篇章。kān zuò tài píng xiáng ruì lù,jiāng jūn bái shǒu nòng piān zhāng。

郑侠

宋福州福清人,字介夫,号大庆居士、一拂居士。英宗治平四年进士。调光州司法参军。秩满入京,对王安石言新法不便。久之,监安上门。神宗熙宁七年,久旱不雨,流民扶携塞道,绘流民图上之,奏请罢新法,次日,新法罢去者十有八事。吕惠卿执政,又上疏论之,谪汀州编管,徙英州。哲宗立,始得归。元符七年,再贬英州。徽宗立,赦还,复故官,旋又为蔡京所夺,遂不复出。有《西塘集》。 郑侠的作品>>

猜您喜欢

仲常龙图自广中移帅闽

郑侠

惠兹政化及民功,内外声称有古风。huì zī zhèng huà jí mín gōng,nèi wài shēng chēng yǒu gǔ fēng。
五岭山川情正黮,七闽桃李意先通。wǔ lǐng shān chuān qíng zhèng dǎn,qī mǐn táo lǐ yì xiān tōng。
大明继照天衢辟,重德还朝众愿同。dà míng jì zhào tiān qú pì,zhòng dé hái cháo zhòng yuàn tóng。
早晚皇穹顺舆议,老人星在玉堂中。zǎo wǎn huáng qióng shùn yú yì,lǎo rén xīng zài yù táng zhōng。

集鸥渚

郑侠

主人无机心,兕虎皆可入。zhǔ rén wú jī xīn,sì hǔ jiē kě rù。
君看小渚中,岂特群鸥集。jūn kàn xiǎo zhǔ zhōng,qǐ tè qún ōu jí。

忘机亭

郑侠

凫鸥近隼旟,亭阴戏鲂鳟。fú ōu jìn sǔn yú,tíng yīn xì fáng zūn。
我自无机心,忘机成戏论。wǒ zì wú jī xīn,wàng jī chéng xì lùn。

芳沚亭

郑侠

澄流良湜湜,幽藻还漪漪。chéng liú liáng shí shí,yōu zǎo hái yī yī。
不是采蘩手,芬芳长自持。bù shì cǎi fán shǒu,fēn fāng zhǎng zì chí。

读史

郑侠

乱亡由佞舌,览古每嗟吁。luàn wáng yóu nìng shé,lǎn gǔ měi jiē xū。
拟刻奸谀像,申明两观诛。nǐ kè jiān yú xiàng,shēn míng liǎng guān zhū。

论诚

郑侠

万事以诚立,不诚心不专。wàn shì yǐ chéng lì,bù chéng xīn bù zhuān。
诚心非铁石,铁石被诚穿。chéng xīn fēi tiě shí,tiě shí bèi chéng chuān。

和蔡公上巳

郑侠

恺悌侯藩修禊事,风流草木荐天香。kǎi tì hóu fān xiū xì shì,fēng liú cǎo mù jiàn tiān xiāng。
使君喜为民行乐,拟筑春光作舞场。shǐ jūn xǐ wèi mín xíng lè,nǐ zhù chūn guāng zuò wǔ chǎng。

闭户

郑侠

居然讼息愧王通,反闭柴门亦古风。jū rán sòng xī kuì wáng tōng,fǎn bì chái mén yì gǔ fēng。
幽鸟一声庭日永,轩窗从此近卢仝。yōu niǎo yī shēng tíng rì yǒng,xuān chuāng cóng cǐ jìn lú tóng。

渔家

郑侠

月满平湖夜渐深,浩波千顷荡黄金。yuè mǎn píng hú yè jiàn shēn,hào bō qiān qǐng dàng huáng jīn。
不知世有荣华事,何至中藏喜惧心。bù zhī shì yǒu róng huá shì,hé zhì zhōng cáng xǐ jù xīn。

见远亭

郑侠

天边毫末见千峰,景物都穷见不穷。tiān biān háo mò jiàn qiān fēng,jǐng wù dōu qióng jiàn bù qióng。
因念当时小天下,亦如亭上老仙翁。yīn niàn dāng shí xiǎo tiān xià,yì rú tíng shàng lǎo xiān wēng。

大水除厅前小屋

郑侠

庭下新来不掩门,洒然无复旧时喧。tíng xià xīn lái bù yǎn mén,sǎ rán wú fù jiù shí xuān。
小锄轻瓮从兹起,无补清时合灌园。xiǎo chú qīng wèng cóng zī qǐ,wú bǔ qīng shí hé guàn yuán。

宴十五约重阳饮患无登高处

郑侠

道义相欢胜饮醪,况添流雪见承糟。dào yì xiāng huān shèng yǐn láo,kuàng tiān liú xuě jiàn chéng zāo。
卧篱一醉陶家宅,不是龙山趣也高。wò lí yī zuì táo jiā zhái,bù shì lóng shān qù yě gāo。

出御史台

郑侠

万险千艰六出身,如今也得避嚣尘。wàn xiǎn qiān jiān liù chū shēn,rú jīn yě dé bì xiāo chén。
须知从此寒原上,有个行歌拾穗人。xū zhī cóng cǐ hán yuán shàng,yǒu gè xíng gē shí suì rén。

道中见以索牵五六十人监理钱者

郑侠

可怜平地不生钱,稚老累累被索连。kě lián píng dì bù shēng qián,zhì lǎo lèi lèi bèi suǒ lián。
困苦新图谁画此,只愁中禁又无眠。kùn kǔ xīn tú shuí huà cǐ,zhǐ chóu zhōng jìn yòu wú mián。

题灵峰平步亭

郑侠

天险尝闻不可升,人间危堑更难名。tiān xiǎn cháng wén bù kě shēng,rén jiān wēi qiàn gèng nán míng。
欲知平步亭中意,平得心来处处平。yù zhī píng bù tíng zhōng yì,píng dé xīn lái chù chù píng。
7012345