古诗词

淳熙四年二月既望静江守臣张某奉诏劝农于郊乃作熙熙阳春之诗二十四章章四句以示父老俾告于其乡之人而歌之

张栻

熙熙阳春,既发既舒。xī xī yáng chūn,jì fā jì shū。
翼翼南亩,是展是图。yì yì nán mǔ,shì zhǎn shì tú。
嗟尔农夫,各敬乃事。jiē ěr nóng fū,gè jìng nǎi shì。
往利尔器,诫尔妇子。wǎng lì ěr qì,jiè ěr fù zi。
惟生在勤,勤则及时。wéi shēng zài qín,qín zé jí shí。
惟时之趋,时不尔违。wéi shí zhī qū,shí bù ěr wéi。
祁祁甘雨,膏我下土。qí qí gān yǔ,gāo wǒ xià tǔ。
习习谷风,和泽乃普。xí xí gǔ fēng,hé zé nǎi pǔ。
往即尔耕,惟力之深。wǎng jí ěr gēng,wéi lì zhī shēn。
往莳尔苗,勿倦其耘。wǎng shí ěr miáo,wù juàn qí yún。
于日于夕,自遂自达。yú rì yú xī,zì suì zì dá。
尔心勿忘,彼生孰遏。ěr xīn wù wàng,bǐ shēng shú è。
惟天之心,矜我下民。wéi tiān zhī xīn,jīn wǒ xià mín。
民不违天,使尔有成。mín bù wéi tiān,shǐ ěr yǒu chéng。
既穟既实,既坚既好。jì suì jì shí,jì jiān jì hǎo。
尔穫既周,先养尔老。ěr huò jì zhōu,xiān yǎng ěr lǎo。
保尔家室,抚尔幼稚。bǎo ěr jiā shì,fǔ ěr yòu zhì。
既迄有年,复思嗣岁。jì qì yǒu nián,fù sī sì suì。
嗟尔父老,其训其诫。jiē ěr fù lǎo,qí xùn qí jiè。
俾务于本,惟土物爱。bǐ wù yú běn,wéi tǔ wù ài。
不念其本,则越其思。bù niàn qí běn,zé yuè qí sī。
所思既越,害斯百罹。suǒ sī jì yuè,hài sī bǎi lí。
嗟尔父老,其告其喻。jiē ěr fù lǎo,qí gào qí yù。
尔之有生,君实覆汝。ěr zhī yǒu shēng,jūn shí fù rǔ。
尊君亲上,其笃勿忘。zūn jūn qīn shàng,qí dǔ wù wàng。
小心畏忌,率于宪章。xiǎo xīn wèi jì,lǜ yú xiàn zhāng。
嗟尔父老,教之孝悌。jiē ěr fù lǎo,jiào zhī xiào tì。
孰无父母,与其同气。shú wú fù mǔ,yǔ qí tóng qì。
反于尔心,孰无爱敬。fǎn yú ěr xīn,shú wú ài jìng。
即是而推,乌往不顺。jí shì ér tuī,wū wǎng bù shùn。
嗟尔父老,勿替谆谆。jiē ěr fù lǎo,wù tì zhūn zhūn。
其未率从,警厉其身。qí wèi lǜ cóng,jǐng lì qí shēn。
告以祸患,其使知惧。gào yǐ huò huàn,qí shǐ zhī jù。
无俾蹉跌,以陷罪罟。wú bǐ cuō diē,yǐ xiàn zuì gǔ。
惟国之法,烨烨其垂。wéi guó zhī fǎ,yè yè qí chuí。
使尔知避,岂欲尔施。shǐ ěr zhī bì,qǐ yù ěr shī。
尔或自陷,予疚予恫。ěr huò zì xiàn,yǔ jiù yǔ dòng。
曷使予怀,寘于尔衷。hé shǐ yǔ huái,zhì yú ěr zhōng。
于赫圣主,敷德流泽。yú hè shèng zhǔ,fū dé liú zé。
布宣弗勤,时予之责。bù xuān fú qín,shí yǔ zhī zé。
咨尔父老,助予念兹。zī ěr fù lǎo,zhù yǔ niàn zī。
岂予之助,报国是宜。qǐ yǔ zhī zhù,bào guó shì yí。
粤以今日,劝相于郊。yuè yǐ jīn rì,quàn xiāng yú jiāo。
乃作此诗,以懋尔劳。nǎi zuò cǐ shī,yǐ mào ěr láo。
咨尔父老,尚演厥义。zī ěr fù lǎo,shàng yǎn jué yì。
其讽其歌,于乡于里。qí fěng qí gē,yú xiāng yú lǐ。
俾一其心,服我训言。bǐ yī qí xīn,fú wǒ xùn yán。
击鼓坎坎,自古有年。jī gǔ kǎn kǎn,zì gǔ yǒu nián。
张栻

张栻

张栻是南宋中兴名相张浚之子。著名理学家和教育家,湖湘学派集大成者。与朱熹、吕祖谦齐名,时称“东南三贤”。官至右文殿修撰。著有《南轩集》。 张栻的作品>>

猜您喜欢

过上天竺寺

张栻

上竺诸天近,中林万木低。shàng zhú zhū tiān jìn,zhōng lín wàn mù dī。
迥超尘世外,恍入雪山西。jiǒng chāo chén shì wài,huǎng rù xuě shān xī。
忽漫参龙象,行将混鹿麋。hū màn cān lóng xiàng,xíng jiāng hùn lù mí。
何年释簪绂,于此独幽栖。hé nián shì zān fú,yú cǐ dú yōu qī。

和石通判酌白鹤泉

张栻

谈天终日口澜翻,来乞清甘醒舌根。tán tiān zhōng rì kǒu lán fān,lái qǐ qīng gān xǐng shé gēn。
满座松声闻金石,微澜鹤影漾瑶琨。mǎn zuò sōng shēng wén jīn shí,wēi lán hè yǐng yàng yáo kūn。
淡中知味谁三咽,妙处相期岂一樽。dàn zhōng zhī wèi shuí sān yàn,miào chù xiāng qī qǐ yī zūn。
有本自应来不竭,滥觞端可验龙门。yǒu běn zì yīng lái bù jié,làn shāng duān kě yàn lóng mén。

憩清风峡

张栻

扶疏古木矗危梯,开始知经几摄提。fú shū gǔ mù chù wēi tī,kāi shǐ zhī jīng jǐ shè tí。
还有石桥容客坐,仰看兰若与云齐。hái yǒu shí qiáo róng kè zuò,yǎng kàn lán ruò yǔ yún qí。
风生阴壑方鸣籁,日烈尘寰正望霓。fēng shēng yīn hè fāng míng lài,rì liè chén huán zhèng wàng ní。
从此上山君努力,瘦藤今日得同携。cóng cǐ shàng shān jūn nǔ lì,shòu téng jīn rì dé tóng xié。

读李邕碑

张栻

荒榛日莫倚筇时,叹息危亭北海碑。huāng zhēn rì mò yǐ qióng shí,tàn xī wēi tíng běi hǎi bēi。
后辈但知尊字画,当年不得戍边垂。hòu bèi dàn zhī zūn zì huà,dāng nián bù dé shù biān chuí。
岂关贝锦能成祸,只恐干将不自奇。qǐ guān bèi jǐn néng chéng huò,zhǐ kǒng gàn jiāng bù zì qí。
杜老惜才千古意,如今谁咏六公辞。dù lǎo xī cái qiān gǔ yì,rú jīn shuí yǒng liù gōng cí。

登法华台

张栻

山间景物转流年,台上风光处处传。shān jiān jǐng wù zhuǎn liú nián,tái shàng fēng guāng chù chù chuán。
放目便应云梦小,凭栏平挹祝融巅。fàng mù biàn yīng yún mèng xiǎo,píng lán píng yì zhù róng diān。
忽寻故国占天际,谁看孤舟系岸边。hū xún gù guó zhàn tiān jì,shuí kàn gū zhōu xì àn biān。
百感还将山下去,肯同槁木堕深禅。bǎi gǎn hái jiāng shān xià qù,kěn tóng gǎo mù duò shēn chán。

谢杨文昭主簿寄诗杨之父绍兴间倅建康不屈于兀术而死

张栻

乃翁詈贼气如虹,千载衣冠起懦庸。nǎi wēng lì zéi qì rú hóng,qiān zài yī guān qǐ nuò yōng。
双庙已应同卞壸,佳儿今喜见甄逢。shuāng miào yǐ yīng tóng biàn kǔn,jiā ér jīn xǐ jiàn zhēn féng。
传邮赠我凌云句,断简知君学古胸。chuán yóu zèng wǒ líng yún jù,duàn jiǎn zhī jūn xué gǔ xiōng。
忠孝可全须力勉,策勋宁复羡侯封。zhōng xiào kě quán xū lì miǎn,cè xūn níng fù xiàn hóu fēng。

喜广仲伯逢来会

张栻

二阮向来俱莫逆,支筇为我到山巅。èr ruǎn xiàng lái jù mò nì,zhī qióng wèi wǒ dào shān diān。
浊醪共饮聊复尔,胜集于今亦偶然。zhuó láo gòng yǐn liáo fù ěr,shèng jí yú jīn yì ǒu rán。
人立千峰秋色里,月生沧海暮云边。rén lì qiān fēng qiū sè lǐ,yuè shēng cāng hǎi mù yún biān。
高谈此地曾知几,一笑归来对榻眠。gāo tán cǐ dì céng zhī jǐ,yī xiào guī lái duì tà mián。

和黄仲秉喜雨

张栻

雨后清泉绕舍流,悬知耘耜遍南州。yǔ hòu qīng quán rào shě liú,xuán zhī yún sì biàn nán zhōu。
占相岁事端无恙,劳苦农人亦少休。zhàn xiāng suì shì duān wú yàng,láo kǔ nóng rén yì shǎo xiū。
好句收功经百鍊,弥旬不见便三秋。hǎo jù shōu gōng jīng bǎi liàn,mí xún bù jiàn biàn sān qiū。
闲来只愿长丰稔,江海白鸥盟共求。xián lái zhǐ yuàn zhǎng fēng rěn,jiāng hǎi bái ōu méng gòng qiú。

游道场山次沈国录韵

张栻

玻瓈盆外起千鬟,路入空蒙紫翠间。bō lí pén wài qǐ qiān huán,lù rù kōng méng zǐ cuì jiān。
心远最便天宇迥,眼明偏见野云闲。xīn yuǎn zuì biàn tiān yǔ jiǒng,yǎn míng piān jiàn yě yún xián。
寒泉宰木留千载,清磬疏钟度两山。hán quán zǎi mù liú qiān zài,qīng qìng shū zhōng dù liǎng shān。
我亦湘城三径在,湖边归去洗尘颜。wǒ yì xiāng chéng sān jìng zài,hú biān guī qù xǐ chén yán。

早秋湖亭

张栻

泽国今年秋气蚤,湖亭清晚独裴徊。zé guó jīn nián qiū qì zǎo,hú tíng qīng wǎn dú péi huái。
翩翻荷盖随风舞,萧瑟松声带雨来。piān fān hé gài suí fēng wǔ,xiāo sè sōng shēng dài yǔ lái。
静处岂云身计得,吟边但觉岁华催。jìng chù qǐ yún shēn jì dé,yín biān dàn jué suì huá cuī。
悠悠远思凭谁写,多病新来罢酒杯。yōu yōu yuǎn sī píng shuí xiě,duō bìng xīn lái bà jiǔ bēi。

赋周畏知寓斋

张栻

知君随寓即能安,久矣家山咏考槃。zhī jūn suí yù jí néng ān,jiǔ yǐ jiā shān yǒng kǎo pán。
幕府漫游从鬓秃,竹窗寄傲有书观。mù fǔ màn yóu cóng bìn tū,zhú chuāng jì ào yǒu shū guān。
此身讵可忘三省,世路何妨阅万端。cǐ shēn jù kě wàng sān shěng,shì lù hé fáng yuè wàn duān。
俯仰周旋皆实理,未应只向寓中看。fǔ yǎng zhōu xuán jiē shí lǐ,wèi yīng zhǐ xiàng yù zhōng kàn。

送甘可大

张栻

子陵溪水千年绿,犹忆登临日暮时。zi líng xī shuǐ qiān nián lǜ,yóu yì dēng lín rì mù shí。
子去定能寻胜概,书来当复慰相思。zi qù dìng néng xún shèng gài,shū lái dāng fù wèi xiāng sī。
简编有味宁论晚,得失从渠莫自疑。jiǎn biān yǒu wèi níng lùn wǎn,dé shī cóng qú mò zì yí。
也学迂疏教似舅,不应空赋渭阳诗。yě xué yū shū jiào shì jiù,bù yīng kōng fù wèi yáng shī。

送胡伯逢之官金陵

张栻

相望数舍已云疏,远别何因执子袪。xiāng wàng shù shě yǐ yún shū,yuǎn bié hé yīn zhí zi qū。
漫仕想应同捧檄,旧闻当不废观书。màn shì xiǎng yīng tóng pěng xí,jiù wén dāng bù fèi guān shū。
月明淮水空陈迹,山绕新亭有故墟。yuè míng huái shuǐ kōng chén jì,shān rào xīn tíng yǒu gù xū。
暇日更须频访古,因来为我道何如。xiá rì gèng xū pín fǎng gǔ,yīn lái wèi wǒ dào hé rú。

寄题建安公梅山堂

张栻

梅公山色近庭除,胜日供公几杖馀。méi gōng shān sè jìn tíng chú,shèng rì gōng gōng jǐ zhàng yú。
千古谩传栖迹地,当年谁忆爱君书。qiān gǔ mán chuán qī jì dì,dāng nián shuí yì ài jūn shū。
丹心炯炯元无间,白发星星不用锄。dān xīn jiǒng jiǒng yuán wú jiān,bái fā xīng xīng bù yòng chú。
待得斯民俱奠枕,归来端亦爱吾庐。dài dé sī mín jù diàn zhěn,guī lái duān yì ài wú lú。

重九陪详刑护漕东西楼之集

张栻

猎猎西风满角巾,登临秋思与云平。liè liè xī fēng mǎn jiǎo jīn,dēng lín qiū sī yǔ yún píng。
山围四野高低碧,江绕东城今古清。shān wéi sì yě gāo dī bì,jiāng rào dōng chéng jīn gǔ qīng。
莫恨寒花未堪摘,且忻樽酒得同倾。mò hèn hán huā wèi kān zhāi,qiě xīn zūn jiǔ dé tóng qīng。
政须客里频回首,细话家山此日情。zhèng xū kè lǐ pín huí shǒu,xì huà jiā shān cǐ rì qíng。