古诗词

张子真杨政光吴德夫追路湘源赋此以别

张栻

驱车出严关,触热归路长。qū chē chū yán guān,chù rè guī lù zhǎng。
一雨群物苏,吾行亦清凉。yī yǔ qún wù sū,wú xíng yì qīng liáng。
漓水自南去,湘流正洋洋。lí shuǐ zì nán qù,xiāng liú zhèng yáng yáng。
眷言二三友,跋马勤送将。juàn yán èr sān yǒu,bá mǎ qín sòng jiāng。
萧然短长亭,每语夜未央。xiāo rán duǎn zhǎng tíng,měi yǔ yè wèi yāng。
张子名家驹,千里方腾骧。zhāng zi míng jiā jū,qiān lǐ fāng téng xiāng。
杨郎岭中彦,而能敛锋铓。yáng láng lǐng zhōng yàn,ér néng liǎn fēng máng。
延陵旧所熟,气味固难忘。yán líng jiù suǒ shú,qì wèi gù nán wàng。
向来幕府游,三秀丽斋房。xiàng lái mù fǔ yóu,sān xiù lì zhāi fáng。
居然出别语,分袂楚粤乡。jū rán chū bié yǔ,fēn mèi chǔ yuè xiāng。
人生会有别,勿悲参与商。rén shēng huì yǒu bié,wù bēi cān yǔ shāng。
独有赠言意,临岐更平章。dú yǒu zèng yán yì,lín qí gèng píng zhāng。
风俗易移人,宦途剧羊肠。fēng sú yì yí rén,huàn tú jù yáng cháng。
千钧有不守,决去飞鸟翔。qiān jūn yǒu bù shǒu,jué qù fēi niǎo xiáng。
要当勉自持,诗书作金汤。yào dāng miǎn zì chí,shī shū zuò jīn tāng。
他年相会处,刮目看增光。tā nián xiāng huì chù,guā mù kàn zēng guāng。
为谢桂父老,无泽留一方。wèi xiè guì fù lǎo,wú zé liú yī fāng。
惟馀石间字,时与洗苔苍。wéi yú shí jiān zì,shí yǔ xǐ tái cāng。
张栻

张栻

张栻是南宋中兴名相张浚之子。著名理学家和教育家,湖湘学派集大成者。与朱熹、吕祖谦齐名,时称“东南三贤”。官至右文殿修撰。著有《南轩集》。 张栻的作品>>

猜您喜欢

和择之赋枯木

张栻

阴崖虎豹露须牙,元是枯槎著藓花。yīn yá hǔ bào lù xū yá,yuán shì kū chá zhù xiǎn huā。
不向明堂支万祀,玄冬苦节未须夸。bù xiàng míng táng zhī wàn sì,xuán dōng kǔ jié wèi xū kuā。

闻方广长老化去有作

张栻

夜入精蓝意自真,上方一笑政清新。yè rù jīng lán yì zì zhēn,shàng fāng yī xiào zhèng qīng xīn。
山僧忽复随流水,可惜平生未了身。shān sēng hū fù suí liú shuǐ,kě xī píng shēng wèi le shēn。

赋莲花峰

张栻

玉井峰头十丈莲,天寒日暮更清妍。yù jǐng fēng tóu shí zhàng lián,tiān hán rì mù gèng qīng yán。
不须重咏洛神赋,便可同赓云锦篇。bù xū zhòng yǒng luò shén fù,biàn kě tóng gēng yún jǐn piān。

和元晦咏雪

张栻

兀坐竹舆穿涧壑,仰看石径接烟霞。wù zuò zhú yú chuān jiàn hè,yǎng kàn shí jìng jiē yān xiá。
是间故有春消息,散作千林琼玉花。shì jiān gù yǒu chūn xiāo xī,sàn zuò qiān lín qióng yù huā。

赋石廪峰

张栻

岿然高廪倚晴天,独得佳名自古传。kuī rán gāo lǐn yǐ qíng tiān,dú dé jiā míng zì gǔ chuán。
多谢山中出云气,人间长与作丰年。duō xiè shān zhōng chū yún qì,rén jiān zhǎng yǔ zuò fēng nián。

道傍残火温酒有作

张栻

阴崖冲雪寒肤裂,野路燃薪春意回。yīn yá chōng xuě hán fū liè,yě lù rán xīn chūn yì huí。
旋暖提壶倾浊酒,陶然绝胜夜堂杯。xuán nuǎn tí hú qīng zhuó jiǔ,táo rán jué shèng yè táng bēi。

和元晦林间残雪之韵

张栻

眼中光洁尽琼瑶,未觉郁蓝宫殿遥。yǎn zhōng guāng jié jǐn qióng yáo,wèi jué yù lán gōng diàn yáo。
石壁长林冰箸落,锵然玉佩响层霄。shí bì zhǎng lín bīng zhù luò,qiāng rán yù pèi xiǎng céng xiāo。

和择之福岩回望岳市

张栻

回首尘寰去渺然,山中别是一风烟。huí shǒu chén huán qù miǎo rán,shān zhōng bié shì yī fēng yān。
好乘晴色上高顶,要看清霜明月天。hǎo chéng qíng sè shàng gāo dǐng,yào kàn qīng shuāng míng yuè tiān。

福岩读张湖南旧诗

张栻

兹游奇绝平生事,只欠瀛仙冰雪姿。zī yóu qí jué píng shēng shì,zhǐ qiàn yíng xiān bīng xuě zī。
元是经行题品地,却从山际诵新诗。yuán shì jīng xíng tí pǐn dì,què cóng shān jì sòng xīn shī。

和元晦晚霞

张栻

早来雪意遮空碧,晚喜晴霞散绮红。zǎo lái xuě yì zhē kōng bì,wǎn xǐ qíng xiá sàn qǐ hóng。
便可悬知明旦事,一轮明月快哉风。biàn kě xuán zhī míng dàn shì,yī lún míng yuè kuài zāi fēng。

过高台获

张栻

萧然僧榻碧云端,细读君诗夜未阑。xiāo rán sēng tà bì yún duān,xì dú jūn shī yè wèi lán。
门外苍松霜雪里,比君佳处让高寒。mén wài cāng sōng shuāng xuě lǐ,bǐ jūn jiā chù ràng gāo hán。

和元晦醉下祝融

张栻

云气飘飘御晚风,笑谈嘘吸满心胸。yún qì piāo piāo yù wǎn fēng,xiào tán xū xī mǎn xīn xiōng。
须臾敛尽还空碧,露出天边无数峰。xū yú liǎn jǐn hái kōng bì,lù chū tiān biān wú shù fēng。

和择之韵

张栻

山中好景年年在,人事多端日日新。shān zhōng hǎo jǐng nián nián zài,rén shì duō duān rì rì xīn。
不向青山生恋著,只缘身世总非真。bù xiàng qīng shān shēng liàn zhù,zhǐ yuán shēn shì zǒng fēi zhēn。

昨日与周伯寿别终夕雨小诗追路

张栻

夜雨虚檐响彻明,地蒸衣润欲生云。yè yǔ xū yán xiǎng chè míng,dì zhēng yī rùn yù shēng yún。
想君渚路频回首,我亦书窗倍忆君。xiǎng jūn zhǔ lù pín huí shǒu,wǒ yì shū chuāng bèi yì jūn。

自西园登山

张栻

日光射崖冰雪色,风壑传响松龙吟。rì guāng shè yá bīng xuě sè,fēng hè chuán xiǎng sōng lóng yín。
但忻耳目得所遇,不觉山高几许寻。dàn xīn ěr mù dé suǒ yù,bù jué shān gāo jǐ xǔ xún。