古诗词

秘阁郑公移节乡部置酒饯别诗以侑之

张栻

嗜僻寡同好,意合难语离。shì pì guǎ tóng hǎo,yì hé nán yǔ lí。
倾盖今几年,盍簪惬心期。qīng gài jīn jǐ nián,hé zān qiè xīn qī。
况复王事同,退食陪委蛇。kuàng fù wáng shì tóng,tuì shí péi wěi shé。
窥君肺腑中,落落无藩篱。kuī jūn fèi fǔ zhōng,luò luò wú fān lí。
独有见义勇,褰裳欲从之。dú yǒu jiàn yì yǒng,qiān shang yù cóng zhī。
忧时多苦语,怀古更馀悲。yōu shí duō kǔ yǔ,huái gǔ gèng yú bēi。
坐使岭海间,冰雪映清规。zuò shǐ lǐng hǎi jiān,bīng xuě yìng qīng guī。
我拙倚君重,孤怀良自知。wǒ zhuō yǐ jūn zhòng,gū huái liáng zì zhī。
正如乘雾行,不觉蒙其滋。zhèng rú chéng wù xíng,bù jué méng qí zī。
人生岂无别,念此尤依依。rén shēng qǐ wú bié,niàn cǐ yóu yī yī。
维闽号蕃庶,今亦困茧丝。wéi mǐn hào fān shù,jīn yì kùn jiǎn sī。
平时里社游,耳目到隐微。píng shí lǐ shè yóu,ěr mù dào yǐn wēi。
想当入境初,不待褰车帷。xiǎng dāng rù jìng chū,bù dài qiān chē wéi。
昼绣匪所荣,民瘼要深医。zhòu xiù fěi suǒ róng,mín mò yào shēn yī。
看培邦本强,讵止乡国肥。kàn péi bāng běn qiáng,jù zhǐ xiāng guó féi。
还归报明主,庙论资扶持。hái guī bào míng zhǔ,miào lùn zī fú chí。
愿坚岁寒节,慰我别离思。yuàn jiān suì hán jié,wèi wǒ bié lí sī。
张栻

张栻

张栻是南宋中兴名相张浚之子。著名理学家和教育家,湖湘学派集大成者。与朱熹、吕祖谦齐名,时称“东南三贤”。官至右文殿修撰。著有《南轩集》。 张栻的作品>>

猜您喜欢

次韵许深父

张栻

却下斜坡并柳堤,双飞燕子正衔泥。què xià xié pō bìng liǔ dī,shuāng fēi yàn zi zhèng xián ní。
纷纷风雨春将半,渌涨平湖桥柱低。fēn fēn fēng yǔ chūn jiāng bàn,lù zhǎng píng hú qiáo zhù dī。

次韵许深父

张栻

下瞰寒江百尺坡,小松新种也婆娑。xià kàn hán jiāng bǎi chǐ pō,xiǎo sōng xīn zhǒng yě pó suō。
栽培拟待凌云日,眼底浮花奈若何。zāi péi nǐ dài líng yún rì,yǎn dǐ fú huā nài ruò hé。

次韵许深父

张栻

年中一稔愿无馀,渐喜微呼息里胥。nián zhōng yī rěn yuàn wú yú,jiàn xǐ wēi hū xī lǐ xū。
赢得闲身学农圃,未妨斜日带经锄。yíng dé xián shēn xué nóng pǔ,wèi fáng xié rì dài jīng chú。

初夏偶书

张栻

江潭四月熟梅天,顷刻阴晴递变迁。jiāng tán sì yuè shú méi tiān,qǐng kè yīn qíng dì biàn qiān。
扫地焚香清画水,一窗修竹正森然。sǎo dì fén xiāng qīng huà shuǐ,yī chuāng xiū zhú zhèng sēn rán。

墨梅

张栻

眼明三伏见此画,便觉冰霜抵岁寒。yǎn míng sān fú jiàn cǐ huà,biàn jué bīng shuāng dǐ suì hán。
唤起生香来不断,故应不作墨花看。huàn qǐ shēng xiāng lái bù duàn,gù yīng bù zuò mò huā kàn。

墨梅

张栻

日暮横斜又一枝,水边记我独吟诗。rì mù héng xié yòu yī zhī,shuǐ biān jì wǒ dú yín shī。
不妨更作江南雨,并写青青叶下垂。bù fáng gèng zuò jiāng nán yǔ,bìng xiě qīng qīng yè xià chuí。

谢韩监芍药

张栻

一年春事雨声里,十里扬州梦想边。yī nián chūn shì yǔ shēng lǐ,shí lǐ yáng zhōu mèng xiǎng biān。
眼底名花烦折赠,君家风物自嫣然。yǎn dǐ míng huā fán zhé zèng,jūn jiā fēng wù zì yān rán。

龙孙竹生辰阳山谷间高不盈尺细仅如针而凡所以为竹者无一不具予寘石斛中暮春生数笋森然可喜为赋此

张栻

小竹如针能具体,方春茁笋更堪怜。xiǎo zhú rú zhēn néng jù tǐ,fāng chūn zhuó sǔn gèng kān lián。
乾坤妙用无馀欠,隐几旁观为莞然。qián kūn miào yòng wú yú qiàn,yǐn jǐ páng guān wèi guǎn rán。

叶夷中屡以书求予记敬斋予往年尝为亲旧为记及铭矣今独成两绝句寄之

张栻

聪明用处翻多暗,机巧萌时正自痴。cōng míng yòng chù fān duō àn,jī qiǎo méng shí zhèng zì chī。
若识圣门持敬味,临深履薄更何之。ruò shí shèng mén chí jìng wèi,lín shēn lǚ báo gèng hé zhī。

叶夷中屡以书求予记敬斋予往年尝为亲旧为记及铭矣今独成两绝句寄之

张栻

向来屡著敬斋语,正恐多言意未明。xiàng lái lǚ zhù jìng zhāi yǔ,zhèng kǒng duō yán yì wèi míng。
今日报君惟一句,工夫端的贵躬行。jīn rì bào jūn wéi yī jù,gōng fū duān de guì gōng xíng。

谢侯彦明惠白莲栽

张栻

添得湖光百亩馀,湖边早已成菰蒲。tiān dé hú guāng bǎi mǔ yú,hú biān zǎo yǐ chéng gū pú。
更移玉井峰头种,还有花开十丈无。gèng yí yù jǐng fēng tóu zhǒng,hái yǒu huā kāi shí zhàng wú。

谢侯彦明惠白莲栽

张栻

青鞋不踏远公社,偶共濂溪嗜好同。qīng xié bù tà yuǎn gōng shè,ǒu gòng lián xī shì hǎo tóng。
少待薰风开玉镜,与君来赋月明中。shǎo dài xūn fēng kāi yù jìng,yǔ jūn lái fù yuè míng zhōng。

书妙应庵壁

张栻

窗前新竹净娟娟,借我风凉一榻眠。chuāng qián xīn zhú jìng juān juān,jiè wǒ fēng liáng yī tà mián。
试问庄周说鹏鴳,何如洙泗举鱼鸢。shì wèn zhuāng zhōu shuō péng yàn,hé rú zhū sì jǔ yú yuān。

寿定叟弟

张栻

今年黄菊开花早,手撷芳新寿一杯。jīn nián huáng jú kāi huā zǎo,shǒu xié fāng xīn shòu yī bēi。
不用南阳三十斛,家山根蒂好栽培。bù yòng nán yáng sān shí hú,jiā shān gēn dì hǎo zāi péi。

寿定叟弟

张栻

堂堂自昔源流远,衮衮方来事业长。táng táng zì xī yuán liú yuǎn,gǔn gǔn fāng lái shì yè zhǎng。
驷马安车遵大道,正须缓辔不须忙。sì mǎ ān chē zūn dà dào,zhèng xū huǎn pèi bù xū máng。