古诗词

送永嘉陈有辉

真德秀

深山读易如康节,白首谈玄似子云。shēn shān dú yì rú kāng jié,bái shǒu tán xuán shì zi yún。
肯学时流夸末技,却于圣处策奇勋。kěn xué shí liú kuā mò jì,què yú shèng chù cè qí xūn。
二图君已窥微指,十翼吾方愧浅闻。èr tú jūn yǐ kuī wēi zhǐ,shí yì wú fāng kuì qiǎn wén。
得意春风重过我,绿波清夜话羲文。dé yì chūn fēng zhòng guò wǒ,lǜ bō qīng yè huà xī wén。
真德秀

真德秀

真德秀字景元,后更为希元,福建浦城(今浦城县晋阳镇人)本姓慎,因避孝宗讳改姓真。生于宋孝宗淳熙五年(1178年),卒于未理宗端平二年(1235年)。真德秀是南宋后期与魏了翁齐名的一位著名理学家,也是继朱熹之后的理学正宗传人,他同魏了翁二人在确立理学正统地位的过程中发挥了重大作用。 真德秀的作品>>

猜您喜欢

赠叶子仁

真德秀

易象推占妙入神,劝人忠孝更谆谆。yì xiàng tuī zhàn miào rù shén,quàn rén zhōng xiào gèng zhūn zhūn。
只今谁似君平术,唯有南阳卖卜人。zhǐ jīn shuí shì jūn píng shù,wéi yǒu nán yáng mài bo rén。

赠叶子仁

真德秀

花正纷红俄骇绿,月才挂壁又沈钩。huā zhèng fēn hóng é hài lǜ,yuè cái guà bì yòu shěn gōu。
世间万事都如此,莫遣双眉浪自愁。shì jiān wàn shì dōu rú cǐ,mò qiǎn shuāng méi làng zì chóu。

赠叶子仁

真德秀

知天焉用尤臧氏,有命何须主瘠环。zhī tiān yān yòng yóu zāng shì,yǒu mìng hé xū zhǔ jí huán。
若向此中能照破,许君已透利名关。ruò xiàng cǐ zhōng néng zhào pò,xǔ jūn yǐ tòu lì míng guān。

皇后阁端午贴子词五首

真德秀

来金殿沐淤兰汤,因感骚人兴寄长。lái jīn diàn mù yū lán tāng,yīn gǎn sāo rén xīng jì zhǎng。
重动君王勤采善,由来香划比忠良。zhòng dòng jūn wáng qín cǎi shàn,yóu lái xiāng huà bǐ zhōng liáng。

登南岳山

真德秀

烟霞本成癖,况复游名山。yān xiá běn chéng pǐ,kuàng fù yóu míng shān。
举手招白云,欲纳怀袖间。jǔ shǒu zhāo bái yún,yù nà huái xiù jiān。
咄哉亦痴绝,有著即名贪。duō zāi yì chī jué,yǒu zhù jí míng tān。
振衣遇长风,浩浩天地宽。zhèn yī yù zhǎng fēng,hào hào tiān dì kuān。

题金山

真德秀

江来朱方注之东,海潮怒飞日夕相撞舂。jiāng lái zhū fāng zhù zhī dōng,hǎi cháo nù fēi rì xī xiāng zhuàng chōng。
天将古来义士骨,化作狂澜中央屹立之青峰。tiān jiāng gǔ lái yì shì gǔ,huà zuò kuáng lán zhōng yāng yì lì zhī qīng fēng。
孤根直下二千尺,动影袅窕冲融中。gū gēn zhí xià èr qiān chǐ,dòng yǐng niǎo tiǎo chōng róng zhōng。
黄金侧布兰若地,凿翠面面开窗栊。huáng jīn cè bù lán ruò dì,záo cuì miàn miàn kāi chuāng lóng。
双桡伊轧破浪屋,恍忽置我高巃嵷。shuāng ráo yī yà pò làng wū,huǎng hū zhì wǒ gāo lóng sǒng。
是时千山雪新霁,水面月出天清空。shì shí qiān shān xuě xīn jì,shuǐ miàn yuè chū tiān qīng kōng。
涛声四起人籁寂,毛发萧爽琉璃宫。tāo shēng sì qǐ rén lài jì,máo fā xiāo shuǎng liú lí gōng。
披衣明发蹑烟霭,决眦俯入归飞鸿。pī yī míng fā niè yān ǎi,jué zì fǔ rù guī fēi hóng。
襟前渤澥敛暝色,袖里岷峨吹晓风。jīn qián bó xiè liǎn míng sè,xiù lǐ mín é chuī xiǎo fēng。
越南燕北但一气,尘埃野马何时穷。yuè nán yàn běi dàn yī qì,chén āi yě mǎ hé shí qióng。
苍梧虞舜不可叫,王事更恨归匆匆。cāng wú yú shùn bù kě jiào,wáng shì gèng hèn guī cōng cōng。

送汤伯纪归安仁

真德秀

交情世岂乏,道合古所难。jiāo qíng shì qǐ fá,dào hé gǔ suǒ nán。
自我得此友,清芬袭芝兰。zì wǒ dé cǐ yǒu,qīng fēn xí zhī lán。
苦语时见箴,微言获同参。kǔ yǔ shí jiàn zhēn,wēi yán huò tóng cān。
相从仁义林,超出名利关。xiāng cóng rén yì lín,chāo chū míng lì guān。
此乐未渠央,忽告整征骖。cǐ lè wèi qú yāng,hū gào zhěng zhēng cān。
索居可柰何,使我喟且叹。suǒ jū kě nài hé,shǐ wǒ kuì qiě tàn。
至危者人心,易汩惟善端。zhì wēi zhě rén xīn,yì gǔ wéi shàn duān。
苟无直谅友,戒谨空杅盘。gǒu wú zhí liàng yǒu,jiè jǐn kōng yú pán。
重来勿愆期,同盟有青山。zhòng lái wù qiān qī,tóng méng yǒu qīng shān。
圣经如杲日,群目仰辉耀。shèng jīng rú gǎo rì,qún mù yǎng huī yào。
利欲滑其中,云雾隔清照。lì yù huá qí zhōng,yún wù gé qīng zhào。
正须澄心源,乃许窥道妙。zhèng xū chéng xīn yuán,nǎi xǔ kuī dào miào。
周程千载学,敬静两言要。zhōu chéng qiān zài xué,jìng jìng liǎng yán yào。
几微察毫芒,根本在奥窍。jǐ wēi chá háo máng,gēn běn zài ào qiào。
持此当弦韦,迂矣君莫诮。chí cǐ dāng xián wéi,yū yǐ jūn mò qiào。

送裘司直得请西归

真德秀

轻舸龙山头,木兰作双橹。qīng gě lóng shān tóu,mù lán zuò shuāng lǔ。
飘然裘司直,乘向南昌去。piāo rán qiú sī zhí,chéng xiàng nán chāng qù。
问君鹓鸾中,脱身遽如许。wèn jūn yuān luán zhōng,tuō shēn jù rú xǔ。
栖迟三十年,始得官掌故。qī chí sān shí nián,shǐ dé guān zhǎng gù。
小须上上考,岂不登省户。xiǎo xū shàng shàng kǎo,qǐ bù dēng shěng hù。
自言野心性,眯目九衢雾。zì yán yě xīn xìng,mī mù jiǔ qú wù。
修竹岁云晚,萱草秋亦暮。xiū zhú suì yún wǎn,xuān cǎo qiū yì mù。
嗷嗷投林鸟,犹得反其哺。áo áo tóu lín niǎo,yóu dé fǎn qí bǔ。
江西父母邦,非复昔饶裕。jiāng xī fù mǔ bāng,fēi fù xī ráo yù。
蛮烟一腥秽,乐岁且狼顾。mán yān yī xīng huì,lè suì qiě láng gù。
遗黎空杼轴,行旅窘刀布。yí lí kōng zhù zhóu,xíng lǚ jiǒng dāo bù。
天门窈万里,可望不可吁。tiān mén yǎo wàn lǐ,kě wàng bù kě xū。
君今佐元帅,精采系一路。jūn jīn zuǒ yuán shuài,jīng cǎi xì yī lù。
疮痍俟涤濯,画诺归佽助。chuāng yí qí dí zhuó,huà nuò guī cì zhù。
先声路人喜,高节懦夫慕。xiān shēng lù rén xǐ,gāo jié nuò fū mù。
遄当再前席,一正天子度。chuán dāng zài qián xí,yī zhèng tiān zi dù。
白鸥没浩荡,苍鹘在指呼。bái ōu méi hào dàng,cāng gǔ zài zhǐ hū。
我亦南陔人,扁舟从此具。wǒ yì nán gāi rén,biǎn zhōu cóng cǐ jù。

题八君子图后

真德秀

刘子出西江,访我江之东。liú zi chū xī jiāng,fǎng wǒ jiāng zhī dōng。
何人与偕来,衔袖八钜公。hé rén yǔ xié lái,xián xiù bā jù gōng。
韩欧开济姿,如晴月生空。hán ōu kāi jì zī,rú qíng yuè shēng kōng。
潞公山岳重,文正霜桧同。lù gōng shān yuè zhòng,wén zhèng shuāng guì tóng。
玉立者坡仙,天游匪涪翁。yù lì zhě pō xiān,tiān yóu fěi fú wēng。
一朝参我前,毛发生清风。yī cháo cān wǒ qián,máo fā shēng qīng fēng。
凄其赵韩王,小异凌烟中。qī qí zhào hán wáng,xiǎo yì líng yān zhōng。
半山执拗面,亦得传无穷。bàn shān zhí ǎo miàn,yì dé chuán wú qióng。

泉州贡闱庆成

真德秀

维南有州古佛国,选佛场开自畴昔。wéi nán yǒu zhōu gǔ fú guó,xuǎn fú chǎng kāi zì chóu xī。
谁欤经始梅溪翁,万桂森森皆手植。shuí yú jīng shǐ méi xī wēng,wàn guì sēn sēn jiē shǒu zhí。
文风日盛贤材多,粉袍立鹄肩相摩。wén fēng rì shèng xián cái duō,fěn páo lì gǔ jiān xiāng mó。
万间庇士岂不欲,环视柰无馀地何。wàn jiān bì shì qǐ bù yù,huán shì nài wú yú dì hé。
那知吉壤在咫尺,鬼神撝呵天所惜。nà zhī jí rǎng zài zhǐ chǐ,guǐ shén huī hē tiān suǒ xī。
一朝幻出青瑶宫,山灵献卜龙避席。yī cháo huàn chū qīng yáo gōng,shān líng xiàn bo lóng bì xí。
昔虞局促今恢舒,乘黄骋足腾康衢。xī yú jú cù jīn huī shū,chéng huáng chěng zú téng kāng qú。
辟新葺旧两辉映,美哉轮奂雄规模。pì xīn qì jiù liǎng huī yìng,měi zāi lún huàn xióng guī mó。
岁直金虬大魁出,䞉喜庆成逢此日。suì zhí jīn qiú dà kuí chū,shèng xǐ qìng chéng féng cǐ rì。
来春甲子又一周,天相吾泉真可必。lái chūn jiǎ zi yòu yī zhōu,tiān xiāng wú quán zhēn kě bì。
蝉联四坐皆豪英,一樽敬为诸君倾。chán lián sì zuò jiē háo yīng,yī zūn jìng wèi zhū jūn qīng。
浮云富贵靡定态,要看名节留芬馨。fú yún fù guì mí dìng tài,yào kàn míng jié liú fēn xīn。
我今归作渔樵侣,清梦犹驰笋江浒。wǒ jīn guī zuò yú qiáo lǚ,qīng mèng yóu chí sǔn jiāng hǔ。
凤鸣侧耳听朝阳,把酒空山为起舞。fèng míng cè ěr tīng cháo yáng,bǎ jiǔ kōng shān wèi qǐ wǔ。

长沙赠高年陈氏母子

真德秀

陈氏春秋一百一,儿女年皆过七十。chén shì chūn qiū yī bǎi yī,ér nǚ nián jiē guò qī shí。
一门慈孝更雍愉,四老真堪入画图。yī mén cí xiào gèng yōng yú,sì lǎo zhēn kān rù huà tú。
长官申闻太守喜,召至阶庭加盛礼。zhǎng guān shēn wén tài shǒu xǐ,zhào zhì jiē tíng jiā shèng lǐ。
老莱彩服作儿啼,今视古人更过之。lǎo lái cǎi fú zuò ér tí,jīn shì gǔ rén gèng guò zhī。
老莱一身娱戏耳,况有三儿奉甘旨。lǎo lái yī shēn yú xì ěr,kuàng yǒu sān ér fèng gān zhǐ。
人言潭俗不古如,君看此事天下无。rén yán tán sú bù gǔ rú,jūn kàn cǐ shì tiān xià wú。
一门高寿何由得,慈孝之人天所惜。yī mén gāo shòu hé yóu dé,cí xiào zhī rén tiān suǒ xī。
我愿湘民胥效之,从此九州皆寿域。wǒ yuàn xiāng mín xū xiào zhī,cóng cǐ jiǔ zhōu jiē shòu yù。

长沙新第呈诸学士

真德秀

莫清彼潇江,莫峻彼衡岳。mò qīng bǐ xiāo jiāng,mò jùn bǐ héng yuè。
澄光挟秀气,日夜相回薄。chéng guāng xié xiù qì,rì yè xiāng huí báo。
月吸珠含胎,虹贯玉生璞。yuè xī zhū hán tāi,hóng guàn yù shēng pú。
子方有苗裔,温然粹而悫。zi fāng yǒu miáo yì,wēn rán cuì ér què。
一童与三何,双凤两鸑鷟。yī tóng yǔ sān hé,shuāng fèng liǎng yuè zhuó。
奋身辞草莱,正论吐谔谔。fèn shēn cí cǎo lái,zhèng lùn tǔ è è。
彤庭拜恩归,天香尚盈握。tóng tíng bài ēn guī,tiān xiāng shàng yíng wò。
良才国之宝,一见我心乐。liáng cái guó zhī bǎo,yī jiàn wǒ xīn lè。
平生功名会,万里初著脚。píng shēng gōng míng huì,wàn lǐ chū zhù jiǎo。
永肩致主念,更勉经世学。yǒng jiān zhì zhǔ niàn,gèng miǎn jīng shì xué。
锱铢分义利,毫缕辨纯驳。zī zhū fēn yì lì,háo lǚ biàn chún bó。
相期激清风,与俗洗氛浊。xiāng qī jī qīng fēng,yǔ sú xǐ fēn zhuó。
谁欤指其南,是邦有先觉。shuí yú zhǐ qí nán,shì bāng yǒu xiān jué。

送林自知自幕中归常宁

真德秀

始吾与林子,周旋大江东。shǐ wú yǔ lín zi,zhōu xuán dà jiāng dōng。
子方清且贫,箪瓢屡云空。zi fāng qīng qiě pín,dān piáo lǚ yún kōng。
劲气凛不折,耿耿如长虹。jìn qì lǐn bù zhé,gěng gěng rú zhǎng hóng。
明年擢高科,对策大明宫。míng nián zhuó gāo kē,duì cè dà míng gōng。
一尉迟五年,出入无奴僮。yī wèi chí wǔ nián,chū rù wú nú tóng。
再见湘水滨,凛凛复昔同。zài jiàn xiāng shuǐ bīn,lǐn lǐn fù xī tóng。
招徕元戎幕,泛绿依芙蓉。zhāo lái yuán róng mù,fàn lǜ yī fú róng。
小生敢相吏,故人傥相从。xiǎo shēng gǎn xiāng lì,gù rén tǎng xiāng cóng。
云胡岁未竟,决去如霜鸿。yún hú suì wèi jìng,jué qù rú shuāng hóng。
挽之不可留,聊复少从容。wǎn zhī bù kě liú,liáo fù shǎo cóng róng。
老我慵且钝,栽培欠深功。lǎo wǒ yōng qiě dùn,zāi péi qiàn shēn gōng。
子进未可量,德业方崇崇。zi jìn wèi kě liàng,dé yè fāng chóng chóng。
永怀昔君子,和气填心胸。yǒng huái xī jūn zi,hé qì tián xīn xiōng。
濂溪霁月朗,伊水春风融。lián xī jì yuè lǎng,yī shuǐ chūn fēng róng。
至今想其人,犹为起敬恭。zhì jīn xiǎng qí rén,yóu wèi qǐ jìng gōng。
天资贵强矫,学力无终穷。tiān zī guì qiáng jiǎo,xué lì wú zhōng qióng。
我如石之顽,迟子相磨砻。wǒ rú shí zhī wán,chí zi xiāng mó lóng。
子质虽玉莹,可废它山攻。zi zhì suī yù yíng,kě fèi tā shān gōng。
雁峰毋久留,来思灵麓峰。yàn fēng wú jiǔ liú,lái sī líng lù fēng。

司理弟之官岳阳相别于定王台悽然有感为赋五诗以饯其行

真德秀

定王百尺台,长安万里目。dìng wáng bǎi chǐ tái,zhǎng ān wàn lǐ mù。
昔人思亲心,山川讵能局。xī rén sī qīn xīn,shān chuān jù néng jú。
于焉共登临,使我增感触。yú yān gòng dēng lín,shǐ wǒ zēng gǎn chù。
微霜陨陔兰,悲风撼庭木。wēi shuāng yǔn gāi lán,bēi fēng hàn tíng mù。
银山在何许,白云但空谷。yín shān zài hé xǔ,bái yún dàn kōng gǔ。
搔首重徘徊,冥冥江树绿。sāo shǒu zhòng pái huái,míng míng jiāng shù lǜ。

司理弟之官岳阳相别于定王台悽然有感为赋五诗以饯其行

真德秀

念昔戏彩时,欢娱共晨夕。niàn xī xì cǎi shí,huān yú gòng chén xī。
天风吹惊鸿,一散不并翼。tiān fēng chuī jīng hóng,yī sàn bù bìng yì。
相逢重湖南,感叹复悽恻。xiāng féng zhòng hú nán,gǎn tàn fù qī cè。
王事不可留,去指重湖北。wáng shì bù kě liú,qù zhǐ zhòng hú běi。
层楼时怅望,茫茫楚天碧。céng lóu shí chàng wàng,máng máng chǔ tiān bì。
数寄平安书,老怀庶宽释。shù jì píng ān shū,lǎo huái shù kuān shì。
136«45678910