古诗词

题珣师休牧轩

宗泽

青居曾露一丝头,谩示人能解牧牛。qīng jū céng lù yī sī tóu,mán shì rén néng jiě mù niú。
究竟本来无一物,未知能使阿谁休。jiū jìng běn lái wú yī wù,wèi zhī néng shǐ ā shuí xiū。
宗泽

宗泽

宗泽(1060年1月20日—1128年7月29日),字汝霖,汉族,浙东乌伤(今浙江义乌)人,宋朝名将。刚直豪爽,沉毅知兵。进士出身,历任县、州文官,颇有政绩。宗泽在任东京留守期间,曾20多次上书高宗赵构,力主还都东京,并制定了收复中原的方略,均未被采纳。他因壮志难酬,忧愤成疾,七月,临终三呼“过河”而卒。死后追赠观文殿学士、通议大夫,谥号忠简。著有《宗忠简公集》传世。 宗泽的作品>>

猜您喜欢

葬妻京岘山结庐龙目湖上

宗泽

一对龙湖青眼开,乾坤倚剑独徘徊。yī duì lóng hú qīng yǎn kāi,qián kūn yǐ jiàn dú pái huái。
白云是处堪埋骨,京岘山头梦未回。bái yún shì chù kān mái gǔ,jīng xiàn shān tóu mèng wèi huí。

题珣师休牧轩

宗泽

一乘休去已忘机,恰似当初未牧时。yī chéng xiū qù yǐ wàng jī,qià shì dāng chū wèi mù shí。
云起云消本无迹,有为全体是无为。yún qǐ yún xiāo běn wú jì,yǒu wèi quán tǐ shì wú wèi。

题珣师休牧轩

宗泽

空馀短笠与轻蓑,道著休时事早多。kōng yú duǎn lì yǔ qīng suō,dào zhù xiū shí shì zǎo duō。
更向中间问消息,夜深无奈月明何。gèng xiàng zhōng jiān wèn xiāo xī,yè shēn wú nài yuè míng hé。

东上辞松楸一首

宗泽

八年坐亲党,泯伏长安城。bā nián zuò qīn dǎng,mǐn fú zhǎng ān chéng。
甘心傍松楸,申我儿子情。gān xīn bàng sōng qiū,shēn wǒ ér zi qíng。
闭户慨岩廊,读书笑金籯。bì hù kǎi yán láng,dú shū xiào jīn yíng。
力田固为政,课童乃司兵。lì tián gù wèi zhèng,kè tóng nǎi sī bīng。
深病骨相寒,不蒙轩冕荣。shēn bìng gǔ xiāng hán,bù méng xuān miǎn róng。
维天临万邦,搜罗世豪英。wéi tiān lín wàn bāng,sōu luó shì háo yīng。
我友挽出之,大人今继明。wǒ yǒu wǎn chū zhī,dà rén jīn jì míng。
古无忠孝全,泣涕去丘茔。gǔ wú zhōng xiào quán,qì tì qù qiū yíng。
为翁大门闾,翻然以东征。wèi wēng dà mén lǘ,fān rán yǐ dōng zhēng。

感时

宗泽

卿士辱多垒,天王愤蒙尘。qīng shì rǔ duō lěi,tiān wáng fèn méng chén。
御戎要虓将,谋国须隽臣。yù róng yào xiāo jiāng,móu guó xū juàn chén。
百战取封侯,未必亡其身。bǎi zhàn qǔ fēng hóu,wèi bì wáng qí shēn。
怀奸废忠义,胡颜以为人。huái jiān fèi zhōng yì,hú yán yǐ wèi rén。
吁嗟世道衰,大僇加搢绅。xū jiē shì dào shuāi,dà lù jiā jìn shēn。
平居事奔竞,梁汴分云屯。píng jū shì bēn jìng,liáng biàn fēn yún tún。
一旦国步艰,四迸如星繁。yī dàn guó bù jiān,sì bèng rú xīng fán。
辅相已择栖,守令仍逾藩。fǔ xiāng yǐ zé qī,shǒu lìng réng yú fān。
冠盖陆西窜,舳舻水南奔。guān gài lù xī cuàn,zhú lú shuǐ nán bēn。
鄙夫用慨然,策马趋修门。bǐ fū yòng kǎi rán,cè mǎ qū xiū mén。
勤王羞尺柄,悟主期片言。qín wáng xiū chǐ bǐng,wù zhǔ qī piàn yán。
时来倘云龙,峨冠拜临轩。shí lái tǎng yún lóng,é guān bài lín xuān。
逶迤上玉除,造膝伸元元。wēi yí shàng yù chú,zào xī shēn yuán yuán。
措世于泰宁,归来守丘樊。cuò shì yú tài níng,guī lái shǒu qiū fán。

道逢散遣之卒云讲和退师无所用之矣辄以二十六句道胸臆

宗泽

翁拥麾幢我为儿,剽闻窃睹皆兵机。wēng yōng huī chuáng wǒ wèi ér,piāo wén qiè dǔ jiē bīng jī。
其中袭击不容瞬,飙行电掣犹逶迤。qí zhōng xí jī bù róng shùn,biāo xíng diàn chè yóu wēi yí。
戎人长驱越大河,天下震惊观阙危。róng rén zhǎng qū yuè dà hé,tiān xià zhèn jīng guān quē wēi。
肉食之谋殊未臧,我愤切骨其谁知。ròu shí zhī móu shū wèi zāng,wǒ fèn qiè gǔ qí shuí zhī。
慨然奏疏金马门,力陈盟赂损国威。kǎi rán zòu shū jīn mǎ mén,lì chén méng lù sǔn guó wēi。
严尤下策尤可笑,晁错上书亦奚为。yán yóu xià cè yóu kě xiào,cháo cuò shàng shū yì xī wèi。
道路荆棘初剪除,花如步障吾东之。dào lù jīng jí chū jiǎn chú,huā rú bù zhàng wú dōng zhī。
八年闭户尺蠖屈,一旦渡关匹马驰。bā nián bì hù chǐ huò qū,yī dàn dù guān pǐ mǎ chí。
行行侧身听戎捷,忽闻募士诏遣归。xíng xíng cè shēn tīng róng jié,hū wén mù shì zhào qiǎn guī。
浓书大墨榜教诏,曰敌悔过今退师。nóng shū dà mò bǎng jiào zhào,yuē dí huǐ guò jīn tuì shī。
羽檄向来召貔虎,乃咏出车歌杕杜。yǔ xí xiàng lái zhào pí hǔ,nǎi yǒng chū chē gē dì dù。
櫜兵销刃兵犹怒,却把锄犁农歌舞。gāo bīng xiāo rèn bīng yóu nù,què bǎ chú lí nóng gē wǔ。
君王神武今艺祖,尔如不归污我斧。jūn wáng shén wǔ jīn yì zǔ,ěr rú bù guī wū wǒ fǔ。

谒华岳

宗泽

杨赐岳所挺,严武金天晶。yáng cì yuè suǒ tǐng,yán wǔ jīn tiān jīng。
二子为时出,顾我非炳灵。èr zi wèi shí chū,gù wǒ fēi bǐng líng。
维岳镇四方,气秀天骨青。wéi yuè zhèn sì fāng,qì xiù tiān gǔ qīng。
巀嶭立千仞,力能产公卿。jié niè lì qiān rèn,lì néng chǎn gōng qīng。
降神咏嵩高,谶纬仍反经。jiàng shén yǒng sōng gāo,chèn wěi réng fǎn jīng。
取象到执圭,谲怪如洞冥。qǔ xiàng dào zhí guī,jué guài rú dòng míng。
平生笑穷奇,立语心自惊。píng shēng xiào qióng qí,lì yǔ xīn zì jīng。
我质培塿耳,胸中固峥嵘。wǒ zhì péi lǒu ěr,xiōng zhōng gù zhēng róng。
谁言华岳高,我山摩玉京。shuí yán huá yuè gāo,wǒ shān mó yù jīng。
是中所包藏,丹碧参瑰琼。shì zhōng suǒ bāo cáng,dān bì cān guī qióng。
平居蛰云雷,飞雨溢四溟。píng jū zhé yún léi,fēi yǔ yì sì míng。
此岂真有之,落笔纷纵横。cǐ qǐ zhēn yǒu zhī,luò bǐ fēn zòng héng。
发我文物秘,象渠膏泽倾。fā wǒ wén wù mì,xiàng qú gāo zé qīng。
太华屹不摇,我山身载行。tài huá yì bù yáo,wǒ shān shēn zài xíng。

赠鸡山陈七四秀才

宗泽

渥洼生骏驹,丹山生凤雏。wò wā shēng jùn jū,dān shān shēng fèng chú。
家有宁馨子,庆自积善馀。jiā yǒu níng xīn zi,qìng zì jī shàn yú。
粹然秀眉宇,莹彻真璠玙。cuì rán xiù méi yǔ,yíng chè zhēn fán yú。
高声诵论语,健腕学大书。gāo shēng sòng lùn yǔ,jiàn wàn xué dà shū。
头头欲第一,气已淩空虚。tóu tóu yù dì yī,qì yǐ líng kōng xū。
想其顾复意,何止掌上珠。xiǎng qí gù fù yì,hé zhǐ zhǎng shàng zhū。
更期速腾达,尔祖立以须。gèng qī sù téng dá,ěr zǔ lì yǐ xū。

渭南道中逢二蜀兵出印本手诏司马温公范文正公赠太师外祖丞相赠太保悲喜交集慨然赋诗

宗泽

我君肇当阳,憸佞毕退听。wǒ jūn zhào dāng yáng,xiān nìng bì tuì tīng。
示民以好恶,观此第一政。shì mín yǐ hǎo è,guān cǐ dì yī zhèng。
恭惟司马范,二老文且正。gōng wéi sī mǎ fàn,èr lǎo wén qiě zhèng。
堂堂外王父,九牧称无尽。táng táng wài wáng fù,jiǔ mù chēng wú jǐn。
宸章粲褒贲,倬彼云汉盛。chén zhāng càn bāo bēn,zhuō bǐ yún hàn shèng。
昭回天下来,光生万象俊。zhāo huí tiān xià lái,guāng shēng wàn xiàng jùn。
小臣行抱忧,中路得此庆。xiǎo chén xíng bào yōu,zhōng lù dé cǐ qìng。
慨然夷望归,欣闻比干赠。kǎi rán yí wàng guī,xīn wén bǐ gàn zèng。
伤心外王父,三黜坐谏争。shāng xīn wài wáng fù,sān chù zuò jiàn zhēng。
未为召公保,亟上丞相印。wèi wèi zhào gōng bǎo,jí shàng chéng xiāng yìn。
群邪肆欺诬,不死仗元圣。qún xié sì qī wū,bù sǐ zhàng yuán shèng。
阉童裂茅土,儇子执魁柄。yān tóng liè máo tǔ,xuān zi zhí kuí bǐng。
十载卧江湖,赍志目不瞑。shí zài wò jiāng hú,jī zhì mù bù míng。
谁言堕黄壤,庙象饰绣衮。shuí yán duò huáng rǎng,miào xiàng shì xiù gǔn。
石椁安用营,金縢渠不信。shí guǒ ān yòng yíng,jīn téng qú bù xìn。
因知日月星,虽晦终不泯。yīn zhī rì yuè xīng,suī huì zhōng bù mǐn。
一旦遇雷风,浮云岂能病。yī dàn yù léi fēng,fú yún qǐ néng bìng。

题独乐园

宗泽

范公之乐后天下,维师温公乃独乐。fàn gōng zhī lè hòu tiān xià,wéi shī wēn gōng nǎi dú lè。
二老致意出处间,殊涂同归两不恶。èr lǎo zhì yì chū chù jiān,shū tú tóng guī liǎng bù è。
鄙夫杖藜访公隐,步无石砌登无阁。bǐ fū zhàng lí fǎng gōng yǐn,bù wú shí qì dēng wú gé。
堂卑不受有美夺,地僻宁遭景华拓。táng bēi bù shòu yǒu měi duó,dì pì níng zāo jǐng huá tuò。
始知前辈稽古力,晏子萧何非妄作。shǐ zhī qián bèi jī gǔ lì,yàn zi xiāo hé fēi wàng zuò。
细读隶碑增慷慨,端正似之甘再拜。xì dú lì bēi zēng kāng kǎi,duān zhèng shì zhī gān zài bài。
种药作畦医国手,浇花成林膏泽大。zhǒng yào zuò qí yī guó shǒu,jiāo huā chéng lín gāo zé dà。
见山台上飞嵩高,高山仰止如公在。jiàn shān tái shàng fēi sōng gāo,gāo shān yǎng zhǐ rú gōng zài。

题赵园

宗泽

瑶瑛夹侍梅台,琴瑟自鸣松岛。yáo yīng jiā shì méi tái,qín sè zì míng sōng dǎo。
山中野服相羊,足以亡忧遣老。shān zhōng yě fú xiāng yáng,zú yǐ wáng yōu qiǎn lǎo。

题赵园

宗泽

凿池智有泉源,种木胸无芥蒂。záo chí zhì yǒu quán yuán,zhǒng mù xiōng wú jiè dì。
螭头吐水涓涓,端是银潢一派。chī tóu tǔ shuǐ juān juān,duān shì yín huáng yī pài。

旧作感怀

宗泽

关中黄壤黑壤,大是邦家利源。guān zhōng huáng rǎng hēi rǎng,dà shì bāng jiā lì yuán。
古者亩收十一,谁兴岁取十千。gǔ zhě mǔ shōu shí yī,shuí xīng suì qǔ shí qiān。
不用府无虚月,藏之斯民裕然。bù yòng fǔ wú xū yuè,cáng zhī sī mín yù rán。

述怀二首

宗泽

忧国心如奔马,勤王笔有奇兵。yōu guó xīn rú bēn mǎ,qín wáng bǐ yǒu qí bīng。
一旦立诛祸乱,千载坐视太平。yī dàn lì zhū huò luàn,qiān zài zuò shì tài píng。

述怀二首

宗泽

黄屋肇新巍巍,四方豪杰云来。huáng wū zhào xīn wēi wēi,sì fāng háo jié yún lái。
片言之误天也,一见而决时哉。piàn yán zhī wù tiān yě,yī jiàn ér jué shí zāi。
34123