古诗词

游灵岩

张栻

我登姑苏台,笑指前溪水。wǒ dēng gū sū tái,xiào zhǐ qián xī shuǐ。
水从具区来,古色映清泚。shuǐ cóng jù qū lái,gǔ sè yìng qīng cǐ。
明朝泛舟去,两岸杂蘋芷。míng cháo fàn zhōu qù,liǎng àn zá píng zhǐ。
萦纡知几曲,举目皆可喜。yíng yū zhī jǐ qū,jǔ mù jiē kě xǐ。
稻熟千顷黄,秋入四山紫。dào shú qiān qǐng huáng,qiū rù sì shān zǐ。
疏钟度横塘,青帘穿野市。shū zhōng dù héng táng,qīng lián chuān yě shì。
忽惊秀气逼,突兀平地起。hū jīng xiù qì bī,tū wù píng dì qǐ。
飞阁出林颠,穹石满山趾。fēi gé chū lín diān,qióng shí mǎn shān zhǐ。
褰裳上深径,鸣蝉声聒耳。qiān shang shàng shēn jìng,míng chán shēng guā ěr。
木罅露遐观,欲进足屡止。mù xià lù xiá guān,yù jìn zú lǚ zhǐ。
梵宫开何年,金碧焕相倚。fàn gōng kāi hé nián,jīn bì huàn xiāng yǐ。
上方纳湖光,千里净如砥。shàng fāng nà hú guāng,qiān lǐ jìng rú dǐ。
中峰何亭亭,正尔当燕几。zhōng fēng hé tíng tíng,zhèng ěr dāng yàn jǐ。
沙阔鸥鹭微,水落鱼龙徙。shā kuò ōu lù wēi,shuǐ luò yú lóng xǐ。
云绕阖闾邦,草迷于越垒。yún rào hé lǘ bāng,cǎo mí yú yuè lěi。
琴台俯香径,不念前王侈。qín tái fǔ xiāng jìng,bù niàn qián wáng chǐ。
兹山自古今,讵此能为疻。zī shān zì gǔ jīn,jù cǐ néng wèi zhǐ。
老松独坚卧,根株互盘峙。lǎo sōng dú jiān wò,gēn zhū hù pán zhì。
颓然阅沧波,爱此青未已。tuí rán yuè cāng bō,ài cǐ qīng wèi yǐ。
我来三日留,幽事付行李。wǒ lái sān rì liú,yōu shì fù xíng lǐ。
领略宁有穷,登临聊可纪。lǐng lüè níng yǒu qióng,dēng lín liáo kě jì。
张栻

张栻

张栻是南宋中兴名相张浚之子。著名理学家和教育家,湖湘学派集大成者。与朱熹、吕祖谦齐名,时称“东南三贤”。官至右文殿修撰。著有《南轩集》。 张栻的作品>>

猜您喜欢

重九日与宾佐登龙山

张栻

晓风猎猎笛横秋,泽国名山九日游。xiǎo fēng liè liè dí héng qiū,zé guó míng shān jiǔ rì yóu。
万里烟云归老眼,千年形势接中州。wàn lǐ yān yún guī lǎo yǎn,qiān nián xíng shì jiē zhōng zhōu。
丘原到处堪怀古,萸菊随时岂解愁。qiū yuán dào chù kān huái gǔ,yú jú suí shí qǐ jiě chóu。
此日此心谁共领,朝宗江汉自东流。cǐ rì cǐ xīn shuí gòng lǐng,cháo zōng jiāng hàn zì dōng liú。

赠乐仲恕

张栻

老子曾从先觉游,后来文采继风流。lǎo zi céng cóng xiān jué yóu,hòu lái wén cǎi jì fēng liú。
胸中有意穷千古,笔下成章映九秋。xiōng zhōng yǒu yì qióng qiān gǔ,bǐ xià chéng zhāng yìng jiǔ qiū。
尘世利名无著莫,圣门事业要精求。chén shì lì míng wú zhù mò,shèng mén shì yè yào jīng qiú。
咏归消息今犹在,鱼跃鸢飞会得不。yǒng guī xiāo xī jīn yóu zài,yú yuè yuān fēi huì dé bù。

小园荼蘼盛开伯承以诗见督置酒于此为增不敏之叹

张栻

留连红紫计无从,晚惜芬芳万卉空。liú lián hóng zǐ jì wú cóng,wǎn xī fēn fāng wàn huì kōng。
枕上几回清梦断,风前政可碧纱笼。zhěn shàng jǐ huí qīng mèng duàn,fēng qián zhèng kě bì shā lóng。
春随夜雨但三叹,韵入香醪尚一中。chūn suí yè yǔ dàn sān tàn,yùn rù xiāng láo shàng yī zhōng。
长有花开消息在,不应鸣鼓便相攻。zhǎng yǒu huā kāi xiāo xī zài,bù yīng míng gǔ biàn xiāng gōng。

再和

张栻

闭门谢客少过从,独倚修篁傲碧空。bì mén xiè kè shǎo guò cóng,dú yǐ xiū huáng ào bì kōng。
忽喜千条发琼蕊,纷如万鹤出樊笼。hū xǐ qiān tiáo fā qióng ruǐ,fēn rú wàn hè chū fán lóng。
与君前日徘徊久,得句悬知惨淡中。yǔ jūn qián rì pái huái jiǔ,dé jù xuán zhī cǎn dàn zhōng。
胸次本无愁可著,何为苦要酒兵攻。xiōng cì běn wú chóu kě zhù,hé wèi kǔ yào jiǔ bīng gōng。

再和

张栻

夜读韦编起欲从,门前流水落花空。yè dú wéi biān qǐ yù cóng,mén qián liú shuǐ luò huā kōng。
春同心事应长在,月当灯光不用笼。chūn tóng xīn shì yīng zhǎng zài,yuè dāng dēng guāng bù yòng lóng。
吊古谁能嗟泽畔,高吟且欲效隆中。diào gǔ shuí néng jiē zé pàn,gāo yín qiě yù xiào lóng zhōng。
君诗似玉无瑕玷,岂有他山石可攻。jūn shī shì yù wú xiá diàn,qǐ yǒu tā shān shí kě gōng。

再和

张栻

市朝车马列云从,君有危楼出半空。shì cháo chē mǎ liè yún cóng,jūn yǒu wēi lóu chū bàn kōng。
但觉乾坤增老眼,不妨日月转空笼。dàn jué qián kūn zēng lǎo yǎn,bù fáng rì yuè zhuǎn kōng lóng。
花开花落关何事,江北江南只此中。huā kāi huā luò guān hé shì,jiāng běi jiāng nán zhǐ cǐ zhōng。
互出新诗殊未艾,长城尚许短兵攻。hù chū xīn shī shū wèi ài,zhǎng chéng shàng xǔ duǎn bīng gōng。

和友人梦游西山

张栻

故人畴昔隐西峰,野寺幽房一径通。gù rén chóu xī yǐn xī fēng,yě sì yōu fáng yī jìng tōng。
无复老僧谈旧事,空馀修竹满清风。wú fù lǎo sēng tán jiù shì,kōng yú xiū zhú mǎn qīng fēng。
梦中寻胜忘南北,句里论心岂异同。mèng zhōng xún shèng wàng nán běi,jù lǐ lùn xīn qǐ yì tóng。
我欲壁间题唱和,他年留得诧南公。wǒ yù bì jiān tí chàng hé,tā nián liú dé chà nán gōng。

落梅

张栻

清溪南畔小桥东,落月纷纷水映红。qīng xī nán pàn xiǎo qiáo dōng,luò yuè fēn fēn shuǐ yìng hóng。
五夜客愁花片里,一年春事角声中。wǔ yè kè chóu huā piàn lǐ,yī nián chūn shì jiǎo shēng zhōng。
歌残玉树人何在,舞破香衫曲未终。gē cán yù shù rén hé zài,wǔ pò xiāng shān qū wèi zhōng。
却忆孤山醉归路,马蹄残雪衬春风。què yì gū shān zuì guī lù,mǎ tí cán xuě chèn chūn fēng。

别离情所钟十二章章四句送定叟弟之官严陵

张栻

别离情所钟,会合意无斁。bié lí qíng suǒ zhōng,huì hé yì wú yì。
如何仅逾岁,复赋弟行役。rú hé jǐn yú suì,fù fù dì xíng yì。

别离情所钟十二章章四句送定叟弟之官严陵

张栻

岁律亦已暮,风烈雪漫漫。suì lǜ yì yǐ mù,fēng liè xuě màn màn。
去路阻且长,念子衣裘单。qù lù zǔ qiě zhǎng,niàn zi yī qiú dān。

别离情所钟十二章章四句送定叟弟之官严陵

张栻

严之水沦漪,其山复苍苍。yán zhī shuǐ lún yī,qí shān fù cāng cāng。
子陵钓游地,草木有馀光。zi líng diào yóu dì,cǎo mù yǒu yú guāng。

别离情所钟十二章章四句送定叟弟之官严陵

张栻

我昔临此州,民容拙使君。wǒ xī lín cǐ zhōu,mín róng zhuō shǐ jūn。
子行为多谢,慰彼无毫分。zi xíng wèi duō xiè,wèi bǐ wú háo fēn。

别离情所钟十二章章四句送定叟弟之官严陵

张栻

别驾亦何事,休戚理则同。bié jià yì hé shì,xiū qī lǐ zé tóng。
但使民受惠,无论别驾功。dàn shǐ mín shòu huì,wú lùn bié jià gōng。

别离情所钟十二章章四句送定叟弟之官严陵

张栻

巍巍孤高亭,念我昔所喟。wēi wēi gū gāo tíng,niàn wǒ xī suǒ kuì。
子也时一登,千载起立志。zi yě shí yī dēng,qiān zài qǐ lì zhì。

别离情所钟十二章章四句送定叟弟之官严陵

张栻

义路本如砥,利径剧羊肠。yì lù běn rú dǐ,lì jìng jù yáng cháng。
何以书子绅,世德不可忘。hé yǐ shū zi shēn,shì dé bù kě wàng。