古诗词

送鲜于大任入成都幕

张栻

虏马昔饮江,扁舟忆同骛。lǔ mǎ xī yǐn jiāng,biǎn zhōu yì tóng wù。
翁方为国谋,客以名义故。wēng fāng wèi guó móu,kè yǐ míng yì gù。
安危匪前料,得失渠异趣。ān wēi fěi qián liào,dé shī qú yì qù。
淮壖渺风雪,王事有程度。huái ruán miǎo fēng xuě,wáng shì yǒu chéng dù。
息偃多在床,君车不停驻。xī yǎn duō zài chuáng,jūn chē bù tíng zhù。
初无作难色,所立讵愆素。chū wú zuò nán sè,suǒ lì jù qiān sù。
嗟我吴门别,风木岁徂暮。jiē wǒ wú mén bié,fēng mù suì cú mù。
相逢复湘城,往事忍回顾。xiāng féng fù xiāng chéng,wǎng shì rěn huí gù。
独馀后凋心,特立凛不惧。dú yú hòu diāo xīn,tè lì lǐn bù jù。
莫邪虽云利,宁作囊锥露。mò xié suī yún lì,níng zuò náng zhuī lù。
善藏要有待,小试随所遇。shàn cáng yào yǒu dài,xiǎo shì suí suǒ yù。
终无缺折虞,岂但走狐兔。zhōng wú quē zhé yú,qǐ dàn zǒu hú tù。
吾州得良牧,民力或可裕。wú zhōu dé liáng mù,mín lì huò kě yù。
本根赖封殖,彊索费调护。běn gēn lài fēng zhí,jiàng suǒ fèi diào hù。
从容试长思,取急无窘步。cóng róng shì zhǎng sī,qǔ jí wú jiǒng bù。
作别忽草草,怀抱复谁付。zuò bié hū cǎo cǎo,huái bào fù shuí fù。
他时下瞿唐,访我林下屦。tā shí xià qú táng,fǎng wǒ lín xià jù。
傥于功名馀,更讲末后句。tǎng yú gōng míng yú,gèng jiǎng mò hòu jù。
张栻

张栻

张栻是南宋中兴名相张浚之子。著名理学家和教育家,湖湘学派集大成者。与朱熹、吕祖谦齐名,时称“东南三贤”。官至右文殿修撰。著有《南轩集》。 张栻的作品>>

猜您喜欢

马上口占

张栻

向来一雪压霾昏,晓跨征鞍傍水村。xiàng lái yī xuě yā mái hūn,xiǎo kuà zhēng ān bàng shuǐ cūn。
七十二峰俱玉立,巍然更觉祝融尊。qī shí èr fēng jù yù lì,wēi rán gèng jué zhù róng zūn。

马上举韩退之语口占

张栻

扰扰人心随渺茫,更于底处问穹苍。rǎo rǎo rén xīn suí miǎo máng,gèng yú dǐ chù wèn qióng cāng。
今朝开霁君知否,春到无边花草香。jīn cháo kāi jì jūn zhī fǒu,chūn dào wú biān huā cǎo xiāng。

和朱元晦韵

张栻

一见琼山眼为青,马蹄不觉渡沙汀。yī jiàn qióng shān yǎn wèi qīng,mǎ tí bù jué dù shā tīng。
如今谁是王摩诘,为写清新入画屏。rú jīn shuí shì wáng mó jí,wèi xiě qīng xīn rù huà píng。

登山有作

张栻

上头壁立起千寻,下列群峰次第深。shàng tóu bì lì qǐ qiān xún,xià liè qún fēng cì dì shēn。
兀兀篮舆自吟咏,白云流水此时心。wù wù lán yú zì yín yǒng,bái yún liú shuǐ cǐ shí xīn。

和元晦马迹桥

张栻

便请行从马迹桥,何须乘鹤簉丛霄。biàn qǐng xíng cóng mǎ jì qiáo,hé xū chéng hè zào cóng xiāo。
殷勤底事登临去,不为山僧苦见招。yīn qín dǐ shì dēng lín qù,bù wèi shān sēng kǔ jiàn zhāo。

方广道中半岭少憩

张栻

半岭篮舆小驻肩,眼中已觉渺云烟。bàn lǐng lán yú xiǎo zhù jiān,yǎn zhōng yǐ jué miǎo yún yān。
山头更尽无穷境,非是人间别有天。shān tóu gèng jǐn wú qióng jìng,fēi shì rén jiān bié yǒu tiān。

道中景物甚胜吟赏不暇因复作此

张栻

支筇石壁听溪声,却看云山万叠新。zhī qióng shí bì tīng xī shēng,què kàn yún shān wàn dié xīn。
总是诗情吟不彻,一时分付与吾人。zǒng shì shī qíng yín bù chè,yī shí fēn fù yǔ wú rén。

崖边积雪取食清甚赋此

张栻

阴崖积雪射寒光,入齿清甘得味尝。yīn yá jī xuě shè hán guāng,rù chǐ qīng gān dé wèi cháng。
应是山神知客意,故将琼液沃诗肠。yīng shì shān shén zhī kè yì,gù jiāng qióng yè wò shī cháng。

和元晦雪压竹韵

张栻

山行景物总清奇,知费山翁几许诗。shān xíng jǐng wù zǒng qīng qí,zhī fèi shān wēng jǐ xǔ shī。
雪急风号联骑日,月明霜净倚阑时。xuě jí fēng hào lián qí rì,yuè míng shuāng jìng yǐ lán shí。

和元晦怀定叟戏作

张栻

路入青山小作程,每逢佳处忆吾人。lù rù qīng shān xiǎo zuò chéng,měi féng jiā chù yì wú rén。
山林朝市休关念,认取临深履薄身。shān lín cháo shì xiū guān niàn,rèn qǔ lín shēn lǚ báo shēn。

方广圣灯

张栻

阴壑传闻炯夜灯,几人高閤费追寻。yīn hè chuán wén jiǒng yè dēng,jǐ rén gāo gé fèi zhuī xún。
山间光景祇常事,堪笑尘寰万种心。shān jiān guāng jǐng qí cháng shì,kān xiào chén huán wàn zhǒng xīn。

赋罗汉果

张栻

黄实累累本自芳,西湖名字著诸方。huáng shí lèi lèi běn zì fāng,xī hú míng zì zhù zhū fāng。
里称胜母吾常避,珍重山僧自煮汤。lǐ chēng shèng mǔ wú cháng bì,zhēn zhòng shān sēng zì zhǔ tāng。

和元晦咏画壁

张栻

松杉夹路自清阴,溪水有源谁复寻。sōng shān jiā lù zì qīng yīn,xī shuǐ yǒu yuán shuí fù xún。
忽见画图开四壁,悠然端亦慰予心。hū jiàn huà tú kāi sì bì,yōu rán duān yì wèi yǔ xīn。

和择之赋泉声

张栻

试问今宵涧底声,何如三叹有馀音。shì wèn jīn xiāo jiàn dǐ shēng,hé rú sān tàn yǒu yú yīn。
堂中衲子还知否,月白风清底处寻。táng zhōng nà zi hái zhī fǒu,yuè bái fēng qīng dǐ chù xún。

和择之赋霜月

张栻

月华明洁好霜天,遥指层城几暮烟。yuè huá míng jié hǎo shuāng tiān,yáo zhǐ céng chéng jǐ mù yān。
妙意此时谁与寄,美人湘水隔娟娟。miào yì cǐ shí shuí yǔ jì,měi rén xiāng shuǐ gé juān juān。