古诗词

湖南参议宋与道奉祠归崇安里中赋此以别

张栻

忆昔岁丙寅,束书从吾翁。yì xī suì bǐng yín,shù shū cóng wú wēng。
驱车服岭南,弭节湟江东。qū chē fú lǐng nán,mǐ jié huáng jiāng dōng。
湟江地僻左,穷年少过从。huáng jiāng dì pì zuǒ,qióng nián shǎo guò cóng。
邂逅倾盖友,一笑蛮烟空。xiè hòu qīng gài yǒu,yī xiào mán yān kōng。
秋水泛孤艇,春郊支短筇。qiū shuǐ fàn gū tǐng,chūn jiāo zhī duǎn qióng。
琴书适有馀,酬唱写不供。qín shū shì yǒu yú,chóu chàng xiě bù gōng。
岂惟吾曹欢,固足愉亲容。qǐ wéi wú cáo huān,gù zú yú qīn róng。
日月遽如许,于今再星终。rì yuè jù rú xǔ,yú jīn zài xīng zhōng。
中间亦会面,别去复转蓬。zhōng jiān yì huì miàn,bié qù fù zhuǎn péng。
归来洞庭野,乃此相迎逢。guī lái dòng tíng yě,nǎi cǐ xiāng yíng féng。
回首叹风树,欲语悲填胸。huí shǒu tàn fēng shù,yù yǔ bēi tián xiōng。
爱君坚忍姿,凛凛霜后松。ài jūn jiān rěn zī,lǐn lǐn shuāng hòu sōng。
徐公真有常,意味与曩同。xú gōng zhēn yǒu cháng,yì wèi yǔ nǎng tóng。
而我学不进,长大加愚蠢。ér wǒ xué bù jìn,zhǎng dà jiā yú chǔn。
幸蒙故人惠,苦语相磨砻。xìng méng gù rén huì,kǔ yǔ xiāng mó lóng。
梅霖涨宿潦,行李何匆匆。méi lín zhǎng sù lǎo,xíng lǐ hé cōng cōng。
自云洞庭乐,远胜千户封。zì yún dòng tíng lè,yuǎn shèng qiān hù fēng。
将儿更抱孙,彩衣映谖丛。jiāng ér gèng bào sūn,cǎi yī yìng xuān cóng。
搜奇萃图刻,考古罗彝钟。sōu qí cuì tú kè,kǎo gǔ luó yí zhōng。
知君颇挟此,讵信诗能穷。zhī jūn pǒ xié cǐ,jù xìn shī néng qióng。
同里有佳人,抱独环堵中。tóng lǐ yǒu jiā rén,bào dú huán dǔ zhōng。
未妨闲暇日,更共讨论功。wèi fáng xián xiá rì,gèng gòng tǎo lùn gōng。
它时有新得,为寄冥飞鸿。tā shí yǒu xīn dé,wèi jì míng fēi hóng。
张栻

张栻

张栻是南宋中兴名相张浚之子。著名理学家和教育家,湖湘学派集大成者。与朱熹、吕祖谦齐名,时称“东南三贤”。官至右文殿修撰。著有《南轩集》。 张栻的作品>>

猜您喜欢

某敬采民言成六韵为安抚阁老尚书寿伏幸过目

张栻

公今卧护足从容,岂有扁舟欲便东。gōng jīn wò hù zú cóng róng,qǐ yǒu biǎn zhōu yù biàn dōng。
少待政成归帝所,此邦还在化钧中。shǎo dài zhèng chéng guī dì suǒ,cǐ bāng hái zài huà jūn zhōng。

某敬采民言成六韵为安抚阁老尚书寿伏幸过目

张栻

湘民清晓寿邦君,下客惭无句语新。xiāng mín qīng xiǎo shòu bāng jūn,xià kè cán wú jù yǔ xīn。
敢述老农歌诵意,一觞持上太夫人。gǎn shù lǎo nóng gē sòng yì,yī shāng chí shàng tài fū rén。

夜得岳后庵僧家园新茶甚不多辄分数碗奉伯承

张栻

小园茶树数十许,走寄萌芽初得尝。xiǎo yuán chá shù shù shí xǔ,zǒu jì méng yá chū dé cháng。
虽无山顶烟岚润,亦有灵泉一派香。suī wú shān dǐng yān lán rùn,yì yǒu líng quán yī pài xiāng。

四月四日饮吴仲立家海

张栻

翠盖亭边春色归,还来把酒及开时。cuì gài tíng biān chūn sè guī,hái lái bǎ jiǔ jí kāi shí。
坐无车公欢意少,犹得风前读好诗。zuò wú chē gōng huān yì shǎo,yóu dé fēng qián dú hǎo shī。

题湘潭丞黄子辩哦松轩

张栻

黄子官居多暇日,吟哦薄暮一窗中。huáng zi guān jū duō xiá rì,yín ó báo mù yī chuāng zhōng。
虽无㶁㶁循除水,但觉飕飕满屋风。suī wú guó guó xún chú shuǐ,dàn jué sōu sōu mǎn wū fēng。

筠州曾使君寄贶中州新芽赋此以谢

张栻

黄檗山前水绕沙,春风吹石长灵芽。huáng bò shān qián shuǐ rào shā,chūn fēng chuī shí zhǎng líng yá。
午窗落硙飞琼屑,呜碗翻汤涌雪花。wǔ chuāng luò wéi fēi qióng xiè,wū wǎn fān tāng yǒng xuě huā。

筠州曾使君寄贶中州新芽赋此以谢

张栻

日长燕寝无公事,忽忆故人云水边。rì zhǎng yàn qǐn wú gōng shì,hū yì gù rén yún shuǐ biān。
包裹甘芳慰幽独,使君风味故依然。bāo guǒ gān fāng wèi yōu dú,shǐ jūn fēng wèi gù yī rán。

仲春有怀

张栻

青山四面拥江城,暮角声中淡月明。qīng shān sì miàn yōng jiāng chéng,mù jiǎo shēng zhōng dàn yuè míng。
自倚阑干生白发,无心行乐趁春晴。zì yǐ lán gàn shēng bái fā,wú xīn xíng lè chèn chūn qíng。

仲春有怀

张栻

西湖景物元潇洒,杨柳新来两岸垂。xī hú jǐng wù yuán xiāo sǎ,yáng liǔ xīn lái liǎng àn chuí。
亦有游人往来否,不应闲过看花时。yì yǒu yóu rén wǎng lái fǒu,bù yīng xián guò kàn huā shí。

仲春有怀

张栻

老木高枝不可攀,玉泉飞出半崖间。lǎo mù gāo zhī bù kě pān,yù quán fēi chū bàn yá jiān。
如何借得清冷水,一洗疮痍为解颜。rú hé jiè dé qīng lěng shuǐ,yī xǐ chuāng yí wèi jiě yán。

仲春有怀

张栻

楚翠亭边花正开,道乡台下石崔嵬。chǔ cuì tíng biān huā zhèng kāi,dào xiāng tái xià shí cuī wéi。
主人今有此客否,客亦思君日百回。zhǔ rén jīn yǒu cǐ kè fǒu,kè yì sī jūn rì bǎi huí。

仲春有怀

张栻

想见城南春水深,春来夜夜动归心。xiǎng jiàn chéng nán chūn shuǐ shēn,chūn lái yè yè dòng guī xīn。
隔墙季子应无恙,为托飞鸿寄好音。gé qiáng jì zi yīng wú yàng,wèi tuō fēi hóng jì hǎo yīn。

次韵无为使君尊兄见寄之什

张栻

江山接境相望近,风雨一春音问疏。jiāng shān jiē jìng xiāng wàng jìn,fēng yǔ yī chūn yīn wèn shū。
安得从公苕霅上,幅巾一叶卧看书。ān dé cóng gōng sháo zhà shàng,fú jīn yī yè wò kàn shū。

从吕扬州觅芍药栽

张栻

扬州风物故依然,梦想他时楚水边。yáng zhōu fēng wù gù yī rán,mèng xiǎng tā shí chǔ shuǐ biān。
乞与灵根归自种,梢头茧栗看新年。qǐ yǔ líng gēn guī zì zhǒng,shāo tóu jiǎn lì kàn xīn nián。

张栻

月底风前意味多,不妨伫立胜婆娑。yuè dǐ fēng qián yì wèi duō,bù fáng zhù lì shèng pó suō。
轩中君子知多少,遣汝乘轩看若何。xuān zhōng jūn zi zhī duō shǎo,qiǎn rǔ chéng xuān kàn ruò hé。