古诗词

过洞庭

张栻

城头鸡一号,浩荡风脚回。chéng tóu jī yī hào,hào dàng fēng jiǎo huí。
篙师起相呼,牵帆上高桅。gāo shī qǐ xiāng hū,qiān fān shàng gāo wéi。
我亦推枕听,波浪声轰豗。wǒ yì tuī zhěn tīng,bō làng shēng hōng huī。
窗间试一觇,万顷银山开。chuāng jiān shì yī chān,wàn qǐng yín shān kāi。
附火且安坐,念此亦快哉。fù huǒ qiě ān zuò,niàn cǐ yì kuài zāi。
良久天平明,已见金沙堆。liáng jiǔ tiān píng míng,yǐ jiàn jīn shā duī。
泊舟古庙底,喜色动舆台。pō zhōu gǔ miào dǐ,xǐ sè dòng yú tái。
我行正长夏,及此岁律摧。wǒ xíng zhèng zhǎng xià,jí cǐ suì lǜ cuī。
通籍恨亡补,敢赋归去来。tōng jí hèn wáng bǔ,gǎn fù guī qù lái。
所至有何忙,妙处姑徘徊。suǒ zhì yǒu hé máng,miào chù gū pái huái。
险阻元自平,鸥鸟亦不猜。xiǎn zǔ yuán zì píng,ōu niǎo yì bù cāi。
万事有定理,渠谩费安排。wàn shì yǒu dìng lǐ,qú mán fèi ān pái。
明朝上湘水,雪意正栽培。míng cháo shàng xiāng shuǐ,xuě yì zhèng zāi péi。
行矣一杯酒,好在故园梅。xíng yǐ yī bēi jiǔ,hǎo zài gù yuán méi。
张栻

张栻

张栻是南宋中兴名相张浚之子。著名理学家和教育家,湖湘学派集大成者。与朱熹、吕祖谦齐名,时称“东南三贤”。官至右文殿修撰。著有《南轩集》。 张栻的作品>>

猜您喜欢

题城南书院三十四咏

张栻

乌云夭矫风作恶,雷奔电掣雨悬河。wū yún yāo jiǎo fēng zuò è,léi bēn diàn chè yǔ xuán hé。
须臾天宇复清霁,突兀西山紫翠多。xū yú tiān yǔ fù qīng jì,tū wù xī shān zǐ cuì duō。

题城南书院三十四咏

张栻

朝阳初上藕花香,下马虚亭一味凉。cháo yáng chū shàng ǒu huā xiāng,xià mǎ xū tíng yī wèi liáng。
山鸟自呼鱼自乐,谁云身世可相忘。shān niǎo zì hū yú zì lè,shuí yún shēn shì kě xiāng wàng。

题城南书院三十四咏

张栻

北窗竹簟午阴凉,亦有清风到我旁。běi chuāng zhú diàn wǔ yīn liáng,yì yǒu qīng fēng dào wǒ páng。
还与陶公事同否,未妨诸子细商量。hái yǔ táo gōng shì tóng fǒu,wèi fáng zhū zi xì shāng liàng。

题城南书院三十四咏

张栻

睡觉西山月正平,荷香不断晓凉生。shuì jué xī shān yuè zhèng píng,hé xiāng bù duàn xiǎo liáng shēng。
园中只鹤知人意,已作金风警露声。yuán zhōng zhǐ hè zhī rén yì,yǐ zuò jīn fēng jǐng lù shēng。

题城南书院三十四咏

张栻

西风夜半摧炎暑,晓看云横天际秋。xī fēng yè bàn cuī yán shǔ,xiǎo kàn yún héng tiān jì qiū。
时序转移皆妙理,惟应及早戒衣裘。shí xù zhuǎn yí jiē miào lǐ,wéi yīng jí zǎo jiè yī qiú。

题城南书院三十四咏

张栻

新凉修竹意愈静,初日芙蕖色倍鲜。xīn liáng xiū zhú yì yù jìng,chū rì fú qú sè bèi xiān。
物态直须闲里见,人情多向快中偏。wù tài zhí xū xián lǐ jiàn,rén qíng duō xiàng kuài zhōng piān。

题城南书院三十四咏

张栻

四面红蕖镜绿波,晚凉柰此野情何。sì miàn hóng qú jìng lǜ bō,wǎn liáng nài cǐ yě qíng hé。
凭城更觉看山稳,入户还欣得月多。píng chéng gèng jué kàn shān wěn,rù hù hái xīn dé yuè duō。

题城南书院三十四咏

张栻

殷雷终日在前山,风卷云环意作难。yīn léi zhōng rì zài qián shān,fēng juǎn yún huán yì zuò nán。
泊暮有怀空伫立,忽然飞雨到阑干。pō mù yǒu huái kōng zhù lì,hū rán fēi yǔ dào lán gàn。

腊月二十二日渡湘登道乡台夜归得五绝

张栻

三年不作山中客,才踏船舷眼便明。sān nián bù zuò shān zhōng kè,cái tà chuán xián yǎn biàn míng。
曳杖直登千尺磴,尚欣脚力慰生平。yè zhàng zhí dēng qiān chǐ dèng,shàng xīn jiǎo lì wèi shēng píng。

腊月二十二日渡湘登道乡台夜归得五绝

张栻

旧日书堂倚翠屏,只今栋宇尚高明。jiù rì shū táng yǐ cuì píng,zhǐ jīn dòng yǔ shàng gāo míng。
门前恍若闻弦诵,㶁㶁绕墙流水声。mén qián huǎng ruò wén xián sòng,guó guó rào qiáng liú shuǐ shēng。

腊月二十二日渡湘登道乡台夜归得五绝

张栻

道旁老松高拂云,刳心取明彼何人。dào páng lǎo sōng gāo fú yún,kū xīn qǔ míng bǐ hé rén。
说与往来须爱护,雪霜时节看长身。shuō yǔ wǎng lái xū ài hù,xuě shuāng shí jié kàn zhǎng shēn。

腊月二十二日渡湘登道乡台夜归得五绝

张栻

人来人去空千古,花落花开任四时。rén lái rén qù kōng qiān gǔ,huā luò huā kāi rèn sì shí。
白鹤泉头茶味永,山僧元自不曾知。bái hè quán tóu chá wèi yǒng,shān sēng yuán zì bù céng zhī。

腊月二十二日渡湘登道乡台夜归得五绝

张栻

湘江岁晚水清浅,橘洲霜后犹青葱。xiāng jiāng suì wǎn shuǐ qīng qiǎn,jú zhōu shuāng hòu yóu qīng cōng。
归舟著沙未渠进,且看渔火听疏钟。guī zhōu zhù shā wèi qú jìn,qiě kàn yú huǒ tīng shū zhōng。

次韵许深父

张栻

日日经行只小园,静支邛竹听鸣泉。rì rì jīng xíng zhǐ xiǎo yuán,jìng zhī qióng zhú tīng míng quán。
此时心事何人共,素壁题诗第几篇。cǐ shí xīn shì hé rén gòng,sù bì tí shī dì jǐ piān。

次韵许深父

张栻

西山老木正亭亭,云影参差阴复晴。xī shān lǎo mù zhèng tíng tíng,yún yǐng cān chà yīn fù qíng。
手卷残书天欲暮,闻君剥啄叩门声。shǒu juǎn cán shū tiān yù mù,wén jūn bō zhuó kòu mén shēng。